Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 13

Phiên bản Dịch · 646 chữ

Khi ngồi trên xe rồi Thiên Vũvẫn không nói gì. Vi cũng chẳng thèm hỏi thêm về chuyện đó, điều cô quan tâm là: “Cậu có thấy Hàn Duy ở nhà không?”

- Hai người hếtgiận nhau rồi chứ?- Thiên Vũ hỏi

- Ừ. Hết rồi- Vicười

- Nhưng mà cậu ấycó lúc lạnh lùng lắm. Cậu có thấy cậu ấy đâu không?

- Tại nó không biếtthể hiện tình cảm thôi. Chứ nó quan tâm tới cậu nhiều lắm đấy.

- Sao cậu biết? HànDuy nói gì à?

- Ừ.

- Nói như thế nào?

- Tớ sẽ kể sau.

Thiên Vũ lại im lặng. Nhữngcơn gió vù vù thổi làm hai người khó nghe rõ tiếng nhau được, thế nên Hải Vicũng im lặng. Cuối cùng thì Thiên Vũ cũng đã dừng lại. Vi nhận ra đây mình đangđứng trước cổng một bệnh viên lớn.

- Đi thăm ai thế?-Vi ngạc nhiên hỏi

- Thăm…mẹ của HànDuy- Thiên Vũ vừa nói vừa dắt xe vào cổng.

Vi đuổi theo ngạc nhiên: “Bácấy bị sao vậy?”

Khi hai người đứng trước cửaphòng bệnh, Thiên Vũ mới nói với Hải Vi:

“Cậu phải bình tĩnh nhé. Bịtai nạn xe, có nguy hiểm đến tính mạng”

Vi lo lắng: “Thế mà Hàn Duykhông nói cho mình biết, lại bảo là có việc bận. Hóa ra là mẹ cậu ấy có chuyện.Nguy hiểm lắm à?”

- Ừ. Cậu phải hếtsức bình tĩnh, đừng quá xúc động.

- Ừ. Mình thì khôngsao, chỉ lo cho Hàn Duy…

Khuôn mặt Thiên Vũ xúc độngtới mức nhăn nhó. Vi cảm thấy mắt cậu như có nước. Lạ thật! Sao tự nhiên cậu ấylại tình cảm với Hàn Duy và mẹ Hàn Duy đến thế. Trả lời ánh mắt nghi hoặc củaVi, Vũ nói: “Thật ra…không phải mẹ Hàn Duy bị tai nạn..mà chính là nó”

“Nó là ai?” Vi bỗng lạnh hếtngười, lo lắng hỏi lại.

Thiên Vũ khẽ rơi xuống một vàigiọt nước mắt: “Là Hàn Duy!”

Hải Vi cảm thấy mọi thứ đềurất mờ ảo. Chắc chắn đây không phải là sự thật, Thiên Vũ chỉ đang đùa mình, HànDuy không sao đâu.

Mặc dù nghĩ như vậy, nhưngnước mắt của Hải Vi cứ thế tuôn ra. Cô chạy thật nhanh vào bên trong phòngbệnh. Cuối cùng cũng đã nhìn thấy Hàn Duy.

Cậu ấy nằm trên giường, HảiVi chỉ nhận ra đôi mắt đen của cậu ấy trong một không gian toàn màu trắng. Bànghoàng nhận ra Hàn Duy đang nằm bất động, Vi đưa ánh mắt sang Bảo Nguyên như cầucứu.

Hãy nói với em là Duy khônglàm sao cả, cậu ấy chỉ ngủ thôi. Cậu ấy vẫn khỏe mạnh.

Bảo Nguyên như hiểu đượcnhững gì Hải Vi đang muốn hỏi, liền trả lời:

“Bị một tên đi xe máy đâmphải. Tình trạng không được tốt cho lắm. Em hãy nói chuyện với cậu ấy đi.Tuykhông mở mắt được, nhưng cậu ấy nghe được đấy”- Bảo Nguyên nói rồi bước rangoài, cố ngăn những giọt nước mắt đang trực trào ra.

Vậy là thật à? Là thật sao?Hải Vi không kịp suy nghĩ, chạy theo níu tay Bảo Nguyên lại: “Bác sĩ bảo thếnào? Nói rõ em nghe”

Lông mày của Bảo Nguyên nhíulại: “Anh không muốn giấu em. Vì bác sĩ nói cậu ấy chỉ còn ít thời gian nữathôi.”

“Là sao?”- Vi không muốn hiểunhững điều Bảo Nguyên vừa nói.

Bảo Nguyên lấy tay lau nướcmắt nói: “Cậu ấy không thể qua khỏi. Chỉ cầm cự được thêm một hai ngày nữathôi.”

Hải Vi òa lên khóc. Sao cóthể như thế được chứ? Mới tối hôm qua hai người còn trò chuyện suốt đêm, thế màgiờ đây…Nhất định điều này không phải sự thật, nhất định là tay bác sĩ kiachuẩn đoán nhầm. Cậu ấy nhất định không sao, nhất định sẽ sống thật lâu

Bạn đang đọc Lại gặp con nhà giàu của skyanddreams
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.