Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7 : Nơi ở tạm bợ

Tiểu thuyết gốc · 799 chữ

Nhìn về phía mặt trời sắp biến mất Diệp Thu thấy vậy không khỏi hối hận việc lo chuyện bao đồng của bản thân. Làm người tốt làm gì để rồi không kịp thời gian chuẩn bị , giờ vật tư đã đủ nhưng nơi lánh nạn lại là một vấn đề nan giải.

Lắc lắc đầu hắn nghĩ, giờ đây mới ngày đầu tận thế , giờ chỗ lánh nạn chưa có yêu cầu gì lắm giờ tìm chỗ ngủ tạm sống sót qua đêm nay rồi ngày mai sẽ tìm hiểu tình hình minh đang ở đâu rồi tìm một chỗ xây dựng nơi trú ẩn cố định .

Giờ nơi an toàn nhất trong ngày đầu tận thế vẫn là ở chỗ công an với ngân hàng … Nhưng hắn không thể nào đến đấy nhờ người ta cho ngủ nhờ đi dù sao ngoài kia cũng đã loạn thành một bầy rồi …. Ôi thật đau đầu …. chưa bao giờ hắn hối hận khi làm người tốt như bây giờ.

" Ta Diệp Thu từ giờ không làm người tốt "

Trong lòng tự nhủ Diệp Thủ bất chợt nảy ra một ý "công trường bỏ hoang , ở gần đây có một cái có thể ở tạm qua đêm nay , giờ mọi người hầu hết đã trốn hết trong nhà . Zombie thì sẽ chỉ tập trung những nơi ồn ào náo nhiệt như trung tâm thành phố còn ở công trường bỏ hoang bình thường không có người đi qua nên zombie cơ hồ cũng không xuất hiện ở đấy ( Tận thế bùng phát , nơi càng ít người sinh sống càng an toàn )

Quyết định xong hắn chạy một mạch về phía công trường bỏ hoang , dù sao thời gian không còn sớm nữa chỉ khoảng 30p nữa mặt trời sẽ biến mất khoảng thời gian buổi tối cơ bản là dành cho các sinh vật mạt thế, khoảng cách hắn chạy đến chỗ công trường cũng ngang bằng khoảng thời gian đấy đi….

Diệp Thu chạy chậm hướng về phia công trường dần dần rời xa trung tâm thành phố.

Xoạch … Xoạch Ầm Ầm

Lúc này một nơi nào đó ở giữa trung tâm thành phố , trong căn phòng lớn tiếng đổ vỡ không ngừng vang lên . Một thanh niên tức tối nện đồ vật như thể phát tiết sự bất mãn trong lòng được một lúc hắn lấy lại sự bình tĩnh, hít sâu nhìn về phía ngoài cửa khẽ hô nói.

"Người đâu "

Nói xong cánh cửa mở ra đi theo đó là 3 tràng hán mặc full bộ vest đen thắt lưng đeo một khẩu súng lục p1911 tay cầm súng trường M411 đi vào chờ sự phân phó của thanh niên .

" Các ngươi có ai liên hệ được với 7 tên phế vật kia không ??"

" Tô thiếu gia , ngoài đang loạn thành một bầy . Không biết ở đâu xuất hiện mấy tên mắc bệnh chó dại cắn chết người khắp nơi nên hiện tại thuộc hạ tạn thời mất liên lạc với bọn chúng"

Nghe vậy thanh niên khuôn mặt đen như đít nồi ngồi trên ghế sofa nén giận quát.

" Các ngươi một đám phế vật cõ mỗi chuyện nhỏ cũng không giải quyết xong. Một đứa con gái tay trói gà không chặt cũng không bắt về được. Giờ lập tức lui xuống chuẩn bị máy bay ngay lập tức bay về phía kinh đô về phía Tô gia …. Còn đứng đấy làm gì cút ngay "

Thanh niên hét thẳng về phía mấy tên thuộc hạ tiện tay cầm lấy cái gạt tàn trên bàn ném thẳng xuống đất vẻ mặt hiện lên sự điên cuồng không cam tâm y hệt như bệnh nhân mắc bệnh tâm thần .

" Mẹ nó…. Tô gia nuôi chó toàn phế vật. Giờ chạy về kinh đô không biết bao giờ mới có cơ hội tốt như thế để bắt con tiện nhân Lạc gia kia nữa "

……

Lúc này Diệp Thu đã chạy đến công trường, trời cũng đã triệt để tối đen . May sao mô bản Vanhelin có chức năng bị động nhìn trong bóng tối nên hắn vẫn lết được lên tầng thượng của toà nhà . Lên đấy hắn khẽ xuất ra tấm chiếu trong không gian trữ đồ với cái chăn mà hắn nhảy được ở siêu thị rải xuống đất nhíu mày trầm tư suy nghĩ.

"Nay coi như là lời cảnh tỉnh cho ta đi , thay đổi một chi tiết nhỏ mà khiến cho tận thế bạo phát trước thời hạn . Giờ làm gì ta cũng phải cẩn thận suy nghĩ tránh rơi vào thế bị động như hôm nay"

Bạn đang đọc Liên Quân Chi Tạo Thần Hê Thống sáng tác bởi Độc-Hành-Chí-Tôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Độc-Hành-Chí-Tôn
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.