Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Happy!

Tiểu thuyết gốc · 2051 chữ

Gildarts ở lại hội không lâu sau đó cũng lần nữa rời đi làm nhiệm vụ. Nghe nói lần nhiệm vụ mà ông ta làm lại là một cái nhiệm vụ 20 năm. Điều này có ý nghĩa suốt 20 năm từ khi nhiệm vụ được phát ra thì vẫn chưa có ai hoàn thành được.

Điều đặc biệt là khi Gildarts vừa đi thì lại có một cô bé nhỏ dắt theo một chú chó gia nhập hội. Cô bé này có tên là Cana Alberona. Về độ tuổi thì Cana chỉ lớn hơn Lisanna một tuổi. Theo như lời Cana nói thì do mẹ của cô bé vừa mất cho nên cô bé không có nơi nào để đi cả nên đã tìm đến Fairy Tail để gia nhập vào.

Về điều này thì Makarov không hề từ chối thậm chí những người trong hội còn vô cùng hoan nghênh cô bé.

“Haiz, thật là một cô bé đáng thương mà. Chỉ mới có nhỏ như vậy thì cha mẹ đã mất cả rồi.” Haruka đau lòng nói.

“Đó chính là lí do vì sao chúng ta phải giúp đỡ cô bé. Để cho em ấy có thể cảm nhận được hơi ấm gia đình ở nơi này.” Mira bên cạnh cười nói.

“Ô hô, không bị cảm. Như vậy chỉ nói thể nói Mira của chúng ta trưởng thành rồi.” Haruka đặt tay lên trán Mira trêu chọc nói.

Phanh!!

“Hừ!” Mira thu nắm đấm lại rồi quay người rời đi bỏ lại Haruka ôm bụng nằm trên quầy bar.

Cana ban đầu có hơi nhút nhát cùng với sợ người lạ nhưng bằng sự nhiệt tình của mọi người nên rất nhanh sau đó cô bé đã dần dần mở lòng hơn và cùng dung nhập với mọi người. Thậm chí chú chó Cana đem theo cũng lập tức được Lisanna và Elfman yêu thích không thôi. Thế là 3 đứa bé lại bắt đầu kết bạn với nhau.

Những ngày sau đó trong hội đều trải qua vô cùng bình dị. Thỉnh thoảng Haruka cũng cùng với mọi người ra ngoài làm nhiệm vụ.

Thời gian cứ thế cho đến hai năm sau. Lúc này Natsu bỗng nhiên không biết từ đâu ôm về một quả trứng. Quả trứng này rất lớn hơn nữa còn có những hoa văn trông như một ngọn lửa vậy.

“Đây nhất định là trứng rồng!” Natsu nói.

“Không thể nào, nếu là trứng rồng thì con rồng mẹ ở đâu cơ chứ?” những người khác không tin.

“Tôi tin chắc đây nhất định là một quả trứng rồng. Tôi nhất định sẽ khiến nó nở ra một con rồng cho mọi người xem.” Natsu quyết tâm nói.

“Vậy nhóc có biết cách ấp trứng hay không? Theo ta thấy thì nhóc nên đem quả trứng đó đi nấu thì còn có ý nghĩa hơn đó.” ngay cả Laxus cũng châm chọc vài câu.

“Đúng đó Natsu, cậu biết cách ấp trứng không?” Haruka cũng cười nói.

“Ấp trứng? Đó là gì?” Natsu ngây thơ hỏi.

Mọi người nghe vậy thì chỉ biết thở dài. Lúc này Lisanna mới chạy đến nói:

“Natsu thật là ngốc mà, để tớ chỉ cho cậu biết cái gì là ấp trứng.”

“Cậu biết ấp trứng sao?” Lisanna vỗ ngực tự hào nói.

Sau đó hai đứa trẻ liền lôi kéo nhau mang theo quả trứng đi ra ngoài chơi. Mọi người sau đó rất nhanh quên đi chuyện này và tiếp tục ăn uống. Haruka lúc này đang ngồi ăn thì bỗng nhiên Mira đi đến.

“Ông chú, tôi có chuyện cần ông chú giúp.” Mira ngồi xuống bên cạnh Haruka nói.

“Là nhiệm vụ à? Lần này là đi đâu vậy?” Haruka vừa ăn vừa hỏi.

“Không phải nhiệm vụ, là liên quan đến Asmodeus.” Mira nghiêm túc nói.

Nghe vậy thì nét mặt Haruka cũng liền thay đổi trên nên nghiêm túc.

“Đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Cũng không phải, chỉ là gần đây không biết vì sao trong đầu của tôi lúc nào cũng nghe thấy mấy âm thanh kỳ lạ....” nói đến đây âm thanh của Mira hơi nhỏ xuống và gương mặt cũng có dấu hiệu đỏ lên.

“Mira không sao chứ?” Haruka còn tưởng là Mira xảy ra chuyện nên lập tức lo lắng.

“Không....không sao.” Mira phủ định nói.

“Rốt cuộc là âm thanh gì? Chẳng lẽ là âm thanh của Asmodeus sao? Hắn chẳng lẽ đã thức tỉnh?” Haruka liền gấp.

Phải biết chỉ cần một khi Asmodeus thức tỉnh bên trong thân thể của Mira thì liền lớn chuyện. Lúc đó chưa biết chắc Mira có bị chiếm hữu ngược lại hay không.

“Không phải âm thanh của hắn. Là....là những âm thanh mà khi đó đám người đó phát ra.” Mira đỏ mặt nói.

“Đám người khi đó.” Haruka đầu tiên là không hiểu.

Nhưng khi cậu ta bắt đầu nhớ về lần đầu 3 người đối mặt với Asmodeus và nhóm người mà Mira nói có lẽ là....Khụ khụ.

“À....à thì đây là di chứng do việc Asmodeus đang ở trong cơ thể của cô thôi. Bởi vì hắn đại diện cho nhục dục nên sâu trong linh hồn của hắn đều tràn đầy dục vọng nguyên thủy cũng như dày đặt nhất. Tôi sẽ gia cố lớp phong ấn trong đầu của cô để tránh những âm thanh đó nữa.” Haruka ho khan nói.

Mira nghe vậy thì gật gật đầu. Gương mặt của cô vẫn còn hơi ửng đỏ. Dù Mira ăn mặc khá thoải mái cùng với tính cách cởi mở nhưng dù sao vẫn chỉ là một thiếu nữ mà thôi. Bị những âm thanh đó ngày đêm quấy nhiễu làm sao mà chịu được.

“Nếu như cô cảm thấy khó chịu thì tôi có thể di dời linh hồn của Asmodeus qua cơ thể mình. Như vậy thì Mira cô có thể nhẹ nhõm hơn.” Haruka nói.

“Không sao, kể từ lúc bản thân tôi quyết định dùng Take Over lên Asmodeus thì tôi đã sẵn sàng rồi.” Mira mỉm cười lắc đầu nói.

Cô đặt hai chân lên ghế sau đó ngồi quay lưng lại với Haruka. Haruka chậm rãi tháo xuống chiếc nơ trên đầu Mira để mái tóc trắng của cô xỏa xuống.

Cậu ta tách mái tóc của Mira ra hai bên vai rồi bắt đầu đặt lòng bàn tay lên đầu của cô. Một ma pháp trận màu trắng nhỏ xuất hiện. Không lâu sau đó Haruka liền thu tay lại và cười nói:

“Đã xong rồi, bây giờ cô sẽ không còn nghe thấy mấy âm thanh đó nữa đâu.”

“Được, cám ơn.” Mira buộc lên mái tóc của mình sau đó cười quay lại cười nói.

“Không có gì.” Haruka cũng cười đáp lại.

Đợi khi Mira đã đi rồi thì Haruka tiếp tục bữa ăn của mình. Bỗng nhiên cậu nhìn về phía bàn tay của mình. Cảm giác vuốt ve mái tóc mượt mà của Mira vẫn còn đọng lại trên tay Haruka khiến cho cậu nhịn không được mà đưa tay lên ngửi nhẹ.

“Quả thật rất thơm.” Haruka cười nói.

Chỉ là Haruka không hề biết hành đồng của mình là bị Mira nhìn thấy. Vốn dĩ Mira định quay lại hỏi Haruka một số vấn đề nhưng khi nhìn thấy hành động của Haruka cùng với việc vừa rồi Haruka đã chạm vào tóc của cô khiến cho Mira lập tức đỏ mặt quay đi.

Ngày hôm sau.

Hôm nay mọi người trong hội đặc biệt nghiêm túc. Bởi vì quả trứng ngày hôm qua Natsu đem về đã cử động và xuất hiện vết nứt. Đây chính là dấu hiệu của việc quả trứng sắp nở ra.

“Có khi nào là con rồng thật không nhỉ?”

“Cũng có khả năng là rồng thật, à mà thằn lằn cũng được gọi là rồng đất đấy.” Haruka cười nói.

Nghe vậy thì mọi người xung quanh một mảnh cười lớn.

“Không thể nào! Nó nhất định là một con rồng.” Natsu vẫn tin tưởng phán đoán của mình.

Răng rắc!

Quả trứng lần nữa cử động và vết nứt càng to hơn. Thế là mọi người đều một mảnh nín thở xem chuyện gì sắp xảy ra.

Rắc!

Quả trứng lập tức vở ra sau đó chỉ thấy một sinh vật từ trong đó lao ra.

“Aye!”

Một con mèo màu xanh hướng về mọi người lên tiếng kêu. Điều đặc biệt là nó phía sau lưng lại có một đôi cánh như chim và nó đang bay lượn trên không trung.

“MỘT CON MÈO!”

“NÓ CÓ CÁNH! NÓ BIẾT BAY!”

“NÓ BIẾT NÓI CHUYỆN!”

Câu cuối là Haruka la lên. Mọi người trong hội đều kinh ngạc dưới sự xuất hiện của chú mèo này. Natsu nhanh chóng đưa tay ra đón lấy chú mèo đang đáp xuống.

“Cậu là một con rồng sao?” Natsu hưng phấn hỏi.

“Không phải.” chú mèo lập tức nói.

Phanh!!

“Đồ ngốc này, đây rõ ràng là một con mèo!” Gray nhịn không được gõ đầu Natsu một cái.

“Mèo sao? Như vậy cũng không sao. Kể từ bây giờ cậu chính là đồng đội của tớ!” Natsu cũng không quan tâm mà vô cùng vui vẻ nói.

“Aye!” chú mèo đáp lại.

“Này Natsu, hay là đặt cho cậu bé mèo này một cái tên đi?” Haruka đi đến nói.

“Tên sao.... vậy gọi là Happy đi. Bởi vì ngày cậu ấy xuất hiện mọi người đều vô cùng vui vẻ.” Natsu cười nói.

“Được, vì để chào mừng Happy. Chúng ta mở tiệc thôi.” Haruka hướng về mọi người lên tiếng nói.

“AYE!!” mọi người đồng thanh bắt chước Happy nói.

Thế là hôm đó mọi người lại tiếp tục mở tiệc ăn nhậu linh đình. Cách đó không xa có một ma đạo sĩ đang ngồi tô vẽ gì đó. Haruka thấy vậy thì đi đến cười nói:

“Cậu không nhập tiệc à Reedus?”

“Chờ một chút, tôi đang vẽ lại bức tranh của mọi người.” Reedus cười nói.

Haruka đi đến thì thấy Reedus đang quả thật đang vẽ lại toàn cảnh của mọi người. Chỉ là khi vẽ đến Happy thì Reedus lại thay bằng một con rồng màu xanh.

“Như vậy cũng được sao?” Haruka buồn cười hỏi.

“Hahaha, chẳng phải Natsu vẫn muốn có một con rồng sao. Vậy để tôi giúp cậu ấy.” Reedus cười nói.

Bên cạnh mọi người đang ăn uống vô cùng vui vẻ thì có một khung cảnh khó tin. Erza và Mira lúc này đang ngồi chung bàn đối diện với nhau.

“Thế cô đang muốn nói gì sao?” Erza ăn một miếng bánh sau đó hiếu kỳ hỏi.

“Này Erza, Haruka đã đến hội được bao lâu rồi?” Mira không trả lời mà hỏi ngược lại.

“Hửm? Ông chú sao? Hình như là gần hai năm rồi thì phải.” Erza suy nghĩ nói.

“Vậy sao, vậy cô đối với Haruka có cảm giác gì?” Mira hỏi tiếp.

“Cảm giác gì? Thì ông chú là một đồng đội vô cùng đáng tin cậy. Mặc dù thỉnh thoảng hơi tào lao tý nhưng mà chỉ cần có chú ấy ở thì luôn cảm thấy vô cùng an tâm.” Erza nói.

“Chỉ đơn giản là đồng đội thôi sao?” Mira hưng phấn hỏi.

“Thì chỉ là đồng đội thôi, chẳng lẽ cô muốn biết gì khác sao?” Erza khó hiểu nói.

“Không không, như vậy là đã đủ rồi. Mong rằng cô vẫn luôn xem Haruka là một đồng đội tốt.” Mira cười nói sau đó đứng lên chạy về phía Haruka.

Cô nhảy lên một cái sau đó ôm lấy cổ Haruka từ phía sau.

“Có chuyện gì sao?” Haruka cười hỏi.

“Không có gì, muốn đến xem mọi người đang chơi gì thôi.” Mira mỉm cười nói.

Tuy rằng Haruka cảm thấy Mira hơi lạ nhưng vẫn không để ý gì nhiều. Không chỉ là Haruka mà ở phía cách đó không xa Erza cũng cảm thấy kỳ lạ. Dù sao cả hai tuy bằng tuổi nhưng mà về tâm lý thì Mira lại trưởng thành hơn nên một số chuyện Erza hoàn toàn không hiểu.

Bạn đang đọc Liệu Tiên Có Đuôi Hay Không? sáng tác bởi Hedaica193370
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hedaica193370
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.