Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bữa tối sinh nhật ( hạ )

Phiên bản Dịch · 1676 chữ

“Chúng ta là cần phải rất phối hợp chứ?” Tô Sáng giống như thân mật cúi đầu hỏi Bắc Đường Yên.

Bắc Đường Yên đầu khẽ giơ lên, động tác hai người vô luận từ góc độ nào đều là mập mờ, trốn ở một bên đợi cả đêm đội cẩu tử rốt cục có cơ hội thi thố tài năng, đèn flash không ngừng lóe sáng.

“Ông nếu như là đẹp trai thì càng phối hợp .”

“Còn có người so với tôi suất hơn sao, kẻ kia hẳn không phải là loài người.”

“Đúng vậy, cầm thú lớn lên đều so với ông suất hơn.”

Hai người đối mặt, ánh mắt nhìn đắm đuối càng làm cho người ta vừa nhìn liền liên tưởng nhẹ nhàng nhưng thực tế 2 kẻ này nói chuyện với nhau hết sức không có lãng mạn như thế.

“Hai vị thỉnh vào bên trong.” Bồi bàn chứng kiến hai người đình chỉ loại nói chuyện mập mờ này mới dè dặt chen lời nói, mặc dù này nhị vị rất thích mắt nhưng đứng ở cửa tiệm cũng không phải là chuyện hay ho như vậy.

Tô Sáng dùng tay làm dấu mời, Bắc Đường Yên khẽ mỉm cười, tới chỗ ngồi mình đã đặt sau đó cạnh cửa sổ, từ nơi này nhìn ra ngoài thấy vài kẻ lén lút đang cầm lấy máy chụp chớp không ngừng.

Bắc Đường Yên thu hồi ánh mắt, trong mắt thoáng hiện lên một tia tà khí, nàng nhẹ nhàng giơ tay lên nhìn kẻ đối diện tay gẩy gẩy sợi tóc… Động tác này làm Tô Sáng ngây ngẩn cả người, nhưng lập tức kịp phản ứng nhẹ nhàng bắt được tay Bắc Đường Yên đặt ở bên môi, rất mập mờ nhưng không có hôn chỉ là làm một động tác liền buông ra.

“Cùng người nam nhân kia giận dỗi?” Tô Sáng khiêu mi hỏi.

“Không phải.” Bắc Đường Yên có thể không có nói láo, đây cũng không phải là giận dỗi đơn giản mà hai người bọn họ là chia tay, bất quá là tạm thời mà thôi.

“Này nói trước nếu như có nam nhân kia vì chuyện này tới tìm tôi trả thù, tiền thuốc thang bà phải chi trả!” Tô Sáng l kỳ thật thật tò mò, dù sao hi sinh cho Bắc Đường Yên lớn như thế, chỉ là nhìn Yên chính là không muốn nói, hắn hỏi lại cũng vô ích bất quá đại khái là có chuyện như vậy, người nam nhân kia không biết như thế nào đắc tội với nàng thế nhưng tìm hắn đến diễn trò, ài… yêu Bắc Đường Yên người kia nhất định thống khổ.

“Chi trả, ông đã quên bạn thân tôi có mở bệnh viện à, hơn nữa còn là Tâm thần nổi tiếng nhất, ông đi có thể miễn phí.”

“…”

Cả tối Tô Sáng một mực hành động giả bạch mã hoàng tử rất muốn tìm chỗ trút giận, mặc dù Bắc Đường Yên một mực cười nhưng ánh mắt kinh khủng làm cho hắn tiêu hóa không nổi, hơn nữa Bắc Đường Yên còn liên tục kích thích hắn, tổn hại hắn làm cho cơm nuốt không trôi, thẳng đến đêm chở Bắc Đường Yên về nhà, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, may mắn rốt cục sống mà trở về .

Buổi tối Bắc Đường Yên do dự hết lần này đến lần khác hay là quyết định về nhà, nàng biết rõ Viêm Liệt nhất định sẽ không ở đó, cũng không biết hắn mang cái gì rời đi, tự giễu nghĩ Bắc Đường Yên mở ra cửa nhà mình, một phòng trống vắng, không có bất kỳ hơi thở.

Không có mở đèn đi thay đổi giày đến cửa phòng hắn mở, rất nhiều thứ cũng không có thay đổi nhưng là cẩn thận quan sát, lại có thể phát hiện thiếu một ít đó là đồ đạc thuộc về Viêm Liệt, mặc dù Bắc Đường Yên đã sớm đoán được nhưng là thấy tận mắt cảm thấy lòng chua xót, giống như là bị ném bỏ.

Bắc Đường Yên đứng ở trong phòng hắn, ước chừng qua 1 lúc sau mới xoay người rời đi, nàng đóng phòng hắn lại, đồng thời cũng đóng lại sự ôn nhu của nàng.

Viêm Liệt, bắt đầu từ hôm nay đều em muốn nhất định phải lấy được, em sẽ dùng phương pháp của mình cho anh vĩnh viễn không rời bỏ được em nhưng lại sẽ không cho anh có lựa chọn cơ hội được tự do! Xoay người trong tích tắc kia, Bắc Đường Yên ở trong lòng ưng thuận thề lãnh khốc!

Ngày thứ hai

Trang đầu báo Giải trí nào là minh tinh nghỉ việc, chuyện xấu của nữ vương trên báo tài chính và kinh tế, to nhất là bài báo nói về thiên tình sử của Bắc Đường Yên tiểu thư và bạch mã hoàng tử lại xuất hiện.

Trang đầu báo Tài chính và kinh tế là Bắc Đường tập đoàn cùng Tô thị tập đoàn bắt tay, cùng chung hướng đi, kẻ kẻ mạnh chung 1 nhà…..

Sáng sớm, các loại báo liền đem cuộc hẹn lãng mạn của Bắc Đường Yên cùng Tô Sáng tối qua tuyên truyền cho mọi người đều biết, chỉ là nửa thật nửa giả các báo không giống nhau, chân tướng sự thật còn cần nghiên cứu, người trong cuộc bảo trì trầm mặc, người bị hỏi chỉ cười thần bí, trong đó nội tình là bí mật.

“Tiểu Viêm, cậu cùng tổng tài cãi nhau sao?” Liễu tỷ cầm lấy một chồng báo chỉ đi đến trước mặt Viêm Liệt hết sức quan tâm hỏi.

“Liễu tỷ, nếu như em nói bây giờ cùng em và tổng tài chỉ có quan hệ thủ trưởng cùng thuộc hạ, chắc chị sẽ bỏ qua cho em chứ ?” Viêm Liệt giọng có chút trầm thấp, nụ cười ngày thường cũng biến mất, cả người thoạt nhìn tựa hồ tinh thần cũng rất sa sút.

Liễu Nguyệt nhìn Viêm Liệt thế này lời muốn hỏi cũng nghẹn ở trong miệng, thở dài, nói ra:

“Đừng để trong lòng, công tác là quan trọng.”

Liễu Nguyệt mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng hiển nhiên biết là chuyện không tốt, hơn nữa nhìn nhóc này có vẻ bị thương không nhẹ, mặc dù cái từ môn đăng hộ có vẻ truyền thống, nhưng trên thực tế nhừng người khác như vậy kết quả không mấy khi tốt đẹp, đặc biệt là địa vị như là tổng tài, làm sao có thể đối với 1 tiểu nam sinh như Viêm Liệt động tình đây.

Kỳ thật phàm là người biết rõ quan hệ của Viêm Liệt cùng Bắc Đường Yên, chứng kiến những bài báo về Bắc Đường Yên đều là đồng tình với viêm Liệt, bất quá cũng không mắng Bắc Đường Yên bởi vì đây là kết cục như dự liệu của rất nhiều người, thậm chí còn có vài người nói lúc ấy chỉ là hiểu lầm, đồn bậy thôi.

Viêm Liệt biết rõ Liễu Nguyệt là đang an ủi mình, miễn cưỡng nặn ra vẻ tươi cười, tiếp tục công việc trong tay.

Hôm qua buổi chiều, từ phòng làm việc Bắc Đường Yên đi ra, hắn mất nửa ngày đi tới nhà Bắc Đường Yên mang đi đồ đạc của mình, đồ Bắc Đường Yên mua cho hắn, hắn không có cầm sau đó vội vã rời đi trở lại ký túc xá của mình, mặc dù hắn đem đồ đến chỗ Bắc Đường Yên, nhưng hắn thấy may mắn ít ra còn có chỗ để về là cái ký túc xá này.

Sau đó hắn liền ở cả 1 buổi tối trong ký túc xá nghĩ tới những chuyện ngày qua đã xảy ra, nghĩ đến những khoảnh khắc cùng Bắc Đường Yên ngọt ngào, nghĩ đến Bắc Đường Yên làm ra những chuyện tổn thương đến Âu Nhược Nhã, Âu Nhược Nhã chết đi đối với hắn là đả kích rất lớn, nhưng để hắn chịu không nổi là thái độ của Bắc Đường Yên vì cái gì nàng có thể cây ngay không sợ chết đứng nói cho hắn coi như hết thảy xem như không có gì phát sinh, rõ ràng là lỗi của nàng nếu không Âu Nhược Nhã sẽ không chết, tại sao lại dùng thủ đoạn mãnh liệt như vậy đi đối đãi với một người vô tội, hắn nghĩ không ra, vẫn luôn nghĩ không ra.

Hơn nữa, càng làm cho hắn cảm thấy thương tâm tuyệt vọng là Bắc Đường Yên cám giác như băng hàn thấu xương làm cho hắn nhớ tới còn cảm thấy rét lạnh, kia căn bản không giống như là đang nhìn người yêu, giống như là đang nhìn cừu nhân nhất là lời nói lúc sau mang theo ý uy hiếp, lãnh khốc vô tình đối với hắn, cho nên hắn chạy, né ra không muốn lại đi chơi cái trò chơi hắn vốn là không chơi nổi, cũng không muốn nhìn thấy ánh mắt Bắc Đường Yên lạnh như băng.

Nắm thật chặt đồ trong tay, Viêm Liệt biết mình lại lâm vào hồi ức không hiểu lắc đầu, làm cho mình có thể nhanh thanh tỉnh, không cần phải suy nghĩ tiếp những chuyện kia, nhưng ánh mắt lại vô tình chứng kiến những tờ báo kia trên đó là một cô gái cười nói tự nhiên và 1 nam nhân anh tuấn tiêu sái, xứng đôi khiến người ta tán thưởng, đây mới là lựa chọn của nàng sao? Đây mới là kẻ cùng nàng xứng đôi sao, vừa cùng hắn tách ra liền tìm tới những người khác làm bạn…. như vậy hắn rốt cuộc tính là gì, một cái món đồ chơi sao? (L; mùi chua… bay lung tung, hương vị ghen….)

Bạn đang đọc Lão Công Thực Tập của Miệng Cười Thường Mở
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.