Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thể tu

Phiên bản Dịch · 3139 chữ

Trưởng lão Lực Tốn bắt đầu giảng giải tiếp cho huynh đệ Thiên Cường :

“Tất cả các hệ thống tu luyện dù xuất phát điểm khởi nguyên tu luyện khác nhau, vận hành khác nhau nhưng vẫn có những cơ bản khởi đầu giống nhau. Đó chính là việc đả thông các kinh mạch.

Thể tu lấy phương pháp dùng dược lực đặc biệt đem vào trong cơ thể để đả thông kinh mạch. Sau đó lần lượt tiếp các bước đả thông huyện đạo, luyện lại cơ thể….”

Trưởng lão Lực Tốn vung ra ba cái thùng dược liệu đặc biệt :

“Đây là thùng dược liệu đặc biệt đã được xử lý qua để có thể hoà lẫn vào thiên địa nguyên khí để tạo ra dòng năng lượng tương tự như tu lực. Các ngươi mau tiến vào đi”

“Vâng thưa trưởng lão”

Huynh đệ Thiên Cường cởi hết đồ rồi bước vào trong dược dịch. Thiên Cường thử quan sát thế nhưng hắn không thể biết được chính xác dược dịch chế tạo như thế nào. Hắn chỉ nhận rõ được có một lớp chất lỏng khác đang ngăn cách dược dịch phía dưới tiếp xúc với thiên địa nguyên khí bên ngoài.

Chiến Thần viện trước đó đã phải bỏ vốn mới khiến Vũ Thần viện trao đổi cách để tạo ra và bảo quản loại dược dịch này. Bởi dược dịch này cực kỳ trân quý và mang tác dụng rất lớn. Nhất là với những người như Thiên Cường.

Lực Tốn nói tiếp :

“Ta biết các ngươi có thể dẫn động ngưng ra tia thiên địa nguyên khí trong cơ thể. Thế nhưng tia thiên địa nguyên khí thì không thể trực tiếp đả thông kinh mạch được mà cần tới sự trợ giúp của dược dịch đặc biệt này. Bây giờ các ngươi hãy ngưng ra tia thiên địa nguyên khí kia hoà vào dược dịch này đi”

Huynh đệ Thiên Cường vui mừng làm theo hướng dẫn của Lực Tốn dẫn dắt tia thiên địa nguyên khí đi vào trong thùng dược dịch. Bọn họ nhận thấy quả đúng là tia thiên địa nguyên khí bản thân ngưng ra thật sự có thể hấp thụ được dược dịch.

Lực Tốn giảng giải tiếp :

“Bây giờ tia thiên địa nguyên khí kia đã trở thành Thể tu chi khí tương tự như tu khí. Việc tiếp theo là cần các ngươi tự mình tiến hành đả thông kinh mạch. Ta sẽ không giúp trong chuyện này”

“Chúng đệ tử đã rõ”

Huynh đệ Thiên Cường tất nhiên đều đã học qua cách đả thông kinh mạch khi có tu khí. Chỉ là bọn họ không khởi tu được nên không có tu khí trong cơ thể. Bây giờ thì mọi thứ đã khác.

Thiên Cường lựa chọn đả thông kinh mạch của Hải huyệt nối với Khí huyệt trước. Bởi Hải huyệt là nơi câu thông thiên địa nguyên khí với cuống rốn, hắn hy vọng tương lai có thể bước vào Giới tu hệ thống.

Thiên Cường đã có ba cái khởi nguyên tu luyện đồng nghĩa với việc tương lai kia không nhất định sẽ phải theo con đường thể tu giới hạn. Hiện tại hắn chưa thể sử dụng tới những điểm khởi nguyên tu luyện này nhưng hắn tin một ngày kia sẽ nhanh tới.

Kinh mạch chính là các đường mạch máu. Chúng nối liền nhau và nối với các huyệt đạo chạy quanh trong thân thể hình thành hệ thống kinh mạch. Bình thường các kinh mạch chỉ lưu động máu huyết nuôi dưỡng cơ thể mà thôi. Để tu luyện thì cần phải khai thông các kinh mạch này, mở rộng để chúng không chỉ lưu động máu huyết mà còn cả tu lực chảy trong nữa.

Kinh mạch có thể dãn nở một mức nhất định. Thiên Cường phải khống chế tia Thể tu chi khí vừa phải bởi yếu quá thì sẽ không đả thông được kinh mạch, còn mạnh quá sẽ gây nổ vỡ kinh mạch.

Đương nhiên cũng phải tính toán sao cho tia Thể tu chi khí này mang năng lượng đầy đủ để khai phá kinh mạch trong một lần. Nếu mà hết tia năng lượng vẫn khai thông chưa xong kinh mạch thì có thể khiến kinh mạch dãn nở không đều. Như thế sẽ mất công đả thông thêm lần nữa. Thành ra việc đả thông kinh mạch cũng không hề đơn giản chút nào.

Thiên Cường tập trung chậm rãi từ từ khống chế tia Thể tu chi khí đi vào trong Hải huyệt. Hắn điều khiển tia Thể tu chi khí từ Hải huyệt di chuyển hướng về phía Khí huyệt.

Tuy nhiên là tia Thể tu chi khí Thiên Cường ngưng ra quá yếu nên chỉ chạy qua kinh mạch rồi tán ra khỏi Khí huyệt chứ không đả thông kinh mạch được. Nguồn năng lượng từ Khí huyệt tán ra tạo ra cỗ nhiệt hoả nóng bức tại bề mặt da bên ngoài Khí huyệt. Hắn đã là luyện bì đại thành nên không có cảm giác nóng rát là mấy.

Thiên Cường bèn tăng kích thước tia Thể tu chi khí lớn hơn một chút. Hắn không ngốc mà tăng nhanh quá kẻo lo sợ sẽ vỡ kinh mạch. Cứ như vậy mãi tới lần thứ 4 hắn mới thành công đả thông kinh mạch nối liền Hải huyệt tới khí huyệt.

Đả thông kinh mạch đầu tiên khiến cho Thiên Cường vui vẻ trong lòng. Hắn thử dùng kết linh giới sư quan sát xem đoạn kinh mạch đã đả thông kia thế nào. Kết quả hắn nhận ra kinh mạch dù đã đả thông nhưng không phải là mỹ mãn.

Thiên Cường thử cố gắng lần nữa đả thông lại kinh mạch xem sao. Hắn ngưng ra tia Thể tu chi khí lớn mạnh hơn nhằm khai phá kinh mạch. Kết quả tia Thể tu chi khí kia suýt thì làm vỡ kinh mạch của hắn.

Thiên Cường giật mình rồi chịu đựng sự đau nhức từ kinh mạch bị tổn thương. Hắn kết luận là không thể lần nữa đả thông kinh mạch bằng Thể tu chi khí được.

Thể tu chi khí chỉ có thể làm được đến như vậy. Đây chính là nguyên nhân tạo nên sự hạn chế của thể tu và giới hạn sự phát triển của thể tu.

Mất cả buổi trời ba huynh đệ Thiên Cường mới chỉ đả thông được vài đường kinh mạch. Bởi lần đầu tiên bọn họ chưa có kinh nghiệm ngưng tia Thể tu chi khí và chưa biết cách tính toán năng lượng theo độ dài các đoạn kinh mạch.

Lần sau có kinh nghiệm rồi thì tốc độ đả thông sẽ nhanh hơn. Huynh đệ Thiên Cường không muốn đẩy nhanh quá trình bởi như thế sẽ càng tăng sự thiếu sót trên con đường tu luyện tương lai.

Lực Tốn quan sát từ huynh đệ Thiên Cường từ đầu tới giờ. Hắn khá hài lòng về biểu hiện của cả ba.

Lực Tốn ra hiệu cho huynh đệ Thiên Cường ra ngoài. Cả ba bước ra khỏi thùng dược dịch và nhanh chóng mặc lại y phục.

Lực Tốn chờ đợi tất cả ổn định rồi thì cất tiếng :

“Chúc mừng các ngươi đã thành công đả thông kinh mạch”

“Chúng đệ tử đa tạ trưởng lão đã chỉ dạy tận tình”

“ Thời gian tiếp theo các ngươi đã có thể tự mình đả thông kinh mạch mà không có ta giám sát. Ngoài ra ta có một chuyện cần thông báo với các ngươi.

Biểu hiện của các ngươi trong thời gian qua rất tốt. Thế nên cao tầng của Chiến Thần viện đã quyết định cho ba người các ngươi được tham dự một cuộc tỉ thí rất quan trọng trong tháng sau”

“Chuyện này là thật sao? Chúng đệ tử sẽ cố gắng trong một tháng đả thông hết kinh mạch cũng như đột phá tầng tiếp theo của luyện thể”

Lực Tốn xua tay lắc đầu :

“Cuộc thi đấu vào tháng sau yêu cầu tất cả những người tham gia đều không được phép vượt qua vũ giả. Luyện thể cũng không được phép vượt qua luyện bì cảnh. Vậy nên các ngươi không được phép đột phá cảnh giới tiếp theo. Các ngươi hiểu chứ?”

“Chúng đệ tử đã hiểu”

"Các ngươi cần phải lưu ý là cuộc thi đấu sắp tới rất quan trọng. Chiến Thần viện sẽ đặc cách cho các ngươi trở thành đệ tử nội viện nếu như đoạt được chức vô địch. Còn nếu thất bại thì cả ba ngươi sẽ bị loại khỏi học viện”

Huynh đệ Thiên Cường nghe tới đây thì giật mình. Bọn họ hiểu được cuộc thi sắp tới có ý nghĩa cực kỳ quan trọng với bản thân. Cả ba nói :

“Chúng đệ tử nhất định sẽ cố gắng hết sức. Tuyệt sẽ không để Chiến Thần viện thất vọng”

“Tốt. Trước mắt nơi này không phù hợp với các người nữa. Ta sẽ sắp xếp các ngươi tới khu vực quân đội để tiện bề cho việc di chuyển thi đấu trong tháng sau.

Thêm nữa các ngươi dù không thể tiếp tục luyện thể nhưng mỗi ngày luôn phải rèn luyện mình cho đúng tác phong của Thần viện. Nếu trận chiến kia thất bại thì tất cả sẽ phải đầu nhập vào trong quân ngũ”

Tiến nhập vào quân đội đồng nghĩa thời gian tu luyện sẽ bị giảm đi. Tương lai khó có thể tiến xa được. Huynh đệ Thiên Cường không hề muốn điều này xảy ra.

Huynh đệ Thiên Cường thật sự nghiêm túc việc này :

“Chúng đệ tử đã rõ ràng. Nhất định chúng đệ tử sẽ cố gắng hết mình”

Sau đó Trưởng lão Lực Tốn đưa huynh đệ Thiên Cường rời Chiến Thần viện và tới một khu vực đồi núi nằm ở phía tây trong Chiến thần thành. Bọn họ xuất hiện trước một toà nhà lớn chuyên quản lý việc tu luyện của các thành viên trong quân đội.

Đứng từ đây nhìn về phía đông chính là khu vực tập trung quân đội của Thành chủ. Phía đông nam chính là phủ Thành chủ, phía đông bắc là cổng vào Chiến Thần viện.

Lực Tốn dặn dò :

“Đậy là khu vực mà những người trong quân đợi lui tới để tu luyện. Thời gian trước mắt các ngươi sẽ ở đây và tự mình sắp xếp thời gian tu luyện cũng như tham gia rèn luyện cùng quân đội. Nếu có gì cần giúp đỡ thì có thể hỏi người quản lý ở đây”

“Chúng đệ tử đã rõ”

Lực Tốn sau đó rời đi bởi Chiến thần viện đã an bài mọi việc ổn thoả cả rồi. Huynh đệ Thiên Cường cùng tiến vào trong sảnh toà nhà.

Trưởng lão phụ trách nơi này thấy huynh đệ Thiên Cường thì lớn tiếng :

“Thiên Cường, Trùng Phát, Vũ Tử”

“Đệ tử có mặt”

Trưởng lão phụ trách đánh giá huynh đệ Thiên Cường đôi chút. Sau đó hắn đem ra một chiếc chìa khoá rồi căn dặn :

“Thần viện đã sắp xếp các ngươi sinh hoạt ở tầng thứ hai trong toà nhà này. Mọi thứ sẽ có người chuẩn bị chu đáo.

Còn nơi tu luyện chính là mấy cái động gần nhất ở kia. Những đồ đạc phục vụ cho tu luyện chúng ta cũng đã chuẩn bị đầy đủ”

Trưởng lão phụ trách chỉ cho bọn họ về mấy cái hang động tại ngọn núi gần nhất và nhỏ nhất phía sau toà nhà. Nhóm Thiên Cường gật đầu :

“Chúng đệ tự xin đa tạ Chiến Thần viện đã chiếu cố”

“Được rồi. Các ngươi có thể tự nhiên được rồi. Nếu có thắc mắc gì cứ tìm tới ta là được”

“Chúng đệ tử đã rõ”

Thiên Cường cảm thấy đã tới đây rồi thì nên tham gia rèn luyện với quân đội một vài hôm thì vẫn hơn. Ít nhất sau này nếu bị Thần viện đẩy sang quân đội thì không bỡ ngỡ nữa. Thế là hắn bèn hỏi :

“Thưa trưởng lão. Chúng đệ tử muốn rèn luyện với quân đội thì nên tham gia lúc nào”

“Quân đội sẽ rèn luyện từ lúc 5giờ sáng. Trước 5 giờ các ngươi có mặt tại đây thì ta sẽ dẫn đi”

“Chúng đệ tử đã rõ. Xin phép cáo từ”

Huynh đệ Thiên Cường về phòng thu xếp đồ đạc nghỉ ngơi đôi chút. Bọn họ quyết định sẽ rèn luyện với quân đội vào buổi sáng. Còn buổi chiều thì sẽ trở về đả thông kinh mạch.

Môi trường quân đội là môi trường kỷ cương và nghiêm khắc, thế nên sẽ không xảy ra việc tranh đấu như lần trước. Ở đây cũng không ai biết về danh tiếng cũng như nguồn gốc ngoại lai của ba người. Thêm nữa đa phần trong quân đôi ai cũng có một thân tu vi nhất định, đám Thiên Cường muốn gây sự đánh nhau chính là muốn ăn đòn.

Sáng hôm sau huynh đệ Thiên Cường dậy sớm rồi theo chân trưởng lão phụ trách tới tham gia rèn luyện cùng quân đội. Buổi học đầu tiên chỉ là học các quy tắc của quân đội, tác phong của quân nhân,…

Buổi chiều thì huynh đệ Thiên Cường cùng nhau tới động thiên gần nhất để đả thông kinh mạch. Bởi vì đi theo con đường thể tu nên tốc độ đả thông kinh mạch của cả bọn không cao. Thêm nữa tất cả đều có ý thức được theo thể tu thì sẽ thiệt thòi về tương lai nên bắt buộc phải chậm rãi tạo nền tảng thật chắc chắn cho sau này.

Qua mấy hôm rèn luyện với quân đội thì huynh đệ Thiên Cường đã hiểu hơn về môi trường quân đội. Từ kỷ luật nghiêm minh cho tới sự trung thành tuyệt đối với cấp trên, từ tinh thần sẵn sàng chiến đấu tới việc không quản ngại gian khổ, sẵn sàng đổ máu hy sinh,.. Chính việc này đã khiến Thiên Cường ấp ủ tâm tư xây dựng một thế lực tương tự như quân đội.

Đến sáng hôm thứ tư huynh đệ Thiên Cường mở cửa ra thì thấy trưởng lão Lực Tốn đã chờ sẵn.

“Chúng đệ tử thỉnh an trưởng lão”

Lực Tốn gật đầu :

“Trùng Phát, Vũ Tử. Ta muốn nói chuyện riêng với Thiên Cường. Hôm nay các ngươi tới quân đội rèn luyện như bình thường đi”

“Chúng đệ tử đã hiểu”

Vũ Tử và Trùng Phát đều biết Thiên Cường có tiềm năng và năng lực hiện tại hơn bản thân mình rất nhiều. Thế nên Chiến Thần viện quan tâm tới Thiên Cường là điều đương nhiên. Cả hai cũng không để tâm quá nhiều về việc này.

Thêm nữa lựa chọn của cả hai cho tới bây giờ đều do Thiên Cường định đoạt. Nếu có việc gì thì đại ca của hai người sẽ chỉ dẫn cho cả hai.

Vũ Tử và Trùng Phát rời đi rồi thì Lực Tốn nói với Thiên Cường :

“Ngươi theo ta đi tới một nơi rất đặc biệt”

“Đệ tử tuân lệnh”

Nói rồi Lực Tốn sau đó đưa Thiên Cường lần nữa tiến nhập vào trong Chiến thần viện. Thiên Cường dù muôn vàn nghi hoặc nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều.

Lực Tốn đem Thiên Cường tới một quảng trường đặc biệt lớn. Sau khi thả Thiên Cường ở đây thì hắn lập tức biến mất và không hề dặn dò Thiên Cường rèn luyện cái gì như bao lần trước.

Từ đây Thiên Cường có thể trông thấy cuối quảng trường nổi bật với 8 bức tượng sừng sững. Dù là khá xa nhưng hắn vẫn cảm nhận được khí tức oai nghiêm từ 8 bức tượng kia.

Thiên Cường chờ một thời gian mà không thấy trưởng lão Lực Tốn đâu. Hắn sốt ruột bèn hô hoán vang rộng cả khu vực :

“Trưởng lão Lực Tốn”

“Trưởng lão Lực Tốn. Đệ tử có việc muốn thỉnh giáo người”

“…”

Thiên Cường hô hoán hồi lâu nhưng không có bất kỳ ai xuất hiện hay hồi đáp lại lời hắn. Hắn nhìn về tám bức tượng phương xa mà lòng hiếu kỳ dâng lên.

Thiên Cường đi đi lại lại một hồi lâu nữa. Cuối cùng hắn cũng đành mặc kệ rồi rảo bước dần tới trung tâm quảng trường.

Trong lòng Thiên Cường vẫn đinh ninh rằng có bài kiểm tra nào đó. Vậy nên hắn bước đi rất cẩn thận, chậm rãi và từ tốn.

Khoảng thời gian qua Thiên Cường đã quen với việc không dùng Kết Linh Giới nhãn quan sát để xem qua tình hình phía trước. Đơn giản là hắn muốn rèn luyện và trải nghiệm bất ngờ thú vị. Chứ nếu nhìn thấu thử thách rồi sẽ khiến tâm lý hắn rơi vào chủ quan. Lúc đó không còn hiệu ứng rèn luyện phản xạ nữa.

Thế nhưng Thiên Cường tiến sâu vào quảng trường vẫn không có gì xảy ra. Không hề xuất hiện thử thách hay có cái gì dị động cả.

Thiên Cường nhịn sự tò mò sử dụng Kết Linh Giới sư nhãn mà tiếp tục từng bước tiến vào. Vẫn không có thử thách hay cản trở gì cho tới khi hắn tiến tới cuối quảng trường.

Tám bức tượng sừng sững trước mắt Thiên Cường và cách hắn chừng vài trăm trượng. Khoảng cách gần thế này hắn càng thêm rõ khí phách vương giả chí cao vô thượng toát ra tám bức tượng.

Mỗi một bức tượng cao trăm trượng này đều được điêu khắc từ một khối đá khổng lồ. Chúng xếp thành một hàng ngang ngay ngắn và cách đều nhau cả trăm thước.

Mỗi bức tượng điêu khắc một nam tử với phong thái riêng biệt với nhau. Thế nhưng chân dung khuôn mặt lại mờ ảo không thể quan sát trực tiếp rõ ràng được.

Thiên Cường thầm suy đoán là do trận pháp đã ngăn cản người khác nhìn những bức tượng này. Thiên Cường thử vận dụng Kết Linh Giới sư nhãn nhưng vẫn không thể. Hắn bỏ qua chuyện này mà quan sát vào những khu vực khác. Rất nhanh hắn đã phát hiện phía dưới chân mỗi một bức tượng đều có một khu vực ghi chú thích.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.