Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 83

Phiên bản Dịch · 478 chữ

Chúng tôi chạy lòng vòng phố biển gần 1 tiếng thì tắp vào 1 quán hải sản nướng tấp nập du khách. Người người cụng ly nói cười rôm rả, “chúc mừng năm mới” và “phát lộc phát tài”. Chỉ có bàn 4 người chúng tôi mang 1 bầu ko khí như trong nghị sự bàn tròn quốc gia.

“Chị Chi là chị của Linh hả?” – Tú bỏ 1 hạt đậu phộng vào miệng, cất tiếng hỏi.

“Ko, mẹ chị là bạn của mẹ Linh”

“À há. Vậy lão Di lưu manh này là quen sao với chị? Hay là quen sao với Linh?” – Cậu chàng lại hỏi tiếp, cứ hỏi kiểu này thì lại có chuyện nữa.

“Di lưu manh à?” – Tôi cố tình tránh câu trả lời – “Biệt danh hả em?”

“Xời. Chị ko biết à? Vào Sài Gòn chắc giấu thân phận lưu manh của mình rồi hen?” – Vừa nói, Tú vừa cười nhìn Di, hơi rụt vai như sợ bị đánh. Nhưng Di vẫn lầm lì ngồi xoay chén trên bàn, ko mảy may phản ứng gì. Còn Linh thì cứ chống cằm bằng 1 tay, ngồi nhìn Di suốt.

“Lạ nha, hôm nay ko mắng mỏ gì em hử?” – Tú hơi nghiêng đầu vẻ ngạc nhiên, rồi có lẽ cậu nhận ra thái độ khác lạ của ông anh, bèn thôi đùa, giải thích với tôi 1 cách đàng hoàng.

“Ở nhà mẹ em với mấy bác hàng xóm gọi ổng vậy đó chị. Tại hồi bé ổng hay phá phách làng xóm ấy mà…”

“Sao anh buồn vậy?” – Linh chen ngang lời Tú, nhìn Di, vẻ lo lắng – “Hay anh giận gì em?”

“Ko có gì” – Di đáp ngắn gọn, và rót bia ra ly, cầm lên uống 1 hơi. Phục vụ cũng vừa mang ra 1 đĩa mực tươi nướng và sò điệp nướng mỡ hành thơm nức mũi. Tuy nhiên có vẻ 2 người họ – Linh và Di, ko ai muốn động đến. Tôi cũng chẳng hơn gì.

Bầu ko khí ảm đạm cuối cùng cũng được giải tỏa 1 chút khi bọn tôi bắt đầu cầm đũa để thưởng thức mấy món đã được dọn ra. Có men bia vào thì ai cũng thấy dễ chịu, cởi mở hơn ít nhiều. Sau hơn 20 phút làm mặt hình sự, Di cũng chịu mở miệng giới thiệu món mực 1 nắng đặc sản và cách chế biến & ăn sao cho thật đúng điệu. Tú có vẻ thích Linh nên hay hỏi em nhiều điều, về tuổi tác, học hành, nhà cửa… Linh trả lời theo kiểu hỏi gì đáp nấy, ăn uống cũng tiểu thư, nhấp môi cho có vị.

Hơn ai hết, tôi là người mong cho buổi đi chơi này sớm kết thúc nhanh nhất có thể.

Bạn đang đọc Lãng Tử Gió của Hồng Sakura
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.