Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi thể biến mất

Phiên bản Dịch · 1531 chữ

Tôi cứ có cảm giác cái chết của ông chú Lý rất kỳ quặc, nhưng lại không có chứng cứ cụ thể.

Lật tung khắp nhà ông chú Lý, cũng không phát hiện dấu vết bị trộm đột nhập, vả lại ông chú Lý lợi hại như thế, có lẽ cũng chẳng có ai dám tới cướp.

Ngày ba mươi tết xảy ra việc thế này, lòng tôi buồn man mác, buồn thì có buồn, nhưng tâm trạng phức tạp lại là phần hơn.

Cuối cùng cũng chọn được ngày, ngày an táng ông chú là mùng 7, nói là an táng, nhưng thật ra là ngày hỏa táng.

Giao thừa và mùng 1 không dễ xử lý, cũng may hiện tại nhiệt độ đủ thấp, mở cửa sổ nhà ông chú Lý, thi thể ông ấy sẽ được khí lạnh thiên nhiên bảo tồn, tiết kiệm được tiền ướp đông.

- Anh đang nghĩ gì đó?

Tô Ly cầm điện thoại đi vào trong phòng tôi:

- Chuyển cho anh hai vạn.

Tôi nhíu mày nhìn WECHAT:

- Không phải cô cãi nhau với người nhà à? Lấy đâu ra lắm tiền vậy?

- Cái này anh đừng quan tâm, tiền của tôi cũng không phải cho không anh.

Tô Ly vặn vặn cổ, thuận tay cầm một cái kẹo trên bàn bỏ vào miệng:

- Nói kế hoạch của anh đi, anh định lúc nào động thủ với Lộ Huy?

- Hết mùng 1.

Tôi móc ra một bao thuốc lá, là loại thuốc Trung Hoa lúc trước tặng cho ông chú Lý.

- Tôi sẽ dùng thân phận của Takegawa dẫn dụ ông ta tới, việc còn lại, thì phải xem La Hồng.

Nói xong, tôi nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài cửa sổ, ngoài cửa đèn đuốc lơ thơ, pháo hoa nở rộ.

Ngã tư đường, khu phố nhỏ, không nơi nào không reo hò vui mừng đón năm mới, chỉ có lòng tôi là cảm thấy giá lạnh quạnh hiu.

Lợi dụng thân phận giả hẹn Lộ Huy mùng 3 tháng giêng gặp mặt. tôi gửi cho ông ta một e-mail nặc danh, hẹn ông ta gặp nhau ở một phòng tắm xông hơi mới mở cửa.

Trước khi đi, Tô Ly tựa vào cửa hỏi tôi:

- Con người Lộ Huy rất xảo trá nham hiểm, anh sao có thể lừa được ông ta ra ngoài? Cẩn thận ông ta lừa lại anh.

- Yên tâm đi, tôi biết rồi.

Đeo giày xong, tôi cầm máy ảnh đi tới phòng xông hơi.

Bên ngoài phòng xông hơi có một chiếc Rolls-Royce, hai hàng bảo vệ mặc âu phục đen đứng trước cửa tiệm, đếm kỹ có mười người, đều là bảo vệ của Lộ Huy.

Tôi kéo thấp vành mũ xuống đi vào trong, không ngờ lại bị một gã bảo vệ ngăn lại:

- Nơi này bị bao hết rồi, cậu đổi nơi khác đi.

- Cái gì?

Tôi giật mình.

- Nghe không hiểu tiếng người à? tôi nói nơi này được bao hết rồi.

Thái độ của gã đàn ông rất gay gắt, tránh làm to chuyện, tôi chỉ đành xoay người rời đi.

Đi tới một góc, tôi mở app ‘lời bình đại chúng’ ra xem, phát hiện tiền đặt cọc ở phòng xông hơi đã được đền gấp đôi.

Xem ra Lộ Huy tin vào đoạn e-mail đó rồi, lại sợ không an toàn nên mới bao hết cả tiệm.

Thực ra tôi cũng không cần vào trong.

Xông hơi, kiểu gì cũng phải cởi quần áo? Nghĩ đến đây tôi cười thầm, lấy điện thoại ra soạn thêm một đoạn e-mail nữa gửi đi.

Gửi mail xong tôi bắt xe đến chung cư Mân Đông, đi thang máy lên tầng mười năm, đi cầu thang bộ xuống lối vào tầng 14, cắm ba nén hương lên khẽ hở trên cánh cửa sắt tầng 14.

Ba nén hương cháy rất nhanh, chỉ nửa phút đã cháy hết.

Ăn hương, hương sẽ tăng sức mạnh cho quỷ, nếu thời gian vừa khớp, lúc này Lộ Huy hẳn là đang xông hơi rồi.

Tôi không biết hút thuốc, nhưng sau khi đốt xong hương, tôi ngồi trước lối vào hành lang, hút thuốc cả một buổi chiều.

Ba điếu đầu tiên tôi ho sặc sụa đến độ chảy cả nước mắt, cứ hút cứ hút, một bao Trung Hoa cũng hết sạch.

Tô Ly gọi điện thoại tới, nói bốn giờ chiều nay Lộ Huy chết trong phòng xông hơi, hỏi tôi rốt cuộc đã làm như thế nào.

Cũng không có gì, chỉ là fans trong nhóm đã giúp tôi động tay động chân.

Sau khi chuyện này kết thúc, ngày tháng cuối cùng cũng bình yên.

Tôi vẫn sống ở nhà mình, chập tối mỗi ngày đều sẽ đến nhà ông chú Lý, đốt tiền giấy trước cửa nhà ông ấy, đợi đến mùng 7.

Nhưng khiến tôi không thể ngờ tới là, buổi sáng mùng 7, tôi tìm người đến mang thi thể ông chú Lý đi hỏa thiêu, lại phát hiện thi thể ông ấy đã biến mất.

- Chập tối ngày hôm qua, lúc tôi đến thi thể vẫn còn, lúc đi cũng khóa cửa rất kỹ.

Tôi lo lắng nói.

Hàng xóm xung quanh nhao nhao mỗi người một câu, nói tối qua không thấy có động tĩnh gì dị thường.

Thi thể ông chú Lý mất tích, ông ấy lại không có người thân, việc này chỉ có thể báo cảnh sát.

Người giải quyết chuyện này là vị cảnh sát tôi gặp lần trước.

- Chú Lý qua đời, vì sao cậu không nói cho tôi biết?

Sau khi hỏi tôi tất cả sự việc, Lý cảnh quan dẫn tôi đi ra một góc cầu thang.

- Tôi xem điện thoại của ông ấy rồi, trong đó chỉ lưu mỗi số điện thoại của tôi, tôi cũng không ngờ.

Tôi thành thật trả lời.

- Không thể nào! Di động của chú Lý mới mua, tôi là người đầu tiên có trong danh bạ của chú ấy.

Lý cảnh quan hiển nhiên không tin lời tôi nói, vì thế tôi lấy điện thoại của ông chú Lý trong túi ra đưa cho anh ta:

- Tự anh xem đi, tôi chưa hề động vào.

Lý cảnh quan cầm di động, mở ra xem, lông mày càng nhíu chặt hơn.

- Anh và chú Lý có quan hệ gì?

Tôi hỏi.

- Chú ấy từng giúp tôi.

Hóa ra không phải quan hệ thân thích, nếu tôi đoán không sai, có lẽ anh ta ông tôi, từng được ông chú Lý ‘quan tâm hết mực’. chưa chắc là chuyện quỷ quái, mà là chuyện khác.

- Di động tôi cầm nhé, chuyện này cậu lúc nào cũng phải phối hợp điều tra.

Nói xong, Lý cảnh quan khôi phục trạng thái đang làm nhiệm vụ, nói với tôi câu cuối xong nâng bước đi xuống tầng.

Tiểu khu cũ kỹ này không có camera, ai có thể đến trộm một cỗ thi thể? hay là nói, ông chú Lý căn bản chưa chết….

Nghĩ vậy, tôi lắc đầu, sao có thể chưa chết, cơ thể đều đã cứng đờ hệt xi măng, còn xuất hiện vết hoen tử thi.

- Vương cảnh, anh có còn nhớ lần cuối anh đến tìm ông chú Lý, chú ấy nói bản thân không sống được bao lâu nữa không?

Tô Ly rót cho tôi cốc nước, ngồi xuống bên cạnh.

Tôi nhíu mày:

- Hình như thế.

- Nếu chú ấy thật sự đã nói những lời đó, vậy chẳng phải có nghĩa là, chú ấy đã sớm đoán ra bản thân sẽ chết còn gì?

Tô Ly hơi ngạc nhiên:

- Chúng ta chỉ cách một ngày không đến thăm, thi thể chú ấy đã cứng ngắc rồi, rất có thể là sau khi chúng ta rời đi không bao lâu…

Tôi hít mạnh một hơi, trong lòng càng thêm chắc chắn cái chết của ông chú Lý có chút kỳ lạ.

Nói không chừng ông ấy biết có người muốn hại mình, muốn truyền chút tin tức cho chúng tôi, chỉ tiếc lúc ấy tôi chỉ một lòng nghĩ đến chuyện chung cư Mân Đông, không chú ý điểm đó.

Cúi đầu, tôi ảo não buồn phiền đấm lên đùi mình.

Buổi tối, bố gọi điện cho tôi, hỏi xử lý tang sự cho ông chú Lý thế nào rồi, tôi không dám nói thật, chỉ có thể nói dối đã lo liệu xong.

Lúc này mẹ tôi đi tới nói vào trong điện thoại, những lời bà ấy nói cứ là lạ, hình như đang thầm nhắc nhở tôi cái gì, nói xong lời cuối, bà ấy bảo tôi về nhà đi.

Về nhà cũng không phải không thể, nhưng chuyện ông chú Lý bên này còn chưa yên ổn, tôi không thể rời đi.

- Mẹ, công việc bên này vẫn chưa bàn giao xong, xong xuôi con sẽ về, mẹ đừng lo lắng.

Tôi lấy tạm cái cớ cho qua chuyện.

- Anh, Vượng Tài nhà chúng ta tối qua tự nhiên lên cơn dại nhảy xuống sông bị đuối nước chết rồi.

Em trai tôi nói chen vào.

Bạn đang đọc Livestream Kể Chuyện Ma Đô Thị của Mộc A PHIÊU
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.