Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải khai Thập Thiên Tướng

Phiên bản Dịch · 3244 chữ

Phó Viện Trưởng đương nhiên đã đến nơi này nhiều lần nên rất tự nhiên trong việc dẫn đường. Phó Viện trưởng ra hiệu cho hai người theo mình vào trong đại điện.

Ba người cất bước tiến vào đại sảnh. Một sức mạnh vô hình bao phủ lên cả ba phong bế toàn bộ tu vi bọn họ lại. Cho dù Thành chủ hay Phó Viện trưởng đều không chút ngoại lệ.

Vào trong đại sảnh thì cả ba người đều đồng thời ngửa đầu lên nhìn lên phía trần sảnh. Bởi phía trên trần có một toà trận pháp đang vận động tạo nên chút âm thanh khác lạ.

Thiên Cường kinh ngạc khi nhìn thấy chính giữa trận pháp ấy là một tảng cự thạch to bằng quả núi nhỏ. Trận pháp vận động tạo ra những đợt sóng năng lượng sặc sỡ màu sắc xung kích vào tảng đá liên miên không dứt.

Trận pháp ngăn cách âm thanh lại rồi nhưng vẫn có một phần âm thanh bé nhỏ lọt ra. Thiên Cường như có cảm tưởng rằng trận pháp này đang tra tấn hòn đá lớn kia. Hòn đá đó tất nhiên cứ trơ trơ như vậy.

Thiên Cường phì cười vì trí tưởng tượng của mình. Ai lại đi tra tấn hòn đá cơ chứ. Với cả hòn đá có biết đau đâu mà tra tấn.

Tuy nhiên theo sự tò mò Thiên Cường vẫn hỏi :

"Thưa Phó viện trưởng. Trận pháp trên này là cái gì vậy?"

Phó Viện trưởng nhìn lên trên trận pháp với cảm giác như thể có chút sợ hãi. Hạ Vũ nghiêm túc trả lời :

"Trận pháp bên trên đang giam cầm một sinh linh kỳ bí mạnh mẽ đến mức khó tin. Ta cũng chỉ biết đến thế mà thôi"

Thiên Cường cùng Thành chủ dỏng tai lên nghe mà tràn đầy kinh ngạc :

“Hòn đá kia vậy mà là một sinh linh thực sự ư? Chuyện này đúng thật là li kỳ mà”

Trần đời này đúng là nhiều loại sinh vật dị chủng. Sau này có cơ hội Thiên Cường thật sự muốn mở mang tầm mắt, gặp gỡ những thứ lạ kỳ.

Bọn họ sau đó không bạn bạc thêm những chuyện như thế này. Bởi còn có việc quan trọng hơn phía trước.

Ba người vượt qua đại sảnh và tiến về gian phòng tiếp theo. Không ai hay biết lúc cả ba đến cuối đại sảnh thì một tia sáng yếu ớt nhỏ bé khẽ bám trên người Thiên Cường.

Tia sáng kia không màu không sắc không trọng bám vào Thiên Cường. Nó chậm rãi dung nhập vào cơ thể hắn mà không gây ra bất cứ động tĩnh gì.

Phó Viện trưởng tiến tới thạch môn phía trước để mở cửa gian phòng tiếp theo. Cánh cửa đá phía trước không cần phải dùng thủ pháp đặc biệt gì mà chỉ cần ấn vào cơ quan trên cửa là cửa đá tự động mở ra.

Hơi lạnh rét buốt từ trong căn phòng phía trước phả ra khiến cho cả ba cảm nhận được sự về sự lạnh lẽo của căn phòng. Cả ba tiến vào căn phòng như thể đi vào một căn hầm băng giá. Sau khi bọn họ đi vào thì cánh cửa tự động đóng lại.

Căn phòng này sáng bừng bởi tinh thể tuyết lạnh lẽo phủ trắng xoá toàn bộ căn phòng. Giữa căn phòng chính là một toà tế đàn thấp mà nhìn qua sẽ khiến mọi người nhầm tưởng là bục đài. Trên toà tré đàn là mười khối đá kỳ dị đặt song song với nhau.

Thiên Cường nhìn những khối đá lớn kia thì tưởng tượng tới việc mỗi tảng đá nhét một người vào bên trong vẫn dư sức. Hắn quan sát xung quanh thì căn phòng này đã là căn phòng cuối cùng và không có gì đặc biệt trong phòng này trừ mười khối đá kỳ dị phía trước.

Phó Viện trưởng thi lễ với tế đàn cùng với mười khối đá. Thấy vậy Phó Thành chủ cùng Thiên Cường cũng cung kính hành lễ theo. Trong lòng Thiên Cường thầm đoán già đoán non về những tảng đá kỳ dị và tế đàn phía trước.

Phó Viện Trưởng nói với niềm cung kính :

"Các đời Viện trưởng đã dự đoán ngày mà trận pháp hộ viện sụp đổ sẽ đến. Đây là một trong những gì mà các Viện trưởng đã chuẩn bị sẵn từ trước. Chỉ có các đời Phó Viện Trưởng như ta mới biết"

Thiên Cường cùng Thành chủ cùng lắng nghe những lời Phó Viện trưởng sắp nói. Phó Viện trưởng chỉ lên những viên đá trước mặt rồi giải thích :

"Theo như điển tịch có chép lại thì đây chính là Thập đại tướng quân được các đời Viện trưởng hết sức bồi dưỡng. Thập đại tướng quân mang sức mạnh đạt tới cực hạn cảnh giới nơi tinh cầu này. Có thập đại tướng quân cùng tham chiến thì không một đế tộc nào có đủ lực lượng để đánh bại chúng ta"

Thiên Cường giật mình lấy làm khiếp sợ về điều này. Hắn biết cực hạn cảnh giới ở tinh cầu này chính là nhị phẩm Bán thánh. Điều này có nghĩa là mười tướng quân này đều có thể mang sức mạnh nhị phẩm Bán thánh.

Tu luyện đến cảnh giới Bán thánh gặp muôn ngàn khó khăn. Vương cảnh có rất nhiều nhưng Bán thánh có bao nhiêu đâu.

Nhân tộc tổ nguyên tinh là một phong ấn tinh cầu. Tất cả chỉ có thể đạt tu vi tối đa là nhất phẩm bán thánh. Chỉ có một số người mang sức mạnh đặc biệt mới có năng lực đạt tới nhị phẩm bán thánh.

Mỗi thế lực đế tộc nghe đồn chỉ có thể bồi dưỡng được vài cái Bán thánh là cùng. Vậy mà Chiến Thần viện tồn tại đến 10 người cái Bán thánh. Hơn nữa mười tướng quân này lại có thể đạt tới nhị phẩm bán thánh. Không hổ danh được các đời Viện trưởng hết sức bổi dưỡng. Sức chiến đấu của họ không cần phải bàn luận nữa rồi.

Thiên Cường đem ánh mắt sùng bái nhìn về 10 khối đá phía trước. Phó Viện trưởng nói tiếp :

"Thế nhưng muốn khai mở phong ấn giúp các tướng quân xuất thế không phải chuyện dễ dàng. Ta đã thử vài lần nhưng đều thất bại.

Chỉ có các đời Viện trưởng mới có thể mở phong ấn cho các tướng quân một cách dễ dàng. Hôm nay ta mang ngươi đến để thử sức xem liệu truyền nhân của Viện Trưởng có thể khai mở phong ấn giúp mười tướng quân xuất thế được hay không?"

Nghe tới đây thì Thành chủ và Thiên Cường đã hiểu ra mọi việc. Việc bây giờ của Thiên Cường cần làm chính là khai mở phong ấn cho Thập tướng.

Thành Chủ hỏi :

"Bây giờ chúng ta phải làm sao mới có thể giải khai phong ấn này cho các tướng quân?"

"Muốn phá bỏ phong ấn đầu tiên cần kích hoạt trận pháp nơi này. Trước đây ta đã thử mấy lần nhưng sức một mình ta chỉ có thể miễn cưỡng mở trận mà thôi. Thế nên cần thêm một người duy trì trận pháp.

Sau khi trận pháp vận hành ổn định thì Thiên Cường sẽ phải vào trong trận pháp tiến hành mở phong ấn. Còn về việc làm cách nào để phá bỏ phong ấn cho các tướng quân thì thật sự là ta không rõ. Chỉ hy vọng Thiên Cường là truyền nhân các đời Viện Trưởng sẽ được trận pháp chấp nhận"

Sự việc tới mức này thì cũng chỉ hy vọng điều đó xảy ra. Cả ba đều hy vọng mọi thứ sẽ xảy ra một cách suôn sẻ.

Sau khi thất tất cả đã sẵn sàng thì Phó Viện trưởng vung ra một tấm cờ đặc biệt trải xuống nền phía dưới. Thành Chủ hiểu ý cùng Phó Viện trưởng bước vào trong đó. Chiếc cờ này mang công dụng khiến cho người ở trong nó có thể khôi phục tu lực tại không gian trong đại điện này.

Phó Viện trưởng niệm quyết. Một loại cổ ngữ hiện lên rồi rơi lên toà tế đàn tạo nên những chữ dị động phát sáng. Những chữ này nhiều lên nhiều lên rồi hóa thành ánh sáng nhấn chìm cả tế đàn.

Tế đàn ù ù vận động rồi hiện ra một cổ môn ở phía trước mười viên đá. Thành Chủ lập phóng xuất tu lực cho Phó Viện Trưởng duy trì tế đàn vận động.

Thiên Cường biết bây giờ là việc của mình. Chờ cho cổ môn kia ổn định vị trí thì hắn quyết đoán bước vào.

Bước vào trong đó Thiên Cường chỉ thấy màu tối tăm bao phủ. Hắn không thấy bất cứ thứ gì ngoài một màu đen tăm tối. Dần dần cơ thể hắn cũng không nhận thức, cảm nhận được gì nữa. Nhanh chóng hắn chìm sâu vào hôn mê.

Trong hôn mê thân thể Thiên Cường tản mạt ra một loại khí tức kỳ lạ. Cổ môn hấp thụ khí tức kỳ lạ kia khiến cho phía bên ngoài rực rỡ sáng lên.

Cổ môn rung động kịch liệt và phóng xuất khí tức tương tự như khí tức đang tản mạn ra từ trong cơ thể Thiên Cường. Khí tức này lớn hơn mạnh mẽ hơn nhiều so với khí tức đang tản mạt ra từ cơ thể Thiên Cường. Đúng hơn là cổ môn đang khuếch đại khí tức kỳ lạ trong cơ thể Thiên Cường ra bên ngoài.

Khí tức kỳ lạ từ cổ môn chảy ra hoá thành những tia sáng huyền bí. Những tia sáng huyền bí lung linh gộp với nhau tạo nên một đoàn ánh sáng và chảy về phía mười khối đá phía sau.

Đoàn ánh sáng chảy tới bề mặt những khối đá lớn phía sau khiến cho bề mặt của chúng xuất hiện những vết nứt li ti. Vết nứt mở rộng ra rồi bong tróc một mảng rơi rụng xuống tế đàn bên dưới. Những mảng đá này rơi xuống thì đều bị tế đàn hấp thụ hết.

Theo thời gian những khối đá nhỏ dần lại và dần dần hiện ra hình ảnh mười người ở bên trong. Đến trưa thì toàn bộ quá trình bong tróc kết thúc.

Mười người xuất hiện trên tế đàn đều mang khôi mặt thanh niên trạc 20 tuổi. Trong đó thì có cả nam lẫn nữ. Nam khôi ngô tuấn tú, nữa mang vẻ xinh đẹp lạnh lùng…

Đến đây coi như xong xuôi mọi việc. Toà tế đàn khôi phục lại bình thường. Thiên Cường bị đẩy ra khỏi cổ môn và xuất hiện trước mười người kia. Sau đó thì cổ môn cũng biết mất như chưa hề xuất hiện.

Thành Chủ cùng Phó Viện trưởng vô cùng vui mừng thu lại chiếc kỳ đặc biệt kia. Thiên Cường bị cổ môn đẩy ra và rơi về phía Thành chủ cùng Phó Viện trưởng.

Thành chủ cùng Phó Viện trưởng đỡ lấy Thiên Cường. Cả hai dù tốn rất nhiều khí lực nhưng với tu lực hùng hậu nên họ vẫn còn chút ít trong người đủ để duy trì những hoạt động một cách bình thường.

Việc giải khai phong ấn thành công một cánh đơn giản khiến Thành chủ và Phó Viện trưởng vừa bất ngờ vừa vui mừng. Hai người sau đó đánh thức Thiên Cường tỉnh dậy.

Thiên Cường thức dậy cũng không cảm giác mệt mỏi hay gì cả. Hắn chỉ có cảm giác ngủ một giấc dậy mà thôi.

Thiên Cường đưa mắt lên tế đàn trước mặt thì thấy mười cái thanh niên đã xuất hiện phía trước. Tất cả dù đang đứng nhưng đôi mắt nhằm nghiền lại như thể là ngủ trong tư thế đứng vậy.

Thiên Cường chắc chắn là bản thân đã thành công mở phong ấn cho mười người này rồi. Bây giờ chỉ đợi mười người này tỉnh lại là được.

Qua một chiều thì mười thanh niên kia vẫn chưa thức tỉnh. Phải tới tối thì bọn họ mới có dị động tỉnh lại. Cả mười người này cùng lúc đồng loạt mở mắt nhìn về phía trước. Ánh mắt sắc lẹm hoá thành những tia tinh quang quét về phía trước. Cũng may bay chưa ra khỏi tế đàn thì những tia tinh quang kia đều biến mất bởi lực lượng phong ấn nơi này.

Mười người đem ánh mắt nhìn về phía Thiên Cường, Thành chủ, Phó Viện trưởng. Sau đó tất cả đều hướng ánh mắt tập trung lên Thiên Cường.

Thiên Cường nhận ra mười người đang nhìn mình thì mỉm cười gật đầu với tất cả. Lập tức cả mười người đồng loạt tạo nên một hàng ngang rồi cúi người hành lễ với Thiên Cường :

"Thập tướng tham kiến đại nhân"

Thiên Cường giật mình bất ngờ vì chuyện đang xảy ra. Hắn khoát tay ý bảo là không phải. Thế nhưng mười người kia cho rằng Thiên Cường đã miễn lễ cho nên lập cảm :

"Tạ đại nhận"

Thiên Cường thật sự cảm thấy bối rối. Chưa bao giờ hắn được người khác cung kính thế này khiến hắn không biết nói gì, làm gì cho phải.

Thành chủ cùng Phó Viện trưởng tiến lên chào :

“Ta là Phó viện trượng đương nhiệm Vô Danh Hạ Vũ. Ra mắt thập tướng quân”

“Ta là Thành chủ đương nhiệm Vô Danh Hạ tấn. Ra mắt thập tướng quân”

“Ồ thì ra là Thành chủ và Phó viện trưởng. Thật thất lễ”

Mười người thanh niên sau đó lấy lại bộ dạng cực kỳ nghiêm túc và cúi đầu nói với Thiên Cường :

"Thập Thiên Tướng nay đã xuất thế. Mong đại nhân cứ việc phân phó. Dù tan xương nát thịt chúng tướng nguyện không từ"

Thiên Cường lắc đầu xua tay :

"Thực ra không như các ngươi nghĩ đâu. Thực sự ta không phải là Viện trưởng của Chiến Thần Viện. Ta chỉ là truyền nhân của các đời Viện Trưởng mà thôi”

Mười người kia nghe xong lấy làm kinh ngạc. Thành chủ cùng Phó Viện trưởng bèn tiến lên ra sức giải thích cho đám người này.

Mất chút thời gian thì mười người này đã hiểu ra Thiên Cường chỉ là truyền nhân của các đời Viện trưởng. Bản thân hắn chưa đủ thực lực để làm Viện Trưởng. Tương lai muốn nắm chức viện trưởng thì cần phải chứng minh lại thực lực.

Sau đó mười người kia giới thiệu qua lại bản thân nhau. Đơn giản chỉ là giới thiệu tên tuổi.

Thập tướng có tên giống như là biệt hiệu. Tên của họ lần lượt là:

"Thập Tướng Thiên Nhất

Thập Tướng Thiên Nhị

...

Thập Tướng Thiên Thập"

Tất cả mười người này đại khái đều chưa đến 100 tuổi.

Ba người Thiên Cường nghe giới thiệu mà cùng giật mình kinh hãi. Tại phong ấn tinh cầu này muốn đạt được thành tựu Bán thánh thì vô cùng gian nan và tốn rất nhiều thời gian. Hầu như các Bán thánh trên tinh cầu này sở hữu tuổi tác khá lớn cả. Ít nhất là đều trên trăm tuổi nhiều lần. Điều này chứng tỏ Thập Thiên tướng thuộc tốp những thiên tài tu luyện tại tinh cầu này.

Thập Thiên tướng không có ký ức gì ngoài việc đã được các đời trước Viện trưởng dốc lòng tài bồi. Thế nên dẫu biết Thiên Cường chỉ là truyền nhân của các đời Viện trưởng thì bọn họ đều tôn trọng như chính là các Viện trưởng.

Mười người nói Thiên Cường :

“Chúng ta đã từng thề là nguyện suốt đời theo các đời Viện trưởng. Nay mặc dù chỉ là truyền nhân thì chúng ta vẫn sẽ phò tá hết sức mình”

Thiên Cường gãi gãi đầu vui vẻ. Tự nhiên có mấy siêu cấp bảo tiêu khiến hắn vui mừng.

Hạ Vũ cùng Hạ Tấn thấy vậy không bèn nói :

“Ta cảm thấy không ổn. Ta có chút chuyện muốn trao đổi với Thập đại tướng quân”

“Được rồi. Ngươi nói đi”

“Thiên Cường bản thân chính là truyền nhân các đời Viện trưởng. Nhưng hiện tại tu vi còn rất thấp. Nếu có các ngươi dốc sức đồng hành thì hắn sẽ sinh tính ỷ lại, không thể phát huy hết tiềm năng bản thân.

Đến lúc đó không phải các ngươi làm tốt cho hắn mà là đang hại hắn. Các ngươi liệu có muốn thấy các đời Viện Trưởng yếu nhược?

Các đời Viện Trưởng trước liệu có hài lòng với việc này không?”

Thập tướng nghe xong thì đã hiểu ra vấn đề. Bọn họ sau đó bàn bạc với nhau một hồi khá lâu.

Cuối cũng một người trong số Thập tướng nói với Thiên Cường :

“ Trong mắt chúng ta đúng chỉ có các đời Viện Trưởng kinh diễm chứ cũng chưa từng gặp qua các đời truyền nhân. Ngươi hiện tại vẫn chưa đủ tư cách khiến chúng ta khâm phục. Thế nên nếu một ngày ngươi sở hữu tu vi hơn cảnh giới của chúng ta hoặc có thể đánh bại tất cả chúng ta thì chúng ta sẽ tuyệt đối nghe lời ngươi”

Thiên Cường nghe xong chỉ biết cười trừ trong lòng. Bởi hắn tu luyện thì không biết mất bao nhiêu lâu mới có thể vượt qua mười người này. Còn muốn đánh bại tất cả mười người ở tinh cầu này thì hắn cần phải chạm tới cực hạn ở tinh cầu. Điều đó khó càng thêm khó.

Tuy vậy Thiên Cường vẫn có lòng tin ở bản thân vào một ngày nào đó sẽ đuổi kịp cả mười người. Hắn nói với giọng đầy quyết tâm :

“Ta đồng ý. Ta sẽ cố gắng tu luyện đuổi kịp các ngươi”

Thập Thiên tướng hiện tại cần thời gian tĩnh dưỡng mới có thể hồi phục tiềm năng cơ thể cũng như nội tu luyện khí. Thế nên mười người bọn họ trong thời gian tới sẽ tới Nội Viện tĩnh dưỡng. Phó Viện trưởng sắp xếp cho mười ngươi nơi ở và tĩnh dưỡng nghỉ ngơi trong Nội Viện.

Mọi chuyện tới đây coi như cũng đã kết thúc. Thiên Cường được đưa về phòng của hắn nghỉ ngơi. Hắn đương nhiên sẽ giữ bí mật với hai đệ đệ của mình.

Tối đó Thiên Cường nghỉ ngơi mà có một dự cảm sắp có chuyện gì đó không hay xảy ra. Cả đêm trằn trọc cũng không nghĩ sẽ xảy ra chuyện gì cả nên hắn đành chịu như vậy rồi đi ngủ. Đương nhiên hắn vẫn giữ thói quen mơ về Quỳnh Liên.

Trong giấc mơ Thiên Cường vui vẻ mà không biết rằng điểm sáng lúc sáng bám vào người hắn trong đêm tối đã nhẹ nhàng xâm nhập vào thức hải của hắn….

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.