Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

NGOẠI TRUYỆN 1

Phiên bản Dịch · 734 chữ

~~ Cảnh tượng một ~~

Trên đường phố kinh thành.

Người bán hàng tại cửa tiệm chuyên cánh gà, cánh vịt, cánh ngỗng rán: "Mọi người hãy lại đây xem, lại đây ngắm nào! Cánh gà rán tàng hình, cánh vịt rán tàng hình, cánh ngỗng rán tàng hình, vừa ngon miệng lại vừa đẹp mắt.Sau khi ăn xong có thể đưa bạn bay đến với vầng mặt trời tuyệt đẹp, tất cả mọi hi vọng đều nhanh chóng biến thành hiện thực. Mau lại đây nào, những thượng khách qua đường, xin đừng bỏ lỡ!"

Người dân A,B,C,D trong kinh thành đồng thanh hỏi: "Trong số cánh rán này của ông, chiếc nào tàng hình chứ?"

Người bán hàng: "Xin hỏi các vị, các vị có nhìn thấy da gà, da vịt, da ngỗng không ?"

Mọi người lắc đầu nói: "Chỉ nhìn thấy bột mì được chiên vàng mà thôi."

Người bán hàng: "Vậy thì chẳng phải đúng rồi sao? Cho nên mới gọi đó là cánh gà rán tàng hình, cánh vịt rán tàn hình, cánh ngỗng rán tàng hình."

Mọi người nghe xong đều ngất lịm!

*

~~ Cảnh tượng hai ~~

Văn phòng Chủ nhiệm Liên hiệp Phụ nữ Hoàng triều Kim Bích.

Lạc Bảo: "Ta muốn khiếu nại!"

Chủ nhiệm đẩy gọng kính được mua từ nước ngoài lên, hỏi: "Xin hỏi Thụy Vương phi, người đang muốn khiếu nại người nào? Xin hãy báo tên tuổi, địa chỉ, giới tính, phương thức liên hệ và địa chỉ gia đình."

Lạc Bảo đã thô lỗ đặt một chân lên trên bàn của Chủ nhiệm, nói: "Muốn khiếu nại một người mà phải mất nhiều trình tự vậy sao? Mau rút gọn lại hết cho ta!"

Chủ nhiệm trán lấm tấm đầy mồ hôi, run rẩy nói: "Ít nhất cũng phải nói ra tên họ của người này chứ ạ!"

Lạc Bảo: "Ây da, thì chính là Hoa đại má!"

Chủ nhiệm lập tức mặt mũi sầm sì: Người quả đúng là bản lĩnh, không hổ danh là Vương phi, không ngờ lại dám khiếu nại cả Hoa đại má, lợi hại"

Chủ nhiệm: "Xin hỏi người muốn khiếu nại chuyện gì?"

Lạc Bảo: "Bà ấy vi phạm đến nhân quyền của ta."

Chủ nhiệm nhất thời không hiểu nổi.

Lạc Bảo: "Khi ấn Tiểu Tầm Tử nhà chúng ta xuống đất, ta đã cắn phần cằm của ngài ấy, đang định cắn lên phần môi thì người đó dám hô "cut", khiến cho ta chỉ còn biết chảy nước miếng. Người này quá coi thường nhu cầu của chị em phụ nữ chúng ta, coi thường quyền làm người của chúng ta, cho nên ta phải khiếu nại !"

Chủ nhiệm chỉ còn biết trợn trừng hai mắt, mồ hôi đầm đìa, không nói lên lời.

Lạc Bảo: "Mau xử lí đi !"

Trong lòng Chủ nhiệm không ngừng oán thán: "Mình làm sao có thể xử lí chứ? Mình sống nhờ người ta mà."

Chủ nhiệm: "Trước tiên vẫn phải truyền bị cáo lên đây đã."

Hoa đại má: "Thôi ngay đi! Chủ nhiệm, đừng có nghe người đó ăn nói lăng nhăng, nếu ta không hô "cut", người đó đã... Tiểu Tầm Tử đáng thương của chúng ta ngay trước mặt đám đông rồi. Hành vi của Lạc Bảo chẳng khác gì loài cầm thú, đúng là mặt người dạ thú!"

Lạc Bảo: "Cô đừng nghĩ tạo ra ta mà ta sẽ chịu đựng cô, đừng tùy tiện sỉ nhục nhân cách của người ta. Từ lâu ta đã không vừa lòng với cô rồi, đừng có quá đáng quá thể, cẩn thận không ta giải quyết cô luôn đấy!"

Lạc Bảo nộ khí xung thiên xông thẳng đến chỗ Hoa đại má, Chủ nhiệm cũng chỉ đành cầu phúc thay cho Hoa đại má, hi vọng người có thể đứng dậy được sau sự tấn công hùng hổ của Vương phi.

Hoa đại má: "Hạ gục nhanh, tiêu diệt gọn! Cũng không nghĩ cho kĩ ta là ai, lại dám đấu võ với một cao thủ tinh thông Karate, Akido và Taekwondo như ta sao? Thật đúng là không biết tự lượng sức mình... Đáng chết!"

Nhìn Vương phi nằm dưới mặt đất không ngừng co giật, Chủ nhiệm trong lòng cảm thán, Hoa đại má còn không có nhân tính hơn cả Thụy Vương phi.

Bạn đang đọc Lên Cung Trăng Tìm Tình Yêu của Hoa Thanh Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.