Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 4

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Sau một hồi lang thang ở ngoài đường, rốt cuộc cô cũng chịu về nhà.

- Con chào ba mẹ - P.Anh nói bằng giọng mệt mỏi -

- Ừm con. Hôm nay con mệt à? - Mẹ cô ngạc nhiên khi thấy con gái nói bằng giọng mệt mỏi -

- Dạ không.

- Con lên thay đồ đi. Lát đi dự tiệc với ba mẹ - Ba cô lên tiếng -

Cô quay lại nhìn ba mẹ và nói:

- Hôm nay con hơi mệt. Con không đi đâu.

- Ta nói con đi là con đi - Ba nó quát lớn -

- Thôi, con đi nha. Lên lầu thay đồ đi - Bà mẹ dịu giọng -

- Haiz. Dạ - Cô lủi thủi bước lên phòng -

Ba mẹ cô nhìn cô lên phòng mà thở dài:

- Sao ta dám đi khi để lại đứa con gái này.

Còn bà mẹ nuốt nước mắt khi nhìn đứa con tội nghiệp.

Một hồi sau, cô bước xuống. Cô mang một bộ váy trắng có hoa đỏ nhỏ. Bèo ngay ngực, váy xòe trên gối làm lộ đôi chân trắng nõn. Tóc nâu màu hạt dẽ uốn đuôi được xõa ra kèm thoe một chiếc bờm có một cái nơ màu trắng. Nhìn cô mang bộ váy mà tựa như một thiên thần. Cô bước xuống nhà với vẻ mặt không được như hằng ngày.

- Hôm nay con cứ sao vậy? - Ba mẹ cứ lo lắng hỏi -

- Không sao mà. Con bình thường - P.Anh gặng cười -

oOo

Tại biệt thự nhà họ Tôn.

Hôm nay, khách mời cũng không đông. Chỉ có vài người bạn của ba mẹ. Dương Gia đã có mặt tại đây rồi. Hôm nay anh mặc một bộ đồ vest tôn lên vẽ đẹp lạnh lùng, cộng thêm cặp mắt kiếng anh đang đeo làm tôn lên vẻ lịch lãm của một chàng trai có sắc đẹp tuấn tú. Còn Thế Nam hôm nay mang quần jean ống túm, áo thun ở trong còn bên ngoài là chiếc áo sơ mi caro đỏ. Khác với D.Gia hôm nay cậu mặc thật bụi bặm. Hôm nay, có cả mẹ D.Gia nữa. Hai gia đình đang ngồi ngay phòng khác nói chuyện rất vui vẻ.

- Này - Ba P.Anh đứng ngoài cửa nói -

Ba mẹ Thế Nam nhìn ra và đứng dậy cười. Cả mẹ của Thế Nam cũng đứng dậy chào.

- Vào đây đi. - Ông Tôn Ninh ( ba của Thế Nam ) nói -

Cả hai người họ ngồi xuống, làm không khí thêm vui vẻ.

- Ủa? Cô con gái xinh đẹp của ông bà đâu? - Bà Dương Thục ( mẹ của Thế Nam hỏi -

- Dạ. Con chào mọi người - Phương Anh bước vào -

Cô khẽ nở nụ cười làm lộ thêm 2 hạt gạo sâu ở bên miệng. Thế Nam và D.Gia ngạc nhiên nhìn nhau.

- Trời. Càng lớn càng xinh đẹp đấy con ạ - Bà Quế Anh ( mẹ của D.Gia ) -

- Vào đây ngồi đi con

Cô đi vào ngồi cạnh mẹ, cô ngồi đối diện với Dương Gia. Nhưng cô ấy không nhìn. Cô sợ khi nhìn khuôn mặt ấy cô sẽ rung động thêm lần nữa.

- Con dâu của ta ngày càng xinh ha. - Ông Tôn Ninh nói -

- Dạ. Con dâu? - Cô tròn mắt nhìn -

- Ủa? Ba mẹ chưa nói con câu nào à? Tuần sau là lễ đính hôn của con và Thế Nam đấy. Khi con đủ tuổi sẽ kết hôn. - Ông Tôn Ninh ôn tồn nói -

Cô quay sang ba mẹ.

- Mẹ, vậy là sao? Đính hôn? Kết hôn? Vậy là sao chứ?

Ba mẹ cô vẫn im lặng không nói gì. Cô quá ngạc nhiên liền bỏ chạy ra ngoài.

- Phương Anh - Mẹ cô kêu với -

Thế Nam liền đứng dậy chạy theo P.Anh. Còn D.Gia cũng đứng dậy đi ra ngoài.

- Ủa? Chưa nói với cháu à? - Ông Tôn Ninh hỏi ba mẹ của P.Anh -

- Chưa dám nói, nó còn quá nhỏ - Ba P.Anh trả lời -

Hai bên đều thở dài một tiếng rồi chìm trong im lặng.

oOo

- Này cậu sao thế? - Thế Nam cầm tay P.Anh kéo lại -

- Cái này là sao? Đính hôn? Kết hôn? Là sao hả - Phương Anh đưa đôi mắt ướt đẫm nước mắt lên nhìn T.Nam -

- Tớ cũng mới biết. - Rồi Thế Nam ôm P.Anh vào lòng -

Con người anh đủ lớn để ôm trọn con người nhỏ bé kia vào.

- Tớ thích cậu. Sự thật. Tớ thích cậu rất nhiều đấy P.Anh à.

Phương Anh cứng đờ. Con người cô thả lỏng. Cô không trả lời. Cô chỉ biết khóc cho cuộc đời của mình. Đứng từ xa, Dương Gia đã nghe tất cả.

- Đính hôn? Kết hôn? Người lớn giờ xếp đặt hết ư? Con bé này sẽ làm cô mình ư?

Anh nhìn con người nhỏ bé đang khóc kia. Nước mắt làm cô bé ấy đẹp lạ thường.

oOo

Thế Nam đã đưa cô ra xe để ba mẹ chở cô về. Anh đi đến cái ghế gỗ cạnh hồ bơi thở dài và nhìn lên bầu trời. D.Gia đi tới ngồi cạnh và nói:

- Khi nào cô ấy chuyển về nhà cậu sống?

- Tuần sau.

- Ba ngày nữa thôi à.

- Có lẽ vậy.

oOo

Vừa về tới nhà cô liền đi lên phòng. Mẹ thấy cô con gái như thế liền đi lên an ủi.

  • cốc..cốc *

- Con gái à. Mẹ vào được chứ?

- Dạ - Cô yểu xìu trả lời -

Mẹ cô đi tới ngồi cạnh cô cầm tay cô lên và nói:

- Mẹ xin lỗi con gái.

Cô quay sang nhìn mẹ. Mẹ cô vuốt tóc cô và nói:

- Ba mẹ tuần sau phải đi qua Mỹ rồi.

Lại thêm một lần ngạc nhiên. Cô mở to mắt lên nhìn mẹ.

- Sau này lớn con sẽ hiểu. Ông bà nhà họ Tôn sẽ tốt với con thôi.

Cô im lặng và khóc nấc lên. Tối hôm đó, cô đã ở trong vòng tay của mẹ cô và khóc. Rồi cô ngủ thiếp đi dưới sự vuốt ve của mẹ. Mẹ cô nhìn đứa con gái mình và chỉ nói một câu:

- Mẹ xin lỗi

Bạn đang đọc Làm Bạn Trai Tớ Một Ngày Nhé của Nuu_Naa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.