Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tụ hội của độc thân có hại

Phiên bản Dịch · 1831 chữ

Clb Độc thân có hại ở tầng cao nhất, nơi này không gian rộng vốn chỉ có mười hai người tụ hội lại có thêm 1 nam nhân.

Viêm Liệt cùng Bắc Đường Yên đến những nữ nhân này chỉ có một nửa, nhân viên của câu lạc bộ đưa tới một ít thức ăn, hai người giải quyết cơm trưa, ước chừng lại ngồi thêm ba mươi phút những người thiếu đã đến đủ, người cuối cùng đến thời điểm Viêm Liệt trong nháy mắt cảm giác hơi thở mọi người đều trở nên bất đồng, không giống với sự lười nhác vừa rồi tất cả đều trở nên sinh động sau đó hắn sẽ cùng 1 lúc tiếp nhận 22 con mắt, đã trở thành tiêu điểm cả phòng.

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

“Đây là Viêm Liệt bạn trai của mình… Liệt đây là những bằng hữu của em, tên gọi là gì không quan trọng về sau anh nhìn thấy các nàng ấy đi đường vòng là tốt rồi, các nàng ấy đều thuộc thành phần nguy hiểm.” Bắc Đường Yên khi thấy tất cả mọi người đến đông đủ làm một cái giới thiệu ngắn gọn mà lại chính xác.

“Xin chào, rất hân hạnh được gặp các chị.” Bị nhiều mỹ nữ như vậy cùng nhau nhìn hắn trong lòng có chút khẩn trương, nhưng nghĩ đến mọi người này đều là bạn của Bắc Đường Yên liền buông lỏng lên rất nhiều.

“Không sai.” Người đầu tiên hạ lời bình chính là Hắc Tiệp Sa, là nhà thiết kế nàng chú trọng chính là bên ngoài, vóc người duyệt, khí chất ok, người nam nhân này cũng không tệ.

Mọi người còn lại đều không nói gì, có người gật đầu cười, có người chỉ là đem mắt quan sát rồi thu trở lại, còn người mang theo ánh mắt thăm dò nhìn qua nhìn lại Viêm Liệt cùng Bắc Đường Yên, dù sao là thái độ khác nhau.

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

“Không cần để ý các nàng ấy, anh chỉ như coi như là một đám người điên là được rồi.” Bắc Đường Yên dắt tay Viêm Liệt ngồi xuống, nụ cười trên mặt hết sức rõ ràng, dáng vẻ chăm sóc như vậy cũng biết hắn vượt qua kiểm tra rồi, nàng có thể không cao hứng được sao.

Mọi người bắt đầu tán gẫu, Viêm Liệt không có nói chen vào chỉ là ở một bên nghe thỉnh thoảng bởi vì nội dung nói chuyện các nàng lộ ra chút kinh ngạc, không có biện pháp những nữ nhân này nói chuyện liên quan đến nhiều lĩnh vực từ thiên văn địa lý, chính trị, đến lông gà vỏ tỏi phương diện gì đều có, hơn nữa các nàng cái gì cũng có thể lấy ra để nói giống như là cô gái tên Diệu thủ nói nàng gần đây trộm được cái gì có giá trị, còn xã hội đen Hỏa Viêm nghe nàng nói hai ngày trước tựa hồ mua một mô hình xe tăng, còn có nữ nhân lạnh như băng hình như là giết 1 cái phú hào công tử nào đó… Nghe là hắn chóng mặt, bất quá mặc dù rất lung tung nhưng là hắn tin tưởng những thứ này đều là thật sự, từ trên người khí chất các nàng không che dấu chút nào, hắn có thể cảm giác được đám nữ nhân này rất kinh khủng.

Khi đang nói chuyện với nhau, chuông điện thoại vang lên, cuộc nói chuyện trong nháy mắt đình chỉ tất cả mọi người nhìn về phía Viêm Liệt, hắn có chút xin lỗi đứng lên.

“Xin lỗi, mọi người cứ tiếp tục, tôi đi nghe điện thoại.” Cười cười, Viêm Liệt đi tới một bên lấy điện thoại ra, là Âu Nhược Nhã điện tới, hắn lại nhìn Bắc Đường Yên, Bắc Đường Yên cũng không có nhìn hắn chỉ là cùng các bằng hữu trò chuyện.

“A lô tiểu Nhã.” Viêm Liệt đón nghe điện thoại, trong thanh âm rõ ràng là bất đắc dĩ.

“Viêm Liệt, mình đứng tại sân thượng toà Bắc Đường thiên thai, mình chỉ chờ cậu ba mươi phút nếu như cậu không đến mình lập tức liền nhảy xuống, mình chết tất cả đều là bởi vì cậu, cậu nhất định sẽ hối hận cả đời!”

Giọng Âu Nhược Nhã làm cho người ta nghe mà khắp cả người phát lạnh, dứt lời điện thoại liền bị cúp, hắn nhìn chằm chằm điện thoại di động của mình nửa phút, chau mày vẻ lo lắng.

Mặc dù hôm nay là ngày cá tháng Tư, nhưng Viêm Liệt cũng không nghĩ là Âu Nhược Nhã đang nói đùa, trong ngữ khí kia quá nghiêm túc cùng tuyệt vọng, làm cho hắn dù chỉ là nghe cũng có thể cảm giác được rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra, vì sao tiểu Nhã sẽ dùng phương thức như thế uy hiếp hắn để gặp mặt.

“Làm sao vậy?” Bắc Đường Yên đứng ở sau lưng Viêm Liệt, giọng nói lạnh nhạt hỏi.

Viêm Liệt xoay người nhìn nàng, muốn từ trong biểu tình của nàng nhìn ra gì đó nhưng Bắc Đường Yên mặt không chút thay đổi, hắn có chút chần chừ mở miệng hỏi:

( Bạn đang đọc truyện : Lão công thực tập, chuyển ngữ : Tuyết Liên. Chúc bạn có những giây phúc nghỉ ngơi, thư giãn vui vẻ ^_^)

“Yên, em biết gì đó đúng không?”

Bắc Đường Yên nhìn Viêm Liệt cũng không nói chuyện, chỉ là ánh mắt kia thâm trầm không biết suy nghĩ cái gì, giờ khắc này Viêm Liệt đột nhiên cảm thấy mình chưa bao giờ hiểu rõ nữ nhân này.

“Nói cho anh biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì… có chuyện gì anh không biết, vừa rồi tiểu Nhã gọi điện thoại nói kêu anh đi gặp cậu ấy nếu không sẽ nhảy lầu tự sát!”

Phản ứng của Bắc Đường Yên như thế làm cho hắn lại càng khẳng định nàng có chuyện gì là đang gạt mình.

“Bây giờ là lúc em cùng bạn của mình tụ hội, nếu như anh muốn biết cái gì chờ buổi tối khi về nhà em sẽ nói cho anh biết… được không?” Bắc Đường Yên thở dài, giọng nói cũng chậm lại đây coi như là nàng thỏa hiệp.

“Không, anh muốn biết ngay bây giờ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hơn nữa anh muốn đi gặp tiểu Nhã.. cậu ấy muốn tự sát, anh không thể bỏ mặc.” Viêm Liệt rất kiên trì, dù sau đây cũng là một mạng người.

Bắc Đường Yên sắc mặt trong nháy mắt trở nên khó nhìn, trong ánh mắt thoáng hiện lên một tia tức giận.

“Anh liền như vậy quan tâm sống chết của cô ấy?” Bắc Đường Yên giọng nói chuyển lạnh, đã có chút bối rối mà Viêm Liệt cũng không để ý.

“Đương nhiên, anh làm sao có thể không quan tâm.. rốt cuộc phát sinh chuyện gì em biết gì hãy nói cho anh biết…mà thôi..em không nói thì thôi..anh phải đi bây giờ thực xin lỗi.”

Viêm Liệt rất kích động, hắn đương nhiên quan tâm, cho dù đối phương không phải là Âu Nhược Nhã chỉ là một người xa lạ, nhưng đó cũng là một sinh mạng, huống chi Âu Nhược Nhã là bạn học của hắn, cùng một chỗ học tập công tác hơn ba năm, hắn làm sao có thể không quan tâm, nhưng là… làm cho hắn chứng kiến vẻ mặt Bắc Đường Yên lạnh lùng, hắn bỏ qua truy vấn lựa chọn trực tiếp rời đi, hắn biết dưới trường hợp này rời đi hết sức không lễ phép, sẽ khiến Bắc Đường Yên rất tức giận nhưng là hắn không thể mặc kệ Âu Nhược Nhã coi như là nói chơi hắn cũng phải mau mau đến xem rồi hỏi đến cùng phát sinh chuyện gì! (L: ài, như này nguy cơ chia tay là 99 %, nam nhân ko dứt tình.. vứt ngay.. ủa mà có yêu đâu mà nhỉ…)

“Viêm Liệt, anh xác định anh muốn rời đi bây giờ, em đem anh giới thiệu những bằng hữu mà em thân nhất, còn anh bây giờ vì một nữ nhân cứ vậy rời ?” Bắc Đường Yên thanh âm càng lạnh, giọng nói kia không biết là thất vọng hay là uy hiếp, làm cho bước chân của Viêm Liệt cứng ngắc tại chỗ.

“Thực xin lỗi.” Viêm Liệt cuối cùng vẫn còn lựa chọn rời đi, khi hắn từ cửa chính biến mất, nơi đó sa vào một mảnh yên lặng.

“Yên, nam nhân của cậu rất có cá tính.” Lời nói này từ ác độc nữ Tư Đồ Tử Nhưng, trong giọng nói lộ vẻ trêu chọc, nàng coi như là cảm tử đại biểu cho cả đội.

“Tặc tặc, Yên… làm sao bà sa đọa thành như vậy, ngay cả 1 người nam nhân cũng không có thu phục được, không giống như cá tính của bà.” Hỏa Viêm tuyệt đối kaf lửa cháy đổ thêm dầu, trên mặt cười nhạo hết sức rõ ràng.

“Yên, lần này là quá nóng vội.” Lăng Ngạo Vũ tổng kết phát ra một câu nói.

Về Viêm Liệt mọi người ít nhiều gì đều biết rõ một chút, mặc dù ngày thường không liên lạc nhưng các nàng mười hai người tình cảm như tỷ muội, cạnh bằng hữu xuất hiện 1 người nam nhân, tự nhiên mọi người cũng sẽ quan tâm, điều tra sẽ dùng đến hệ thống tình báo của Hỏa Viêm, mà việc thu mua Âu thị xí nghiệp cũng có công lao của Lăng Ngạo Vũ ở đây, tất cả mọi người đều là người thông minh, đại khái cũng biết chuyện gì phát sinh.

Bất quá mọi người cũng không phải quá lo lắng, các nàng tin tưởng mình càng tin bằng hữu của mình, Bắc Đường Yên nhất định xử lý tốt .

“Hừ, lần này là mình sơ sẩy, mình sẽ xử lý tốt, Hiên mình muốn đi quốc gia của cậu chơi hai ngày, hoan nghênh chứ?” Bắc Đường Yên sắc mặt vẫn như cũ khó coi, bất quá nhìn mọi người ánh mắt quan tâm cũng hòa hoãn rất nhiều, nàng cảm giác mình cần tỉnh táo một thời gian, thật tốt suy tính một chút về vấn đề của hắn nên liền quyết định đi tới đảo quốc của Hoàng Phủ Hiên giải sầu.

“Cực kỳ hoan nghênh.”

Bạn đang đọc Lão Công Thực Tập của Miệng Cười Thường Mở
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.