Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Asmodeus.

Tiểu thuyết gốc · 2512 chữ

Nhóm Haruka lúc này đang đi trên con đường trong thị trấn nơi Erza nhận nhiệm vụ. Nơi này người dân có vẻ như là rất sợ người lạ. Từ đầu đến cuối cả ba người họ đều không nhìn thấy bất cứ ai ở dưới đường cả.

Những con phố hay khu chợ đều không có một ai cả. 3 người hướng về tòa nhà của thị trưởng mà đi đến.

Cốc! Cốc!

Haruka tiến lên gõ cửa, một lúc sau thì cánh cửa được mở nhẹ ra. Xuất hiện phát sau cánh cửa là một người phụ nữ già.

“Xin hỏi các vị là ai?” người phụ nữa đó đề phòng hỏi.

“Xin chào, chúng tôi là các pháp sư của Fairy Tail. Chúng tôi đến đây là vì nhiệm vụ mà ngài thị trưởng đã ủy thác cho hội của chúng tôi.” Haruka lễ phép nói.

“Vậy sao, xin chờ một lát để tôi đi thông báo cho thị trưởng.” nói xong thì người phụ nữ đó liền đóng cửa lại.

Lúc này Mira mới lên tiếng nói:

“Nơi này quả thật có dấu hiệu liên quan đến ác ma. Tôi có thể cảm nhận được quỷ khí ở khắp mọi nơi.”

“Vậy thì rõ ràng rồi. Nơi này nhất định là bị những ác ma đó quấy phá mới dẫn đến tình trạng âm u như vậy.” Erza cũng gật đầu nói.

“Cũng chưa biết chắc được, nếu như tùy tiện kết luận thì có thể sẽ gây rắc rối cho người đến sau. Cho nên chúng ta phải điều tra thật kỹ mới được.” Haruka nói.

Mira và Erza nghe xong thì cùng gật đầu. Ba người đứng trò chuyện một lúc thì cánh cửa lần nữa mở ra và người đàn bà đó lần nữa xuất hiện.

“Thị trưởng cho mời mọi người vào bên trong.”

Mấy người nghe vậy thì đi theo. Khi đi vào trong tòa nhà thì Mira nhịn không được liền bịt mũi lại. Haruka và Erza thấy vậy thì liền đưa ánh mắt sang hỏi thăm.

“Mùi quỷ khí thật là nồng nặc.” Mira thì thầm nói.

Erza và Haruka nghe vậy thì liền lập tức đề phòng lên. Tay trái của Erza liền nắm chặt bao kiếm tùy thời chuẩn bị chiến đấu. Haruka cũng bắt đầu cảnh giác cao độ lên. Mira cũng đã tùy thời sử dụng biến thân.

Đi được một đoạn thì cả 3 được đưa bến phòng làm việc của thị trưởng. Thị trưởng của thị trấn này là một người đàn ông tên Roland. Ông ta là một người đàn ông cao gầy với là da trắng bệt trông như người chết vậy, dưới đôi mắt của ông ấy thì hiện rõ lên vết quần thâm cho thấy dấu hiệu của việc đã một thời gian dàn không nghĩ ngơi.

“Xin chào mừng các vị và cũng xin cám ơn các vị đã đến đây giúp đở chúng tôi.” Roland đứng lên nói.

“Thật ra nhiệm vụ của chúng tôi đến đây trước mắt là để làm rõ tình hình ở nơi này mà thôi. Còn về phần giải quyết rắc rối thì sẽ phụ thuộc vào kết quả điều tra của chúng tôi và tính toán sau.” Haruka thẳng thắng nói.

“Haiz, tôi hoàn toàn hiểu. Dù sao liên quan đến ác ma không phải là chuyện đùa cho nên các vị cẩn thận cũng là điều bình thường. Vậy bây giờ các vị có điều gì muốn hỏi không? Tôi sẽ thành thật trả lời toàn bộ mọi thứ.” Roland thở dài nói.

Ba người Haruka nhìn nhau một cái rồi Haruka bắt đầu lên tiếng trước:

“Vậy ngài có thể cho tôi biết tình hình hiện tại của thị trấn này được không và vấn đề lớn nhất mà thị trấn này mắc phải là gì.”

“Không giấu gì các vị. Thị trấn của chúng tôi trước đây vốn không phải như vậy. Chỉ là khoảng 3 tháng trước không biết từ đâu trên trời rơi xuống một viên đá màu tím. Khi viên đá này rơi xuống thì nó lập tức chuôi xuống lòng đất. Kể từ ngày hôm đó thì trên bầu trời của thị trấn này xuất hiện một đám mây màu tím vô cùng kỳ lạ. Có lẽ khi các vị tiến vào thị trấn này cũng đã thấy rồi.”

“Đúng như vậy, đứng từ xa thì chúng tôi đã nhìn thấy rồi.”

“Quả thật nếu như là tự nhiên thì từ xưa đến nay chưa từng nghe báo cáo về đám mây màu tím cả.” Haruka nói.

“Phải, cho nên chúng tôi đều cho rằng là do hòn đá đó gây nên. Thế là chúng tôi liền tìm đủ mọi cách cộng với nhờ vả từ các công hội khác. Nhưng mà kết quả đều giống nhau đó chính là bọn họ đều bị mất tích một cách bí ẩn trong quá trình tìm kiếm hòn đá đó.

Không còn cách nào khác chúng tôi đành phải dùng toàn bộ tài sản của thị trấn để nhờ vả các công hội lớn. Đó là lí do vì sao hội của các vị có thể nhận được nhiệm vụ này.” Roland nói.

“Mọi người có từng tính đến việc rời đi khỏi nơi này chưa?” Mira hỏi.

“Chúng tôi cũng đã thử rồi, nhưng mà có một lực cản vô hình nào đó khiến chúng tôi không thể rời đi. Cho dù chúng tôi có thử tách nhau ra nhiều hướng khác nhau mà chạy đi thì cuối cùng chúng tôi vẫn sẽ quay trở lại đến nơi này.”

“Nếu như vậy thì có lẽ nơi này đã bị một loại ma pháp không gian giam cầm rồi. Tính tới trường hợp tệ nhất thì chúng tôi cũng sẽ bị kẹt lại ở đây.” Haruka nói.

“Về điều đó thì các vị có thể yên tâm. Bởi vì những người tới từ bên ngoài có thể rời đi bất cứ lúc nào.” Roland nhanh chóng nói.

“Hửm? Chẳng lẽ đã từng có người khác đến đây và rời đi rồi sao?” Haruka hỏi tiếp.

“Đúng vậy, đó là cách đây 1 tuần. Đó cũng là một vị pháp sư từ một hội khác. Anh ta cũng là người duy nhất thành công trở về được sau khi đi tìm viên đá kia. Đây chính là thứ lúc đó anh ta để lại trước khi bỏ chạy khỏi nơi này.” vừa nói Roland liền lấy ra một tờ giấy da đưa cho Haruka mấy người.

Haruka nhận lấy tấm giấy da và mở ra. Bên trong là những hình vẽ vô cùng nguệch ngoạc. Nhưng thứ khiến cả ba người chú ý nhất đó chính là giữa trang giấy da chính là hình vẽ của một quả trứng đang chuẩn bị nở, phía bên trong quả trứng thì không có gì khác ngoài một đôi mắt đen mà khiến cho bất cứ ai nhìn vào đôi mắt đó đều cảm thấy nổi da gà.

“Người đó sau khi giao lại bức tranh này cho tôi thì đã nói ra một cái tên.” Roland lúc này nói tiếp.

“Cái tên sao? Đó là tên gì?” Haruka nhíu mày hỏi.

Lúc này không chỉ Haruka mà cả Mira và Erza đều có một cảm giác vô cùng bất an.

“Lúc đó người kia chỉ nói....Asmodeus!”

Ầm!!

Một cơn chấn động xuất hiện khiến cho cả căn phòng rung rắc dữ dội. Cơn chấn động này không đến từ ai khác mà lại đến ngay từ phía của Haruka. Ngay cả Erza và Mira đều bị giật mình trước sự bộc phát kinh người này của Haruka.

“Hahahaha! Haruka Ouroboros! Thật không ngờ có một ngày ta sẽ gặp lại ngươi tại đây! Hahahaha, lần này thì ngươi đừng hòng mà chạy trốn nữa.” chỉ thấy đối diện Roland điên cuồng nở nụ cười rồi hóa thành một luồn khói đen bay đi.

Haruka thấy một màn thì dự định đuổi theo nhưng bỗng cậu liền nhớ ra lúc này bên cạnh mình còn có thêm hai người người nữa.

Ầm! Ầm! Ầm!

Chưa đợi Haruka phản ứng lại thì từ dưới mặt đất liền xuất hiện các vết nứt và những chiếc xúc tu liền từ bên dưới mọc lên tấn công thẳng về phía Mira và Erza.

“Cẩn thận!” Haruka hét lên sau đó liền lao đến ôm lấy cả hai.

Chát! Chát!

Những xúc tu liền quất mạnh vào cơ thể của Haruka khiến cho máu thịt be bét.

Ầm! Ầm! Ầm!

Mặt đất bắt đầu nứt ra và cả ba liền rơi xuống phía dưới. Đợi đến khi cả ba rơi xuống thì mọi thứ liền trở lại bình thường. Chỉ là có điều lúc này toàn bộ các tòa nhà trong thị trấn đều đã bị biến đổi trở thành những chiếc xúc tu khổng lồ khác. Những người dân trong thị trấn lúc này lại đứng tạo thành một vòng tròn xung quanh tòa nhà của thị trưởng và trong miệng thì đọc lên thứ ngôn ngữ gì đó.

............................................

Cảm nhận được phía sau lưng mình đang có ai đó động chạm khiến cho Haruka dần dần tỉnh lại. Khi cậu mở mắt ra thì thấy lúc này bản thân đang nằm sấp trên mặt đất. Xung quanh thì tối om và thứ duy nhất chiếu sáng chính là nhờ vào ánh lửa bên cạnh.

Nhìn thấy Haruka tỉnh lại thì Erza liền vui vẻ nói:

“Ông chú! Ông cuối cùng cũng tỉnh lại rồi!”

“Chúng ta đang ở đâu.....ây cha cha cha!” Haruka định nói gì đó nhưng trên lưng truyền đến đau đớn khiến cho cậu kêu rên không thôi.

“Đừng động mạnh, vết thương của chú khá là nặng đó.” Mira ở một bên nói.

Haruka quay sang thì thấy bên cạnh Mira có rất nhiều những tấm vải đã thấm đầy máu. Dựa vào cơn đau phía sau thì Haruka mới nhớ đến vừa rồi vì bảo vệ cả hai mà lãnh một đòn cực mạnh từ Asmodeus.

“Ông chú, rốt cuộc cái tên đó là ai vậy? Hình như hai người biết nhau thì phải.” Erza hỏi.

Haruka nghe vậy thì do dự một lúc sau đó mới chậm rãi nói:

“Rất lâu trước kia, khi vị thần tối cao Ankhseram bắt đầu tạo ra trật tự cho sự sống và cái chết. Khi đó có hai loài sinh vật được tạo ra để lập duy trì trật tự cho ba giới gồm Thần cai quản Thiên Giới, Rồng cai quản Trung Giới và Quỷ cai quản Địa Giới. Trong đó thì Địa Giới chính là nơi được chúng ta biết đến là địa ngục ngày nay vậy. Trong số các con Quỷ cai trị địa ngục thì có 7 con quỷ tối cao đại diện cho bảy tội ác lớn nhất của tam giới gồm Kiêu Ngạo, Tham Lam, Dục Vọng, Phẫn Nộ, Tham Ăn, Đố Kị và Lười Biếng.

Asmodeus chính là một trong bảy con quỷ đó. Hắn xếp hàng thứ 3 và là con quỷ đại diện cho tội đồ Dục Vọng. Dần dần những con quỷ này cả thấy bất công khi Rồng và Thần được sống ở nơi tươi đẹp như Trung Giới và Thiên Giới. Thế là bọn chúng liền phát động một cuộc chiến với quy mô toàn cõi trên thế giới này.

Lúc đó có vô số Long Vương và Thần Vương đã ngã xuống. Bên phía những con quỷ thì 5 trong số 7 Quỷ Vương cũng đã chết duy chỉ còn lại Asmodeus và con quỷ đại diện cho sự Đố Kị với cái tên Leviathan. Cuộc chiến này đã khiến cho Ankhseram vô cùng tức giận và đã đặt ra một giam cầm đó chính là loài quỷ không bao giờ được phép bước lên Trung Giới thêm một lần nào nữa. Nhưng mà thật không ngờ thời gian trôi qua bọn quỷ đã lách luật và đã có thể lần nữa trở lại Trung Giới thông qua một quá trình trung gian nào đó.”

Nghe xong lời kể của Haruka thì Erza và Mira kinh ngạc đến ngây người. Họ không ngờ chỉ là một nhiệm vụ bình thường mà thôi nhưng lại xuất hiện một nhân vật đáng sợ như là chúa quỷ vậy.

“Nhưng mà tại sao hắn ta và ông chú lại biết nhau vậy?” Erza hỏi tiếp.

“Đó là bởi vì tôi chính là người đầu tiên trên thế giới này đã học được Sát Quỷ Thuật. Cũng chính là loại ma pháp duy nhất trên đời có thể giết chết được giống loài quỷ dữ.” Haruka nói.

“Cái gì?!” Mira và Erza đồng thanh kinh hô lên.

Hai người họ và các thành viên trong hội Fairy Tail đều thường xuyên nghe Haruka nhắc qua những thứ như là Sát Quỷ Thuật, Sát Thần Thuật và Diệt Long Ma Pháp. Chỉ là trong đó Diệt Long Ma Pháp và Sát Thần Thuật thì được xem như là một Lost Magic tức là ma pháp bị thất lạc. Nhưng mà ít nhất bọn chúng vẫn có bằng chứng tồn tại duy chỉ có Sát Quỷ Thuật là chưa từng có bất kỳ ghi chép nào cả.

“Khoan đã, nói như vậy thì năm nay ông chú đã bao nhiêu tuổi rồi?” Mira bắt được vấn đề trong câu nói của Haruka.

“Nếu như tôi nhớ không lầm thì....có lẽ là khoảng vài ngàn tuổi đi.” Haruka cười khổ nói.

Lần này thì Mira và Erza gần như đã chết lặng. Một lúc sau Mira bỗng nhiên cười nói:

“Nếu đã như vậy thì chúng tôi gọi chú là ông chú chắc không sai đâu chứ?”

Nghe câu nói này của Mira thì lần này đến lượt Haruka bị kinh ngạc. Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Haruka thì Mira liền cười nói:

“Chẳng phải chú thường hay nói câu này sao. Gia đình nghĩa là không ai bị bỏ lại phía sau hay quyên lãng. Chúng ta đã là gia đình rồi thì mấy thứ không quan trọng cũng không cần quan tâm làm gì.”

“Nhưng mà mọi người không cảm thấy một người có quen biết với một con quỷ và sống nhiều năm như vậy thì rất là nguy hiểm sao?” Haruka nói.

“Điều đó quan trọng sao?”

“Hả?”

“Như tôi đã nói, chúng ta đã là một gia đình rồi thì điều đó quan trọng sao?” Mira mỉm cười nói.

Nghe thấy lời này thì Haruka liền nhịn không được mà mỉm cười. Bên cạnh Erza cũng nở một nụ cười. Tuy rằng cả 3 người lúc này đang ở trong một tình thế vô cùng nguy hiểm nhưng không ai cảm thấy lạnh lẽo hay cô đơn cả. Vì cả 3 đều biết rằng chỉ cần có hai người còn lại ở bên cạnh thì cho dù khó khăn đến mức nào đều có thể vượt qua được.

Bạn đang đọc Liệu Tiên Có Đuôi Hay Không? sáng tác bởi Hedaica193370
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hedaica193370
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.