Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại Glynne

Tiểu thuyết gốc · 1389 chữ

Khi mặt trời bắt đầu mọc, cũng là lúc loài chim bắt đầu cất tiếng đón chào ngày mới.

Xa xa từ phía trên trời, có thể nhìn thấy một đàn chim đang bay lượn và líu lo hòa ca.

Tất nhiên đó là góc nhìn ở phía xa xôi mà người bên ngoài nhìn thấy mà thôi. Chứ nếu họ nhìn vào gần hơn chút, thì cảnh tượng kia không còn tươi đẹp như họ nghĩ.

Đó là một đàn chim khổng lồ, bao gồm nhiều loài chim khác nhau đang cùng bay cuộn vòng tạo thành lốc xoáy. Bên trong những tiếng hót inh ỏi đó, là những tiếng la hét của những người lữ hành vô tội không may bị chúng cắp lên vòng xoáy.

Ở phía bên dưới đàn chim kia, tỉnh cảnh cũng chẳng là tốt mấy. Nơi này là quảng trường sở thú, chỉ có điều là hiện tại thì xương người, máu thịt nằm vơi vãi khắp nơi trên mặt đất. Mà tại nơi đó, một đàn thú bao gồm nai, hổ, gấu, cá sấu, rắn… đều đang cùng nhau nhấm nháp những mảnh thịt vụn rơi từ trên trời xuống.

Tại trung tâm của đàn thú, là một người phụ nữ khỏa thân đang ngồi chễm chệ trên một cái ngai làm từ xương động vật. Trên người Ả ta chỉ có một con trăn cuộn quanh để dấu đi những bộ phận nhạy cảm.

Đó là Glynne. Hay chính xác hơn, là Quái Vật chưa rõ tên đã chiếm hữu xác của Glynne. Ả nâng lên cốc “rượu vang” đỏ rồi uống một ngụm. Uống xong, môi Ả bắt đầu nhuốm màu đỏ sẫm của máu.

Sau đó, Ả dơ tay phất lên làm hiệu.

“Hú Hú!”

“Khẹc khẹc!”

“Hí hi hi hi hi!”

“Grào Grừ!”

Đang gặm nhấm thức ăn tươi ngon, đàn thú thấy Ả đưa ra chỉ lệnh, liền chậm chạp tách ra thành một lối đi.

Giữa đại lộ đầy máu và xương, có ba bóng người bước đi một cách thênh thang. Dẫn đầu là Sky, mà đi theo sau hắn là Eli và Hakase.

Bọn họ cứ thế bước đi một cách chậm rãi, mãi cho đến khi khoảng cách giữa họ và Glynne chỉ còn 20 m, cả ba mới dừng lại.

“Ta nói, phải cảm ơn các ngươi rất nhiều. Ít nhất thì Ta đỡ phải mất công tìm các ngươi.”

Quái vật nở ra một nụ cười trìu mến. Nếu không phải do chất rượu màu đỏ còn đọng trên răng, thì có lẽ nụ cười của Ả sẽ trông là như vậy.

“Các ngươi có biết vì sao các ngươi còn sống không?”

Ả dùng ngón trỏ đặt lên bờ môi gợi cảm rồi liếm láp.

“Không.”

Đại diện ba người, Sky lắc đầu tỏ vẻ không biết.

Tỏ vẻ hơi thất vọng, Glynne đưa ra lời giải đáp.

“Các ngươi biết đấy. Thực tế trong cơ ta có hai cái linh hồn. Một là Ta, một là kẻ đã từng là Ta. Dù Hiện tại Ta đã nắm quyền hoàn toàn, nhưng Ta vẫn cảm nhận được sự phản kháng yếu ớt đến từ cô ta”

“…”

Nghe được những lời này, Hakase tiếp tục cùng đồng đội trầm mặc. Trong lúc này, hắn không biết một bên bàn tay của hắn vô tình đã nắm rất chặt.

Thấy được điểm này Glynne cũng cười ha hả.

“Nói thật, trước đó cô ta vẫn rất ngoan cường đấy. Cho đến một ngày. Một gã đàn ông xuất hiện. Hắn mặc âu phục, dáng người cũng cao lớn như cái người mặc đồng phục bảo vệ kia. Vào ngày đó, cô ấy đã bắt đầu trở nên yếu ớt hơn. “

“Các ngươi có biết vì sao không?”

Glynne ngừng lại chút rồi hỏi. Nhưng sau đó Ả lại tự trả lời.

“Ta đã tra tấn hắn, ta đã tiêm vào hắn một loại chất độc mà chỉ có ta với cô ấy biết rằng, thứ chất độc đó sẽ khiến hắn không cảm thấy gì ngoài việc đau đớn đến chết. Mỗi lần hắn nói lên những câu như: “Glynne ơi! là anh đây! Là Don đây!”, là mỗi lần cô ấy càng ngày càng yếu ớt. Mãi cho đến khi Ta bắt đầu cảm thấy nhàm chán, ta mới vứt Hắn đi.”

Quái vật tỏ vẻ hối tiếc. Nhưng mà sau đó sự hối tiếc trên mặt cô ta cũng không còn nữa. Thay vào đó là một sự vui vẻ không thôi. Cô nhìn về phía ba người đối diện.

“Thôi đủ rồi! Ý ngươi là gì?”

Hakase cuối cùng cũng tới giới hạn.

Hắn lên vẻ đau đớn. Cả người bạn thân chí cốt nhất lẫn người mình từng yêu phải chịu qua biết bao đau đớn và dày vò. Mà hắn trong khi đó lại hoàn toàn không hề hay biết gì.

Hắn hận, hận vì những gì tàn độc mà quái vật đã làm đối với họ. Hắn hối hận, hối hận vì bản thân Hắn đã không can thiệp vào sâu hơn chút. Nếu như lúc đó Hắn quyết liệt hơn chút nữa, thì có lẽ cả Don và Glynne lẫn Sol đều không phải chịu những cảnh bất hạnh đó rồi.

“Mặc dù trải qua bao nhiêu tra tấn. Cô ấy vẫn còn chút một tia kháng cự cuối cùng. Điều đó khiến ta cảm thấy có chút gì đó không đủ hoản chỉnh. Mãi cho đến khi các Ngươi xuất hiện. Sự kháng cự đó cuối cùng cũng biến mất. Ta cuối cùng cũng được tự do.”

Glynne thở phào nhẹ nhõm.

“Vì thế, hôm nay, ta quyết định dùng các ngươi để tế lễ cho cô ấy.”

Nói xong, đàn thú xung quanh cô bắt đầu sao động. Có con gầm gừ, có con thì hú hét.

“Chờ chút! Ngươi rốt cuộc lấy gì để nuôi đàn thú vậy?”

Eli còn giữ lại chút bình tĩnh cuối cùng. Cô ngắm nghía đàn thú hung mãnh xung quanh và hỏi.

“Ngươi đoán xem?”

Quái vật nở ra một nụ cười bí ẩn. Nó vươn tay ra, một cái đầu người từ trên trời rớt xuống trên tay nó. Đó là một trong những nạn nhân xấu số mà hôm nay nó săn được. Dù sao, nó cũng cần cái gì đó để làm thức ăn nuôi đàn thú chứ! Tại nơi này, còn gì dễ kiếm bằng thịt người?

“Con người dùng thịt động vật làm thức ăn, dùng động vật làm da để mặc, nhốt động vật trong lồng chuồng để làm cảnh. Thì tại sao động vật lại không thể ăn thịt người cơ chứ?”

Quái vật nghi vấn.

Mà đáp lại Nó, cũng chỉ là sự im lặng. Vì những lí lẽ của Nó, đứng ở phía cạnh con người không thể cãi lại được.

“À, để ta cho ngươi xem bộ sưu tập của ta.”

“Bốp!”

Quái vật bỗng nhiên giống như nhớ ra được thứ gì. Nó bắt đầu vỗ tay một phát.

Từ trên trời đàn chim nghe thấy tiếng gọi của chủ nhân liền bắt đầu đồng loạt sà xuống. Chúng tụ tập tạo thành một vòng xoáy lớn xung quanh Glynne. Mà khi đàn chim rời đi, có vài trăm, vài ngàn cái đầu lâu đang nằm chất đống khắp nơi quanh đó. Xung quanh, vẫn có lông vũ rơi lả tả.

Thật là độc ác.

Eli thầm nghĩ.

Vì Z vốn là thành phố không có chính quyền quản lý. Nên việc đôi khi có người mất tích vẫn là một chuyện khá bình thường. Cô chỉ không ngờ, có nhiều như vậy người thôi.

“Có lẽ như giây phút nói nhảm đã kết thúc rồi nhỉ?”

Lâu rồi im lặng Sky cũng bắt đầu lên tiếng. Kỵ sĩ bắt đầu lấy Động cơ Z từ phía sau lưng ra rồi gắn vào bụng.

“Ồ! Để xem ngươi có thể làm được gì đã.”

Nhàm chán đối thoại kết thúc. Quái vật bắt búng ngón tay một tiếng “tách” rõ to.

Nghe được hiệu lệnh của chủ nhân, đàn thú hàng trăm đến hàng ngàn con đằng kia, cũng bắt đầu xâu xé nhau để lao về nơi nhóm Hakase đang đứng.

Bạn đang đọc Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Thiên Không Kỵ Sĩ (rewrite) sáng tác bởi hoandx

Truyện Linh Khí Khôi Phục Thời Đại: Thiên Không Kỵ Sĩ (rewrite) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoandx
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.