Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải Đấu (2)

Tiểu thuyết gốc · 2904 chữ

Ban đầu khi chứng kiến sức mạnh của RedQueen thì Haruka liền thấy lo lắng và đã chuẩn bị tùy thời để cứu hộ. Nhưng Wendy đã không hề khiến cho cậu thất vọng khi mà đã thành công phản lại đòn tấn công của RedQueen và thậm chí là đánh bại cô ta.

Những trận sau đó càng thêm đặc sắc, có lẽ bởi vì những người có thể vào trong vòng này đều không có ai là tầm thường cho nên những trận đấu không còn dễ dàng như vòng loại nữa.

Đối thủ tiếp theo của Wendy lại là một tên sát thủ khét tiếng Jaker. Bởi vì là chuyên đi ám sát nên về tốc độ thì hắn ta không hề thua kém Wendy là bao. Nhưng mà đáng tiếc một điều là ma pháp của hắn lại có thuộc tính phong.

Một người sử dụng ma pháp thuộc tính phong đi chiến đấu với một Sát Long Nhân đã học Thiên long Ma Pháp thì mọi người liền có thể tưởng tượng được kết quả như thế nào rồi.

“Hộc...hộc....hộc! Đáng ghét, tại sao những đòn tấn công của tao lại không ảnh hưởng tới mày chứ!” tên Jaker tức giận nói.

Wendy vừa mới hấp thụ xong một cơn gió khi nghe Jaker nói vậy thì gãi đầu cười nói:

“Bởi vì tôi có thể ăn các ngọn gió nha. Cho nên ma pháp của ông không có tác dụng với tôi.”

“Không thể nào...” Jaker chỉ kịp nói một câu trước khi ngã xuống bất tỉnh.

“Người chiến thắng vẫn là có bé Wendy nhỏ tuổi đáng yêu của chúng ta!!!” tên MC kia vô cùng hưng phấn nói.

Wendy lần nữa ra hiệu chiến thắng với Haruka trên khán đài. Haruka cũng vui vẻ đáp lại cô bé. Bởi vì đã vào tứ kết nên mọi người có 3 ngày để nghỉ ngơi trước khi trận đấu tiếp theo bắt đầu. Trong khoảng thời gian này cả 3 người đều đi dạo quanh khắp nơi để vui chơi.

Tại thành phố này có rất nhiều thứ mà ở Magnolia không có nên Wendy được chơi vui đến quên cả trời đất. 3 ngày sau đó thì trận đấu lại bắt đầu, lần này Wendy không phải là lên đấu đầu tiên nữa nên cô bé ngồi ở ngoài quan sát các đối thủ của mình.

Nói thật là trước đây Wendy chưa từng nghĩ với sức mạnh của mình sẽ đi xa đến vậy. Tất cả đều là nhờ sự huấn luyện nghiêm khắc của Haruka mới khiến cho cô bé có thể bộc phát ra toàn bộ tiềm năng của mình.

Nếu như Wendy cứ tiến bộ như vậy thì tương lai cô bé đạt đến trình độ của Natsu mấy người thì hoàn toàn có khả năng.

“Nhưng mà đó dù sao cũng là sau này rồi. Trước mắt Wendy vẫn là một cô bé đáng yêu và nhút nhát của Fairy Tail mà thôi.” Haruka cười nói.

Trải qua 3 cặp đấu thì cuối cùng đã đến lượt của Wendy.

“Đây rồi, hắc mã của đấu trường Berseker Stadium năm nay! Tuyển thủ Wendy!!!!”

“Cố lên! Wendy – chan!!!!”

“Đừng để bị thua nhé cô bé!”

“Chúng ta mãi ủng hộ Wendy!!”

Lúc này khán đài đã hoàn toàn thay đổi thái độ của mình. Có thể nói Wendy đã dựa vào thực lực của mình khiến cho mọi người đều phục rồi. Chính vì lí do đó lúc này mọi người đã hoàn toàn xem Wendy như là một chiến binh thực thụ mà không phải là một cô nhóc yếu đuối nữa.

“Và đối thủ của Wendy chính là một trong những ứng cử viên cho chức vô địch năm nay! Một ma pháp sư đến từ Hắc Hội nổi tiếng Oración Seis, Cobra!!”

Đối diện với Wendy là một người thanh niên mang mái tóc màu đỏ thẩm cùng với màu da hơi tối. Gương mặt của anh ta mang theo một nụ cười đầy kiêu ngạo và ánh mắt sắt bén nhìn về phía Wendy. Đặc biệt xung quanh anh ta có một con mãng xà to lớn có cánh lượn quanh.

“Cô bé, mong rằng cô bé sẽ không bị thua quá nhanh.” Cobra hướng về Wendy cười nói.

“Tôi nhất định sẽ chiến thắng!” Wendy thủ thế quyết tâm nói.

“Hahaha, được thôi, hãy cho ta xem cô bé có gì nào!” Cobra cười lớn.

“Bây giờ tôi xin tuyên bố! Trận đấu chính thức....bắt đầu!!”

Phanh!!

Chỉ trong tích tắc Wendy đã mở ra Lĩnh Vực của mình và lao lên với tốc độ cực nhanh nhờ vào Momentary Wind.

Vụt!!

Nhưng mà kinh ngạc là Cobra lại vô cùng nhẹ nhàng lách người qua sau đó né tránh đòn tấn công của Wendy vô cùng nhẹ nhàng. Wendy cũng không quá ngạc nhiên với điều này, dù sao đã vô được tới vòng này thì không có ai là yếu ớt cả.

Cô bé nhanh chóng di chuyển qua chỗ khác sau đó tấn công lần nữa.

“Thiên Long Gầm!”

Wendy hít vào một hơi sau đó phun ra một cơn lốc về phía Cobra. Lần này Cobra không hề né tránh nữa mà liền hít sâu một hơi.

Dưới sự kinh ngạc của cả Wendy và Haruka thì Cobra liền phóng ra một luồn khí độc cực mạnh.

“Độc Long Gầm!!!”

“Cái gì! Hắn cũng là một Sát Long Nhân!” Haruka và Wendy đồng thời kinh hô.

Ầm!!

Hai đòn long gầm va chạm vào nhau tạo thành một tiếng nổ lớn sau đó cùng triệt tiêu lẫn nhau. Lúc này Haruka liền cảm thấy có điều gì đó không đúng.

“Lạ thật, cơ thể của tên này hoàn toàn đã thích nghi với Diệt Long Ma Pháp. Hắn vốn dĩ chưa đạt đến được Juggernaunt Drive thì không thể có một cơ thể thích nghi được như vậy. Chẳng lẽ....hắn là dạng Sát Long Nhân đời hai là lắp những viên Lacrima của rồng vào cơ thể? Như vậy thì có thể giải thích vì sao hắn không bị biến thành rồng.”

Lúc này bên dưới sàn đấu Wendy cũng đã thu lại sự kinh ngạc của mình và bắt đầu mở ra Thiên Không Lĩnh Vực. Bởi vì Haruka đã từng nói với cô rất rõ ràng, đó chính là một khi đối đầu với các Sát Long Nhân thì nhất định phải bộc phát ra toàn bộ thực lực của mình.

Cobra nhìn thấy Wendy mở ra Thiên Không Lĩnh Vực thì cũng không gấp mà chỉ đơn giản mở ra Lĩnh Vực cơ bản mà thôi.

Vụt!!!

Trong nháy mắt Wendy đã xuất hiện ngay phía sau lưng của Cobra.

“Thiên Long Trảo!”

Phanh!!

Đòn tấn công của Wendy lần nữa bị Cobra né tránh và đánh vào trên mặt đất.

“Cô nhóc khá là ồn ào đấy. Độc Long Trảo!”

Cánh tay phải của Cobra liền hóa thành vuốt rồng sau đó vung mạnh về phía Wendy. Cô bé định rút lui nhưng mà một chiếc đuôi rắn xuất hiện vung mạnh vào lưng của cô khiến cho Wendy không thể né tránh mà chỉ có thể đưa hai tay lên đón đở.

Phanh!!

Wendy bị đánh văng đi một khoảng cách khá xa.

“A!”

Wendy đau đớn kêu lên, lúc này hai tay của Wendy đã bị một loại chất độc nào đó bám vào và đang liên tục tàn phá hai tay của cô bé.

“Re-Raise!”

Toàn thân của Wendy liền phát sáng, chất độc trên hai tay của cô dần dần bị hóa giải sau đó liền biến mất hoàn toàn.

“Ồ, có thể tự giải độc sao. Quả nhiên Thiên Long Ma Pháp là không tầm thường mà.” Cobra thưởng thức nói.

Ầm!!

Wendy lần nữa lao lên tấn công liên hồi. Nhưng mà giống với những lần trước đó chính là Cobra hoàn toàn dễ dàng né tránh những đòn tấn công của Wendy cho dù có tấn công từ góc độ nào hay với tốc độ cực nhanh đi nữa.

“Hộc...hộc...hộc!” Wendy đứng tại chỗ liên tục thở gấp trong khi đối diện Cobra thì đang vô cùng thảnh thơi.

“Cậu không sao chứ Wendy?” Carla đi đến lo lắng hỏi.

“Tớ không sao, chỉ là ma lực của tớ đã không còn bao nhiêu nữa rồi.” Wendy vừa thở vừa nói.

“Cái gì! Chẳng phải cậu có thể hấp thụ không khí để bổ sung ma lực sao?” Carla kinh ngạc nói.

“Không thể, bây giờ nếu như làm vậy thì chẳng khác nào tự sát cả.” Wendy nói.

Đối diện Cobra nghe vậy thì cười lớn:

“Hahaha, quả nhiên là rất thông minh. Ta còn tưởng rằng cô bé chỉ biết lao lên tấn công thôi chứ.”

“Ý cậu là sao?” Carla hỏi.

“Đối thủ của tớ, anh ta từ đầu đến giờ đã liên tục thải khí độc ra xung quanh. Có thể nói hiện nay trong không khí đã tràn ngập một loại khí độc vô hình. Cho nên nếu như tớ hấp thụ nó thì chẳng khác nào đưa toàn bộ chất độc vào trong cơ thể mình cả.” Wendy nói.

Phía trên khán đài Haruka vô cùng hài lòng nhìn về phía Wendy.

“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Tên đó hắn thậm chí còn nhanh hơn cậu, bây giờ cậu lại không thể hấp thu không khí. Chẳng lẽ chúng ta chịu thua sao?” Carla lo lắng nói.

“Không đâu Carla, anh ta không hề nhanh hơn tớ. Thậm chí nếu so về tốc độ thì thậm chí anh ta còn không bằng một nửa tớ.” Wendy lắc đầu nói.

Phía trên kia Haruka nghe vậy thì cũng gật đầu nói:

“Đúng vậy Wendy, em cũng nhận ra rồi phải không. Nguyên nhân chính khiến cho em không thể đánh trúng anh ta dù chỉ một lần. Câu trả lời vô cùng đơn giản.”

“Anh ta chỉ đơn giản là biết trước được đòn tấn công mà thôi.”

“Hả?! Chẳng lẽ hắn có thể thấy trước tương lai?” Carla lần nữa kinh hô.

“Tớ không biết, nhưng mà cho dù như vậy thì tớ cũng sẽ không chịu thua.” Wendy nói.

Ầm!!!

Trên người cô bé bộc phát ra một nguồn ma lực vô cùng dữ dội.

“Đây chính là đòn tấn công cuối cùng rồi nhỉ.” Cobra cười nói.

Đinh!!!

Dưới chân của Wendy xuất hiện một ma pháp trận màu trắng. Một cơn gió không biết từ đâu xuất hiện sau đó dung nhập vào trong Thiên Không Lĩnh Vực của Wendy và tạo thành một bức tường gió khổng lồ bao phủ lấy cả Wendy lẫn Cobra.

Cobra đưa tay chạm thử vào tường gió thì phát hiện bức tường gió này mang theo vô vàn lưỡi dao gió vô cùng nhỏ và sẵn sàng cắt nát bất cứ thứ gì nó chạm vào.

“Sát Long Bí Thuật sao, đây chính là con át chủ bài của nhóc sao. Quả thật đây là một chiêu thức rất mạnh nhưng mà với trình độ hiện nay của nhóc có lẽ vẫn chưa thể phát huy ra toàn bộ sức mạnh của nó nhỉ.” Cobra cười nói.

Lúc này chỉ thấy con mãng xà bên cạnh Cobra bỗng thả ra một luồng khí độc màu đỏ từ miệng của nó. Luồng khí độc liền nhanh chóng bao phủ lấy toàn bộ thân thể của Cobra.

Phía bên kia Wendy dường như đã chuẩn bị xong, chỉ thấy hai tay của cô bé mang theo những cơn gió màu trắng vô cùng lấp lánh.

“Sát Long Bí Thuật Tối Thượng, Bộc Quang - Xuyên Không Phá!”

Wendy vung hai tay xoay vòng theo ngược chiều kim đồng hồ, hấp thụ bức tường gió xung quanh và nén chúng lại với biên độ cực nhỏ rồi phóng thẳng về phía Cobra với tộc độ cực nhanh. Luồng gió xoáy mang theo vô số lưỡi dao gió khống chế khu vực xung quanh Cobra khiến cho anh ta không thể chạy trốn hay né tránh được.

“Shidoku Ryōiki – Doku Shoku Tenri!”

- Tử Độc Lĩnh Vực - Độc Thực Thiên Lý -

Một âm thanh trầm vang lên, sau đó một từ nơi Cobra đứng bộc phát ra một cơn bão độc xích sắc phá tan toàn bộ những lưỡi dao gió kia. Cơn bão độc sau đó liền hóa thành vô số những con đại mãng xà lao đến cắn nát toàn bộ cơn gió của Wendy.

Leng keng!!

Đòn tấn công của Wendy lập tức bị nghiền ép hoàn toàn trước sự kinh hãi của cô bé. Những đại mãng xà nọc độc đó không hề dừng lại mà lao thẳng về phía Wendy.

Ầm! Ầm! Ầm!

Trong lúc nguy cấp Carla liền nhanh chóng lao đến ôm lấy Wendy giúp cô bé né được đòn tấn công trực diện nhưng mà những dư âm từ vụ nổ cũng khiến cho Wendy bị thương rất nhiều.

“Wendy!! Cậu không sao chứ!” Carla vô cùng lo lắng.

Wendy không trả lời mà nằm dưới đất còn ánh mắt thì nhìn về phía trước với vẻ không cam lòng. Trước mặt Wendy lúc này là Cobra với toàn thân được bao phủ trong vảy rồng màu đỏ, xung quanh anh ta những con mãng xà cấu tạo từ nọc độc.

Lúc này có thể nhìn ra được sự cách biệt to lớn giữa hai bên và cũng khiến cho Wendy rõ ràng một điều. Rằng trên thế giới này người mạnh có rất nhiều, thậm chí có người còn mạnh bằng thậm chí vượt qua cả Natsu mấy người.

Cobra chậm rãi đi đến trước mặt Wendy cười nói:

“Cô nhóc rất mạnh, nhưng mà rất tiếc là nhóc còn quá nhỏ. Có thể nói những điều căn bản của nhóc là vô cùng tốt, nhưng mà cho dù vậy thì cơ thể của nhóc vẫn chưa đủ mạnh để phát huy tối đa tiềm năng của nhóc.”

Nghe thấy vậy thì Wendy không hề phản bác, bởi vì những lời của Cobra là vô cùng đúng. Wendy được dạy dỗ bởi một trong những con rồng mạnh nhất và được huấn luyện bởi người am hiểu về ma pháp nhất. Nhưng cho dù vậy thì cô bé chỉ mới có 11 tuổi mà thôi. Có một khoảng cách vô cùng lớn giữa cơ thể đã trưởng thành và chưa trưởng thành.

Ngay lúc Wendy đang cho rằng mình không thể hoàn thành được nhiệm vụ lần này thì âm thanh của Cobra vang lên:

“Tôi chịu thua!”

Wendy liền một mặt kinh ngạc nhìn về phía anh ta. Nhìn thấy ánh mắt của Wendy thì Cobra liền nhếch mép nói:

“Nhóc rất thú vị, ít nhất là âm thanh của nhóc không khiến ta khó chịu.”

Nói xong Cobra liền hóa giải Lĩnh Vực của mình rồi nhảy lên lưng con mãng xà bên cạnh và bay đi mất.

“Ôi trời ơi! Một sự đảo ngược khó tin! Tuyển thủ Cobra đã chủ động từ bỏ cuộc chiến! Cho nên lần này người chiến thắng là tuyển thủ Wendy của chúng ta!”

Mặc kệ những âm thanh reo hò xung quanh, lúc này ánh mắt của Wendy chỉ nhìn về phương hướng Cobra vừa rời đi mà thôi. Thành công vượt qua tứ kết tiến vào bán kết nhưng Wendy vẫn không vui vẻ gì.

“Sao vậy, mới thua có một lần thôi mà đã khiến cho Wendy đáng yêu của chúng ta không vui rồi sao.” Haruka xoa đầu Wendy cười nói.

“Nhưng mà bởi vì do em yếu nên kém chút nữa là nhiệm vụ lần này của chúng ta thất bại rồi.” Wendy buồn bã nói.

Haruka nghe vậy thì bật cười sau đó nói:

“Wendy, em có biết khi bằng tuổi em thì Natsu và Gray đã thua bao nhiêu lần khi chiến đấu với kẻ địch không?”

Wendy hướng ánh mắt về phía Haruka như đang dò hỏi, nhìn thấy ánh mắt của Wendy thì Haruka mỉm cười sau đó nói ra một con số khiến cho Wendy liền giật mình.

“Nhiều đến như vậy? Nhưng mà chẳng phải anh Natsu và anh Gray sao?” Wendy khó hiểu hỏi.

“Mạnh thì sao chứ? Điều đó không chứng tỏ trên thế giới này không có ai mạnh hơn cả. Em nên biết rằng thua cuộc không phải là thất bại mà là cơ hội để học hỏi và cải thiện bản thân. Nếu như chúng ta thua cuộc thì chứng tỏ chúng ta vẫn còn có thể tiến bộ hơn. Hãy chấp nhận sự thua cuộc đó và xem nó như là một cơ hội để làm lại một cách thông minh và hiệu quả hơn.” Haruka cười nói.

Nghe thấy những lời này khiến cho Wendy im lặng một lúc sau đó liền đứng lên nắm chặt nắm đấm nói:

“Anh nói đúng, em nhất định sẽ không bỏ cuộc. Một ngày nào đó em nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ như mọi người trong hội vậy.”

“Có quyết tâm như vậy là tốt. Chúng ta có mấy ngày nghỉ trước khi bước vào bán kết nên bây giờ hãy cố gắng điều chỉnh lại phong độ nào.” Haruka nói.

“Vâng!”

Bạn đang đọc Liệu Tiên Có Đuôi Hay Không? sáng tác bởi Hedaica193370
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hedaica193370
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.