Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dòng Thời Gian

Phiên bản Dịch · 2237 chữ

Chương 1: Dòng Thời Gian

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Lịch sử ẩn chứa trong Tháp Cao. . . . . .

Nơi này là ranh giới giữa tồn tại và không tồn tại, trên lý thuyết cũng là địa phương không có thật, một nơi được gọi là Tháp Cao, là nơi chứa đựng Dòng Lịch Sử, cũng là địa phương ghi lại hết thảy những quá trình hình thành của thế giới.

Lý Minh cẩn thận từng li từng tí đi theo phía sau giáo viên hướng dẫn, không dám rời quá xa, xíu nữa là dẫm phải chân của giáo viên hướng dẫn rồi. Cả hai đi được một lúc, giáo viên lại quay đầu lại giải giảng:

- Em không cần cẩn thận như vậy đâu, là thành viên của Dòng Lịch Sử, dù em là nhân viên mới, muốn đi lại giữa thời gian và không gian cũng cần có tư chất đặc, theo sự tăng cao của tư chất đặc thù sẽ ảnh hưởng nhất định tới trình độ, vì lẽ đó, trên căn bản em không cần lo sẽ có chuyện gì xảy ra.

Nghe xong, Lý Minh chỉ nhẹ cười, đồng thời nhìn xung quanh một lượt, nơi này là một mảnh hư không, không, gọi là hư không cũng chẳng đúng, chỉ thuần túy là chẳng có gì tồn tại, nơi này tồn tại tòa Tháp Cao kia dựng thẳng không thể nói là không có gì, có điều ngoài tòa tháp kia ra xung quanh lại chẳng có gì, hắn và giáo viên không đi trên đường mà đồng loạt cất bước trên vô định, vốn mấy ngày trước Lý Minh chỉ là một sinh viên năm nhất của đại học Thái Thanh, hiện thực lại khiếu chiến thần kinh của hắn, khiến hắn khó lòng mà chấp nhận được.

Bằng tất cả những tri thức hắn học được từ đó tới giờ hay dùng trí tưởng tượng dựa vào các kỹ thuật tiên tiến cao siêu mà Lý Minh biết được, đối diện cái nơi có thể cắn nuốt tất cả ngoại trừ sự tồn tại của Thánh Nhân này, Lý Minh phải dùng hết tất cả dũng khí của mình để bước tiếp, hắn không dám cũng không thể làm gì khác.

Lúc này, giáo viên hướng dẫn nhìn sắc mặt của Lý Minh liền thở dài một hơi, y quay đầu hướng về phía Tháp Cao:

- Dựa theo đạo lý mà nói, em phải trở thành nhân viên lâu năm mới có thể đi vào Tháp Cao đọc được Dòng Lịch Sử, có điều tình huống của em có chút đặc thù…. Vì lẽ đó hiện tại em đã xem được rồi, có điều chỉ giới hạn ở lịch sử về Hồng Hoang mà thôi, nhớ kỹ một điều, bản thân Dòng Lịch Sử có tính đặc thù, nếu em quá tham lam, khả năng sẽ không rời khỏi đó được.

Lý Minh gật đầu, đồng thời hỏi lại:

- Thầy giáo, Dòng Lịch Sử có tổng cộng mấy phần?

- Nếu dùng đơn vị để gọi thì không chính xác được.

Giáo viên hướng dẫn nói tiếp:

- Đúng là Dòng Lịch Sử được chia thành rất nhiều phần với nội dung vô hạn, từ sự ra đời đến kết thúc của mỗi bộ tộc đến sự tương tác của tất cả các sinh mệnh có trí tuệ hay sự biến động của vũ trụ, lịch sử đúng là vô cùng vô tận…. Có điều đó đúng là dòng thời gian của lịch sử, chúng ta chỉ là những sinh mệnh nhỏ nhoi miễn cưỡng phân nhỏ dòng thời gian thành Hỗn Độn Lịch, Hồng Mông Lịch, Hồng Hoang Lịch, Nhân Loại Lịch, Công Đức Lịch, Mộng Tưởng Lịch, Quang Minh Lịch cùng với Thăng Hoa Lịch. Đương nhiên, Thăng Hoa Lịch cuối cùng chúng ta chỉ mới biết qua được một phần mà thôi.

Nghe tới đây, trong lòng Lý Minh âm thầm suy nghĩ, những lời chỉ dẫn này đem đến cho hắn thông tin vô cùng có ích, từ sự bắt đầu của Dòng Lịch Sử mà xem, hẳn hắn được sinh ra trong dòng thời gian của nhân loại, Nhân Loại Lịch, dưới sự cai trị của Chính phủ Hồng Hoang, là một người cực kỳ bình thường, kết quả học tập cực kỳ bình thường, gia thế không có gì nổi trội, năng lực cũng không khác mấy thứ trên bao nhiêu, may mắn thi đậu vào đại học Thái Thanh, trở thành một sinh viên bình thường trong vô số những người bình thường khác.

Trong lúc Lý Minh âm thầm suy nghĩ, giáo viên hướng dẫn vẫn cất bước đi, dẫn theo Lý Minh chậm rãi tới Tháp Cao. Tại lối vào của Tháp Cao, ngoại trừ một cánh cửa lớn bên ngoài ra, thủ vệ chẳng có một ai. Sau khi tới nơi, giáo viên hướng dẫn liền dừng bước rồi nói với Lý Minh:

- Con đường tiếp theo em phải tự mình đi, nhớ kỹ, chỉ được xem ở Hồng Hoang Lịch, những lịch khác tuyệt đối không được xem, bằng không, mặc kệ em có tư chất thời không cỡ nào, là ghi chép viên mới đi nữa vẫn chỉ mới sơ cấp mà thôi, chỉ cần một sai lầm nhỏ, em sẽ bị lạc vĩnh viễn.

Lý Mình gật gật đầu, hắn nhìn giáo viên hướng dẫn quay bước đi, lập tức hô to:

- Thầy ơi, thầy không vào cùng em sao?

Giáo viên hướng dẫn yên lặng nhìn về phía Lý Minh, một lát sau y lắc đầu nói:

- Đây là con đường của em, em phải tự đi….nhớ kỹ.

Nói xong liền cất bước rời đi.

Lý Minh đứng trước cửa lớn hồi lâu mới chậm rãi hướng về phía bên mà đi, vừa bước vào cửa lớn, thoát khỏi những hốt hoảng kia, Lý Minh lần nữa lấy lại lý trí liền phát hiện bản thân đang đứng trong một hành lang, bên cạnh là tủ sách dài liên miên không có điểm dừng, tủ sách hai bên hành lanh cao hơn mười mét, ngoại trừ hắn ra chẳng còn ai.

Không gian trống trải u tĩnh khiến Lý Minh không nhịn được mà rùng mình một cái. Hắn nhìn chung quanh hồi lâu mới thở dài, tùy ý rút một cuốn sách xuống, cùng lúc đó, hắn phát hiện bản thân đã ngồi trên một cái ghế, trước mặt là bàn đọc sách cùng ngọn đèn sáng ngời.

-…. Có cần hoài cổ như vậy không? Tay cầm sách, bàn gỗ đơn sơ, còn có đèn dầu … Này là muốn mình học bài thâu đêm à?

Lý Minh cười tự giễu rồi nhìn tới bìa sách, trên đó là bốn từ Mười Ba Hiền Triết.

Tuy chuyên nghành đại học của Lý Minh không phải hệ lịch sử nhưng dưới sự Chính phủ Hồng Hoang dẫn dắt cả nước phát triển vô cùng, Lý Minh biết được phần lớn nội dung lịch sử thời kỳ mình đang ở. Hơn nữa, tư duy hành chính của Chính phủ triệt để đàng hoàng, bất kể là lịch sử đen của Chính phủ hay Thánh Nhân đều được công bố ra hết, tốt xấu mặc người nói, vì lẽ đó mà người bình thường như Lý Minh cũng biết được phần lớn các bí ẩn trong lịch sử.

Có điều, bí ẩn mà thường dân như họ biết cũng không phải bí ẩn chân chính, bí ẩn chân chính sao để đại chúng biết được, khả năng cao chỉ có thành viên của tầng lớp cao tầng mới biết được thôi, trong đó là mặt sau của thời đại, càng thêm tỉ mỉ. Mà dính tới những lịch sử khai sáng ban sơ của con người, đại chúng chỉ biết được một phần nhỏ, đặc biệt dính tới Tam Hoàng, Nhân Hoàng Phục Hi, Địa Hoàng Hậu Thổ, Nữ Oa lại càng hiếm hoi cực kỳ. Đồng dạng, Tam Thanh đạo tôn, Thượng Đế hoặc Phật Tổ thì thông tin lại càng khan hiếm.

Mà trước thời đại thông tin này, những tin tức đại chúng biết được thật sự quá mức ít ỏi, trong lịch sử chỉ nói ban đầu Bàn Cổ Khai Thiên Tích Địa, Hồng Quân hợp Thiên Đạo hay đại loại như thế, còn những thông tin khác chỉ là chút vụn vặt ngoài lề, ví dụ như khi đó nhân loại còn cực kỳ yếu ớt, căn bản không cách nào tu luyện, cũng chẳng có bất kỳ năng lực đặc thù nào, so với bất kỳ ma nhân nào ở thời hiện tại, không, phải nói là… còn yếu hơn ma nhân thời này nữa là, chí ít ma nhân chỉ cần gặp may đúng dịp liền mở khóa gen cấp một, mà ở lịch sử ban sơ của nhân loại, nào có cái gì gọi là mở khóa gen…

Lý Minh cũng chẳng biết mấy cái dã sử kia là thật hay giả, nếu thật, vậy dựa vào đâu Bàn Cổ dựa vào đâu tạo ra vũ trụ rồi Khai Thiên Tích Địa? Hồng Quân nhờ cái gì mà viết nên Phong Thần bảng, từ đó trở thành Chủ thần? Nhưng nếu là giả…vậy vạn tộc Hồng Hoang dựa vào đâu mà thống trị nhân loại triệu tỉ năm? Chẳng lẽ lại nói trong thời đại đó, nhân loại không ai mở khóa gen được, không có Thánh Nhân phản kích lại ư?

Mà bây giờ…rốt cục Lý Minh có thể biết được sự thật ẩn giấu đằng sau tất cả nhờ Hồng Hoang Lịch…hắn bắt đầu mở trang sách ra.

- Từ khi Hồng Hoang hình thành, vạn tộc hưng thịnh, loài người bắt đầu tồn tại trên Hồng Hoang Đại Lục, nhân tộc vốn nhỏ bé yếu ớt, trời sinh không có bất kỳ hệ thống tuấn hoàn năng lượng nào trong cơ thế, chẳng thể hấp thu hay chứa đựng linh khí, không có dị năng, tinh thần, linh hồn lẫn thân thể đều yếu đuối, là chúng tộc trí tuệ thấp nhất, so với người lùn, địa tinh hay thần giữ cũng chẳng bằng, ngay cả slime còn mạnh hơn nhân loại.

- Số phận của nhân loại lúc bấy giờ bi thảm không thôi, chịu đủ các loại áp bức từ vạn tộc Hồng Hoang, điều này được ghi chép chi tiết hơn ở một phần khác của Dòng Lịch Sử, không nói tới vấn đề này nữa. Hứng chịu định mệnh bi thảm này, ngàn tỉ nhân loại phải sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng dưới sự thống trị của Hồng Hoang, ngay cả nô lệ cũng chẳng bằng, đáng thương hơn cả động vật cấp thấp, ngay cả sinh mệnh Hồng Hoang thấp nhất cũng có thể xử trí họ, nhân loại là đồ ăn, là tài khí, là vật thí nghiệm, là nguyên liệu…

- Thế nhưng, nói cho cùng, nhân loại cũng là sinh vật có trí khôn, trong ngàn vạn sự tồn tại của nhân loại cũng có anh hùng được sinh ra, chỉ có điều đa số đều chịu kết cục bi thảm mà chết, chỉ có cực ít người tài gặp được cơ duyên đặc thù, bọn họ có kiến thức, hiểu được cách vận hành của thế giới này, trời sinh nhân loại gánh trên lưng tội lỗi nguyên thủy, đó chính là yếu đuối. Thế nhưng họ muốn thay đổi loại nhân sinh thảm hại này, hi vọng lớn nhất là sinh ra một Thánh Nhân, đúng rồi, vào lúc ấy, Thánh Nhân có một tên gọi khác, theo dòng thời gian nhân loại mới dần đặt tên cho hình thái này là Thánh Nhân, khi đó Thánh Nhân được gọi là thánh vị, chỉ cần sinh ra được một thánh vị, như vậy nhân loại có thể trở thành một trong vạn tộc Hồng Hoang, tuy chỉ là sự tồn tại yếu nhất. Vì thế, vố số anh hùng phấn đầu cả đời để đạt được điều này, thế nhưng đáng thương thay, nhân loại lại quá mức bé nhỏ và con kiến vẫn chỉ là con kiến, con kiến muốn giết rồng? Viễn vong quá chăng!

- Người tài của nhân loại nghĩ hết tất cả các biện pháp, từ kế hoạch cự nhân tới kế hoạch cơ giới, từ kế hoạch cơ giới tới kế hoạch linh hồn, kế hoạch biến dị đến kế hoặc nô lệ nhận chủ… Cơ mà toàn bộ đều thất bại, anh hùng của nhân loại cứ thế mà chết thảm, đến cuối cùng, nhận được hết tất cả tinh hoa và kinh nghiệm của người đi trước, truyền lại cho mười ba vị anh hùng, từ đó tạo thành một kế hoạch tuyệt vời hơn cả, bởi vì…

- Bởi vì một trong số họ gặp được một người vô cùng đặc biệt, một người vô danh hay có thể do mười ba người bọn họ nghĩ vậy…

- Cực điểm ngẫu nhiên trong vô số điều tất nhiên sao? Vì khả năng trở mình của nhân loại gần như bằng không, thế nhưng “gần như bằng không” không có nghĩa là “bằng không”.

- Khi đó, mười ba vị anh hùng này trở thành mười ba vị hiền giả, cùng nhau bắt đầu kế hoạch cuối cùng của nhân loại. Kỳ danh là…Vĩnh Dạ!

Bạn đang đọc Lịch Hồng Hoang (Bản Dịch) của Zhttty
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 80

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.