Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Elizabeth và Quái Vật

Tiểu thuyết gốc · 1719 chữ

Thời gian chậm rãi trôi qua, dường như Quái Vật đã thấy được kết cục của nó, nó lại càng không cam tâm. Hoặc là vị Thiên Sứ này nghĩ như vậy.

Thực ra, Quái Vật hiện tại vẫn đang cố gắng nhịn cười ở trong lòng. Vì Nó vẫn còn có một hậu chiêu.

Một vị Thiên Sứ còn non nớt làm sao có thể có kinh nghiệm chiến đấu bằng một kẻ già đời đã trải qua nhiều cuộc sinh tử chiến như nó được? Cho dù có khắc chế nhau đi nữa, thì Quái Vật vẫn biết Nó còn có cơ hội để lật kèo.

Vì nó đã tính trước hết rồi!

“Đây là kết cục của ngươi! Chết đi!”

Quái Vật nở nụ cười gằn. Mặc dù nó không có miệng, nhưng mà nó vẫn có thể sử dụng dây leo quanh thân nó để tạo thành một cái mặt quỷ cười trông rất kinh dị.

Kết thúc đi! Kết thúc đi!

Thiên Sứ mặc dù rất mạnh, rất nhanh, nhưng mà nó vẫn có một con át chủ bài rất lợi hại. Chiến thắng này, Quái Vật trong lòng đã nắm chắc.

Nó dùng ánh mắt thương hại nhìn địch thủ. Năng lực của nó, vốn không phải là điều khiển cây cối. Mà là thao túng các vật thể thông qua những sợi tơ vô hình do nó tạo ra.

Năng lực vốn có của nó là khống tơ!

Những sợi dây leo mà nó đang thao túng kia, chỉ là vẻ bề ngoài được ngụy trang lên để đánh lừa kẻ địch mà thôi.

Đây là phong cách chiến đấu của nó, chiến đấu một cách lừa lọc. Nó vốn là một kẻ cẩn thận. Khi bắt đầu mỗi trận chiến, nó luôn sử dụng những sợi tơ ẩn vào trong các dây leo, từ đó khiến kẻ địch hiểu lầm năng lực của nó.

Và khi kẻ địch của hắn nghĩ rằng năng lực của nó là dây leo, thì bọn họ đã mắc bẫy rồi. Đến khi đó, bọn họ chỉ như là những con ruồi muỗi đang cố gắng dãy dụa khỏi mạng nhện của nó mà thôi.

Khi biết được Thiên Sứ có thể di chuyển rất nhanh. Nó đã khám phá ra được nhược điểm chí mạng của kẻ địch: Tốc độ di chuyển nhanh, không có nghĩa là tốc độ suy nghĩ và khả năng phản ứng sẽ đuổi kịp.

Từ phong cách di chuyển trông có phần vụng về của Thiên Sứ, nó có thể đoán ra được điều đó.

Vì thế, Nó liền nghĩ ra một kế hoạch.

Trước mặt Thiên Sứ, Nó chỉ cần liên tục ra chiêu để kẻ địch không có thời gian thời gian suy nghĩ. Mà ở phía sau lưng, nó bắt đầu dùng tơ của mình tạo ra một lưới nhện vô hình tuy mỏng manh nhưng không kém phần chắc chắn để bao vây lại Thiên Sứ. Sau đó lại dùng dây leo để dụ kẻ địch vào bẫy.

Theo như phỏng đoán của Quái Vật, chỉ cần Thiên Sứ chạm vào lưới nhện thì sẽ ngay lập tức hắn sẽ không thể thoát ra được. Đến khi đó thì chờ đợi Thiên Sứ chỉ là cái chết mà thôi.

Quái Vật vốn là một kẻ săn mồi, làm sao có thể khinh địch được cơ chứ. Sư tử vồ thỏ cũng phải vồ toàn lực mà.

Đáng tiếc, nếu năng lực của nó có thể tác dụng lên các vật thể có ý thức thì hay biết mấy.

Trong khoảnh khắc Quái Vật đang kiềm chế sự hưng phấn của bản thân (dù sao nó cũng không có khuôn mặt nên cũng không ai có thể đoán được nó nghĩ gì) khi nhìn thấy Thiên Sứ sắp sa vào lưới nhện vô hình kia, một chuyện trái với dự kiến của nó liền xảy ra.

Ngay tức khắc, đang trong lúc khiêu vũ trong gió, Thiên Sứ bỗng nhiên ngừng mọi động tác của mình lại rồi chuẩn bị một tư thế khác.

Hắn nắm chặt thanh kiếm của mình rồi dùng tư thế như Super Man đang bay cực nhanh đến trước mặt Quái Vật, đồng thời đâm nát mọi thứ ngán đường hắn.

Bộ chiến giáp của Thiên Sứ không chỉ giúp cho hắn có được các năng lực như trên. Mà còn giúp Thiên Sứ có được giác quan của Gió.

Cho dù lưới nhện vốn vô hình mỏng manh đến bao nhiêu đi nữa. Nhưng trước mặt Gió, chỉ cần là có hình dạng, hắn đều có thể cảm nhận được hết.

Trong lúc chiến đấu, nhờ kịp thời đổi sang Gió, Thiên Sứ liền biết được được ý định của Quái Vật. Chẳng qua là hắn lo lắng khi đánh nhau quá sức thì sẽ khiến người ở gần sẽ bị liên lụy mà thôi. Khi cơn gió nói cho hắn biết người phụ nữ kia đã rời đi đủ xa, đó chính là lúc hắn thôi câu giờ và bắt đầu phản công.

Và hiện tại chính là thời khắc ấy.

Theo dòng chảy của gió, Lao nhanh như cắt Thiên Sứ nhanh chóng phá tan hàng phòng ngự của kẻ địch.

Tiếp cận được Quái Vật xong, hắn liền dùng thanh kiếm trong tay mình hất tung nó lên trời.

“Không! Đây là kết thúc của ngươi!” Nói ra câu nói duy nhất xong, Thiên Sứ liền nhấn huy hiệu Gió vốn đang bị đặt vào trong thiết bị.

Gió, lại bắt đầu nổi lên để bao phủ toàn bộ bộ chiến giáp.

Tràn đầy năng lượng Thiên Sứ lao theo Quái Vật, rồi bay cực kỳ nhanh xung quanh nó tạo thành một cơn lốc xoáy.

[Phong Kỵ Kỹ: Lốc Xoáy Đột Kích]

Xoay người liên tục trong gió xoáy dày đặc, Quái Vật từ hàng chục con mắt của mình nhìn thấy một cảnh tượng kỳ dị.

Một Thiên Sứ từ trong cơn lốc xoáy đột nhiên lao ra chém nhanh một phát rồi biến mất, mà theo sau đó lại có một Thiên Sứ cũng lao ra đâm nó, rồi tiếp theo lại có một Thiên Sứ khác lao ra… Cứ như thế có đến hàng chục, hàng trăm Thiên Sứ cùng lao ra tấn công nó. Mọi việc nghe thì rất chậm chạp nhưng thực tế chỉ diễn ra còn chưa đến năm giây.

Chỉ trong vòng năm giây, quái vật đã bị Thiên Sứ tấn công rất nhiều lần. Để đợi sau khi lốc xoáy tan đi, Quái Vật đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại Thiên Sứ mặc giáp đang đứng lại mà thôi.

Chiến trường xung quanh Hắn chỉ còn là những vụn dây leo cùng với những con mắt đã bị chặt nát.

---

Dưới một mái nhà cũ nát trong khu vực Nhà Máy Cũ. Một cái hình con nhện Quái Vật đang thận trọng rình rập.

“Tên kia quả thật rất mạnh. May mắn là ta đã tính đến chuyện này rồi ha ha.” Quái vật nghĩ đến viễn cảnh nó bị Thiên Sứ kết liễu lại không rét mà run.

Nó rất thông minh. Nó biết, nếu nó đánh nhau với Tên kia, nó không chỉ tốn công mà còn mất mạng như chơi nữa.

Mà mục tiêu của nó, vốn là đang cô nàng đang chạy trốn. Nó không cần phải phí sức để đấu với Tên kia. Nó chỉ cần câu giờ mà thôi.

Cho nên trong kể từ khi bắt đầu, lúc chiếm được thể xác của kẻ xấu số kia, nó đã bắt đầu tách ra. Để lại một cái xác rỗng mê hoặc kẻ địch. Còn bản thể thì vẫn tiếp tục săn đuổi Elizabeth.

“Chỉ cần ăn Con Ả này xong, là Ta có thể khiến tên kia phải trả giá” Quái Vật thèm thuồng nhìn Elizabeth mà nghĩ.

Khế ước là không thể làm trái. Nên nó phải thuận theo ý của Henry. Nhưng mà vì thế, nên Nó phải tốn rất nhiều công sức để tạo ra Elizabeth.

Elizabeth là một phần của nó, chỉ có ăn lại Cô ấy xong, nó mới trở nên hoàn chỉnh.

Ý định ban đầu của nó vốn là sau khi đồng hóa kẻ tội nghiệp Henry kia xong, nó sẽ quay ra nuốt luôn Elizabeth. Nhưng mà muốn hấp thụ lại cô nàng này thì cũng cần một quá trình, chứ không phải muốn là làm ngay được. Xui xẻo là nó gặp phải Thiên Sứ ngán đường. Nó cần phải để cả hai tách ra một khoảng cách đủ xa thì Nó mới có cơ hội để động thủ.

Giờ mới chính là lúc mà nó ra tay.

“Phạch!”

Ngay tại chính lúc nó đang chuẩn bị hành động. Một tiếng động lạ xảy ra.

“Chuyện gì…?”

Quái Vật bỗng nhiên cảm thấy bản thân như đang bị xoay như chong chóng.

“Đang xảy ra…?”

Thứ cuối cùng mà nó nhìn thấy được chính là thi thể không đầu của chính bản thân nó.

“???”

Đang chạy trốn Elizabeth sau khi nghe được tiếng động lạ nào đó liền quay đầu và nhìn.

Phía sau lưng cô, có một vị Thiên Sứ dùng kiếm phân thây một con nhện khổng lồ.

“Ta gọi là Thiên Không Kỵ Sĩ.”

Thiên Sứ, hay chính xác là Kỵ Sĩ nhìn đầu đã một đằng, thân đã một nẻo Quái vật mà tự nhủ.

Đáng tiếc là quái vật không còn nghe được danh hiệu của hắn nữa rồi.

Sau đó Kỵ Sĩ rút thiết bị trên bụng ra khỏi người. Thân hình hắn bỗng nhiên lóe sáng, bộ giáp và thanh kiếm cũng biến mất theo.

Mất đi bộ giáp bao phủ, Thiên Sứ lộ ra gương mặt thật của mình.

Đó là một vị thiếu niên tầm tuổi 15, 16. Cậu sở hữu một gương mặt gọn gàng, tinh xảo. Với một mái tóc trắng tinh khôi, và một đôi mắt màu bạc đặc thù, Có thể nhận ra thiếu niên này không hề là người thường.

“Bây giờ cô có hai sự lựa chọn: Hoặc là đi cùng với tôi, hoặc là chết!”

Thiếu niên tiến lại gần Elizabeth và nhẹ nhàng nói.

Bạn đang đọc Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Thiên Không Kỵ Sĩ (rewrite) sáng tác bởi hoandx
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoandx
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.