Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 121

Phiên bản Dịch · 998 chữ

-Abbu à, thả đi, mình câu thế đủ rồi.

-Thả hả, như thế thì tiếc quá.

-Không lẽ anh định đem về sao?

-Chứ gì nữa.

-Thôi thả đi.

Nói rồi thì Mèo nhanh chóng cầm cái xô đổ hết cá xuống bờ hồ lại, Abbu vì thấy tiếc nên đã ngăn cản, nắm lấy tay Mèo lại để con bé không phải đổ hết số cá công tình nảy giờ câu được.

….

Có những khoảnh khắc trôi qua nhanh chóng…

Nhưng ấn tượng lại inh sâu sắc…

Nắm tay ư, đủ rồi đấy!

…….

Kenty quay mặt bỏ đi và nối gót Zun mà trở về. Cả bọn bắt đầu thấy mọi chuyện phức tạp nên đã tập trung lại, Cả hai thằng có xe hơi thì bỏ về hết như thế, còn lại thì biết làm thế nào.

-Mèo à, hình như anh hơi quá rồi thì phải.

-Cậu ấy đang bực mình em sao?

-Có lẽ, nếu anh đoán không lầm là nó đang bực mình anh hơn là em đấy.

-Mọi chuyện không như em nghĩ, cậu ấy cứ thất thường làm sao đấy.

-Bị tác động đấy thôi, em chờ xem, sẽ không chịu được đâu, anh dám chắc với em đấy, về thôi.

Abbu vẫy tay gọi nó, nó cũng chơi chẳng còn vui nữa nên cũng đành đi ra khỏi nhà banh và tạm biệt bọn con trai cùng khối với mình. Boo và Gia Huy cũng từ khu bờ hồ đi ra.

-Kenty đâu rồi?_ Boo nhìn xung quanh, con nhỏ phát hiện là mình chuẩn bị phải đi bộ hay là đu dây về nhà rồi đấy.

-Nó bỏ về rồi, mà thằng Zun đâu?_ Abbu thì lại chẳng biết chuyện xảy ra giữa nó và hắn.

-Đi về luôn rồi, đúng là hết sức nhảm nhí.

Nó bực bội về bỏ về để Abbu khỏi phải khó xử trước Mèo và nó. Đường nào thì nó cũng đang không được vui nên cũng chưa muốn về nhà nữa.

Rồi thì Abbu đành đưa Mèo về vì nó một mực không chịu leo lên xe cùng về. Chỉ còn mỗi Gia Huy và Boo ở lại nhìn nhau.

-Không định về sao?

-Anh về trước đi, tôi gọi taxi được rồi.

-Nếu vẫn như vậy thì ngày hẹn đầu tiên mới được tính vào ngày mai đấy?

-…

-Đi thôi.

Gia Huy nhanh chóng kéo Boo về phía nơi đậu xe của mình. Những cảm xúc thay phiên nhau đầy đoạ tâm hồn của con nhỏ, sao lại cảm thấy nôn nao khi được tên ậy cầm tay cơ chứ. Boo cố dặn lòng sẽ không như vậy cơ mà, rồi thì mai là ngày cuối cùng của một năm, con nhỏ phải quyết định vài chuyện quan trọng trước khi bước sang năm mới với những niềm vui mới. Có thể là sẽ tha thứ cho Gia Huy vì những chuyện vừa qua và hơn nữa là sẽ thân thiết với tên ấy trong vòng một tuần như ước nguyện mà tên ấy muốn.


Nó không được vui nên đã đến trường và vào khu bơi lội để thoải mái hơn.

“ Sao hắn lại như thế cơ chứ, chuyện chẳng đáng gì sao lại nổi giận mà bỏ về. Nếu như đã hiểu được nhau thì phải thoải mái hơn chứ, mình ghét kiểu ràng buộc như thế, lại càng ghét kiểu nổi giận thất thường như vậy”.

Nó cứ mãi suy nghĩ về những chuyện vừa xảy ra mà quên rằng nó phải về ăn trưa cùng dì nó. Em của nó nay đi làm vệ sinh cho nên cũng tới chiều mới được thả về, chưa trường nào như mấy trường tiểu học, học sinh lớp một mà đầy đoạ tụi nhỏ phải đi làm vệ sinh khi ngày mai đã là ngày cuối năm.

Rồi thì nó quyết định ở là bơi cho đến chiều dù rằng cả đống thứ ở nhà cần nó về phụ một tay. Chắc có lẽ hắn rất giận và nó hiện tại thì vô cùng bực bội và khó chịu đủ điều.

………………..

Mèo trở về nhà sau buổi sáng dạo phố cùng bọn bạn và làm cho cái tên mặt lạnh kia nổi giận. Không hiểu sao con bé ngây thơ lại trở thành người thích làm người khác nóng giận thế này, có lẽ do cái tên Abbu kia thích mấy trò như vậy. Chẳng biết sẽ thế nào với Kenty, tên ấy có vẻ không được vui thật sự vì trước giờ, Mèo cứ tò tò bên cạnh cậu ấy chứ chẳng phải Abbu, nay thì khác rồi.

Cho đến chiều, nó cũng quên cả việc đi đón thằng nhóc Cà Rốt mà cứ dìm mình xuống nước mãi. Sau khi thi học kì 2, nó phải tham gia đợt thi bơi lội cuối cùng của thời cắp sách đến trường thế này thật là gấp rút cho việc học. Nhưng việc bây giờ của nó là phải tập làm quen với việc sống có hắn, nó không quen và khó chấp nhận tính cách của hắn nhưng đâu đó nó cảm nhận mình không thể thiếu hắn. Nó mang một cảm giác mà ai khi yêu đều mắc phải, nó nhớ hắn.

Rồi thì nó quyết định sẽ gọi cho hắn xem hắn hiện tại như thế nào.

-Alo.

-Sao lại bỏ về?

-Không thích ở lại.

-Lý do?

-Đơn giản là không thích, vậy thôi.

-Anh còn lý do nào hay hơn không?

-Lý do ấy hay nhất rồi.

-…

Nó bực mình và cúp máy ngang, kiểu gì mà hắn bực mình tới vậy. Chuyện chẳng đáng mà khi không hắn lại nổi giận với nó.


“ Có lẽ do mình ích kỉ, nhưng mình không muốn như thế, mình cảm thấy thật sự rất khó chịu khi mấy cái thằng đó cứ vây lấy người mà mình thích”…

Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 của Sansan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.