Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đốn ngộ của Tiểu Bạch

Phiên bản Dịch · 3178 chữ

Tiểu Bạch tất nhiên không biết bắt đầu từ đâu và đề luyện điểm nội đan như thế nào. Mặc dù ý muốn của nó là sẽ đề luyện được điểm nội đan thành hạt giống thiên địa. Thế nhưng nó hiểu rằng làm như vậy chỉ cần chút sơ sẩy sẽ khiến nó đối diện với cái chết.

Bình thường yêu thú khi tu luyện thì chúng sẽ dẫn động thiên địa nguyên khí đưa đến điểm nội đan. Điểm nội đan này sẽ hấp thụ thiên địa nguyên khí rồi biến thành yêu tu lực.

Thế nhưng Tiểu Bạch từ lúc cố gắng tu luyện tới giờ thì điểm nội đan của nó chưa từng hấp thụ thiên địa nguyên khí. Đến thời điểm này dẫu cố gắng thì nó cũng chỉ có thể cảm nhận dẫn động thiên địa nguyên khí rồi hấp thụ, sau đó đem thiên địa nguyên khí tới bên cạnh điểm nội đan chết tiệt và vô pháp tu luyện.

Sau một hồi suy tính thì Tiểu Bạch bắt tay vào việc. Nó hấp thụ thiên địa nguyên khí rồi dẫn động tiến gần đến điểm nội đan.

Khi tới nơi thì Tiểu Bạch cắn răng dẫn động tia thiên địa nguyên khí hình thành sợi năng lượng. Sau đó nó dùng chính sợi năng lượng đó trực tiếp đánh vào điểm nội đan.

Đùnggg

Một tiếng vang trong cơ thể Tiểu Bạch. Nó đau đớn gần như muốn mất đi ý thức bởi xung kích vào điểm yếu hại nhất cơ thể. Trong mê man miệng nó phun ra một búng máu.

Dù đau đớn nhưng Tiểu Bạch cố chặt răng chịu đựng mà không chút la hét. Nó lại tiếp tục xung kích lần nữa vào điểm nội đan.

Hộccc

Tiểu Bạch lại phun tiếp ra một búng máu. Thế nhưng nó lì lợm quyết tâm thực hiện thêm lần nữa rồi lần nữa ….

Tổn thương trên cơ thể của Tiểu Bạch theo đó mà lớn dần. Thậm chí nhiều lúc khiến nó như suýt chết đi vậy. Dù vậy nó vẫn không từ bỏ mà quyết tâm tới cùng….

Nếu Thiên Cường chứng kiến quá trình này sẽ ngạc nhiên về Tiểu Bạch. Từ một đầu sinh linh không nỡ tổn thương cơ thể đã thay đổi hoàn toàn thành một sinh linh kiên định quật cường.

Tiểu Bạch thất bại vô số lần khiến nó vài lần suýt chết. May mà có hộ tráo không ngừng tẩm bổ sinh mệnh mới khiến nó vượt qua mà tiếp tục.

Tiểu Bạch bèn dừng lại quá trình này. Bởi nó cảm giác cách này không thể đem tới kết quả mà chỉ có thể gây tổn thương tới bản thân. Dù vậy thì trong lòng nó vẫn luôn ấp ủ con đường đề luyện điểm nội đan thành hạt giống thiên địa.

Tiểu Bạch yên lặng thể ngộ lại thân thể mình. Sau đó nó quan sát lại thật kỹ những hình ảnh về các hạt giống nội thiên đang bay lượn xung quanh.

Tiểu Bạch thều thào :

“Hình như ta đã sai rồi thì phải”

Tiểu Bạch sực tỉnh ra :

“Ta đã sai trong cách đề luyện điểm nội đan. Bởi chung quy ta chưa hiểu được hạt giống thiên địa là như thế nào mà ta chỉ mù quáng đâm đầu theo con đường mình nghĩ ra”

Quá trình Tiểu Bạch thực hiện vừa rồi là đánh phá điểm nội đan chứ không phải là đề luyện điểm nội đan. Trước đó Tiểu Bạch vì nôn nóng tu luyện cộng với tức giận về sự vô dụng của điểm nội đan khiến cho bản thân nó mù quáng mà đánh phá. Điều đó khiến nó suýt bị chôn vùi bởi chính mình.

Tiểu Bạch thầm nhủ :

“Muốn tạo ra hạt giống thiên địa thì ta cần phải hiểu rõ hạt giống thiên địa trước đó cái đã. Nếu như không hiểu thì ta đâu có thể tạo ra nó được”

Ngẫm nghĩ điều này Tiểu Bạch thấy hợp lý vô cùng. Nó bèn tập trung hết tinh thần bản thân vào những hạt giống thiên địa xung quanh và quan sát chúng.

Thời gian như vô tận năm tháng đã trôi qua, Tiểu Bạch vẫn lặng yên thả tinh thần quan sát từng hạt giống thiên địa. Từng hạt từng hạt một. Nó đã quan sát được vô vàn chủng hạt giống thiên địa khác nhau….

Tiểu Bạch nhận ra có những điểm chung mà những hạt giống thiên địa này mang. Nó cũng nhận ra những điểm riêng biệt có trong những hạt giống thiên địa kia. Tuy nhiên nó không thể diễn giải được chúng…

Thời gian trôi qua đi, Tiểu Bạch đã hoàn toàn hoà ý thức tinh thần của mình vào những hạt giống thiên địa xung quanh. Nó không còn là quan sát những hạt giống thiên địa nữa mà đã chuyển sang giai đoạn cảm ngộ từng hạt giống thiên địa.

Quá trình cảm ngộ rồi chuyển sang quá trình thấu hiểu. Sau đó là quá trình diễn sinh, rồi tách rời, rồi tái hợp…

Sự biến hoá tổng hoà các quá trình huyền diệu kia khiến Tiểu Bạch đã ngộ thấu từng hạt giống thiên địa. Sau mỗi lần ngộ thấu một hạt giống thiên địa thì một tia đạo vận ẩn chứa trong hạt giống thiên địa đó bay ra. Tia đạo vận đó hướng về điểm nội đan của Tiểu Bạch mà hoà lẫn dung hợp vào sâu bên trong.

Quá trình kia chân chính là quá trình đề luyện điểm nội đan thành hạt giống thiên địa. Mỗi một tia đạo vận dung hợp sẽ cải tạo dần điểm nội đan của Tiểu Bạch.

Theo thời gian các tia đạo vận tiến vào điểm nội đan càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhiều. Điểm nội đan cũng theo số lượng tia đạo vận dung hợp mà biến đổi nhanh chóng. Quá trình kia cứ tiếp diễn cho tới lúc điểm nội đan của Tiểu Bạch hoàn toàn hoá thành hạt giống nội thiên.

Tiểu Bạch đã thành công đốn ngộ Giới Tu Hệ thống. Là thú vật đầu tiên đi theo hệ thống tu luyện của nhân loại. Đây chính là sáng tạo nên một cách thức tu luyện khác với bình thường.

Kết thúc mọi quá trình cũng là lúc dị tượng thành hình.

Thời gian diễn ra trong cơ thể Tiểu Bạch rất lâu thế nhưng bên ngoài chỉ diễn ra hơn một canh giờ mà thôi. Bởi vì quá trình đốn ngộ mỗi người mỗi khác. Có người nhanh, có kẻ chậm, cũng có kẻ vừa phải.

Bởi mỗi một đốn ngộ đều mang một loại sức mạnh pháp tắc khác nhau. Không thể dùng thời gian mà đánh đồng các loại cảm ngộ khác nhau được.

Thêm nữa đốn ngộ của Vũ Tử là do nhân tạo mà thành. Trong khi đó đốn ngộ của Tiểu Bạch là hoàn toàn tự nhiên. Thế nên thời gian chênh lệch với nhau là lẽ đương nhiên.

Trải qua một canh giờ quanh thân thể thiên địa nguyên khí lại bạo động hướng về Tiểu Bạch. Và giống như Vũ Tử, Tiểu Bạch bị bao bọc bởi một kén ánh sáng và nâng lên trời trong cơn mê man.

Tất cả mọi người có mặt còn chưa kịp định hình tinh thần thì lần nữa bị bao phủ bởi một màn đen đầy hắc ám. Đã có kinh nghiệm nên tất cả đều biết bọn họ đã rơi vào dị tượng.

Tất cả đều được dẫn dắt tới một thế giới ngập tràn đen tối. Thứ đen tối trong thế giới này không phải là bóng tối như trong dị tượng của Vũ Tử mà là hắc ám.

Hắc ám tĩnh lặng, hắc ám u tịch, hắc ám u tối nặng nề bao phủ. Hắc ám đem lại cảm giác sợ hãi, lo lắng, chán chường,…

Hắc ám sau đó tràn ngập, hắc ám hiện lên che phủ, hắc ám diễn sinh thao thiên. Thế giới bắt đầu bị hắc ám cắn nuốt. Hắc ám huỷ diệt hết thảy tất cả. Không có thứ gì có thể sống sót trước sức mạnh vô địch của hắc ám.

Hắc ám phun trào bộc lộ toàn diện sức mạnh của nó và biến thế giới này hoàn toàn thành thế giới hắc ám. Hắc ám thế giới hình thành rồi ổn định.

Ở trong thế giới này cho dù là ý thức, suy nghĩ và cảm nhận đều bị hắc ám cắn nuốt hết thảy. Không còn sự lo lắng sợ hãi hay chán chường nữa. Tất cả đều bị đồng hoá thành hắc ám. Tất cả biến thành một tia hắc ám bé nhỏ ngước nhìn thế giới rộng lớn bao la này.

Bọn họ ngước ánh mắt bé nhỏ của mình nhìn lên cao, cao mãi. Ở trên cao, tận cùng đỉnh của thế giới một sinh linh hùng vĩ đang hấp nhả phụ nạp hắc ám.

Từ trong cơ thể sinh linh kia bắn ra những tia sáng quay quanh cơ thể. Những tia sáng kia lớn lên thành những điểm sáng.

Qua thời gian ánh sáng bao phủ quanh điểm sáng biến mất. Lúc này đều có thể dễ dàng nhận ra điểm sáng đó chính là những hạt giống đặc biệt. Chúng không ngừng bay lượn quanh cơ thể sinh linh hùng vĩ kia.

Sinh linh hùng vĩ kia giơ một chi về phía trước, bắt lấy một hạt giống. Hạt giống theo bắt đầu biến đổi sinh sôi rồi hoá một thế giới.

Thế giới kia diễn biến từ sơ khai hoá thành thiếu sót, từ thiếu sót dần thành chỉnh thể,… Theo thời gian hoá thành hoàn mỹ thế giới.

Khi thế giới kia hoàn mỹ thì lại một đám hắc ám hiện lên bao phủ. Hắc ám kia nhanh chóng cắn nuốt hết thế giới này.

Bóng hình sinh linh kia lại bắt một hạt giống khác. Mọi thứ cứ tiếp diễn ra. Tới khi quanh cơ thể hắn không còn một hạt giống nào nữa.

Lúc này một tiếng gầm vang vọng cả thế giới, vang vọng lên linh hồn mỗi người.

“Ngao ô au au ....”

Giống như tiếng Long ngâm nhưng không phải là Long ngâm. Giống tiếng Ngao thét gào nhưng không phải là Ngao.

Tiếng kêu từ trong hắc ám vô tận khiến một số trưởng lão không tự chủ được cũng bắt đầu cúi đầu quỳ lạy . Một số khác cũng không vững vàng mà hướng đầu đầy khính ý.

Khoảng chừng thời gian ngắn sau tiếng gầm biến mất thì áp lực lên tất cả đều biến mất. Bóng dáng Tiểu Bạch đã xuất hiện rõ ràng trước mặt toàn bộ mọi người.

Lúc này các trưởng lão lại thêm lần nữa khôi phục tinh thần và cảm xúc. Trong mắt ai cũng hiện lên vẻ kinh hoảng khi nhìn về dị tượng của Tiểu Bạch.

Dị tượng của Tiểu Bạch đã nhanh chóng khuyếch đại từ bao giờ. Bây giờ hai dị tượng của Tiểu Bạch cùng Vũ Tử song song tồn tại bao phủ khắp Nội Viện. May là hai dị tượng vẫn không lan rộng cả vùng xung quanh. Nếu không sẽ kinh động rất nhiều thứ. Hai dị tượng không xung đột lẫn nhau mà ngăn cách với nhau bởi một khoảng cách khá nhỏ.

Các trưởng lão thêm khiếp sợ vô cùng. Bởi một kẻ đã khủng bố rồi nay lại xuất hiện thêm một kẻ nữa.

Tất cả mọi người nhận ra dị tượng kia bắt nguồn từ một con chó nhỏ toàn thân trắng muốt. Tiểu Bạch đối lập hoàn toàn với bóng tối đang bao phủ nó.

Phó Viện Trưởng cùng các trưởng lão vừa mừng vừa sợ. Sự xuất hiện dị tượng của Tiểu Bạch không kém gì Vũ Tử đồng nghĩa với việc Tiểu Bạch đang sáng tạo cái gì đó.

Sư phụ của Tiểu Bạch vô cùng vui mừng. Lang Vương phải bình tĩnh lắm mới không thét gào sung sướng.

Cứ như vậy Chiến Thần Viện vào tương lai sẽ xuất hiện hai siêu cấp trụ cột. Tính cả Thiên Cường nữa chính là ba trụ cột. Nghĩ tới tương lai huy hoàng phía sau mà đám người Phó Viện Trưởng chỉ muốn liên hoan ăn mừng. Những áp lực trong khoảng thời gian qua bỗng chốc vơi đi rất nhiều.

Các trưởng lão khôi phục xong tinh thần liền trao đổi với Phó Viện Trưởng hỏi han về thân phận Tiểu Bạch :

“Thưa Phó Viện Trưởng. Chú chó nhỏ kia thân phận là gì vậy?”

Phó Viện Trưởng vui vẻ giải thích :

"Đó là nhị ca của Vũ Tử. Nó chính là một đầu ấu Thánh thú có tên là Tiểu Bạch. Cũng là đệ tử của hộ Viện Thú Vương"

Tất cả các trưởng lão nghe xong đều thêm giật mình và lưu ý về đoạn tin tức này. Hai huynh đệ biến thái này đúng là không thể đùa được. Lúc này có trưởng lão thêm tò mò :

"Vậy đại ca của hai đệ tử này là ai?"

Thân phận thực sự của Thiên Cường thì Phó Viện Trưởng sẽ không nói rõ. Thế nhưng hắn cũng cần phải giới thiệu Thiên Cường một chút để sau này tất cả cần phải nhận thức được. Tương lai kia Thiên Cường trở thành Viện Trưởng sẽ khiến mọi người đỡ có chút giật mình.

Phó Viện Trưởng chỉ về hướng Thiên Cường rồi nói :

"Đấy chính là huynh trưởng của hai đệ tử này. Hắn tên gọi là Thiên Cường. Kẻ đã nhường chức vô địch tại Giới Thần Viện cho tam đệ của mình và nhận giải á quân"

Lúc này các trưởng lão càng thêm giật mình kinh ngạc khi biết sự thật. Không ai đoán ra Thiên Cường mạnh mẽ ra sao nhưng là huynh của hai kẻ biến thái thì ắt hẳn biến thái không kém. Hơn nữa trong mắt bọn họ thì Thiên Cường cũng thật là kẻ có lòng với đệ đệ khi nhường chức vô địch. Tất cả đã suy đoán được việc Vũ Tử chạm vào Đốn Ngộ Giới Thạch nên mới có được đốn ngộ như bây giờ.

Lúc này có trưởng lão khác thắc mắc:

"Không biết huynh đệ bọn họ còn có ai khác nữa không?"

Tất cả trưởng cũng muốn kiến thức hết các huynh đệ của Vũ Tử. Sau này họ còn biết mà tiện nhiều điều quan tâm.

Phó Viện Trưởng chỉ về hướng Trùng Phát rồi nói :

"Đó chính là tam ca của Vũ Tử. Tên gọi là Trùng Phát. Hắn là kẻ giành tốp ba trong cuộc thi ở Giới Thần Viện. Vũ Tử là tứ đệ cuối cùng trong bốn huynh đệ"

Các trưởng lão ghi nhớ về Trùng Phát. Tất cả sau đó âm thầm quan sát đánh giá một chút về Trùng Phát. Tuy nhiên họ đều khá thất vọng khi quan sát Trùng Phát.

Trùng Phát vẫn chưa tu luyện gì cả, mới chỉ luyện thể mà thôi. Tuy nhiên không ai dám coi thường Trùng Phát cả. Bởi Trùng Phát là huynh đệ của Vũ Tử cùng Tiểu Bạch. Cho dù tương lai thành tựu có thể không cao nhưng chỗ dựa lại khủng bố không ai sánh được.

Từ trong thiên địa lần nữa xuất hiện muôn vàn tia sáng rực rỡ. Chúng xuất hiện đột ngột và bay tới cạnh Tiểu Bạch. Giống như Vũ Tử, những tia sáng này bay lơ lửng như vệ tinh quanh Tiểu Bạch. Chúng tăng tốc độ lên và tạo ra lớp ánh sáng rực rỡ trên trời cao bao phủ thân thể nó.

Ánh sáng rực rỡ trên cao kia hấp dẫn tất cả những kẻ có mặt tại đương trường. Lúc này tất cả các trưởng lão nhìn những tia sáng kia với đôi mắt đều toả sáng. Trong đầu tất cả đều nổi lên suy nghĩ :

“Chỉ một tia sáng mà dễ dàng khiến một trưởng lão đốn ngộ đột phá. Chỉ một tia sáng khiến xuất sinh một kẻ tương tự như khủng bổ như Vũ Tử.

Trong hai dị tượng kia vẫn còn nhiều, rất nhiều tia sáng khác. Nếu như may mắn có thể bắt hết tia sáng kia thì sẽ đạt vô cùng tạo hoá”

Trong thế giới tu luyện này ai mà chẳng khao khát trở nên mạnh mẽ. Ai mà chẳng ham muốn đạt được dục vọng.

Thời gian trôi dần qua, sự hấp dẫn từ những tia sáng kia ngày một tăng. Điều đó thôi thúc dục vọng mỗi ngươi nơi đây tăng dần. Trong đầu ai nấy đều đặt ra muôn vàn câu hỏi :

“Nếu như may mắn bắt một tia như vậy thì điều gì sẽ xảy ra với mình?

Nếu như bản thân bắt được toàn bộ những tia sáng kia thì sẽ thế nào?”

Những tưởng tượng kéo theo viễn cảnh bản thân đạt tới chân trời mới, bước lên đỉnh vinh quanh tu luyện bắt đầu xuất hiện. Càng là thế càng thôi thúc bọn họ hành động.

Đã có vài trưởng lão dị động, bọn họ không kìm chế được ham muốn của bản thân nữa. Đây là hành động trái với quy định trong Chiến Thần viện. Thế nhưng mấy người này đã không kìm chế được cảm nữa rồi.

Bọn họ đã nhảy vào trong dị tượng của Tiểu Bạch cũng như Vũ Tử. Bọn họ hành động quá nhanh nên Phó Viện trưởng không kịp can ngăn.

Thiên Cường lúc này trở nên lo lắng vì sợ có sự việc không hay có thể xảy đến với hai đệ đệ của hắn. Đột nhiên trong đầu hắn chợt nổi lên một tiếng vang :

"Mấy kẻ không biết tự lượng sức mình"

Thiên Cường giật mình nhìn lại. Bấy giờ những trưởng lão kia vừa nhảy vào dị tượng thì ngay lập tức thân hình ngừng chuyển động. Sau đó bản thân nhanh chóng hướng người quỳ bái về nơi Tiểu Bạch cùng Vũ Tử.

Ở trong dị tượng của mình thì Tiểu Bạch và Vũ Tử chính là chúa tể. Bất kể kẻ nào bước vào đều không ngoại lệ đều trở thành những kẻ bề tôi. Cho dù là Vương giả cũng không ngoại lệ. Chỉ có những kẻ nắm giữ chút đạo tắc là Bán thánh may ra mới không bị áp chế.

Tất cả những trưởng lão đã tiến vào trong dị tượng đều yếu ớt không thể phản kháng trước chúa tể vĩ đại. Trong đầu bọn họ xuất hiện ý niệm đấu tranh muốn thoát ra khỏi đây. Tuy nhiên hiện tại bọn họ dù muốn mạnh mẽ thoát ra đều không được.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.