Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia nhập Chiến thần viện

Phiên bản Dịch · 3107 chữ

“Thời khắc thi tuyển đã tới”

Âm thanh thông báo sắp tới lúc thi tuyển vang lên. Mọi hoạt động khác đều dừng lại. Không có thêm kẻ nào được tiến vào đây thêm nữa.

Tất cả những người ở trên quảng trường đều hướng ánh mắt lên bục đài. Những kẻ tới muộn phía sau thì chỉ có thể đem đôi mắt tiếc nuối nhìn lên trên cao kia.

Lần lượt các vị trưởng lão của Chiến Thần viện ngự không xuất hiện trên từng khu vực. Bọn họ có nhiệm vụ thi hành các bài kiểm tra với các mức độ thích hợp cho từng khu vực tuyển sinh.

Trên khu vực của Thiên Cường cũng có một vị trưởng lão ở trên. Vị này hơi nhìn xuống tất cả rồi nói luật thi :

“Ta là giám thị khu vực dành cho những người chưa tu luyện. Bài thi đầu tiên chính là kiểm tra sức mạnh thân thể từng người.

Trước mặt các ngươi sẽ xuất hiện một viên đá lớn. Chỉ cần đánh vỡ chúng trong thời gian một giờ là hoàn thành. Các ngươi hiểu rõ cả chứ”

Đoàn người phía dưới đồng thanh :

“Rõ. Thưa trưởng lão”

“Tốt. Khi ta vung tay thì bắt đầu thi”

Đợi một chút cho mọi người lấy tinh thần thì trưởng lão vung tay ra hiệu bắt đầu thi. Ngay lập tức trước mặt mỗi người xuất hiện một viên đá lớn.

Những người thi tuyển đều hối hả đánh lên những viên đá trước mặt bản thân mình. Thiên Cường chưa vội ra tay mà âm thầm dùng Kết linh giới sư nhãn quan sát.

Thiên Cường quan sát được tình hình đôi chút. Hắn cảm thấy mấy viên đá của mình cùng hai đệ đệ họ cứng rắn hơn so với tất cả những người khác có mặt ở đây. Bởi viên đá của huynh đệ hắn manh năng lượng lớn hơn so với kẻ khác.

Thiên Cường thầm đoán Chiến Thần Viện không cho hắn dễ dàng tiến vào. Tuy nhiên đã đâm lao thì phải theo lao, hắn không có cách khác hơn.

Thiên Cường vung nắm đấm thử lên tảng đá trước mặt mình. Lập tức nó vỡ vụn thành nhiều mảnh. Cũng may là viên đá khá đặc biệt khi vỡ ra mà không bắn đi tung toé mà vỡ thành mạt phấn.

Thiên Cường tưởng như thế là kết thúc nhưng không phải. Phút chốc những mảnh vỡ kia tập trung lại rồi khôi phục hình dáng viên đá ban đầu. Tất nhiên viên đá khôi phục lại cứng rắn hơn trước một chút.

Thiên Cường quan sát xung quanh thấy một màn kia phát sinh tương tự ở tất cả những ai tham gia thi. Những hòn đá kiểm tra này khi bị vỡ nát xong thì nó sẽ tự khôi phục. Các thí sinh dự thi đều phải tiếp tục đánh vớ viên đá.

Đương nhiên những viên đá kiểm tra này chỉ có thể khôi phục số lần có hạn. Sau khi đánh vỡ chừng trăm lần gì đó thì viên đá hoàn toàn vỡ vụn, không khôi phục được nữa. Lúc đó coi như là hoàn thành bài kiểm tra.

Cứ như thế khoảng một giờ sau thì trưởng lão kia hô lên :

“Dừng tay lại. Bài kiểm tra kết thúc tại đây. Những ai không phá vỡ được thì ngay lập tức rời khỏi đây”

Những người thất bại liền ảo não ra về. Vừa rồi bọn họ đã hao tổn rất nhiều khí lực nhưng không thể thành công phá vỡ tảng đá trong 1 giờ. Bọn họ vừa mệt mỏi vừa buồn bã lê thân rời khỏi khu vực thi.

Trên khu vực này 10000 người phút chốc đã chỉ còn lại khoảng 4000 người. Những người còn lại cũng mệt lả nhưng khá vui vì đã vượt qua vòng loại đầu tiên.

Đám Thiên Cường suýt soát đánh vỡ viên đá tròn tròn một giờ. Kết quả có thể xem như tệ nhất trong đám người dự thi. Hơn nữa cả đám dùng rất nhiều khí lực, khuôn mặt ai nấy lúc đều rực hồng, mồ hôi đã ướt hết toàn bộ y phục, hơi thở đã thở hồng hộc loạn nhịp cả lên.

Thiên Cường thầm mắng trong lòng, vẫn may là kịp giờ. May là ba người vẫn vượt qua kịp trong thời gian cho phép, nếu không lại uổng mất đống Nguyên linh thạch.

Tranh thủ thời gian những người bị loại rời khỏi đây thì những người còn lại đều cố gắng nghỉ ngơi khôi phục chút tinh thần và sức lực. Khi đám người bị loại rời đi hết nơi này, trưởng lão không chờ cho tất cả khôi phục hoàn toàn mà nói tiếp :

“Bài kiểm tra tiếp theo đó chính là kiểm tra tinh thần, ý chí và ý lực. Chúng ta sẽ lấy 1000 người bị loại sau cùng. Thế nên các ngươi phải kiên trì tới cùng. Rõ chưa?”

“Rõ. Thưa trưởng lão”

“Tốt bắt đầu thôi”

Trưởng lão ngự không đến khu vực trung tâm phía trên đám người. Sau đó lão phóng xuất sức mạnh tinh thần bao trùm tất cả.

Trưởng lão tạo ra trong đầu mỗi người đủ loại âm thanh mang công kích tinh thần khác nhau. Những âm thanh đều chứa một loại nhịp độ công kích tinh thần nhất định khiến tinh thần những người dự thi vô cùng khó chịu.

Thời gian trôi qua dần, công kích tinh thần đã được trưởng lão tăng dần lên khiến cho tất cả đều rơi vào trạng thái thống khổ tinh thần. Lần lượt những người không chịu đựng được lập tức đổ người xuống. Khi đổ người thì họ bị một nguồn sức mạnh cưỡng chế đem rời khỏi bục đài để không ảnh hưởng tới những người còn lại. Họ chính là những người bị loại trong thử thách lúc này.

Những người bị loại tất nhiên buồn bã thất vọng trở về. Đa phần họ sẽ cố gắng luyện tập rồi sẽ thử thi vào quân đội. Yêu cầu tham dự quân đội sẽ thấp hơn, số người tuyển nhiều hơn, khả năng đậu sẽ cao hơn.

Một giờ nữa trôi qua, lúc này còn lại vỏn vẹn tròn lại 1000 người vẫn đang chịu được. Ở khu vực chưa tu luyện sẽ lấy chỉ tiêu 1000 người, nghiễm nhiêm 1000 người còn lại này đã đậu. Tuy nhiên họ vẫn không biết mình đậu mà phải cố gắng chịu đựng thi tiếp.

Thời gian trôi qua thì có thêm những người không chịu được mà phải gục xuống. Thế nhưng lúc biết mình thành công vượt qua bài thi thì ai nấy đều vui mừng.

Nhóm Thiên Cường hứng chịu công kích tinh thần không ngừng tăng cường nhưng đều cắn chặt răng chịu đựng. Thời gian lại trôi qua thêm nửa giờ nữa. Hầu hết tất cả mọi người đều đã gục xuống. Duy nhất chỉ còn lại 3 huynh đệ Thiên Cường.

Biểu hiện của ba người đã bước sang trạng thái lung lay sắp đổ xuống bất cứ lúc nào. Trong đầu cả ba đều cảm thấy rất đau nhức khó chịu cùng cực. Từng nhịp trống cứ đánh thình thịch như búa tảng gõ vào đầu bọn họ. Thân thể cả ba đã ướt đẫm mồ hôi, hơi thở đã loạn nhịp lúc mạnh lúc yếu.

Chỉ những giám khảo mới biết rằng bài kiểm tra của 3 người đều khó hơn so với người bình thường rất nhiều lần. Ba người dĩ nhiên đều được ưu ái nhận sự chiếu cố kiểm tra tinh thần hơn so với mọi người.

Ba người vẫn cắn răng chịu đựng cầm cự từng chút một. Mỗi giây trôi qua áp lực đè nén tinh thần tăng lên tạo thêm sự giày vò thêm kinh khủng. Đương nhiên trưởng lão sẽ không tạo nên vết thương vào ý chí linh hồn nhưng sẽ giày vò cả ba hết mức có thể.

Khoảng chừng nửa chum trà thì Vũ Tử cùng Trùng Phát gục xuống. Thiên Cường ước chừng trụ hơn họ thêm một chút rồi mới ngã gục xuống.

Xem kết quả tới đây thì đám đông nhận ra huynh đệ Thiên Cường mang tinh thần chỉ mạnh mẽ hơn so với mọi người ở đây một chút. Tuy nhiên sự thật thì chỉ trưởng lão kia mới rõ.

Trưởng lão kia nhìn xuống nhóm Thiên Cường nở nụ cười khá hài lòng :

"Xem ra tầm bảo tặc các ngươi cũng chút bản lĩnh tinh thần hơn so với người bình thường. Thảm nào ngay cả các đế tộc cũng không ngại đắc tội. Lần này chúng ta phá lệ cho các ngươi gia nhập ngoại viện”

Dừng lại một chút trưởng lão hướng về những thí sinh khác và nói :

“Khảo nghiệm tới đây là kết thúc. Tất cả những người ở đây coi như đã chính thức trở thành ngoại viện đệ tử"

“Hoan hô…”

“Tuyệt vờiiiiii…”

Gần 1000 người vui mừng hò reo. Những thân nhân của họ bên ngoài trông thấy cũng vui lây. Huynh đệ Thiên Cường sau khi khôi phục thì vui mừng ôm lấy nhau. Bởi nếu lần này mà thất bại chỉ e tất cả công sức cố gắng mấy tháng qua đều thành công cốc.

Trưởng lão kia đợi đám người ổn định cảm xúc liền ra hiệu yên lặng. Sau đó lão vung tay tạo ra 1000 đạo ấn tương đương với những cái thẻ ngoại viên đệ tử được hình thành trên thẻ thân phận mỗi người.

Trưởng lão căn dặn :

"Đúng giờ 7giờ ngày mai tất cả đều phải có mặt ở đây. Nếu kẻ nào đi muộn lập tức hủy tư cách. Ngoài ra khi tất cả tới đây trên người ngoài chút đồ đạc tư trang ra đều không được mang bất cứ hành lý tiền bạc gì cả"

“Vâng. Chúng đệ tử đã rõ”

“…”

Đám người rối rít vâng dạ. Trưởng lão dặn dò đôi chút nữa thì coi như kết thúc.

Những người thành công trở thành đệ tử ngoại viện nhanh chóng đi tìm những thân nhân của họ để ăn mừng cũng như chia tay. Nguyên nhân là sau khi tham gia vào Thần viện thì rất ít có thời gian được ra ngoài đoàn tụ với gia đình.

Nhóm Thiên Cường càng thêm vui mừng vì đã không phải tới Nam vực xa xôi mà không có chút hiểu biết hay kiến thức, tương lai ra sao cả. Ít nhất ở đây sẽ tiền đồ hơn, sẽ gần với Chiến tộc. Nếu có cơ hội Thiên Cường thầm nhủ sẽ ngay lập tức về thăm Chiến tộc.

Miên man suy nghĩ Thiên Cường lại nghĩ tới việc trốn trong Thần thành kiếm bộn đôi chút. Điều này khiến cho hắn vui vẻ vì không phải quá lo lắng về tài nguyên tu luyện.

Nhóm người Thiên Cường vui vẻ quay về dịch quán để tự chúc mừng cũng như bàn bạc về tương lai sắp tới. Ngày mai Thiên Cường sẽ dự định xin cho Tiểu Bạch cùng vào xem có khả quan không. Cũng hy vọng Chiến Thần viện đồng ý cho đi vào.

Kể từ ngày mai trở đi Thiên Cường sẽ chính thức trở nên nghèo. Toàn bộ gia sản Thiên Cường đều bàn giao cho Hướng Điền. Thiên Cường giữ hai cái nhẫn trữ vật. Bởi Tiểu Bạch vẫn chưa thể sử dụng và cũng không cất dấu đi đâu được. Sau này Thiên Cường sẽ giao lại cho Tiểu Bạch sau.

Còn Trùng Phát, Vũ Tử giữ cho mình một cái nhẫn trữ vật. Tất nhiên cả hai vẫn chưa tu luyện nên không thể sử dụng nhẫn trữ vật được.

Trong nhẫn trữ vật của Thiên Cường thì không lưu lại vật gì có giá trị cả. Bọn họ đều tuân theo quy định của Chiến Thần viện đề ra. Chiến Thần viện làm như vậy để các học viên tự cố gắng nỗ lực bản thân chứ không phụ thuộc vào thân nhân gốc gác.

Hướng Điền tối đó dặn dò hàn huyên tâm sự đôi chút với lũ nhỏ. Đêm đó tất cả đều háo hức chờ mong một ngày mai sẽ tới.

Ngày hôm sau, tất cả các đệ tử trúng tuyển hôm qua đều đã có mặt tại quảng trường từ sáng sớm tinh mơ. Bây giờ lượng người có mặt đã ít hơn rất nhiều vì toàn bộ những người này là thân nhân của những người trúng tuyển. Tất cả mọi người đều lưu luyến chia tay nhau.

Gần tới giờ khởi hành thì các trưởng lão phụ trách lần lượt xuất hiện. Thiên Cường trông thấy trưởng lão Quản Hạt cũng đã có mặt thì bèn đi tới.

Tới nơi Thiên Cường lễ phép chào :

“Đệ tử thỉnh an trưởng lão Quản Hạt”

Quản Hạt gật nhẹ đầu :

“Tốt”

"Thưa trưởng lão. Đệ tử có chút chuyện muốn trao đổi riêng với người. Không biết trưởng lão có thể bớt chút thời gian được không?”

Quản Hạt nhìn Thiên Cường giống như kiểu nhìn thấy một báu vật di động vậy. Chỉ cần nhắc tới chuyện riêng chắc sẽ là nhờ vả, và tất nhiên sẽ là mất tiền.

Thiên Cường có chút cười khổ trong lòng. Tuy nhiên nếu được thì hắn cũng cam chịu làm một bánh thịt.

Quản Hạt lần nữa vung tay tạo ra không gian riêng cho hai người trao đổi. Hắn nói :

“Có chuyện gì ngươi nói đi”

Thiên Cường nói :

" Thực ra đệ tử có một đầu ấu thú xem như đệ đệ ruột thịt của mình. Không biết có thể cho đệ tử đem vào ngoại viện cùng nhau được không?"

Nói xong Thiên Cường chỉ về Tiểu Bạch trên tay Hướng Điền. Quản Hạt suy nghĩ một chút. Chừng lát sau hắn cười cười nói :

"Chiến Thần viện chúng ta phá lệ rất nhiều lần vì ngươi. Đây là lần cuối cùng chúng ta giúp ngươi. Chỉ cần ngươi đóng cho nó 200 viên Nguyên linh thạch là sẽ được đem vào "

“Được. Đệ tử đồng ý”

Quản Hạt thu lại kết giới không gian. Thiên Cường đi tới chỗ Hướng Điền :

“Gia gia. Chiến Thần viện đã đồng ý để con mang Tiểu Bạch vào”

“Tốt. Như thế quả thật rất tốt”

“Thế nhưng phí vào Thần viện vẫn là 200 viên Nguyên Linh thạch”

“Được”

Hướng Điền lập tức móc ra 200 Viên Nguyên linh thạch đưa cho Thiên Cường. Bởi hiện tại trên người Thiên Cường không giữ qua cái gì cả.

Sau khi hoàn thành giao dịch, Hướng Điền nhìn số Nguyên linh thạch còn lại trong nhẫn mà vô cùng đau lòng. Bởi từ con số hơn ngàn viên Nguyên linh thạch nay còn lại chỉ có mấy chục viên nữa.

Số tài sản này toàn bộ là Thiên Cường kiếm được nên Hướng Điền sẽ để cho Thiên Cường tự định đoạt. Thêm nữa Hướng Điền tin tưởng Thiên Cường có thể tạo ra nhiều hơn đống tài bảo này.

Số Nguyên linh thạch còn lại vẫn đủ xem là đại lượng tài bảo khổng lồ mà Hướng Điền cả đời chưa biết bao giờ mới gom được. Với từng này Nguyên Linh thạch tha hồ đầu tư bước đầu cho Chiến tộc.

Ngày trước theo tính toán của Hướng Điền thì sau khi tới Nam vực lão sẽ ở lại gần Thiên Cường để tiện chiếu cố. Tuy nhiên ở nơi này thì không cần lão nữa. Sau này nếu có việc lão sẽ dễ dàng có thể tới đây tìm huynh đệ Thiên Cường. Việc của lão bây giờ sẽ là đầu tư chăm sóc cho Chiến tộc.

Thiên Cường cùng Tiểu Bạch đi bộ về phía trưởng lão Quản Hạt :

“Thưa trưởng lão. Đây là đệ đệ của đệ tử. Tiểu Bạch”

Tiểu Bạch ngoan ngoãn vẫy vẫy đuôi chớp đôi mắt đáng yêu nhìn trưởng lão. Quản Hạt thấy vậy khá là hài lòng đồng thời lần nữa mở ra không gian kết giới :

“Xem ra đầu ấu thú này không tầm thường nha”

“Đây là 200 viên Nguyên linh thạch”

“Tốt”

Quản Hạt thu tiền xong thì thu lại không gian kết giới. Hắn sau đó kiểm tra tư trang của huynh đệ Thiên Cường :

“Các ngươi đem hết toàn bộ tư trang cho ta kiểm tra”

Huynh đệ Thiên Cường lần lượt gỡ hết tư trang trong người xuống. Thiên Cường cầm nhẫn trữ vật mà ấp úng :

“Không biết đệ tử liệu có thể mang chúng vào được không?”

Quản Hạt suy nghĩ đôi chút. Cuối cùng lão gật đầu :

“Được rồi. Ta sẽ bỏ qua chuyện này. Nhưng trong nhẫn này có cái gì? Ta cần phải kiểm tra”

Thiên Cường đưa những nhẫn trữ vật của đệ đệ mình ra và nói :

“Đệ đệ của đệ tử vẫn chưa sử dụng được tới chúng nên không để đồ gì cả. Còn đây là toàn bộ bên trong nhẫn trữ vật của đệ tử”

Thiên Cường đưa ra mấy bộ y phục lẫn mấy đồ linh tinh ra. Quản Hạt biết Thiên Cường thật lòng nên kiểm tra đôi chút rồi thôi. Sau khi kiểm tra ổn thoả thì hắn dặn dò huynh Thiên Cường đôi chút nữa.

Tất cả các ngoại môn đệ tử hay nội môn đệ tử dưới Huyền cảnh chẳng ai có đủ tài bảo mà mua nổi cái nhẫn trữ vật chứ đừng nói việc đem vào. Ai nhìn huynh đệ Thiên Cường cũng chỉ biết hâm mộ không ngừng. Đơn giản là Thiên Cường có bản lĩnh thật sự, những bản lĩnh mà chẳng ai ở đây có thể có cả.

Trưởng lão Quản Hạt dặn dò xong thì nói lớn :

“Được rồi. Tất cả các ngươi tập trung bên kia đi”

“Chúng đệ tử đã rõ”

Mọi việc tới đây coi như là đã êm đẹp. Đám người Thiên Cường cất tiếng chào tạm biệt Hướng Điền :

“Tạm biệt gia gia”

“Chúc các con may mắn. Sớm thành cường giả”

“Chúng con sẽ cố gắng hết sức…”

Huynh đệ Thiên Cường sau đó cất bước đi tới đoàn người tiến nhập vào Chiến Thần Viện.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.