Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến vào bán kết

Phiên bản Dịch · 2940 chữ

Thiên Cường bèn thông báo mọi thứ cho Trùng Phát :

“Chấn Tiêu đang giữ lại một phần thực lực. Hắn tính toán chờ cho đài thi đấu co rút lại mới bộc lộ hoàn toàn thực lực.

Lúc đó Chấn Tiêu sẽ đẩy ngươi xuống khỏi sàn thi đấu một cách dễ dàng. Ta hiện vẫn chưa có biện pháp ứng đối khi vẫn chưa thử nghiệm qua tác dụng của bí thuật như thế nào”

Trùng Phát tiếp nhận thông tin xong thì dừng chân lại nhíu mày nhìn Chấn Tiêu :

“Chấn Tiêu vẫn giữ lại thực lực. Mạnh hơn ta một đoạn dài. Nói đúng hơn là do ta quá yếu bởi chưa tu luyện được. Đại ca vẫn chưa nghĩ ra biện phát gì hay ho cho ta cả.

Lúc này chính là lúc bắt buộc ta phải động não. Ta nhất định phải thắng trận này…”

Trùng Phát dù không thể tu luyện với không có khả năng gì đặc biệt nhưng hắn cũng không phải là tầm thường. Thiên Cường nắm giữ rất nhiều thủ đoạn, tầm nhìn mưu lực cực lớn nên bình thường Trùng Phát ít phải động não.

Trùng Phát đảo qua rất nhiều suy nghĩ. Hắn cảm thấy không thể chiến thắng kẻ địch bằng sức mạnh thì cần phải sử dụng tới thủ đoạn. Mà thủ đoạn càng đê hèn thì mới có kết quả càng tốt.

Trùng Phát dùng hết công suất não vắt óc mà suy nghĩ. Cuối cùng hắn đã nghĩ ra một ý tưởng cực kỳ táo bạo và đê tiện. Hắn nhìn Chấn Tiêu cười vẻ bí hiểm.

Chấn Tiêu thấy Trùng Phát dừng lại từ lúc nãy nên đã dừng lại theo. Hắn lạnh lùng đứng phía đối diện mà quan sát Trùng Phát. Nhìn thấy điệu bộ của của Trùng Phát khiến hắn nổi lên tia cảnh giác.

Trùng Phát bỗng xoay ngươi quay lại phía Thiên Cường, lưng đưa ra hướng về Chấn Tiêu. Trùng Phát hét lớn với Thiên Cường :

"Ta nhất định sẽ thắng. Hãy tin tưởng ta"

Thiên Cường cùng Vũ Tử gật đầu. Chấn Tiêu thấy Trùng Phát quay lưng hướng phía mình cũng không thèm công kích. Hắn không ham chiến bây giờ chút nào. Hắn lo sợ Trùng Phát quay lưng lại dụ dỗ hắn sập bẫy nào đó khi công kích nên cứ mặc kệ.

Dưới khán đài cổ vũ nhao nhao tiếng chửi Chấn Tiêu hèn nhát không dám tấn công. Tuy nhiên Chấn Tiêu vẫn dửng dưng không quan tâm mọi thứ.

Trùng Phát quay lưng lại nhìn Chấn Tiêu. Hắn đã sơ hở thế này mà đối phương vẫn không chịu công kích chứng tỏ Chấn Tiêu rất quyết tâm về việc đợi đài thi đấu hẹp lại. Trùng Phát cười cười rồi khoanh chân xuống ngồi xuống đài rồi nhắm mắt dưỡng thần.

Chấn Tiêu nhìn cảnh này mà thầm thán phục lá gan của Trùng Phát. Hắn lại thêm lo sợ Trùng Phát có âm mưu gì đó. Vậy nên hắn càng không động tay chân tấn công.

Tấm gương Thiên Cường đầy thủ đoạn Chấn Tiêu đã chứng kiến. Hai người Trùng Phát cùng Vũ Tử cũng là hai kẻ ẩn nhẫn chịu đựng. Có trời mới biết trong hồ lô bọn họ ủ thuốc âm mưu gì.

Chấn Tiêu cứ đứng vậy quan sát Trùng Phát. Nếu có gì không đúng hắn sẽ ra tay. Cứ như vậy hai người một người ngồi một kẻ đứng nhìn mà trôi qua một giờ.

Đài thi đấu vào thời điểm này bắt đầu thu hẹp lại. Trùng Phát đã cảm nhận được điều đó thì mở mắt ra rồi đứng dậy. Hắn mỉm cười khiêu khích Chấn Tiêu.

Chấn Tiêu không bận tâm điều đó. Hắn tiếp tục chờ đợi.

Trong thời gian diễn ra trận đấu này mọi người quan sát đều cảm giác quá nhàm chán. Đương nhiên không thể thúc giục trận chiến vì chiến thuật này là lựa chọn của hai bên. Tất cả đứng bên ngoài đều chờ mong trận đấu có chút đặc biệt này.

Thời gian 30 phút nữa trôi qua. Đài thi đấu co rút diện tích chỉ còn một nửa. Hai người vẫn không chiến đấu mà đi theo biên giới thu hẹp của võ đài mà tiến gần tới nhau. Thêm 10 phút nữa trôi qua, đài thi đấu chỉ còn 1 phần sáu.

Bây giờ chính là lúc cả hai quyết định tiến hành cuộc chiến cuối cùng. Tất cả người quan chiến hồi hộp chờ xem những diễn biến hứa hẹn đầy gay cấn tiếp theo của trận đấu.

Hai người dẫn động song chưởng hướng về nhau. Chấn Tiêu hiện tại đã bộc lộ toàn bộ sức mạnh vốn có của bản thân.

Tạchhh

Tưởng chừng tiếng đang sẽ vang lên sau cú va chạm nhưng không hề có. Khi hai người sắp va vào nhau thì Trùng Phát đổi nắm đấm xoè bàn tay ra rồi hướng bắt lấy hai cổ tay Chấn Tiêu.

Chấn Tiêu đang phát lực nên khi dùng bàn tay nắm lấy cổ tay thì Trùng Phát nhận lượng lớn dư chấn cực lớn. Điều đó khiến hắn cảm tưởng bàn tay mình như muốn gãy vỡ ra. Tuy nhiên hắn vẫn cắn răng chịu đựng cố nắm chặt song chưởng của Chấn Tiêu rồi đẩy tách hai tay của Chấn Tiêu ra hai phía.

Quá trình này diễn ra rất nhanh. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó Trùng Phát đã phát lực rời hai chân khỏi mặt đất rồi đu chân lên bám người sát vào Chấn Tiêu.

Tư thế cả hai hiện tại tiếp xúc với nhau cực kỳ thân mật. Hai chân Trùng Phát vòng ra sau chân Chấn Tiêu quặp lấy như đôi tình nhân đang làm chuyện ấy với nhau.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh và bất ngờ khiến Chấn Tiêu chưa kịp hình dung đã bị Trùng Phát quặp lấy chặt cứng như sam với tư thế cực kỳ xấu hổ. Hai tay hắn đang bị giữ lấy. Hắn lập tức hung hăng phát lực để thoát ra. Tuy nhiên nhất thời cũng không thể thoát ngay khỏi tay của Trùng Phát.

Chấn Tiêu điên cuồng gĩu giãy thoát ra bởi tư thế này khiến hắn vô cùng khó chịu. Trùng Phát lúc đu mình trên người Chấn Tiêu còn nở nụ cười biến thái khiến Chấn Tiêu sởn cả gai ốc. Giọng cười của Trùng Phát đầy sự dâm tiện :

“Tiểu đệ ngoan. Cho ta ôm một cái nào. Ta sẽ cho ngươi cảm giác vui sướng”

Chấn Tiêu nghe vậy thêm điên cuồng vũ động thân thể. Hắn nhảy loạn lên trên sàn đấu.

Trùng Phát cảm thấy mọi thứ đã đúng như mình tính toán. Bỗng hắn vận sức dùng đầu hướng thẳng đầu Chấn Tiêu hung hăng va chạm.

Cộppp

Cộppp

Liên tục va chạm bằng đầu nhiều lần với nhau. Cả Trùng Phát lẫn Chấn Tiêu đều choáng váng say xẩm mặt mày. Chấn Tiêu dù choáng váng nhưng vẫn cố gĩu giãy thoát khỏi cái ôm của Trùng Phát.

Trùng Phát đã chuẩn bị kỹ càng nên không chờ cho cả hai hết choáng đầu lập tức buông bỏ chân tay ra. Trùng Phát ở trên không trung vận toàn bộ sức bình sinh dùng chân tung cước thật mạnh về Chấn Tiêu.

Chấn Tiêu đã thoát khỏi tư thế kia. Hai tay đã được giải thoát hoàn toàn khi thấy Trùng Phát tung cước thì cảm nhận nguy hiểm. Hắn lập tức đưa tay lên đón đỡ.

Thực ra từ lúc nãy giờ Trùng Phát đã tính toán kỹ lưỡng. Hắn đợi Chấn Tiêu lúc gĩu giãy tới vị trí thích hợp sao cho lưng của Chấn Tiêu hướng về bên ngoài đài thi đấu còn bản thân hắn ở vị trí lệch tâm đài thi đấu theo hướng này thì mới ra tay.

Khi song cước của Trùng Phát chạm tay của Chấn Tiêu thì dư lực khiến cả hai bật văng về hai phía. Đạo lực va chạm của cả hai rất mạnh.

Chấn Tiêu bị phản lực văng ra phía sau rồi rơi xuống khỏi đài chiến đấu. Còn Trùng Phát thì té tới biên giới đài chiến đấu phía bên kia mới ổn định được thân hình.

Khoảng cách của Trùng Phát tới biên giới đài chiến đấu bên kia dài hơn của Chấn Tiêu tới biên giới đài chiến đấu sau lưng Chấn Tiêu. Điều đó khiến Chấn Tiêu rơi mất mà Trùng Phát vẫn chưa rơi.

Lập tức biển thông báo hiện lên dòng chữ :

“Chiến Trùng Phát đã chiến thắng”

Chấn Tiêu rơi xuống đài ổn định thân hình. Hắn biết mình thất bại gầm lên giận giữ :

"Vô sỉ. Ngay cả cách đánh vô sỉ này ngươi cũng nghĩ ra được. Aaaaaaa. Ta muốn giết ngươi"

Trùng Phát đứng dậy cười khẩy nhe răng nói :

“Tiểu đệ ngoan lên đây cho ta ôm ấp nào! Hahaha. Tư vị ôm ngươi cũng không tệ a"

"Vô sỉ. Hạ lưu. Đê tiện. Tức ta chết đi mà"

Nếu bị đánh bại bình thường cũng thôi đi, đằng này Chấn Tiêu bị đánh bại quá mất mặt. Đã thế đối phương còn rất hả hê khiến hắn thêm giận giữ mà phóng mình lên đài thi đấp.

Ban tổ chức Giới Thần Viện dùng tu lực cưỡng chế đem Giới Chấn Tiêu xuống. Chấn Tiêu đi trở về mà giận dữ vô cùng.

Trùng Phát đi trở về chỗ với điệu dáng dương dương tự đắc khiến Chấn Tiêu mài răng ken két.

Trên đài quan sát võ giả hay là ngoài kia thì đám người Giới Thần Viện cũng có chút giần giật môi thèm mắng người.

Tuy nhiên người của Giới Thần viện hàm dưỡng tính khí nên cố nén giận vào trong. Kết quả đã định nên bọn họ khó lòng thay đổi.

Còn ở trên đài quan sát võ giả thì những đệ tử ở các thế lực Thần Viện khác đều hướng về Giới Thần viện mà cười châm chọc. Tất cả đều không thèm giữ ý tứ gì cả :

“Haha. Người của Giới thần viện thật là kém cỏi. Cứ như vậy mà thua cuộc. Hahaaha..”

“Ta chưa từng xem qua trận đấu nào thú vị thế này cả. Hahaha”

“…”

Đám Thiên Cường ôm bụng cười nãy giờ. Cứ như vậy mà chiến thắng mà chẳng mất quá nhiều sức. Đây đúng là trận đấu bi hài nhất chưa từng có trong lịch sử.

Thiên Cường được gọi tên ra khiến hắn sực tỉnh nhớ tới lượt mình. Hắn tiến lại và bắt lấy tấm thẻ tên Hải Đại Tiến. Hai người nhìn nhau qua một chút rồi lập tức lên sàn thi đấu.

Thiên Cường không áp chế tu vi nữa mà thả khí tức ra. Lập tức trên bảng thông báo thì tu vi của Thiên Cường đã thay đổi thành vũ giả hậu kỳ .

Thiên Cường mấy hôm nay dùng thủ đoạn của Kết Linh Giới sư lực che giấu áp chế tu vi của mình. Thế nên nên đài thi đấu không thể phát hiện ra được. Tất cả mọi người tới quan đấu đều ồ lên kinh ngạc về việc tu vi thay đổi của Thiên Cường.

Đại Tiến có chút nhíu mày nói :

"Ngươi ẩn giấu tu vi sao? Làm sao ngươi có thể qua mặt Giới Thần Viện kiểm tra?"

Thiên Cường nhún vai :

"Ta mới đột phá đấy! Làm sao? Không lẽ có quy định không cho ta đột phá trong quá trình thi đấu ư?"

"Ngươi... Ta chắc ngươi đã đột phá lâu rồi. Bởi vì khí tức ngươi rất ổn định không phải mới đột phá. Ngươi đã gian lận phải không"

"Haha. Ngươi có phải là nghi ngờ năng lực kiểm tra của Giới Thần Viện"

"Ngươi đừng nói nhăng cuội. Ta không có ý đó"

Cho Đại Tiến mười lá gan cũng không dám chất vẫn Giới Thần Viện. Thiên Cường cười nói tiếp:

"Ta vừa vặn đột phá. Chẳng qua ta áp chế tu vi. Mấy hôm vừa rồi coi như là chỉ dùng vũ giả trung kỳ vào tới đây. Bây giờ mới là lúc ta thực sự dùng tới sức mạnh của ta. Ngươi xem như là kẻ đầu tiên khai đao vậy"

"Hừ. Ta sợ đao của ngươi sẽ gãy đấy"

"Hahaha. Ta cũng muốn xem làm thế nào để gãy"

Nói rồi hai người lập tức lao vào nhau dùng quyền đầu thăm dò đồi thủ.

Đanggg

Âm thanh quyền cước va chạm vang lên. Hải Đại Tiến bị phản lực lui về hai bước mà Thiên Cường vẫn không hề lay chuyển. Bây giờ tất cả đều rõ ràng được sự chênh lệch về chiến lực.

Đại Tiến không giữ lại thực lực mà bộc phá hết sức mạnh của bản thân. Những đòn đánh của Đại Tiến đều bị Thiên Cường hoá giải một cách dễ dàng.

Thiên Cường phát lực tấn công. Với chiến lực vượt trội hơn một đoạn làm cho hắn nhanh chóng chiếm thế thượng phong.

Đại Tiến dưới sức mạnh áp đảo của Thiên Cường buộc phải trở về trạng thái phòng thủ. Tuy nhiên sức mạnh Thiên Cường quá lớn, dù hiện tại hắn chỉ công kích không có chút kỹ thuật nhưng vẫn vững vàng ép cho Đại Tiến liên tục bại lui.

Những đối thủ đã gặp qua Thiên Cường giờ này mới cảm nhận được thực lực thật sự của Thiên Cường. Thiên Cường sở hữu chiến lực mạnh mẽ, sức chịu đựng dẻo dai, dễ dàng hoá giải vô hiệu đòn đánh đối phương, có nhiều kiểu công kích độc đáo nhất là tinh thần. Đây chính là một cỗ máy chiến đấu xem như là hoàn mỹ về nhiều mặt.

Đại Tiến cảm thụ rõ thực lực chênh lệch với Thiên Cường. Hắn vô pháp nghịch thiên thay đổi kết quả. Các đòn tấn công của hắn đều vô dụng với Thiên Cường. Đối phương cũng không dùng kỹ năng gì nhiều với hắn.

Thiên Cường vẫn không dùng đến bất cứ thủ đoạn tăng chiến lực đối với Đại Tiến cả. Hắn chỉ đơn giản chỉ dùng tới quyền cước đấu với nhau.

Tầm khoảng 200 chiêu đi qua thì Đại Tiến đã không thể cầm cự nổi nữa. Hắn bị Thiên Cường đẩy té xuống khỏi sàn thi đấu. Kết quả cuộc chiến đã rõ ràng.

Lúc này bảng thông báo hiện lên dòng chữ :

“Chiến Thiên Cường đã chiến thắng”

Thiên Cường sau khi đả bại Hải Tiến thì nhìn về hướng đệ tử Vũ Thần Viện. Nơi đó có Thế Hiển.

Thế Hiển gật đầu mỉm cười với Thiên Cường. Với hắn thì Thiên Cường càng mạnh mới càng thú vị. Dù Thiên Cường có nghịch thiên thế nào thì hắn cũng không bận lòng.

Kết quả tới hôm nay, Chiến Thần Viện lọt tận ba người vào bán kết khiến ai cũng bất ngờ. Đây là điều chưa từng có trong lịch sử. Ai cũng âm thầm suy đoán Chiến Thần Viện có thể giành chức vô địch. Ngày mai nếu Thế Hiển thất bại thì điều đó sẽ trở thành sự thật.

Năm đại thần viện kia đều không muốn kết quả này xảy ra. Dù gì thực tâm bọn họ vẫn không xem trọng Chiến thần viện như những thần viện khác. Đơn giản là Chiến Thần viện chưa từng sinh ra cái Thần đế nào. Trong khi bọn họ đã sinh ra cả chục cái Thần đế…

Khi nhiều người tâm lý còn đang suy nghĩ về Chiến Thần viện sẽ chiến thắng thì Phó Viện Trưởng của Vũ Thần Viện chẳng hề lo lắng gì cả. Bởi hắn biết rõ thực lực của Thế Hiển mạnh mẽ tới bực nào. Chức vô địch nhất định bọn họ sẽ nắm trong tay.

Thiên Cường cùng hai đệ quay về nơi tá túc. Hôm nay không cần dùng tới cấm kỵ bí thuật khiến hắn thêm có thêm chút tự tin với chức vô địch. Trùng Phát có thể giải quyết kẻ địch khiến hắn vô cùng hài lòng.

Đương nhiên Trùng Phát cùng Vũ Tử đều rất thông minh và có tiềm năng thực sự. Chẳng qua hai người bị hạn chế bởi năng lực có hạn.

Thiên Cường tin tưởng nếu Vũ Tử chạm được Đốn Ngộ thạch thì nhất định sẽ có thể tu luyện được. Tới lúc đó là lúc Vũ Tử sẽ toả sáng. Còn về Trùng Phát thì chỉ biết hy vọng cơ duyên sẽ đến.

Thiên Cường tiếp tục công việc đả thông kinh mạch. Hết ngày hắn đã đả thông toàn bộ kinh mạch và trở thành vũ giả đỉnh phong.

Đây là tu vi đỉnh cao nhất mà hiện tại Thiên Cường có thể đạt được. Hắn không thể ước lường sức mạnh của Thế Hiển nhưng theo suy nghĩ chủ quan của hắn thì chắc không chênh lệch nhiều đâu…

Ngày mai sẽ là ngày quyết định tất cả. Thành bại mọi thứ sẽ là trận đối đầu giữa Thiên Cường với Thế Hiển. Trong trận quyết đấu này thì cả hai chắc chắn sẽ bộc lộ hết khả năng của mình. Kết quả tất nhiên sẽ chỉ có một người chiến thắng mà thôi…

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.