Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vui chơi.

Tiểu thuyết gốc · 2581 chữ

Trải qua chuyện lần trước đã khiến cho tòa nhà hội của Fairy Tail bị phá hủy hoàn toàn nên mọi người chỉ còn cách xây mới mà thôi. Dĩ nhiên là toàn bộ mọi người đều cùng nhau góp sức xây dựng lại hội.

Chỉ là trong lúc mọi người đang vui vẻ cùng nhau làm việc thì một âm thanh chói tai vang lên:

“Thật không ngờ đám người các ngươi lại bị một hội yếu như Phantom Lord khiến cho ra nông nổi này.”

Mọi người cùng nhìn về phía âm thanh phát ra thì thấy đó là Laxus.

“Anh nói cái gì hả! Vậy lúc mọi người đang chiến đấu thì anh lại đi đâu cơ chứ?” Natsu đứng ra tức giận nói.

“Dĩ nhiên là ta bận việc rồi, ta vốn dĩ tưởng rằng đám các người cho dù có yếu thì cũng không yếu đến mức bị đám rác rưởi đó đè lên đất như vậy đâu chứ? Thậm chí ngay cả hội cũng bị hủy.” Laxus tiếp tục châm chọc nói.

Ngay lúc Natsu đang định phát tác thì một bóng người không biết từ lúc nào đã xuất hiện phía sau lưng của Laxus.

Phanh!!

Một âm thanh vô cùng lớn vang lên khiến cho mọi người đều giật mình. Nhưng khi họ thấy đó là Haruka với một cái mâm trong tay thì cũng thở phào.

Laxus đầu tiên là bị đánh cho bất ngờ nhưng rất nhanh anh ta liền lấy lại tinh thần rồi một mặt phẫn nộ quay lại. Khi thấy đó là Haruka thì Laxus liền nắm lấy cổ áo của cậu ta rồi hét vào mặt:

“Ông bị điên hả! Muốn chết phải không!”

“Laxus, lần này là cậu sai rồi. Trong hội này cậu là bỏ chạy nhanh nhất nhưng lại không về giúp hội thì bây giờ cậu không được ở đây khó chịu với mọi người.” Haruka mặc kệ Laxus đang nổi giận mà nói.

“Có tin bây giờ tôi xử lý ông trước không hả?” Laxus cắn răng tức giận nói.

“Laxus, thay vì tối ngày đi tìm người khác đánh nhau một cách không não như Natsu thì cậu nên học cách tiếp xúc cùng mọi người và học cách quản lý hội đi. Dù sao thì sau này cậu cũng sẽ là hội trưởng mà thôi, cho nên cậu phải biết sống cùng mọi người bla bla bla......” Haruka tiếp tục không để ý đến nói.

“Đủ rồi! Ông còn không im miệng lại thì đừng có trách!”

Nhưng mà Haruka gần như mặc kệ và tiếp tục lải nhải khiến cho Laxus càng thêm đau đầu sau đó liền bỏ đi. Dĩ nhiên Haruka không hề bỏ qua mà tiếp tục bám theo lãi nhãi khiến cho Laxus nổi điên lên sau đó hóa thành một tia sét mà biến mất.

Đợi khi Laxus đi rồi thì mọi người mới không còn cảm giác nặng nề nữa. Lucy tuy rằng mới gia nhập nhưng cũng đã gặp qua Laxus và biết anh ta đáng sợ đến mức nào. Nhưng mà bây giờ lại nhìn thấy Laxus dễ dàng bị Haruka khiến cho tức tối bỏ đi thì cũng kinh ngạc không thôi.

“Chị Mira, dường như Laxus giống như sợ Haruka thì phải?” Lucy hỏi Mira tại quầy bar.

Mira nghe vậy thì mỉm cười nói:

“Không phải sợ, chỉ đơn giản là Laxus không muốn đánh nhau với Haruka mà thôi.”

“Hả? Em tưởng Laxus cũng giống như Natsu đó là rất thích chiến đấu chứ?” Lucy kinh ngạc nói.

“Đúng vậy, nhưng vấn đề là người đó là Haruka. Cho dù là Natsu hay Gray cũng đều không muốn đánh nhau với Haruka chút nào.”

“Tại sao?” Lucy khó hiểu.

“Rất đơn giản thôi. Bởi vì Haruka chính là người yếu nhất trong hội.” Mira cười nói.

“Cái gì? Chẳng phải mọi người đều rất sợ anh ấy sao? Hơn nữa Haruka trước đây còn cho ra đời kiến thức về Lĩnh Vực khiến cho mọi người đều kính nể thì làm sao có thể yếu như vậy được? Phải biết nếu như yếu nhất thì chẳng phải ngay cả Levy cũng....”

“Hihi, đúng là như vậy đó. Bởi vì năng lực của Haruka không phải nằm ở việc chiến đấu mà là nằm ở kiến thức nhiều cùng với khả năng hỗ trợ đồng đội của chú ấy. Tuy rằng Haruka cũng có ma pháp để chiến đấu nhưng nó chủ yếu là để khống chế kẻ địch mà thôi. Đó cũng chính là lí do mà mọi người bây giờ đều không muốn đánh nhau với Haruka. Vì dù có đánh thắng cũng không vẻ vang gì hơn nữa còn gặp xui xẻo nữa.” Mira cười giải thích.

“Xui xẻo? Chẳng lẽ Haruka còn biết nguyền rủa?”

“Không phải, xui xẻo ở đây chính là cô ấy.” vừa nói Mira vừa chỉ về phía Erza phía bên kia đang phụ giúp mọi người.

“Chẳng lẽ....” Lucy dường như đã đoán ra được điều gì.

“Đúng vậy, cho dù mọi người có đánh thắng được Haruka thì cũng bị Erza dạy dỗ cho một trận. Phải biết ở trong hội này Erza là vô cùng bảo bọc chú ấy nha.” Mira cười nói.

Nghe vậy thì Lucy không tự chủ mà nghĩ đến chuyện ngày hôm qua Erza và Haruka hôn cùng một chỗ. Thậm chí sau đó ngay cả Mira cũng....! Nghĩ đến đây Lucy liền giật mình sau đó hướng về Mira hơi xấu hổ hỏi:

“Mira, mối quan hệ giữa chị và.....Haruka cùng với Erza là sao vậy?”

Mira lấy tay chống cằm ra vẻ suy tư một lúc sau đó cười nói:

“Có thể nói đơn giản là cả 3 người bọn chị cùng sống dưới 1 mái nhà, ăn cơm cùng một bàn, tắm cùng một chỗ và ngủ cùng một giường.”

“Hả!!!!” Lucy đỏ mặt kinh hô lên.

Lucy thật không ngờ cả 3 người lại có mối quan hệ như vậy. Phải biết từ ngoại trừ quốc vương ra thì chỉ có một số người ở trường hợp đặc biệt mới kết hôn với nhiều người mà thôi. Bình thường đều là mối quan hệ 1 vợ 1 chồng. Nhưng mà bây giờ cả 3 người Erza, Mira và Haruka lại có mối quan hệ chấn động như vậy.

“Có phải rất kinh ngạc đúng không?” Mira cười hỏi lại.

Lucy nhanh chóng gật đầu như gà mỏ thóc.

“Có thể nói cả 3 người bọn chị trước đây đều không nghĩ là sẽ có một mối quan hệ như vậy. Chỉ là sau khi đã trải qua một số chuyện rồi nên dần dần cả 3 lại tự động tiến về nhau rồi hình thành mối quan hệ như bây giờ. Hơn nữa bọn chị đều rất hạnh phúc, như vậy là đủ rồi không phải sao?”

Nhìn vẻ mặt hạnh phúc cùng với nụ cười trên môi của Mira khiến cho Lucy hơi thất thần sau đó mỉm cười gật đầu nói:

“Đúng vậy nha, chỉ cần mọi người đều vui vẻ hạnh phúc thì những thức khác đều không quan trọng nữa.”

Khi cả hai đang nói chuyện vui vẻ thì Erza và Haruka chậm rãi đi đến. Nhìn thấy cả hai thì Haruka liền cười nói:

“Đang nói chuyện gì vậy?”

“Không có gì, em chỉ kể cho Lucy về những chuyện trước kia mà thôi.” Mira nói.

“Vậy sao, đúng rồi Mira. Có gì ăn không, làm việc nãy giờ tôi cũng đói bụng rồi.” Haruka xoa bụng nói.

“Đã chuẩn bị cho hai người rồi đây.” Mira cười nói sau đó liền lấy ra hai phần thức ăn đưa cho Erza và Haruka sau đó cũng ngồi xuống cùng hai người bắt đầu bữa trưa.

Lucy ngồi ở bên cạnh nhìn thấy một nhà 3 người cười nói vô cùng hạnh phúc thì liền có cảm giác ghen tỵ. Phải biết mẹ cô mất sớm nên từ nhỏ Lucy hầu như không có cảm giác ấm cúng như vậy. Cũng may mắn những người ở nhà trước kia đều rất yêu thương Lucy nên cô có được một chút ấm áp từ tình thương.

“Đúng rồi, Haruka chú có biết trong hội sắp có một đóa hoa sắp nở rồi không?” Mira bỗng nhiên cười thần bí nói sau đó hướng ánh mắt về phía Lucy bên cạnh.

Haruka nghe vậy sau đó cũng men theo ánh mắt của Mira nhìn về phía Lucy. Dựa theo lời của Mira vừa rồi thì Haruka dường như cũng hiểu được chuyện gì rồi.

“Là ai vậy?” Haruka cũng cười thần bí nói.

“Hì hì, còn ai khác ngoài đứa cháu đó của chú cơ chứ.” Mira che miệng cười nói.

“Không thể nào? Thằng nhóc đó vậy mà bắt đầu biết suy nghĩ rồi sao? Quả nhiên hoa cức lợn cũng có ngày nở hoa mà.” Haruka đầu tiên là kinh ngạc sau đó cũng cười lên nói.

Lucy bị hai người nhìn thì cảm bối rối. Sau đó cuộc đối thoại của hai người càng khiến cho cô như lọt vào sương mù vậy. Lúc này ngay cả Erza cũng bắt đầu lên tiếng:

“Chú biết gì không. Bây giờ nếu như chú muốn tìm thấy Natsu thì cứ đến nhà Lucy thôi vì thằng bé hầu như lúc nào cũng ở đó cả.”

Lần này Lucy làm sao còn không hiểu 3 người đang nói về chuyện gì.

“Mấy người đang nói gì đó! Tôi và Natsu chỉ là đồng đội mà thôi.” Lucy xấu hổ nói sau đó liền nhanh chóng bỏ chạy.

Nhìn thấy dáng vẻ của Lucy thì cả 3 người liền buồn cười.

“Chú biết không, Natsu cũng là người tìm được Lucy và đưa cô ấy về hội đó. Cũng có thể xem như đây chính là duyên phận của cả hai.” Mira nói.

“Không chỉ vậy, thằng nhóc Natsu này mỗi lần tìm nhiệm vụ làm đều là những việc khá dễ dàng hơn nữa còn phù hợp với Lucy để cô ấy đi theo cùng nữa đó.”

“Đúng vậy nha, từ lúc Lucy gia nhập vào hội đến nay thì chưa lần nào ra ngoài làm nhiệm vụ một mình cả. Tất cả đều có Natsu và Happy đi theo.”

Nghe được Mira và Erza thay phiên nhau tường thuật lại thì Haruka liền xoa cằm sau đó quay đầu nhìn về phía Natsu với ánh mắt mỉm cười.

“Chuyện này có vẻ thú vị nhỉ. Hay là chúng ta đẩy một chút chứ?” Haruka nở nụ cười bí hiểm nói.

Erza và Mira nghe vậy thì ánh mắt liền sáng lên. Quả nhiên sau đó Haruka liền tìm đến Natsu.

“Cái gì? Đi suối nước nóng sao!” Natsu hai mắt sáng lên nói.

“Đúng vậy, sẵn đây mọi người đã làm việc vất vẻ nên tôi sẽ tài trợ cho mọi người một chuyến đi chơi suối nước nóng thật vui vẻ.” Haruka cười nói.

“Được, vậy giờ tôi sẽ đi thông báo với những người khác.” Natsu hưng phấn nói sau đó liền chạy đi.

Khiến cho Haruka càng thêm vui vẻ đó chính là người đầu tiên mà Natsu tìm đến lại là Lucy. Lucy nghe được đi đến suối nước nóng chơi miễn phí thì dĩ nhiên là vô cùng hưng phấn.

Haruka sau đó giữ đúng như lời hứa của mình đó đãi toàn bộ mọi người đi chơi suối nước nóng. Dĩ nhiên không chỉ đơn giản như vậy mà cậu ta đã có một số sắp xếp. Đầu tiên mọi người đều được chia ra nhiều khu để không bị quá tải một chỗ.

Trong đó có một khu vực không biết là vô tình hay cố ý mà Haruka, Erza, Mira, Natsu, Lucy, Happy, Gray đều được sắp xếp chung một khu. Tại khu suối nước nóng này là có một khu vui chơi vô cùng rộng lớn giúp cho những du khách đến đây thư giản còn có thể giải trí.

Đầu tiên là nhà ma!

“Á!!!!!” thậm chí cho dù là ở bên ngoài mọi người đều nghe được tiếng hét thất thanh của những người bên trong.

Không lâu sau đó mọi người nhìn thấy có một cặp nam nữ đi ra. Hai người này không ai khác là Natsu và Lucy. Chỉ thấy lúc này Lucy đang ôm chặt lấy Natsu từ phía sau còn đầu thì chôn vào trên lưng của Natsu.

“Được rồi Lucy, chúng ta ra ngoài rồi.” Natsu cố gắng an ủi nói.

“Có thật không đó? Cậu không lừa tớ chứ?” Lucy không tin nói.

“Thật mà, cậu có thể thử mở mắt ra xem mà.” Natsu nói.

Lucy chậm rãi ngẩng đầu lên, lúc này khóe mắt của cô có chút ẩm ướt, gương mặt thì hơi đỏ lên không biết có phải có nhiệt độ cơ thể của Natsu hay không. Khi nhìn thấy đã thật sự ra ngoài rồi thì Lucy liền thở ra một hơi.

Theo bản năng Lucy liền dựa vào nơi cảm thấy an toàn nhất và dĩ nhiên lúc này an toàn nhất đối với Lucy là tấm lưng của Natsu rồi cho nên cô liền quên mất mà nằm lên lưng của Natsu. Có thể nói lúc này tư thế của cả hai là vô cùng mập mờ.

Nhưng bỗng nhiên Lucy liền nhớ ra chuyện gì đó. Quả nhiên khi cô nhìn lại thì thấy Haruka trong tay là một chiếc máy ảnh đang ấn nút chụp liên hồi. Những người khác thì lại đang che miệng cười trộm.

Lập tức Lucy liền phản ứng lại, cô nhanh chóng đứng thẳng người lên sau đó đẩy Natsu té về phía trước.

“Mọi người đừng có hiểu lầm!” Lucy xấu hổ nói.

“Chúng ta có hiểu lầm gì đâu. Chẳng qua chỉ là đang chụp lại kỷ niệm mà thôi.” Haruka mỉm cười nói.

Sau đó mọi người liền tiếp tục đi dạo khu vui chơi và dương như lúc nào Lucy và Natsu cũng bị xếp cùng một chỗ. Lucy lúc này làm sao còn không biết ý định của Haruka. Bởi vì hầu như là chơi trò gì hay ở đâu thì chỉ cần cô và Natsu có tiếp xúc một chút thì máy ảnh của Haruka liền hướng về hai người mà ‘vô tình’ bấm máy.

Tối đến mọi người ngủ cùng một chỗ nhưng vẫn có chia ra hai bên là nam và nữ. Nhưng mà tại nơi giao nhau thì lại ‘vô tình’ là Natsu và Lucy. Dĩ nhiên trước khi ngủ mọi người đều chơi một trận đại chiến gối ngủ.

Đến nửa đêm thì không biết vì nguyên nhân gì Lucy liền gấp gáp chạy ra ngoài. Đợi khi Lucy vừa rời đi thì có một tia ma lực vô cùng nhỏ tiến vào trong mũi của Natsu.

Ắt xì!

Natsu nhảy mũi một cái rồi sau đó cũng tỉnh dậy. Khi cậu nhìn thấy chỗ của Lucy lúc này đang là trống trơn thì cũng cho rằng là cô ra ngoài đi vệ sinh nhưng mà bỗng bên ngoài liền truyền đến một tia ma lực ba động khiến cho Natsu chú ý.

Cậu cố gắng không làm mọi người tỉnh lại sau đó cũng liền chạy đi ra ngoài xem là chuyện gì.

Bạn đang đọc Liệu Tiên Có Đuôi Hay Không? sáng tác bởi Hedaica193370
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hedaica193370
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.