Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cấm địa sinh mệnh

Phiên bản Dịch · 4019 chữ

Đoạn đường rời khỏi Man Hoang là vượt qua những ngọn núi nhỏ bao quanh Chiến tộc sơn. Quãng đường này khá nhỏ và không thuận lợi để di chuyển nhanh chóng nên đoàn người di chuyển khá chậm. Đoạn đường này bọn họ đi biết bao nhiêu lần rồi nhưng lần này mỗi nhịp bước đều mang rất nhiều cảm xúc.

Nhân đây tộc trưởng Chiến Nhược Văn căn cứ vào những gì ghi trong điển tịch, giảng giải đôi chút về nơi nguy hiểm mà bọn họ đang hướng đến. Đó là Cấm địa sinh mệnh.

Cấm địa sinh mệnh là vùng đất cấm nổi danh nhất tinh cầu mà nhắc tới ai cũng biết. Khu vực này cũng có thể xem như là vùng đất chết nổi tiếng vô cùng.

Cấm địa sinh mệnh là vùng đất độc lập ngăn cách hoàn toàn độc lập với bên ngoài. Giới hạn của Cấm địa là một dải bích chướng pháp tắc đục trắng.

Khi đứng từ bên ngoài nhìn vào trong thông qua dải bích chướng thì không thể nhìn rõ cái gì được. Chỉ có thể lờ mờ đoán qua đôi chút hình ảnh tương tự bên trong mà thôi.

Nếu nhìn bên trên xuống tổng quan thì Cấm địa sinh mệnh sở hữu hình dạng khá giống với hình tròn. Quanh năm bầu trời Cấm địa đều bao phủ trên trời bởi một màn sương mù u ám dày đặc. Càng sâu vào trung tâm cấm địa màn sương càng dày khiến ánh sáng càng khó xuyên qua.

Điều đáng nói là màn sương này chỉ phủ trên bầu trời và tồn tại ở đó cùng với Cấm địa sinh mệnh. Đám sương này chưa bao giờ khuếch tán hay dạt đi, yếu bớt đi. Chính vì vậy mà đi sâu vào trong thì càng tối, thành ra ở trong sâu thì thời gian ban ngày cũng giống ban đêm, không có chút ánh sáng.

Qua bao năm tháng không được sưởi ấm bởi mặt trời khiến không khí bên trong càng lạnh lẽo u tối. Lúc đi vào đủ sâu không khí lạnh giá buốt có thể cắt vỡ nát cơ thể. Cho nên nếu thân thể không đủ cường đại khi tiến vào càng sâu thì có thể bị đóng băng tới chết. Điều đó tất nhiên chỉ là một phần nhỏ nguy hiểm trong này mà thôi.

Cấm địa sinh mệnh được biết đến là một nơi chết chóc vì tồn tại rất nhiều sự khủng bố và nguy hiểm. Thứ khủng bố nhất ở trong đó mà khiến ai cũng phải khiếp sợ là nguyền rủa cùng tà nguyền chi khí.

Khi tiến vào sâu trong Cấm địa, nguyền rủa sẽ dần phá hỏng ý thức của một sinh vật sống. Cho dù sinh linh tiến vào nơi này có mạnh mẽ, ý thức có cường đại cỡ nào đi chăng nữa, nếu không thoát ra kịp vẫn sẽ bị mài mòn cho đến lúc ý thức hoàn toàn mất hẳn.

Khi những sinh vật mất hết ý thức chúng sẽ vô thức hấp thụ tà nguyền chi khí trong Cấm địa, cơ thể biến dị rồi hình thành những quái vật bất tử. Những quái vật này mang cơ thể dị biến cứng rắn gấp trăm vạn lần. Càng hấp thu loại tà nguyền chi khí này trong thời gian lâu thì chúng lại càng thêm mạnh mẽ.

Những con nhỏ yếu thì đại khái cũng xem như thân thể có thể đại chiến với Hoàng giả, còn mạnh hơn nữa thì rất rất nhiều. Chúng có thể di chuyển tự do ở trong này và ít khi xúc động đến các cấm chế.

Điều đặc biệt ở những con quái vật này là chúng rất mẫn cảm với khí tức bên ngoài. Lúc chạm phải khí tức bên ngoài sẽ làm chúng ghi nhớ và tìm đến kẻ đột nhập. Chúng chỉ dừng lại khi đã tiêu diệt được kẻ xâm nhập, khi kẻ xâm nhập rời đi hoặc bị ma hóa giống như chúng.

Trải qua vô tận năm tháng có lẽ số lượng sinh vật kia đạt số lượng vô cùng lớn cũng như sức mạnh vô cùng cường đại. Không ai có thể biết chính xác số lượng cũng như sự khủng bố của chúng. Bởi lẽ không có nổi một thế lực nào có thể dám bước chân vào trong đó để tìm hiểu cặn kẽ.

Cũng may những sinh vật này không bao giờ rời khỏi cấm địa dù chỉ là nửa bước. Quá khứ đã có kẻ mạo hiểm thử bắt một con bất tử quái thú nhỏ yếu đem ra ngoài. Kết quả là khi vừa ra hết khu vực Cấm địa, chúng lập tức chết ngay, hủ hóa và biến thành tro bụi ngay tức thì.

Cấm địa sinh mệnh bao la rộng lớn, tính về diện tích thậm chí có thể bằng một nửa châu lục. Cấm địa sinh mệnh chia làm 2 khu vực nội vi và ngoại vi. Ngoại vi là dải đất hẹp hình tròn bao bọc bên trong là nội vi với chiều rộng khoảng vài chục dặm.

Ở ngoại vi thì tương đối ít nguy hiểm hơn vì ở đó nguyền rủa cũng như loại tà nguyền chi khí rất thưa thớt. Hơn nữa số lượng lớn những bất tử hung thú mạnh mẽ cũng thưa thớt.

Tuy là ít nguy hiểm nhưng chẳng qua so với nội vi. Chứ đã bước vào trong nếu không nhanh chóng đi ra thì cũng có thể nhanh chóng bỏ mạng trong bụng quái vật bất tử kia.

Nội vi và ngoại vi được ngăn cách bởi một vách ngăn mỏng. Chỉ cần bước qua đó đều có thể cảm nhận rõ được bởi khí tức âm u xen lẫn tà nguyền chi khí ở trong đó khiến mọi sinh linh hít vào đều cảm giác khó khăn. Tốc độ ăn mòn cũng như ma hoá ý thức sẽ tăng dần khi tiến vào càng sâu.

Đặc điểm nguy hiểm nữa ở Cấm địa sinh mệnh là tồn tại vô số trận phá tạo nên các siêu cấp cấm chế. Những cấm chế này mạnh mẽ khủng bố vô cùng khiến mọi thứ ở trong này đều bị ràng buộc ví dụ như cấm chế cấm phi hành.

Cho dù mạnh mẽ tới mức nào đi nữa thì chỉ cần bước qua vách ngăn tiến nhập vào Cấm địa sinh mệnh liền không thể ngự không hay phi hành được. Ngoài ra có một số cơ quan cấm chế đặc biệt nguy hiểm. Nếu không may đụng phải một trong số chúng thì chỉ có nước chết ngay lập tức.

Có một loại siêu cấp cấm chế ảnh hưởng tới tu lực khiến cho dù là ở khu vực ngoại vi cũng khiến cho tu lực chỉ có thể lưu động trong nổi thể và dẫn xuất quanh cơ thể một chút. Tất cả khả năng quan sát hay sử dụng tu lực đều giảm dần khi tiến sâu vào bên trong Cấm địa sinh mệnh. Vì vậy mà cảm nhận các cơ quan cấm chế nguy hiểm xung quanh là không thể.

Góp một phần lớn nguy hiểm nữa ở trong đấy chính là sự biến thiên đổi địa. Thiên địa biến đổi đồng nghĩa là đường đi sẽ thay đổi, địa hình thay đổi và các nguy hiểm cấm chế cũng sẽ lưu động thay đổi.

Cấm địa tồn tại đã lâu nên cũng có có một chút nhân vật mạnh mẽ đã đánh giá được một chút về sự thay đổi của cấm địa. Tính từ trung tâm ra bên ngoài thì chia thành các lớp khu vực biến đổi.

Ở mỗi lớp khu vực thì thế giới ở trong đó luôn vận động theo một khoảng thời gian nhất định. Khoảng ngoại vi cấm địa thì ước chừng thời gian biến đổi khá chậm chạm, có thể là vài ngàn năm. Tiến vào lớp sau thì sẽ ngắn hơn dần. Theo truyền thuyết thì ở trong khu vực trung tâm sẽ thay đổi từng ngày.

Lúc đi vào sâu dần trong cấm địa sẽ dần mất đi khả năng định hướng, bởi không có thể căn cứ vào mốc nào để định hướng cả. Kẻ nào mà đi vào khoảng thời gian biến đổi thiên địa đương nhiên sẽ không thể tìm được theo lối cũ mà ra. Thế nên sẽ lạc và đi sâu thêm. Kết quả thì chết hoặc biến thành bất tử quái thú.

Tính đến thời điểm hiện tại thì nơi các lớp biến đổi chậm thì mọi người có thể may mắn đi vào. Còn muốn tiến vào sâu vẫn là điều không thể.

Hiện vẫn chưa có kẻ nào tiến vào trung tâm mà có thể sống sót để đi ra rồi kể tình hình bên trong với ngoại giới. Cấm địa sinh mệnh tới bây giờ vẫn luôn là điều bí ẩn mà ai cũng mong khám phá.

Thế nhưng phải biết rằng Cấm địa sinh mệnh kia linh khí dồi dào gấp chục lần so với bên ngoài. Những gì có ở trong đó tồn tại rất lâu đời mà không có một kẻ nào bén mảng tới đồng nghĩa với việc càng tiến vào sâu thì xuất hiện càng nhiều tài nguyên phong phú quý hiếm và có niên đại càng lâu năm.

Điều đặc biệt là những thực vật hoặc khoáng sản ở đây lại không bị ô nhiễm tà nguyền chi khí. Chính vì lẽ đó nên Cấm địa sinh mệnh hàng năm đều thu hút một lượng lớn người mang tư tưởng hy vọng may mắn vào trong để tìm những vật liệu quý hiếm.

Mặc dù số lượng thành công không nhiều nhưng lại cũng có một lượng người may mắn thành công mang ra biết bao thứ có giá trị. Thậm chí có kẻ còn lấy được cả bán thánh dược, chỉ trong phút chốc trở thành Thần Vương khiến bao kẻ hâm mộ.

Nếu chuyến đi này không đón được tổ thể mà có chút thu hoạch thì cũng là một chuyến đi không tệ. Tất nhiên đó cũng chỉ là suy nghĩ may mắn nếu được thôi, và tỷ lệ ấy thấp vô cùng đối với những người cảnh giới như họ bây giờ.

Sau khi giảng giải qua cho mọi người hiểu thì Nhược Văn nói :

“Việc đón tổ thể là việc cấp bách bởi Cấm địa sinh mệnh nguy hiểm vô cùng, trôi thêm một giây cũng thêm một phần nguy hiểm. Tổ thể xông ra ngoài rất có thể đụng độ phải những quái vật bất tử khủng bố kia. Vậy nên chúng ta cần đến sớm một chút mới có thể giúp đỡ tổ thể đôi chút. Tất cả hiểu ý ta chứ?”

“Chúng con hiểu rồi”

Khoảng cách từ Chiến tộc tổ địa tới ven Cấm địa sinh mệnh khoảng gần ngàn dặm. Đoàn người rời khỏi khu vực Man Hoang thì bắt đầu gióng ngựa phi nước đại theo Tộc trưởng về phương Bắc theo đúng hướng ma bàn chỉ dẫn. Dải cát này bình thường họ cũng có săn bắt truy lùng những dã thú thế nên cũng khá thông thuộc.

Họ vượt qua những dải cát mênh mông rộng lớn hướng theo sự chỉ dẫn của chiếc ma bàn trong tay Nhược Văn. Trên đường bắt gặp một ít dã thú hay một chút sinh vật thì đoàn người đều cố gắng né tránh.

Đoàn người di chuyển liên tục nhanh hết sức và nghỉ ngơi rất ít. Độ trưa cũng nghỉ ngơi chút ít rồi lại nhang chóng lên đường. Khoảng cách tới Cấm địa sinh mệnh cũng rút ngắn dần xuống.

Đến khi tất cả đều đã trông thấy tầng bích chướng ở phía trước thì cũng đã tới ven ngoài Cấm Địa Sinh Mệnh. Nhược Văn phi ngựa tới cách tầng bích chướng độ chừng một dặm thì gì cương ngựa dừng lại :

“Dừng lại”

Những người đi theo thấy thế cũng gì cương ngựa theo :

“Dừng lại”

Nhược Văn nói :

“Chúng ta trước tiên giấu ngựa ở gần đây rồi đi bộ mà vào”

“Tại sao không dẫn ngựa vào cùng cho tiện việc đón được tổ thể lập tức chạy ra ngoài?”

“Dẫn ngựa vào không may chúng làm ồn hoặc làm ảnh hưởng tới chúng ta và kinh động những thứ khác thì hậu quả rất nặng nề.

Thêm nữa ý thức chúng kém hơn chúng ta rất nhiều. Rất có thể hoá thành những bất tử quái thú một cách nhanh chóng”

“Thì ra là vậy. Chúng con hiểu rồi”

Nhược Văn cùng đoàn người đi tới một rừng cây nhỏ không xa khu vực này. Bọn họ lấy hết hành lý xuống rồi thả ngựa ở đây và đi bộ hướng về dải bích chướng của Cấm địa sinh mệnh.

Bây giờ cũng đã gần hết thời gian ban ngày, mặt trời cũng đã xế bóng. Nhược Văn dẫn đoạn người tới cách dải bích chướng chừng trăm mét thì dừng lại. Hắn nói :

“Chúng ta ngày hôm nay di chuyển đã mệt rồi. Trước mắt ăn uống ở đây rồi nghỉ ngơi một đêm đợi tới sáng ngày mai hãy vào”

“Rõ”

Theo hắn tính toán thì thời gian tiến vào là ban ngày sẽ dễ nhìn đường hơn so với ban đêm. Điều đó sẽ giảm được chút nguy hiểm cho bọn họ. Hơn nữa bọn họ cũng cần khôi phục chút thể lực để đạt trạng thái tốt nhất khi tiến vào Cấm Địa Sinh mệnh.

Đống lửa đã đốt lên, tất cả chia nhau đống lương thực rồi ngồi quây quần bên đống lửa. Tất cả người tham gia đều là những trai tráng còn rất trẻ, ôm bao hoài bão ước mộng về tương lai. Bọn họ vui vẻ cười nói và đùa với nhau thật nhiều.

Bao viễn cảnh tươi đẹp đều được họ vẽ ra khi đón được tổ thể, và rồi kể cho nhau nghe mơ ước của mình, dự định sau này. Khuya lắm rồi họ vẫn cười đùa vui vẻ với nhau, bởi họ đâu biết được ngày mai sẽ ra sao.

Khi màn đêm buông xuống đã quá khuya, đám người cũng đã lăn ra mỗi góc nghỉ ngơi. Họ mặc dù khó ngủ nhưng ai nấy đều ráng ngủ để giữ lấy sức để bắt đầu hành trình dự đoán là sẽ đầy khó khăn.

Lúc mọi người dần chìm vào trong giấc ngủ thì Chiến Nhược Văn vẫn thứ. Lão cầm chiếc ma bàn ra. Nó sánh lấp lánh nhẹ dịu có chút thần thánh và luôn rung động như vụt lao hướng vào sâu cấm địa sinh mệnh kia, nơi tổ thể xuất thế.

Nhược Văn vẫn thật sự không biết tại sao vạn năm trước toàn bộ tinh an vẫn lạc và ma bàn này đã rơi rụng ở trong Cấm địa sinh mệnh rồi nhưng vạn năm sau nó vẫn lại xuất hiện ở trên tế đàn, vẫn như cũ, không hao tổn gì cả. Nó không thể tự mình quay về được, có nghĩa là có người đã mang lại. Hoặc bản thân nó có sức mạnh thần bí đủ để quay về, có thể vì tổ tế đàn rất thần bí nên có thể triệu hoán được ma bàn ở khoảng cách xa xôi này.

Chuyện này Nhược Văn không thể hiểu hay giải thích được. Lão cũng đã thử quan sát kỹ tìm hiểu nhưng cũng khộng biết cái ma bàn này làm từ chất liệu gì. Nó giống như bạch ngọc nhưng lại không đem lại cảm giác như ngọc.

Nhìn mãi quan sát mãi cũng không hiểu được gì cả, Nhược Văn thôi quan sát rồi cùng mọi người nghỉ ngơi. Đêm nay tất cả mọi người đều không thể ngủ ngon được...

Mặt trời vừa chớm sáng, dẫu chưa hiện hữu hoàn toàn nhưng đã báo hiệu một ngày mới nữa bắt đầu.

Nhược Văn đánh thức tất cả dậy :

“Dậy ăn uống thôi nào. Chúng ta sắp được gặp tổ thể rồi”

“Chúng ta sắp gặp được tổ thể rồi..”

Nhược Văn tránh nói những điều không may mắn mà chỉ nói những lời đầy hy vọng. Lão không muốn ảnh hưởng tới tinh thần tất cả.

Tất cả mọi người nhanh chóng tỉnh dậy rồi sửa soạn ăn uống. Bọn họ đều cố gắng ăn thật no để chuẩn bị sẵn sàng cho việc tiến vào Cấm địa sinh mệnh.

Tiến vào trong Cấm địa sinh mệnh là một việc nguy hiểm. Dù cho tinh thần đã chuẩn bị cho trường hợp điều tệ nhất xảy ra nhưng những tráng niên trẻ tuổi này vẫn không thoát khỏi việc lo lắng.

Nhược Văn hiểu điều này bèn hô lớn kích thích ý chí bọn họ :

“Tất cả hãy hô vang theo ta. Đón tổ thể quy tộc. Dẫu gian lao vất vả nguyện chết không từ”

“Đón tổ thể quy tộc. Nguyện chết không từ”

Bây giờ nguy hiểm phía trước đối với tất cả bỗng chốc nhẹ hơn nhiều. Nhược Văn quay qua căn dặn mọi người thật kỹ :

“Sau khi tiến vào Cấm địa sinh mệnh thì tất cả phải tuyệt đối im lặng. Không được phép gây tiếng ồn. Tất cả phải tuyệt đối nghe lệnh của ta. Rõ chưa?”

“Rõ”

“Rõ”

….

Nhược Văn hài lòng về biểu hiện của tất cả. Hắn dẫn đầu tất cả tiến dần vào Cấm địa sinh mệnh.

Đoàn người tới chỗ lớp bình chướng thì Nhược Văn ra hiệu dừng lại giây lát quan sát.

Trông lớp bích chướng này có vẻ mỏng manh yếu ớt nhưng lại trông rất huyền bí. Nó chính là bức vách tạo ranh giới phân chia giữa Cấm địa sinh mệnh và thế giới bên ngoài.

Không ai trong bọn họ có thể quan sát rõ qua lớp bình chướng ấy được. Tất cả chỉ mơ màng cảm nhận bên trong có những gì, những mảng lớn cảnh vật giống như một khu rừng thưa thớt. Bên trong thật bí ẩn khiến kẻ nào nhìn vào cũng tò mò và muốn khám phá.

Nhược Văn cảm thấy khá an toàn khi không thấy có cái gì dị động bên trong đó. Nếu mà có dị động đồng nghĩa với việc có bất tử quái thú đang ở khu vực phía trước. Khi đó bọn họ sẽ phải thay đổi kế hoạch đôi chút.

Nhược Văn ra hiệu cho mọi người rồi dẫn đầu đám người đều dần xuyên qua lớp bình chướng. Chỉ cần bước vào đều cảm nhận rõ thiên địa nguyên khí ở nơi đầy dày hơn gấp 4 lần so với bên ngoài. Một kẻ bình thường vào đây có thể đẩy nhanh tốc độc tu luyện gấp 3-4 lần.

Chỉ có điều thiên địa nguyên khí nơi đây có chút u tà khiến ai cũng thấy nặng nề khó chịu. Kết hợp nơi này cũng có chút se lạnh khiến sự u tà thêm chút rùng rợn.

Cảnh quan nơi đây nhìn qua có chút yên bình với những cây cổ thụ cao lớn mọc thưa thớt xen lẫn những bãi loạn thạch nhỏ. Có thể dưới lớp bình yên ấy là sự nguy hiểm mà không ai lường trước được.

Nhược Văn rút ra chiếc ma bàn, nó vẫn phát ánh sáng dìu dịu rung rinh chỉ hướng về phía trước. Tất cả mọi người đều hồi hộp chậm rãi tiến dần về phía sâu theo chỉ dẫn. Ai cũng tập trung tinh thần cao độ quan sát xung quanh, nếu có nguy hiểm thì cố gắng bỏ chạy. Đơn giản vì một yếu kém bất tử hung thú cũng có thể xơi tái sạch đám người.

Đoàn người theo một phương đã định rảo bước tiến sâu vào ngoại vi cấm địa. Khoảng chưa tới trưa thì cũng đã tới biên giới nội vi và ngoại vi.

Đương nhiên ngoại vi và nội vi nhìn qua thì không thể phân biệt được. Chỉ có lúc bước qua ranh giới mới cảm thụ được sự thay đổi.

Lúc bước vào nội vi tất cả đều cảm nhận được rõ thiên địa nguyên khí nơi đây gấp mười mấy lần bên ngoài. Thế nhưng độ u tà trong không khí càng rõ ràng dày hơn nhiều. Đương nhiên cái lạnh rét thấu xương cũng đã bắt đầu bao phủ đám người.

Nếu không có nguyền rủa chi khí thì đây chính là thiên đường tu luyện. Tất cả đều chậm rãi hồi hộp và hết sức cẩn thận dần tiến vào. Đã nửa ngày trôi qua cũng không đụng phải hung thú hay gì cả, mọi chuyện có vẻ êm đẹp tới bất thường,...

Rồi cũng nhanh chóng gần trôi qua hết ngày, thật lạ là vẫn chưa gặp cái gì nguy hiểm. Bỗng phía trước có truyền tới tiếng động, tất cả rón rén nấp sau những tảng đá lớn và rút ngắn khoảng cách để quan sát kỹ. Cũng may là đây vẫn chưa là chỗ sâu xa và vẫn chưa phải là đêm tối nên vẫn có chút ánh sáng đủ để mọi người nhìn được lờ mờ cảnh vật.

Cảnh tượng phía trước là một bóng lão giả đang đụng độ một sinh vật gớm giếc. Sinh vật kia chắc chắn là một bất tử quái thú.

Bất tử quái thú kia đứng hơi chếch người bằng đôi chân sau vững chắc. Nó có cơ thể giống như một con ngựa nhỏ được bao bọc một lớp vẩy giáp phủ kín toàn thân.

Bất tử quái thú cao hơn so với người thường nửa thước. Chiếc đầu có đôi nét giống đầu sói với hàm răng chìa ra lởm chởm từng chiếc răng nhọn hoắt. Đôi mắt nó trống rỗng chỉ mang màu sắc huyết hồng yêu dị khiến kẻ đối diện phải ớn lạnh. 

Ở cấm địa tồn tại cấm chế hạn chế sử dụng tu lực nên ở đây cuộc chiến đa phần là cứng đối cứng. Điều đó thật sự là lợi thế cho con quái vật kia bởi thân thể nó vô cùng rắn chắc. Trên các cái chân trước của quái vật còn được trang bị cả bộ móng vuốt sắc bén vô cùng.

Quái vật nhảy bổ tung cú trảo cắt về lão giả kia khiến lão phải phải né tránh. Ngay khi đánh hụt thì lập tức nó xoay người lại tấn công lão giả kia.

Lão già kia sau khi né tránh được thì lập tức nhảy bổ về phía trước đồng thời lật một thứ ở sau lưng ra phía trước. Thứ mà lão giữ gìn bảo vệ hơn tính mạng mình hoá ra lại là một đứa bé sơ sinh. Hình như đứa bé kia bị bất tỉnh khi nó gần như không giũ giãy gì hay la khóc gì cả.

Tốc độ của quái vật kia rất nhanh cũng như xoay người rất linh hoạt. Nó lại vung lợi trảo về lưng lão giả khiến cho lão già tránh né một cách chật vật.

Lão giả kia vừa phải bảo vệ đứa nhỏ khiến nhiều lúc lão không kịp né đòn của bất tử quái thú mà lãnh trảo. Cũng không ít lần vì bảo vệ đứa nhỏ mà lão lấy thân đón đỡ. Mỗi lần như vậy thì trên người lão rơi ra một mảng máu thịt, xuất hiện một vết thương trên cơ thể.

Trên người lão đến bây giờ đã chằng chịt vết thương lớn nhỏ. Hễ mỗi lần bị cắt trúng thì thân hình thêm lảo đảo như sắp ngã bất cứ lúc nào. Ấy thế mà lão vẫn luôn cố gắng bảo vệ đứa nhỏ cho bằng được.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.