Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tính sổ

Phiên bản Dịch · 1307 chữ

Dịch giả: Nguyên Dũng

...

Giang Trần khép sử sách lại, khóe miệng vẽ lên một nụ cười, Thần Châu đại lục nơi vô số tu sĩ khao khát hướng tới sớm hay muộn hắn sẽ lại trở về. Trọng sinh tái thế, hắn sẽ một lần nữa đạt tới đỉnh phong đến vào Tiên Giới đại môn.

Giang Trần nhìn ra ngoài cửa sổ và phát hiện sắc trời đã tối. Lúc trước hắn tu luyện Hóa Long Quyết, bây giờ lại ở thư phòng phòng nghiên cứu rất lâu, nhất thời chuyên tâm mà quên mất thời gian.

“Phụ thân tiễn Mộ Dung Triển về rồi vậy mà không tìm ta?”

Giang Trần mỉm cười, có chút ngạc nhiên. Dựa trên biểu hiện của mình ngày hôm nay, Giang Chấn Hải phải tìm con trai mới phải, ấy vậy mà không thấy động tĩnh gì, thật là kỳ quái.

Trên thực tế, Giang Chấn Hải quả thực đã đi tìm Giang Trần, nhưng nghe hạ nhân nói nhi tử đã đi đến thư phòng liền chấn động không hề nhẹ. Mười lăm năm, đây là lần đầu tiên hắn thấy cậu con trai quý tử của mình đi đến thư phòng. Chuyện tốt ông trời có mắt như vậy, Giang Chấn Hải đương nhiên không thể làm phiền.

Giang Trần đứng dậy. Tiếp theo, hắn sẽ đến gặp một người, Giang Như Long.

Giang Như Long tuyệt đối sẽ không bao giờ lấy Mộ Dung Tiểu Nhu, hơn nữa còn phải ở rể, chuyện này nếu đứng trên lập trường của một người đàn ông mà nói cũng dễ hiểu thôi. Nếu đổi lại thành Giang Trần, để hắn chọn giữa tự sát hay lấy Mộ Dung Tiểu Nhu hắn tình nguyện tự sát.

Ngày mai sẽ là ngày thành hôn. Nếu không có gì bất giờ xảy ra, Giang Như Long vào tối nay nhất định phải có động thái gì đó. Nếu là Giang Trần, hắn chỉ còn một lựa chọn, chính là rời khỏi phủ Thành Chủ, đợi ngày sau quay trở lại trả thù.

Với cách làm người của Giang Như Long, những năm tháng nỗ lực kia đã tan như bọt biển, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Hắn nhất định sẽ hận Giang Trần đến tận xương tủy, thậm chí nỗi hận sẽ bao trùm lên cả phủ Thành Chủ. Với thiên chất của hắn, rời khỏi phủ Thành Chủ, cũng có thể sống rất tốt.

Giang Trần sẽ không bỏ qua bất kì địch nhân nào, càng không cho phép một địch nhân có mối tiềm ẩn uy hiểm đến hắn tiếp tục tồn tại.

Rời khỏi thư phòng, Giang Trần đi về phía biệt viện của Giang Như Long.

Thân là nghĩa tử của phủ Thành chủ, nội phủ của Giang Như Long cũng có địa vị không hề thấp, nơi ăn chốn ở cũng không kém cạnh ai. Giống với Giang Trần, hắn cũng có biệt viện riêng, môi trường u tĩnh, thích hợp cho việc tu luyện.

Giờ phút này, Giang Như Long đã thay một thân hắc y, đứng trong biệt viện, dưới ánh trăng, vẻ mặt hắn toát lên sự âm trầm, đôi mắt giống như độc xà vậy.

- Giang Trần, ngươi đã phá hỏng tất cả mọi thứ của ta. Thù này, ta sớm muộn cũng phải báo, một ngày nào đó, phủ Thành Chủ này sẽ thuộc về Giang Như Long ta.

Giang Như Long nghiến răng nghiến lợi nói, nắm đấm răng rắc rung động. Nghĩ tới chuyện hôm nay phải đi dạo cả buổi trong phủ Thành Chủ với nữ nhân xấu phát hờn kia, Giang Như Long không nhịn được mà run rẩy vài cái. Đó chính xác là cảm giác độ giây như độ năm, sự hủy diệt kép của linh hồn và thể xác. Nếu thực sự phải lấy Mộ Dung Tiểu Nhu, cuộc sống sau này, quả thực khó có thể tưởng tượng.

Không một nam nhân nào có thể chịu đựng được Mộ Dung Tiểu Nhu, ít nhất Giang Như Long không cách nào tiếp nhận được, cho nên hắn buộc phải rời đi.

Thật đáng tiếc, hắn muốn rời đi, có người lại không để hắn đi.

- Hô! Đại ca, đã trễ như này mà còn ăn mặc chỉnh tề như vậy là muốn ra ngoài sao, ngày mai chính là đại hôn của huynh và đại tẩu, theo ta thấy, đại ca nên nghỉ cho khỏe đi.

Giang Trần từ bên ngoài biệt viện bước tới, chúc mừng một phen.

Nhìn thấy Giang Trần, đôi mắt của Giang Như Long lập tức lóe ra hai tia lạnh giá, một cỗ khí hận khó lòng kìm nén trào lên trên họng.

- Giang Trần, hà cớ gì ngươi lại muốn hại ta?

Giang Như Long lạnh lùng nói.

Cùng lúc đó, một người xuất hiện ngoài cổng, muộn như này mà vẫn đến vấn an chỉ có thể là Giang Trần. Hắn nghe thấy câu hỏi oán trách từ phía đại ca của mình liền dừng bước chân, đứng bên ngoài biệt viện hít nhẹ lấy một hơi.

- Hại ngươi? Đại ca, ta làm sao mà hại ngươi rồi? Muốn kết thân với Mộ Dung gia chẳng phải là khát vọng của ngươi sao? Ta đây là có ý tốt muốn giúp ngươi một phen, huống chi, ngươi nhìn hình tượng của Mộ Dung Tiểu Nhu thì biết nàng ta ăn ngon ngủ kĩ nhường nào, ngươi đi đến đó, không lo ăn không lo mặc, ngươi nên cảm kích ta mới phải.

Giang Trần vẻ mặt rất nghiêm túc nói, không biết trong lời nói của mình chứa đựng bao nhiêu sự vô sỉ.

- Đủ rồi, đừng nhắc đến nữ nhân xấu xí đó trước mặt lão tử nữa. Hôm qua là ngươi khẩn cầu ta thay thế ngươi nhận mối hỉ sự này, không hề nhắc tới chuyện ở rể. Giang Trần, ta ngày thường đối đãi với ngươi không bạc, ngươi nếu muốn đuổi ta đi thì chỉ cần nói một câu là được, vậy mà lại còn phải dùng thủ đoạn hèn hạ.

Trong ánh mắt Giang Như Long ngập tràn oán hận, hận không thể lao đến cắn cho Giang Trần vài miếng.

Nghe đến đây, Giang Trần đứng ngoài cửa vẻ mặt ảm đạm, tựa hồ cảm thấy Giang Như Long thực sự rất ủy khuất, trong sự việc này, Giang Trần quả thực có chút quá nặng tay.

- Hừ! Tốt với ta? Vậy thì chúng ta hãy lật bài nào, tính sổ cho nó kĩ.

Sắc mặt Giang Trần khẽ biến đổi, bỗng hắn phát hiện Giang Chấn Hải đang đứng ngoài cửa, Giang Như Long có lẽ không phát hiện ra, nhưng khó có thể thoát khỏi sự cảm tri của Giang Trần. Nếu đã như vậy thì nên ngửa bài triệt để thôi, dù sao hắn cũng không thể để Giang Như Long có cơ hội trốn thoát được.

- Giang Như Long, ta hỏi ngươi, ngươi sai khiến huynh đệ Dương Dũng, Dương Sảng bắt ta đến khu hoang vắng nọ, ý đồ giết ta lấy máu, muốn đẩy ta vào chỗ chết, đây là muốn tốt cho ta? Một khi diệt trừ được ta, ngươi sẽ trở thành người kế thừa duy nhất của Giang gia, một khi nhổ bỏ được ta, ngươi cũng có thể kết thân với Mộ Dung gia, thử hỏi đây là những chuyện tốt ngươi làm cho ta? Ta nói đúng chứ, đại ca tốt của ta.

Tia lạnh lẽo trong mắt hắn ngày càng bốc lên.

Những lời này vừa nói ra, khiến sắc mặt của Giang Chấn Hải ngoài cửa đại biến, nhưng hắn không có động tĩnh gì, mà muốn tiếp tục nghe tiếp.

Bạn đang đọc Long Văn Chiến Thần (Dịch) của Tô Nguyệt Tịch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NguyênDũng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 114

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.