Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 87

Phiên bản Dịch · 788 chữ

Hắn không ra biển, ngồi bên chiếc bàn gỗ và nhìn về hướng của nó. Suy nghĩ về những gì lúc nảy nó nói. Việc khiến nó khóc rằng là nó chợt nhớ mẹ, nó nói rằng nó có linh cảm rằng mẹ nó chỉ gần đâu đây thôi nhưng nó thì không tìm ra.

Hắn suy nghĩ mãi và rồi hắn cố gắng lục lại những kí ức ngày trước, cái ngày mưa bão mà nó vô tình đi vào trong kí ức của hắn. Cố gắng suy nghĩ thật chậm để không để trôi qua một chi tiết nào vì chính hắn, dường như rằng cũng cảm nhận được gì đó như nó.

Kenty cứ ngủ mãi suốt thời gian đi chơi biển thế này. Cả việc đọc truyện cũng không hứng thú với cậu ấy nữa. Có lẽ thời gian trôi qua nhất khi ta chìm vào giấc ngủ…

Bộp !

Hắn đập bàn rồi đứng dậy.

-Đúng rồi !

Hắn mở toang cửa và chạy thật nhanh về hướng quầy tiếp tân.

Nó lúc này tung ta tung tăng cùng cả bọn ở biển nhưng cũng lòng vòng mà không xuống biển tắm. Đồ của nó không nhiều vậy nên nó không muốn khi chưa hết tuần mà nó đã chẳng còn bộ đồ nào để có thể mặt.

-Quậy à, có phải là …

-…

-Mày với Zun có gì với nhau không?

-Có gì là có gì?

-Chẳng nhẽ chỉ đơn giản vậy thôi sao. Chuyện một năm trước và bây giờ…

-… không có gì thật mà.

Con Boo thôi không hỏi nữa vì thấy nó cũng không muốn nhắc đến.

Rồi thì Mèo nắm tay nó và kéo nó về phòng.


-Quậy à…

-Mày lại như con Boo thì tao đi ngủ luôn bây giờ.

-Có coi tao là bạn thân không?

-… mày nói gì vậy, sao lại không?

-Có phải mày giấu tao rất nhiều chuyện rồi không?

-Không phải là tao không muốn kể nhưng toàn là những chuyện nhỏ nhặt thôi.

-…

Mèo thôi không hỏi nữa và im lặng quay mặt đi hướng khác. Có lẽ Mèo cảm thấy khó chịu khi nghe câu nói lúc nảy từ nhỏ Boo “ mày là bạn thân của nó mà không biết gì à?”.

-Tao xin lỗi, mày muốn biết chuyện gì?

-Nếu mày đã không muốn kể thì thôi cũng được mà.

Nó cười nhẹ rồi khoát vai Mèo.

-Mày muốn biết chuyện giữa tao và Zun, có phải vậy không … Tao không biết nên nói thế nào nhưng tao và hắn không thể để mọi người ở đây biết. Mày hiểu mà phải không?

-Như vậy là có à?

-… ừa thì…

Mèo cười lớn và bẹo má nó.

-Con nhà người ta biết yêu rồi cơ đấy. Nhanh thật, quả là chuyện không ngờ phải không, có phải rằng mày đã không ngờ rằng mình thích Zun, một tên mà mày đã mở miệng bảo sẽ không đội chung một trời, haha.

Nó thôi khoát vai Mèo và sẵn tay bốp vào trán của con nhỏ một cái.

-Chắc có lẽ quá ghét hắn nên bây giờ không gặp thì lại có nhiều cảm giác… hỗn độn lắm mày ạ.

Mèo lại cười trong khi mặt nó đỏ dần lên khi nghĩ về hình ảnh của hắn. Dần rồi nó cũng phá lên cười khi thấy Mèo vui đến vậy.

Nụ cười ấy không kéo dài được lâu, nó chợt nghĩ đến Mèo và hỏi.

-Còn mày thì sao?

Mèo thôi cười khi câu hỏi của nó khiến hình ảnh tên con trai ấy hiện ngay trong tâm trí của con bé.

-…

-Sao vậy, mày nói rằng tao không kể gì ày nghe ấy vậy mà đôi lúc mày buồn vô cớ nhưng tao thì lại không biết lý do gì…

-…

-Có phải là …

-Mày đừng nói… đừng nhắc gì cả. Tao vẫn là tao, tao vẫn bình thường và đang cố gắng học.

-Mày đã giỏi quá rồi, mày không cần phải cố gắng cũng có thể đậu vào đại học, đừng lấy cái cớ ấy chứ.

Rồi thì cả hai đứa nó bắt đầu một cuộc nói chuyện, nói đúng hơn đây là lần đầu tiên cả hai cùng nhau tâm sự về chuyện tình cảm. Có lẽ như hai đứa nó chưa biết rằng mình đã lớn và đang bước vào cái độ tuổi biết yêu là gì, nhưng vẫn với cái suy nghĩ mình còn là một đứa con nít, tụi nó vẫn không chấp nhận việc mình để ý đến một ai và không muốn chấp nhận tình cảm thật của chính mình.

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.