Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Ai Lạc Định

Phiên bản Dịch · 2490 chữ

Những người tu luyện ở đây không ai có thể nghĩ tới Hạ Ngôn lại quả quyết giết chết Cam gia cửu trưởng lão như thế. Cam gia Đại trưởng lão vẻ mặt có chút dại ra nhìn Hạ Ngôn, trong lòng đủ loại cảm xúc, không ngừng trùng kích vào trong đại não.

Thực lực Hạ Ngôn không cần phải hoài nghi. Cho dù hiện tại tất cả bọn họ cùng nhau vây công cũng không có khả năng tạo thành bất cứ uy hiếp gì cho Hạ Ngôn. Hạ Ngôn muốn giết bọn hắn so với giết một con kiến cũng không khó hơn bao nhiêu.

- Dám can đảm nói xấu bản Điện chủ, chết chưa hết tội!

Hạ Ngôn lạnh lùng quét mắt nhìn mọi người một cái, lạnh lùng thấp giọng nói, ánh mắt âm trầm nhìn đám trưởng lão Cam gia.

- Còn ai muốn khoa tay múa chân chỉ trích bản Điện chủ thì bước lên phía trước!

Không người nào lên tiếng đáp lại!

"Đáng sợ!"

"Thật đáng sợ!"

"Hạ Ngôn Điện chủ quả thực cực kỳ bá đạo! Mạng người mà coi như rơm rác! Nói giết liền giết!"

Mấy tên vốn là Chấp sự Thánh điện đều toát ra suy nghĩ như vậy trong lòng, cho dù là Chấp sự có quan hệ không tệ với Cam gia lúc này cũng căn bản không dám nói thêm một chữ nào, không ai thấy ngại bởi mình sống lâu cả!

Khi Hạ Ngôn còn chưa phải Điện chủ đã dám xuất thủ trục tiếp giết chết Tộc trưởng Cam gia Cam Lục rồi, hiện tại còn có chuyện gì hắn không dám làm sao? Đương nhiên, lúc ấy là Tộc trưởng Cam gia Cam Lục xuất thủ công kích Hạ Ngôn trước. Nhưng cho dù là vậy, hiện tại tuyệt đối cũng không có ai dám ở trước mặt Hạ Ngôn nói một chữ "Không".

- Điện chủ đại nhân! Cửu trưởng lão hắn coi thường uy nghiêm của Điện chủ, quả thật đáng chết!

Cam gia Đại trưởng lão trầm giọng nói

- Cam gia chúng ta kinh doanh ở thành Tử Nguyệt hơn ba trăm năm mới có địa vị ngày hôm nay, con cháu gia tộc chừng hơn ngàn người. Còn xin Điện chủ đại nhân giơ cao đánh khẽ, cho Cam gia chúng ta một con đường sống.

Cam gia Đại trưởng lão trong lòng hận không thể bầm thây Hạ Ngôn thành vạn quả. Tuy nhiên lúc này hắn nhất định phải cúi đầu.

"Ẩn nhẫn! Ẩn nhẫn! Cơ hội báo thù chắc chắn sẽ có! Chỉ cần Cam gia còn có thể tiếp tục sinh tồn, tương lai nhất định có thể tìm được cơ hội báo thù."

Trong lòng Cam gia Đại trưởng lão không ngừng răn đe nhắc nhở mình.

Những trưởng lão Cam gia còn lại cũng đều ngậm miệng không nói gì.

- Đại trưởng lão nói quá lời!

Hạ Ngôn cười cười.

- Hạ Ngôn ta không phải hung thần ác sát gì, sao có thể vô duyên vô cớ gây khó dễ cho Cam gia chứ? Cho dù ta là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt, ta cũng không thể muốn làm gì thì làm được phải không? Ha ha!

Hạ Ngôn khẽ cười thành tiếng, chợt thanh âm trở nên nghiêm khắc nói:

- Tuy nhiên người Cam gia lại tiếp tục khiêu khích ta một lần nữa. Hạ Ngôn ta cũng không phải tượng đất! Đối với khiêu khích của Cam gia ta nhất định phải khiển trách. Trong vong bảy ngày tính từ hôm nay trở đi, tất cả mọi người Cam gia đều phải rời khỏi thành Tử Nguyệt. Nếu sau bảy ngày con cháu Cam gia còn chưa rời khỏi thành Tử Nguyệt thì tự gánh lấy hậu quả đi!

- Điện chủ! Ngươi...

Đại trưởng lão đến hô hấp cũng bị kiềm hãm, trợn trừng mắt nhìn Hạ Ngôn.

- Đại trưởng lão, hay ngươi có ý kiến gì đối với xử lý của ta sao?

Ánh mắt Hạ Ngôn lăng lệ, nhíu mày nói

Cam gia Đại trưởng lão hung hăng nuốt vào một hơi.

- Được! Tất cả mọi người Cam gia chúng ta đa tạ hậu ân của Điện chủ đại nhân!

- Chúng ta đi!

Đại trưởng lão quay sang thấp giọng quát với những trưởng lão bên cạnh, và cả một đám con cháu gia tộc nữa. Đám người Cam gia nhanh chóng rời khỏi tửu lâu Minh Châu.

- Các vị Chấp sự Thánh điện, sáng sớm ngày mai gặp mặt tại Thánh điện Nghị sự đường!

Hạ Ngôn xoay người nhìn mấy tên Chấp sự Thánh điện đang đứng chết lặng, miệng câm như hến kia đạm mạc nói một câu.

- Rõ!

Mấy tên Chấp sự Thánh điện đều sợ hãi cung kính đáp.

----------------

Bên trong Thánh điện.

-Vu quản sự!

Hạ Ngôn ở bên trong Thánh điện, lên tiếng gọi về phía trước. Ba gã quản sự này đều là từ thời Mục Nguyệt Điện chủ đề bạt mà lên. Quản sự Thánh điện giống như quản gia trong gia tộc giàu có. Mặc dù bề ngoài quyền lợi không quá lớn, nhưng rất nhiều sự vụ của Thánh điện đều do những quản sự này đi làm. Tỷ như truyền tin tức, tuyên bố mệnh lệnh Điện chủ cùng một số việc khác.

Ba gã quản sự này phi thường cung kính với Mục Nguyệt Điện chủ từ trong nội tâm. Sau khi Mục Nguyệt Điện chủ mất tích, ba gã quản sự cũng tạm thời rời khỏi Thánh điện. Hiện tại lại được Hạ Ngôn tìm quay về. Bởi vì Hạ Ngôn có quan hệ khá thân mật với Mục Nguyệt Điện chủ, cho nên ba vị quản sự này cũng phi thường xem trọng Hạ Ngôn.

- Có thuộc hạ!

Vu quản sự vội tiến lên trước một bước, khom người đáp.

- Ngươi đi Bộ truyền tin thông báo cho Đường chủ Thánh đường của ba quận thành là thành Đồng Tề, thành Bàng Tiên, thành Lạc Ly sáng sớm ngày mai đến Nghị sự đường Thánh điện.

Hạ Ngôn phân phó cho Vu quản sự.

- Rõ, Điện chủ đại nhân!

Vu quản sự vội vàng lên tiếng đáp, sau đó xoay người rời khỏi đại sảnh Nội điện.

- Phương quản sự, Khúc quản sự! Các ngươi phân biệt đi thông báo cho Tộc trưởng Cao gia và Tộc trưởng Tô gia hiện tại tới gặp ta.

Hạ Ngôn lại nói với hai quản sự khác

- Rõ, Điện chủ đại nhân!

Phương quản sự và Khúc quản sự lên tiếng đáp rồi xoay người rời khỏi đại sảnh nội điện. Thành Đồng Tề, thành Bàng Tiên, thành Lạc Ly, Đường chủ Thánh đường ba quận thành này cũng không phải là Chấp sự Thánh điện. Hạ Ngôn gọi bọn họ tới tham gia hội nghị Thánh điện ngày mai là muốn đề bạt ba người này làm tân Chấp sự Thánh điện.

Vốn trong số Chấp sự Thánh điện có mấy tên Chấp sự Hạ Ngôn muốn thay đổi, Hạ Ngôn muốn Chấp sự Thánh điện phải hoàn toàn nghe lời. Đương nhiên, những Chấp sự Thánh điện hiện tại cũng không thể toàn bộ đổi hết, như vậy sẽ gây ra phản ứng dây chuyền quá lớn.

Đến giữa trưa, Tộc trưởng Cao gia và Tộc trưởng Tô gia đều tiến vào bên trong Thánh điện. Hạ Ngôn muốn gặp Tộc trưởng hai giã tộc này chính là vì muốn để bọn họ tiến hành hợp tác kinh doanh buôn bán với Hạ gia. Hạ gia dù sao cũng mới tiến vào thành Tử Nguyệt, nếu có thể hợp tác cùng hai gia tộc này vậy sẽ nhanh đứng vững chân hơn, rồi sau đó phát triển mở rộng.

Tộc trưởng Cao gia và Tô gia đều nghe nói đến chuyện xảy ra trong tửu lâu Minh Châu ngày hôm nay, trong lòng nơm nớp lo sợ bất an. Hạ Ngôn có thể giết một Cam Lục, vậy cũng có thể giết hai người bọn hắn. Hai người bọn họ đều là Đại Linh Sư hậu kỳ, đối mặt với Hạ Ngôn ngay cả một chiêu cũng không có khả năng ngăn cản.

Cho nên, sau khi Hạ Ngôn khéo léo nói ra ý tứ tìm hai người, cả hai người đều lập tức vui vẻ đáp ứng.

Dù sao Cam gia đã bị Hạ Ngôn đuổi khỏi thành Tử Nguyệt. Lúc này Hạ gia đến cũng chỉ là bổ sung vào chiếc ghế sinh ý còn trống do Cam gia bỏ lại mà thôi. Đối với hai gia tộc bọn họ cũng không có quá nhiều ảnh hưởng.

Sau khi xử lý xong mấy việc, Hạ Ngôn lại ở trong Thánh điện ngồi nói chuyện phiếm với Viên San một hồi, rồi trở lại phòng mình tiếp tục tu luyện.

Hạ Ngôn ngồi ở trên giường, hai mắt khép hờ.

"Sau bảy ngày nhập định cùng Đấu Bồng Nhân tiền bối, tâm cảnh của ta đã xảy ra một lần hoàn toàn lột xác. Sau khi tâm cảnh phát sinh lột xác, ta mới biết được Đấu Bồng Nhân đã chiếu cố giúp ta trên con đường tu luyện rất nhiều."

HạNgân trong lòng thầm nghĩ.

"Nếu không phải có Đấu Bồng Nhân tiền bối, tự bản thân ta muốn tâm cảnh hoàn thành một lần lột xác còn không biết cần bao nhiêu thời gian. Có bao nhiêu Linh Tông đỉnh phong bởi vì không thể vượt qua rào cản tâm cảnh. Mộng cảnh về sinh, lão, bệnh, tử trong giấc mộng kia của ta chân thật như thế, tất cả mọi chuyện cứ như đang xảy ra vậy. Ta đều thấy tận mắt, thật giống như hiện thực đang phát sinh trên người ta. Nguyên nhân chính bởi như thế nên tâm cảnh mới có thể thành công tiến hóa"

Hạ Ngôn hồi tưởng lại đủ loại cảnh tượng trong mộng cảnh kia

"Hiện tại chướng ngại duy nhất ngăn cản ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng đã bị loại bỏ. Thời gian ta bước vào cảnh giới Linh Hoàng đã được rút ngắn lại rất nhiều. Với thực lực hiện tại của ta rất có thể tùy thời bước vào đến cảnh giới Linh Hoàng."

Hạ Ngôn nhếch miệng mỉm cười, ý niệm trong đầu xoay chuyển, hào quang màu bạc chớp động, Kinh Lôi Kiếm liền xuất hiện phía trước cách người Hạ Ngôn không xa

"Nếu không phải tâm cảnh lột xác, cho dù mấy chục năm nữa rất có thể cũng không đột phá!"

Hạ Ngôn thầm khẳng định, tâm cảnh đột phá cũng khôngphải việc dễ dàng.

Người tu luyện bình thường muốn lột xác tâm cảnh của chính mình vậy quả thực rất khó. Phải hao phí rất nhiều thời gian, tích lũy từng chút một mới có thể hiểu được. Muốn đạt thành cảnh giới Linh Hoàng, chướng ngại lớn nhất chính là tâm cảnh của người tu luyện. Sau đó mới là tu vi, cũng chính là linh lực tích lũy!

Mấy ngày trước ở Thánh thành Kim Long Điện, Tống Ngọc Giản Linh Tông đỉnh phong bị Hạ Ngôn giết chết kia sở drĩ vẫn không thể bước vào đến cảnh giới Linh Hoàng đúng là bởi bị tâm cành hạn chế. Nếu hắn cũng lĩnh ngộ được một tầng cảnh giới không thể nói rõ kia, e là sớm đã bước vào cảnh giới Linh Hoàng.

Ngày thứ hai, Hạ Ngôn chủ trì hội nghị Thánh điện, trực tiếp miễn chức ba gã Chấp sự Thánh điện, sau đó để ba gã Đường chủ những quận thành như Đồug Tề đảm nhiệm Chấp sự Thánh điện.

Chuyện tốt bất ngờ rơi xuống đầu khiến ba gã Đường chủ khiếp sợ, lâm vào trạng thái không thể tin tưởng, vốn ba người cũng không biết vì sao Điện chủ đột nhiên kêu bọn họ tham gia hội nghị Thánh Điện.

Chấp sự Thánh điện vốn đều phải là người tu luyện có bối cảnh ở Thánh thành mới có thể đảm nhiệm. Mà hiện tại bọn họ lại đột nhiên được đề bạt làm Chấp sự Thánh điện. Bọn họ cũng không ngốc, đương nhiên đây là ân huệ mà Hạ Ngôn ban cho bọn họ. Ba người tự nhiên đều vạn phần cảm kích Hạ Ngôn, thề vĩnh viễn trung với Hạ Ngôn.

Ba gã Chấp sự Thánh điện bị miễn chức cũng không dám nói gì, vẻ mặt xám xịt rời khỏi Thánh điện trở lại quận thành của mình. Bọn họ cũng không dám có bất cứ động tác gì. Nếu còn tiếp tục trêu chọc Hạ Ngôn vậy sợ rằng ngay cả vị trí Đường chủ quận thành hiện tại của bọn họ cũng không thể tiếp tục đảm nhiệm nữa.

Hạ Ngôn bá đạo,bọn họ liên tục được tận mắt thấy hai lần.

Không ai bì nổi Cam gia. Hiện tại Cam gia không phải cũng bị Hạ Ngôn dễ dàng đuổi ra khỏi thành Tử Nguyệt đó sao? Ảnh hưởng nơi Thánh thành không có chút uy hiếp nào đối với Hạ Ngôn cả!

Thuận lợi xử lý xong chuyện của Thánh điện, Hạ Ngôn cũng lập tức rảnh rỗi. Rất nhiều sự việc khác của Thánh điện đều giao cho ba vị quản sự cùng Chấp sự Thánh điện đi xử lý. Hạ Ngôn căn bản không cần hỏi đến nhiều.

Tộc trưởng Hạ gia Hạ Phi Long cũng là tân Chấp sự Thánh điện. Vị trí hắn thay thế tự nhiên là vị trí của Tộc trưởng Cam gia Cam Lục. Tuy rằng thực lực Hạ Phi Long chỉ là Linh Sư hậu kỳ, tuy nhiên cũng không ai có ý kiến phản bác. Mỗi câu mỗi lời nói của Hạ Ngôn ở trên hội nghị Thánh điện không ai dám bác bỏ. Cho dù là Điện chủ Thánh điện thành Tử Nguyệt đời trước là Mục Nguyệt Điện chủ cũng không thể làm đến mức như thế này.

Thời gian đã tới giữa tháng, Hạ Ngôn cũng nên trở lại Thánh sơn. Bởi đến cuối tháng Hạ Ngôn còn phải đi vào Thánh Hoàng Bảo Khố lấy được bộ phận thứ hai của Linh La tâm pháp. Sau đó Thánh Hoàng sẽ dẫn Hạ Ngôn đi tới Mê Loạn Chi Địa. Hạ Ngôn chưa bao giờ đi tới Mê Loạn Chi Địa nhưng cũng biết địa phương đó hung hiểm phi thường. Nơi đó có rất nhiều cường giả Đại Lục Ám Dạ. Một chút không để ý sẽ vạn kiếp bất phục, chỉ có thực lực cũng đủ cường đại mới là sự đảm bảo tốt nhất cho mình sinh tồn!

Bạn đang đọc Linh La Giới của Dạ Thuỷ Hàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.