Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mystogan.

Tiểu thuyết gốc · 2391 chữ

Hôm nay trong hội vẫn như mọi người, có người đi ra ngoài làm việc.

Bản thân Haruka lúc này đang ngồi thưởng thức bữa ăn của mình. Chỉ là hôm nay không khí có hơi kỳ lạ mà thôi. Những người khác trong hội thi thoảng cũng nhìn về phía cậu ta khiến cho Haruka cảm thấy ngứa ngáy không thôi.

Mà nguyên nhân cũng là vì hôm nay ngồi ở hai bên Haruka là Mira và Erza. Vốn dĩ bình thường 3 người ngồi ăn chung với nhau cũng không phải chuyện hiếm lạ gì. Chỉ là hôm nay lại khác với thưởng ngày.

“Ông chú, loại ma pháp lần trước ông chú sử dụng khi chiến đấu gọi là Lĩnh Vực phải không?” Erza hỏi.

“Đúng vậy, đó là một loại ma pháp cao cấp mà chỉ có những người đã hoàn toàn thấu hiểu ma lực mới có thể sử dụng.” Haruka cười nói.

“Vậy chú có thể dạy cho em được không?” Erza hưng phấn hỏi.

Nghe thấy xưng hô của Erza thì bên cạnh Mira nhịn không được nhướng mày lên sau đó nhìn chằm chằm vào Erza.

“Có thể dạy, nhưng mà bởi vì hiện nay ma lực của cô vẫn còn chưa tích lũy đủ cho nên chưa thể học được.” Haruka lắc đầu nói.

“Vậy bao lâu nữa thì em có thể học được nó?”

“Điều này cũng không biết chắc được, nhưng mà với tốc độ tăng tiến như hiện tại thì có lẽ chỉ cần 2 đến 3 năm nữa có lẽ là sẽ học được.” Haruka xoa cằm nói.

“Ồ, vậy để sau này học sau vậy.” Erza ngậm muỗng nói.

Một lúc sau Haruka liền đứng dậy đi vệ sinh để lại Mira và Erza với nhau. Đợi Haruka đi rồi thì Mira lập tức nói:

“Chú và em sao? Tôi không nghĩ giữa những người đồng đội bình thường sẽ xưng hô như vậy đâu.”

“Có vấn đề gì sao?” Erza không để ý nói.

“Nếu tôi nhớ không lầm thì trước đây có người nào đó bảo rằng là chỉ xem ông chú như một người đồng đội bình thường mà thôi nhỉ? Nhưng mà bây giờ có vẻ như người đó đổi ý rồi nhỉ.” Mira cười nhạt nói.

“Hả? Có sao? Tôi không nhớ là mình đã nói những lời đó.” Erza phủ nhận nói.

“Cô!” Mira tức giận lên.

“Hơn nữa hình như cô quản hơi nhiều rồi nhỉ. Tuy rằng tôi không hiểu nhiều nhưng tôi vẫn biết một điều đó chính là hai người hiện nay cũng chỉ là đồng đội mà thôi. Cô hình như cũng không có tư cách gì để quản nhiều như vậy nhỉ?” Erza khinh thường nói.

Mira nghe vậy thì muốn phản bác nhưng mà không biết phải phản bác như thế nào. Bởi vì những lời Erza nói đều đúng cả. Nếu như là hồi nhỏ thì Mira có thể dùng sự lươn lẹo để đối đáp với Erza nhưng mà bây giờ không chỉ cô mà cả Erza cũng dần trưởng thành nên cũng biết nhiều hơn.

“Nếu muốn thì cạnh tranh công bằng đi. Chẳng lẽ cô lại nhát gan đến nổi cạnh tranh cũng không dám sao?” Erza khiêu khích nói.

“Hừ! Ai mà không dám chứ! Được, muốn cạnh tranh phải không. Vậy thì cạnh tranh, để rồi xem ai phải là người biến đi.” Mira tức giận đứng lên nói.

“Được, có giỏi thì đến đây!” Erza cũng đứng lên.

Lúc này toàn bộ mọi người trong hội đều nhìn thấy được giữa hai người có vô số tia điện phát sinh. Khi Haruka trở về thấy cảnh này thì cho rằng cả hai lại bắt đầu muốn đánh nhau. Phải biết cả hai từ nhỏ thì đã đánh nhau rồi và đánh đến hiện tại vẫn không ai chịu thua ai.

“Bình tĩnh nào, có gì để ăn xong cái đã.” Haruka ngồi xuống đối diện cả hai cười nói.

“Hừ!” cả hai đồng thanh hừ một tiếng sau đó ngồi xuống.

“Ônggggg chú!!”

Một âm thanh kéo dài vang lên, chỉ thấy một cô gái mang mái tóc trắng như Mira nhưng ngắn hơn đang từ ngoài cửa chạy vào sau đó nhảy đến ôm lấy cổ Haruka từ phía sau.

“Công chúa của tôi ơi, hôm nay có chuyện gì vui sao?” Haruka mỉm cười cưng chìu nói.

Trong hội trước đây cũng có nhiều đứa trẻ nhưng mà Lisanna lại là đứa bé mà Haruka cưng chìu và yêu thương nhất.

“Hì hì, ông chú biết gì không. Hôm nay con vừa mới hoàn thành một nhiệm vụ hơn nữa còn thành công chiếm lấy một loài thú vô cùng mạnh đó.” Lisanna vui vẻ nói.

“Là vậy sao? Đó là loài vật nào vậy.” Haruka xoa đầu Lisanna cười nói.

“Để con biểu diễn cho chú xem.” Lisanna cười nói sau đó đứng qua một bên và bắt đầu thi triển ma pháp.

Animal Soul: Cat!

Đợi khi ánh sáng biến mất thì nụ cười của Haruka liền cứng lại. Chỉ thấy lúc này quần áo trên người Lisanna đã thay bằng một bộ nội y da mèo trắng đen, trên tay và chân của Lisanna đều đã trở thành vuốt mèo. Điều đáng chú ý nhất chính là đôi tai mèo trên đầu cùng với chiếc đuôi phía sau mông.

Phụt!!

Những thành viên khác trong hội đều cùng lúc phun ra ngụm rượu trong miệng.

“Đám người các ngươi còn dám nhìn!” Haruka tức giận hô lên thậm chí còn thi triển ma pháp thẳng vào mắt của mỗi người.

“A!! Mắt của ta!!”

“Haruka tên khốn kiếp này!!”

Tất cả mọi người đều ôm mắt la hét lên. Haruka không để ý gì mà lập tức bảo Lisanna mau trở lại bình thường.

“Sau này không được sử dụng Soul này nữa.” Haruka búng nhẹ vào trán Lisanna sau đó răn dạy nói.

“Hì hì, biết rồi.” Lisanna lè lưỡi nói.

Khi ma pháp của Haruka hết tác dụng thì mọi người không nói hai lời liền lao vào cho cậu ta một trận. Haruka cũng không hề ngao ngán mà liền sông vào đánh nhau. Thế là cả công hội lại lần nữa ầm ĩ lên vì đánh nhau.

Đợi khi đã đánh nhau mệt rồi thì mọi người liền nằm ra tại chỗ thở dốc và cười lớn. Đây chính là niềm vui mỗi ngày của hội. Nơi này không tồn tại sự gò bó hay chèn ép nào cả mà mọi người đều vui vẻ tự do.

Những ngày tháng cứ dần trôi qua. Bỗng một ngày có một người mới gia nhập vào hội. Chỉ là trường hợp của người này có chút đặc biệt.

Đây là một người thiếu niên ở độ tuổi ngang với Erza và Mira. Nhưng mà khi nhìn thấy người này thì cả Erza và Haruka đều kinh ngạc không thôi.

“Jellal?!” Erza kinh hô lên.

Đúng vậy, trước mặt mọi người lúc này chính là Jellal hay nói đúng hơn là người này cùng với Jellal có vẻ ngoài giống nhau như đúc.

“Xin lỗi, nhưng có lẽ mọi người nhận nhầm người rồi. Tôi tên là Mystogan.” người thiếu niên lập tức giải thích nói.

“Không thể nào! Rõ ràng là.....” Erza còn muốn nói gì nữa nhưng lập tức bị Haruka vỗ vai cản lại.

“Cậu ta không phải là Jellal đâu. Ma lực hoàn toàn khác biệt cùng với linh hồn cũng không phải cùng một người.” Haruka nói.

Nghe vậy thì Erza đầu tiên là kinh ngạc không thôi nhưng sau đó cũng bình tĩnh lại. Bởi theo cô thấy Jellal nhất định sẽ không cam đảm đến mức xuất hiện công khai như vậy. Nhưng mà sau đó Erza cũng kinh hãi không thôi vì vẻ ngoài của cả hai thật sự là quá giống, thậm chí ngay cả hoa văn trên mặt cũng y như đúc.

“Xin lỗi, là tôi nhận nhầm người.” Erza lập tức cúi người xin lỗi.

“Không không không, chuyện nhận nhầm người cũng là bình thường mà.” Mystogan lập tức xua tay nói.

Lúc này Makarov mới đi đến nói:

“Vừa rồi cậu nói cậu tên là Mystogan phải không?”

“Đúng vậy, làm ơn xin hãy cho tôi gia nhập vào hội.” Mystogan vô cùng chân thành nói.

“Vậy sao, được thôi. Vậy thì chào mừng cậu đến với Fairy Tail.” Makarov không hề do dự cười nói.

Nghe vậy thì Mystogan liền kinh ngạc vì quá dễ dàng sau đó liền vui mừng nói:

“Xin cám ơn ngài, thưa ngài hội trưởng.”

“Không có gì, được rồi. Bây giờ chúng ta mở hội chào mừng người mới thôi!” Makarov lớn tiếng nói.

Thế là như bao lần mọi người lại một lần nữa bắt đầu ăn nhậu linh đình. Còn về phần Mystogan thì có vẻ như cậu khá là không quen với kiểu tùy tiện này của hội. Dĩ nhiên cậu vẫn đang cố vui vẻ hòa đồng cùng mọi người.

“Ông chú, thật sự có người giống như vậy sao?” Erza lúc này lần nữa nhịn không được hỏi.

“Erza, cô đã từng nghe về hiện tượng song trùng chưa?” Haruka cười thần bí nói.

“Song trùng? Đó là gì?”

“Hiện tượng song trùng là một hiện tượng mà khi một người nhìn thấy một người khác có hình dạng bên ngoài giống hệt với bản thân mình. Lúc đó một trong hai người sẽ chết để người còn lại được phép sống sót mà thôi. Cho nên sau này khi Erza gặp được một người giống hệt với mình thì hãy chuẩn bị tâm lý đi.” Haruka cười nói.

Nghe vậy thì Erza nhịn không được mà nuốt vào một ngụm nước bọt. Nếu là trước đây Erza sẽ không quan tâm đến mấy câu chuyện quỷ quái này. Nhưng mà hôm nay sau khi nhìn thấy Mystogan thì Erza liền nhịn không được mà hơi có vẻ tin tưởng.

“Haha, tôi đùa thôi.” Haruka xoa đầu Erza cười nói.

Tuy rằng tính cách của Mystogan không quá cởi mở nhưng mà với sự nhiệt tình của hội thì rất nhanh sau đó Mystogan cũng đã bắt đầu kết bạn với mọi người hơn nữa còn cùng với họ ra ngoài làm nhiệm vụ chung nữa.

“Ma pháp thật thú vị. Nhưng mà nếu tôi đoán không lầm thì ma pháp của cậu chủ yếu lấy những cây trượng phép này làm vật dẫn để thi triển ra ma pháp đúng không?” Haruka hướng về Mystogan cười nói.

“Đúng vậy, bởi vì một nguyên nhân mà tôi chỉ có thể thông qua cách này để dùng ma pháp.” Mystogan cười nói.

“Cậu có thể dạy cho tôi kiểu ma pháp này được không?”

“Anh muốn học ma pháp này?” Mystogan kinh ngạc hỏi lại.

“Đúng vậy, dù sao loại ma pháp này khá thú vị nên tôi muốn nghiên cứu về nó.” Haruka nói.

“Vậy sao, được thôi.” Mystogan vui vẻ đồng ý.

Thế là sau đó Mystogan liền bắt đầu dạy cho Haruka về nguyên lý ma pháp của mình. Đầu tiên là cần một vật dẫn, ví dụ như vật dẫn của Mystogan là những cây trượng phép của cậu ta. Sau đó ở trên vật dẫn này khắc lên một loại ma pháp trận đặc biệt.

Ma pháp trận này cho phép vật dẫn sẽ liên kết với bể chứa ma lực của người sử dụng. Kế đến cũng là bước quan trọng nhất chính là định hình loại ma pháp mà vật dẫn này sẽ phát ra. Nếu như khắc vào một ma pháp trận của ma pháp lửa thì vật dẫn này sẽ phát ra ma pháp lửa.

Dĩ nhiên còn một điều nữa vô cùng quan trọng đó chính là chất liệu của vật dẫn. Phải là những loại dụng cụ đặc cứng rắn có thể chịu được nồng độ ma lực cao nếu không vật dẫn sẽ rất dễ dàng bị phá hủy.

Nghe xong hết thì Haruka cũng đã nắm được những ý chính. Sau đó cậu ta liền bắt đầu lập kế hoạch cho bản thân. Đầu tiên là cần xác định ma pháp và vật dẫn.

“Bởi vì ma pháp của bản thân mình chủ yếu là để hỗ trợ cho nên loại hình này nếu có thể phối hợp với ma pháp của bản thân là tốt nhất.” Haruka xoa cằm suy tư.

Cậu ta tiếp tục ở trên giấy tô tô vẽ vẽ gì đó. Một lúc sau Haruka đặt bút xuống và ngắm nhìn tác phẩm của mình. Chỉ thấy bên trong tờ giấy là vẽ lấy hai đôi găng tay cùng với những khẩu súng trường vây quanh.

“Đầu tiên sẽ là phần nguyên liệu. Có lẽ mình cần một loại sinh vật nào đó có thuộc tính băng hơn nữa phải cứng cáp.”

Haruka bắt đầu đi đến thư viện xem có loại sinh vật nào thích hợp hay không. Mãi đến trời tối khi Mira đi xuống gọi thì Haruka mới thả quyển sách trong tay xuống và đi lên tầng trên cùng mọi người ăn uống.

“Chú làm gì ở trong thư viện vậy?” Erza ngồi bên cạnh hỏi.

“Tôi đang tìm một số thông tin về các loài sinh vật đó mà.” Haruka cười nói sau đó liền đem chuyện hôm nay kể cho mọi người.

Lisanna nghe xong thì lập tức nói:

“Ông chú, con biết một loài chắc chắn sẽ rất hợp với ý của chú.”

“Lisanna quả nhiên là hiểu biết nhiều mà. Vậy đó là loài vật nào?” Haruka xoa đầu Lisanna cưng chìu nói.

“Đó là một con Wyvern sống ở ngọn núi tuyết phía tây. Vảy của nó vô cùng cắn rắn cho nên có rất nhiều người treo thưởng nhiệm vụ để lấy được vảy của nó. Không chỉ vậy mà lớp da của nó còn có một chức năng đặc biệt đó chính là có thể chịu được nguồn ma lực cực kỳ lớn của nó.” Lisanna vô cùng tự tin nói.

“Đây cũng là một ý hay, vậy ngày mai chú sẽ đi đến đó thử.” Haruka cười nói.

Bạn đang đọc Liệu Tiên Có Đuôi Hay Không? sáng tác bởi Hedaica193370
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hedaica193370
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.