Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 15: Bị vây đánh.

Tiểu thuyết gốc · 6293 chữ

Ngày hôm nay lễ hội tại Evermoor đã kế thúc và tất cả mọi người đang trở lại cuộc sống bình thường của mình. Một số người đang dọn dẹp lại những đồ trang trí cho thị trấn. Đặc biệt là gốc Cây Phong khổng lồ, có những người đang đu dây để thu lại chiếc đèn ma thuật. Có thể thấy chiếc đèn đã làm tốt vai trò của mình. Lễ hội sẽ mất đi không khí nếu không có những chiếc đèn trang trí như vậy. Tôi đã nghiên cứu qua về nó trước đây và thấy khá bất ngờ về nó. Những chậu hoa cũng đã được dọn dẹp, chúng sẽ được đưa trở lại thành Turin chăm sóc và sẽ quay lại Evermoor vào lễ hội năm sau.

Dòng người cũng dần rời khỏi thị trấn, có 2 đoàn người với 2 hướng trái ngược nhau. Thị trấn chỉ có một con đường chính chạy từ Bắc xuống Nam và 2 cánh cổng ra ngoài là điểm đầu và điểm cuối của con đường đó. Ở hướng Bắc đa số là những thương gia và thợ thủ công, họ là người của thị trấn và đang đi đến thành Turin với mục đích riêng của mình. Tôi cũng trong đoàn người này, tôi sẽ đến thư viện của thành Turin để nâng cao kiến thức. Còn đoàn người đi ra ở cồng phía Nam đa số là những Mạo hiểm giả. Mục tiêu của họ là rừng Jula và những con ma thú.

Lần này tôi sẽ đi đến Turin mà không có Shatya đi cùng,cô ấy nói là đang bận chút việc và tôi cũng đã quen với việc đến Thành Turin rồi. Mọi thứ đã được chuẩn bị, từ nơi ăn đến chỗ ngủ nên chắc là sẽ không có chuyện gì xảy ra. Thực ra là tôi đã cảm thấy có gì đó khác biệt từ sau bữa ăn hôm trước, cả 3 cô gái đều đang né tránh tôi. Kể cả là Dì Maria cũng không thường xuyên nói chuyện với tôi như trước nữa. Hôm nay Bun là người đi tiễn tôi đi thành Turin, tôi sẽ đi trong 1 tuần liền nên cô bé muốn đi cùng tôi. Điều này khá là lạ với một người trầm tính và ít nói như Bun. Cô bé đi cùng tôi đến ngoài cùng cánh cổng, từ đây tôi sẽ đi cùng với thương nhân để đến tòa thành. Bun thì sẽ ở lại, vì quán Cây Phong không thể thiếu được cô bé.

Sau trận đại chiến hôm qua, khá nhiều người ngại ngùng khi nhìn thấy tôi. Nhưng họ đã tiến lên xin lỗi tôi vì hành động đó. Tôi không nghĩ là họ sẽ thẳng thắn đến vậy, tất nhiên là tôi bỏ qua bởi vì tôi biết là họ cũng không có ác ý gì với mình. Chỉ là tôi “Bất tử” mọi chuyện mới xảy ra sự khó xử đó, một người bình thường sẽ gục sau một khoảng mấy chục cốc. Sau khi tìm hiểu thì tôi biết đó là truyền thống của thị trấn, mọi người sẽ biểu quyết xem ai là người xấu số phải trở thành mục tiêu. Trong những lần trước đó chính là chú Tulk và lần nào ông ấy cũng gục xuống sau vài chục cốc bia. Việc này khiến mọi người cảm thấy vui vẻ và bản thân chú Tulk cũng cảm thấy vui. Ông ấy luôn muốn mình trở thành trung tâm của mọi sự chú ý. Và việc gục xuống sau mấy chục cốc là chuyện bình thường và không có gì phải xấu hổ cả. Lần này mục tiêu là tôi và họ sợ rằng tôi sẽ không vui tính như chú Tulk và tôi còn là người mới nữa. Chính vì vậy, họ đã chủ động xin lỗi ngay khi tôi vừa nhìn thấy họ. Khi tôi biết được mọi việc tôi đã không có bất kỳ khúc mắc nào với họ nữa cả. Tôi cảm thấy mình đang được mọi ngưởi yêu mến hơn là việc bị tất cả cô lập và hội đồng. Sau khi giải quyết hết mọi chuyện, tôi đi lên chiếc xe ngựa của 1 thương nhân trung niên tôi sẽ đi nhờ xe của ông ấy. Cùng với những Mạo hiểm giả đi cùng, chúng tôi xuất phát đi đến thành Turin. Trong suốt chuyến đi, tôi có cảm giác tất cả đang khá nể trọng tôi sau một pha solo thần thánh tối qua.

Thương nhân cho tôi đi nhờ đang dừng ở cánh cổng của thư viện. Ông ấy sẽ đón tôi vào ngày này của 1 tuần sau. Việc dừng ở một nơi trang trọng như thư viện khiến ông ấy có cảm giác không thoải mái. Chắc là do chiếc xe của ông ấy là chiếc xe chở hàng, còn những chiếc xe khác đang dừng ở đây là những chiếc chuyên chở người. Đó là những chiếc xe được điêu khắc và trang trí sang trọng, cho thấy địa vị cao của người ngồi trong. Và nơi đây hầu hết là những chiếc xe như vậy. Trong những lần trước khi đến đây, tôi cũng gặp cảnh tượng này. Khi chiếc xe của tôi và Shatya cũng là loại xe chở hàng. Nhưng những lần đó tôi không quá để ý, chắc là do Shatya cũng giống như tôi không quá để ý đến những việc như vây. Hoặc cũng do là chúng tôi tự tin vào địa vị quán Cây Phong của mình. Nhưng thương nhân này thì khác, nơi đây có lẽ không phù hợp với ông ấy và ông ấy chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi đây. Tôi biết việc đó và tôi nhanh chóng xuống xe, ông ấy chào tạm biệt tôi và đi mất. Cũng giống như những lần trước, lần này có vài tên quý tộc trẻ đang nhìn về phía tôi. Tôi nghĩ rằng mấy tên đó đang rất ngạc nhiên vì tôi lại một lần nữa xuất hiện ở đây. Nhưng tôi không quan tâm đến mấy tên đó đang nghĩ gì. Tôi cần phải nhanh chóng tìm hiểu kiến thức của Mạo hiểm giả và cần đi đến thư viện càng nhanh càng tốt.

Vẫn là người quản lí dẫn đường cho tôi lần trước, trong lần đầu ông ta đã rất nhiệt tình hướng dẫn cho tôi. Nhưng lần này tôi cảm thấy có sự khác biệt, nếu lần trước ông ta nhiệt tình chỉ là do bắt buộc thì lần này sự nhiệt tình đó đến từ tự nguyện. Có vẻ việc hướng dẫn cho tôi là vinh dự của ông ta vậy. Tôi cũng không quá quan tâm đến lý do vì sao ông ta làm như vậy. Chỉ cần việc đo có lợi cho tôi, thì tôi chẳng cần tìm hiểu nguyên nhân làm gì. Hôm nay tôi nhận được chìa khóa của 1 phòng khác, nó vẫn ở trong khu vực sang trọng nhưng lạ rộng rãi hơn căn phòng cũ. Căn phòng cũ đã rất tốt rồi, nhưng căn phòng này lại càng tốt hơn. Nó giống như những căn phòng VIP khi tôi đi thuê khách sạn vậy. Được ở miễn phí thì không tội gì tôi lại từ chối cả, sau khi cất hành lý tôi nhanh chóng tìm đến vị trí quen thuộc, nơi có những quyển sách có kiến thức cơ bản mà một Mạo hiểm giả cần. Trong lần trước tôi đã học qua về kiến thức tổng hợp, lần này đến những quyển chi tiết. Số lượng chúng nhiều hơn và nội dung cũng khó nhớ hơn những quyển trước. Và lần này tôi lại phải nghiêm túc ghi nhớ những kiến thức này. Vẫn là chiếc bàn quen thuộc, bên cạnh là chiếc đèn ma thuật phát sáng. Thời gian trôi đi tôi dần đắm chìm trong từng trang sách.

Trong lúc đó, ở trên tầng 4 của thư viện lúc này có một nhóm người trẻ tuổi đang tụ tập. Họ là những pháp sư và tất cả họ đều là quý tộc. Cảnh tượng này không hiếm gặp tại thư viện, ở đây hầu hết đều là pháp sư và họ thường xuyên trao đổi kiến thức với nhau. Nhưng nhóm người trẻ tuổi này lại đang bàn luận câu chuyện không liên quan đến kiến thức. Một người trong số đó nói:

-Mọi người nhìn kìa, tên thường dân đó hôm nay lại đến nữa kìa.

-Đâu?. Ba ngày mất tích tôi tưởng tên đó không đến nữa chứ.

-Mọi người có nhìn thấy hắn ta đang lấy quyển sách nào không? Hình như lại là kiến thức cơ bản. Chết cười mà, ở tầm tuổi đó mà hắn vẫn đang đọc mấy cuốn cơ bản đó.

-Ahha. Đúng là phế vật, tôi đã để ý đến tốc độ học của hắn ta. 3 ngày mới học được hết mấy quyển đầu tiên. Tên này có vẻ không được thông minh cho lắm.

-Đúng là trò cười mà, không biết tên quý tộc nào lại cho người hầu của mình đến đây thế này. Tôi thật sự muốn biết hắn ta đang nghĩ gì.

-Tôi nhận ra hắn. Sáng nay tôi nhìn thấy hắn ta ngồi chung chiếc xe với 1 tên thương nhân. Tên thương nhân đó cũng không được giàu có cho lắm. Nhìn cách ăn mặc chắc là cũng chỉ là thương nhân nhỏ lẻ mà thôi.

-Vậy sao. Hóa ra là con cháu thương nhân à. Thỉnh thoảng cũng có một số tên thương nhân bỏ ra một số tiền lớn để con cháu mình được đọc sách trong thư viện.

-Các người không cần để ý đến hắn. Mấy tên tôm tép đấy thì cố gắng cũng chẳng để làm gì? Cuộn đời của chúng đã được số mệnh an bài rồi. Dù chúng có vũng vẫy thế nào cũng chẳng thoát ra được đâu. Chúng tưởng rằng mình là thiên tài như vị Kiếm Thánh kia chắc.

Người vừa lên tiếng là một thanh niên mặc chiếc áo pháp sư màu đen được trang trí thêm các họa tiết màu vàng. Tại tòa thành Turin này, chiếc áo đó biểu tượng cho một trong 3 gia tộc lớn nhất tại đây. Gia tộc Blair.

Từ khi người này lên tiếng , những người còn lại không còn bàn tán về cậu thanh niên ở tầng 1 nữa. Việc đó cho thấy anh ta có địa vị cao như thế nào, anh ta dường như chính là trung tâm của nhóm người này. Việc anh ta lên tiếng không phải là anh ta muốn giúp đỡ người thanh niên kia . Người này chỉ không muốn để ý đến những thứ ở tầng lớp dưới mình, nó không đáng để anh ta phải mất công suy nghĩ. Đó mới chính là đỉnh cao của sự khinh thường.

Màn đêm buông xuống, tại tòa thư viện trung tâm của tòa thành Turin. Ánh sáng mặt trời lúc này được thay thế bằng những ánh đèn ma thuật. Có lẽ ở nơi đây hoàn toàn không sự tồn tại của bóng tối. Trong thứ ánh sáng ma thuật huyền ảo đó, một người thanh niên vẫn đang chăm chú vào những quyển sách. Anh ta không quan tâm đến thời gian hiện tại, kể cả đã có người nhắc nhở đêm khuya anh ta vẫn cố gắng đọc hết cuốn sách còn dang dở. Ngoại trừ những người quản lý ở đây, anh ta là người cuối cùng rời khỏi thư viện và đi ngủ.

Đêm qua tôi đã có một giấc ngủ ngon, có thể do tôi ngủ muộn hoặc cũng có thể do hoạt động trí não nhiều khiến cho tôi dễ ngủ hơn. Lâu lắm rồi tôi mới lại có cảm giác này, cảm giác cố gắng học tập một thứ gì đó. Tôi nghĩ là ai cũng như tôi thôi, họ sẽ đều ngủ rất ngon khi đang ôn thi Đại học. Trời đã sáng và tôi cần phải thức dậy ngay, tôi không có nhiều thời gian để lãng phí. Dù rằng cái cảm giác dễ chịu, êm ái đang cố gắng kéo thôi trở lại chiếc giường, nhưng bây giờ không phải là lúc để tôi nghỉ ngơi. Tôi khá ấn tượng với phong cách phục vụ ở nơi đây, họ chuẩn bị sẵn cho tôi đủ mọi thứ. Nơi nghỉ sang trọng, đồ ăn đủ 3 bữa với khẩu vị tạm được. Với hương vị của món ăn như vậy đã là quá tốt rồi. Việc tôi được đầu bếp 5 sao Bun nấu ăn hàng ngày, đã khiến tiêu chuẩn về đồ ăn của tôi hiện tại đã cao đến tận trời rồi. Những tiện ích khác cũng rất tốt, nhà tắm ngay tại phòng và sử dụng nguồn nước ở chiếc vòi ma thuật. Quần áo cũng có người giặt, dù quần áo của tôi không giống quý tộc , nhưng họ vẫn làm việc rất cẩn thận. Ở thời đại như hiện nay mà họ đã phát triển dịch vụ tốt như vậy, mọi nhu cầu của khách hàng đều được họ đáp ứng. Nhưng tất nhiên là vẫn phải dựa vào tiền, tôi hiện tại đang được sử dụng dịch vụ miễn phí, do thân phận người của Quán Cây Phong của mình. Khi tôi biết được Dì Maria nhân vật như thế nào, tôi đã không còn bất ngờ với những đặc quyền mình nhận được nữa. Ngay cả chủ nhân của Tòa thành này cũng chỉ ngổi đối diện tôi trong bữa tiệc, thì đã biết địa vị của tôi cao như thế nào rồi đấy.

Mặc lên bộ quần áo đơn giản của mình tôi bước ra khỏi căn phòng, tôi sẽ đi ăn một chút gì đó trước khi lại lao đầu vào ôn tập. Khi vừa mới bước chân ra khỏi cửa tôi bắt gặp phải 1 nhóm 5 tên thanh niên. Nhìn trang phục có vẻ bọn chúng chính là những pháp sư quý tộc, 5 tên này đang đi dàn thành hàng ngang. Cái hành lang to như vậy cũng bị bọn chúng chặn mất. Thôi thì tôi định dừng lại, nhường mấy tên này đi qua, dù gì thì tôi đang bận và không muốn gặp phải những rắc rối không cần thiết. Nhưng cuộc đời không giống như là mơ, tôi không muốn tìm đên phiền phức thì phiền phức tìm đến tôi. Khi nhìn thấy tôi chúng có vẻ rất ngạc nhiên. Một trong số trúng hét lên thật to.

-Đây không phải là tên dân thường hay đọc sách dưới tầng 1 ư? Sao hắn ta lại ở đây.

-Đúng là hắn rồi, hắn ta vừa bước ra từ căn phòng đó.

-Tên này chắc chắn là đến ăn trộm rồi, tôi đã rất thắc mắc tại sao thương nhân kia lại bỏ tiền cho tên phế vật này vào đây. Hóa ra là để ăn trộm.

-Mọi người vây lấy hắn.

Mấy tên này nhanh chóng vây quanh tôi, 2 tên chạy về phía sau tôi ngăn không cho tôi chạy mất. Hai tên khác cũng đang thủ thế, chỉ có tên thanh niên ở giữa là vẫn còn bình tĩnh. Mấy tên khác đang nhìn vào tên này, có vẻ như hắn chính là thủ lĩnh ở đây.

-Mấy con tôm tép này ta vốn không muốn quan tâm. Nhưng thật không thể ngờ mấy con tôm tép đó lại không biết thân biết phận. Mau giao ra hết những gì mà ngươi đã ăn trộm và theo ta về chịu tội.

Cái quái gì đang diễn ra vậy, mấy tên này cũng quá bá đạo đi. Đi theo kiểu nơi là nhà của bọn chúng thì không nói làm gì. Vừa nhìn thấy người khác đã quy cho họ tội ăn trộm thì cũng hơi quá đà rồi đấy. Dù tôi không có chút cảm tình gì với giới quý tộc ở thế giới này và tôi cũng không ghét bọn họ. Nhưng lần này tôi đang thấy rất tức giận, nhất là giọng điệu của tên cầm đầu. Hắn ta khinh thường tôi và coi hắn như là bậc bề trên của tôi vậy. Nhưng tôi vẫn cố gắng giải thích, tôi không sợ mấy tên này. Nhưng tôi không muốn gặp rắc rối và cũng không muốn phí năng lượng của Ann vào những việc như thế này.

-Các ngươi bình tĩnh lại đi. Ta là chủ nhân của căn phòng này, người quản lý ở đây đã đưa cho ta chìa khóa. Vì thế ta hoàn toàn không ăn trộm của ai cả.

Ngay khi nghe tôi giải thích mấy tên này còn kích động hơn.

-Nghe giọng điệu của hắn kìa, hắn ta nghĩ hắn ngang hàng với chúng ta chứ.

-Lại còn nói hắn ta sống ở căn phòng này đúng là chuyện cười mà. … chúng ta phải cho hắn 1 trận

Bọn chúng có vẻ đã chuẩn bị và chỉ cần tên cầm đầu ra lệnh là bọn chúng sẽ lao lên.

-Trên đời này ta ghét nhất là hai thứ. Thứ nhất là ăn trộm, thứ hai là giả dối. Ngươi vậy mà có cả 2 thứ đó, ta không ngờ ở một nơi Công lý chính là chân lý mà lại có người như ngươi. Đánh gãy chân hắn rồi giao hắn cho cảnh binh.

Nghe được lời nói của tên này , tôi cũng không biết nói gì nữa. Hắn ta đúng kiểu coi mình là trung tâm của vũ trụ. Lời nói như kiểu là kẻ bề trên phán xét người khác, cái gì mà Công lý của Demacia là chân lý. Lời nói thì có vẻ là chính nghĩa đấy, nhưng tôi nhận ra sự khinh thường tính mạng người khác của hắn. Không cần biết đúng sai, hắn ta định đánh gãy chân của tôi. Nếu như bọn chúng muốn đánh nhau thì tôi sẵn sàng. Tôi chỉ không muốn gặp phải rắc rối chứ không phải là tôi hèn nhát. Tôi cũng muốn mượn bọn chúng để kiểm chứng những suy nghĩ của mình.

Bốn tên còn lại của nhóm bọn chúng cùng lao lên tấn công tôi. Chúng chỉ đợi lệnh của tên chỉ huy để hành động. Tất cả đều là Pháp sư nhưng lúc này lại lao lên như những chiến sĩ, chúng nghĩ rằng chúng hạ được tôi bằng kỹ năng chiến đấu của chiến sĩ ư. Pháp sư không phải là không biết tấn công bằng nắm đấm. Cơ thể của họ cũng sẽ mạnh lên nếu cấp độ của họ cao hơn. Chỉ là các chỉ số của họ sẽ không thể nào nhiều bằng chiến sĩ và họ không có kỹ năng để tận dụng sức mạnh. Trong trường hợp có ưu thế tuyệt đối về cấp độ các pháp sư hoàn toàn có thể đánh bại một chiến sĩ cấp thấp mà không cần sử dụng đến pháp thuật. Nó không khác gì hình ảnh của một người lớn đánh nhau với đứa trẻ biết võ vậy. Người lớn hoàn toàn có thể chiến thắng với cơ thể mạnh mẽ hơn của mình dù không biết đến võ thuật.

Tôi bị vây xung quanh bởi 4 tên quý tộc và bọn chúng lao đến chỗ tôi theo 4 hướng khác nhau. Lần này tôi muốn thử xem cơ thể của tôi đã mạnh như thế nào sau khi ăn thịt bò. Ngay khi bọn chúng lao đến gần và nghĩ rằng đã hạ được tôi bằng nắm đấm. Thì lúc này là lúc tôi di chuyển, tôi không phải là tay mơ về khoản đánh nhau. Là một quân nhân, tôi đã từng được huấn luyện vô cùng nghiêm ngặt và một trong số đó là những bài đối kháng bằng tay không. Tôi đã từng vô địch rất nhiều giải đấu tương tự ở bộ môn này và vì đó tôi mới có cơ hội tiếp xúc với Ann. Ngay khi mấy tên này di chuyển tôi đã đọc được đòn tấn công của chúng. Tôi đứng yên và chỉ vào khoảnh khắc cuối cùng tôi mới ra tay. Một vài tiếng va chạm vang lên, 4 tên quý tộc bỗng bay ra ngoài hộc máu. Bọn chúng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía tôi, còn tôi cũng đã ngạc nhiên với sức mạnh của mình. T

Ann đã thông báo với tôi rằng lực lượng của tôi đã được cường hóa, nhưng tôi chưa có cơ hội để thử chúng. Khi sử dụng võ thuật tấn công những tên kia, tôi không nghĩ rằng bọn chúng lại bị thương nặng như thế. Tôi định chỉ ra vài đòn đơn giản và sẽ đánh thêm một lúc nữa. Nhưng lực lượng của tôi lớn hơn mấy tên đó quá nhiều. Người lớn có thể đánh lại đứa trẻ con biết võ , nhưng nếu đối thủ là thanh niên tập gim lại cũng biết võ thuật nữa thì kết quả hoàn toàn thay đổi.

-Khụ, Hắn ta không phải pháp sư, hắn ta là chiến sĩ. :

Một tên vừa hộc máu vừa lên tiếng.

-Chúng ta phải sử dụng phép thuật thôi

Tên đó vừa dứt lời liền niệm chú hồi phục cho những tên đồng đội, phép thuật nhìn như dòng nước đang chảy. Vậy là 1 tên Thủy hệ Pháp sư.

-Người còn nói là mình không phải kẻ trộm, một chiến sĩ thì ở lại đây nhiều này liên tiếp làm gì?

Lại là tên cầm đầu, không hiểu sao mỗi lần tôi nghe được âm thanh của tên này tôi lại cảm thấy khó chịu. Mở mồm ra là quy chụp cho người khác là kẻ trộm , thật là kẻ có vấn đề. Lần này tôi không có ý định giải thích nữa, giờ đây đã đánh nhau rồi và tôi cũng không nghĩ rằng giải thích sẽ giải quyết được chuyện trước mắt. Tôi trả lời

-Ngươi nói nhiều thế để làm gì? Ngươi cùng bọn chúng lao lên đi.

-Haha. Lần đầu ta thấy một kẻ khiến ta khó chịu như ngươi. Nhưng ta sẽ không ra tay với ngươi. Việc đó chỉ làm bẩn tay ta mà thôi. Mấy ngươi còn chờ gì nữa, mọi trách nhiêm do thiệt hại ngày hôm nay do ta chịu.

-Nếu như anh đã nói thế thì chuyện này dễ giải quyết. Mọi người lên, chúng ta đánh chết hắn. Rồi giao xác hắn cho cảnh binh.

Cái đệch, mấy tên này đúng là bá đạo. Chúng vật mà muốn đánh chết tôi ư ?. Chỉ riêng việc đó thôi đã cho thấy mấy tên này là kẻ như thế nào rồi. Quý tộc gì chứ, lưu manh thì có. Bọn chúng không còn lao lên tấn công nữa. Lần này chúng niệm phép để tấn công tôi. Ánh sáng của phép thuật từ bốn hướng bắn về phía tôi. Hai cái màu lam, 1 cái màu đỏ và 1 cái màu xám. Hai tên Thủy hệ, 1 tên Hỏa hệ và 1 tên Phong hệ. Lần này tôi muốn thử đến khía cạnh khác của việc cường hóa của thịt bò đó là tốc độ. Tôi đang thử di chuyển né các đòn tấn công của 4 tên đó, dù ở khoảng cách gần nhưng tôi né được 3 đòn tấn công của 2 tên Thủy hệ và 1 tên Hỏa hệ. Còn tên Phong hệ pháp sư, do tốc độ phép thuật của hắn quá nhanh nên tôi không thể né được.

Vậy là tốc độ của tôi cũng đã được cải thiện, dù không quá mạnh mẽ như lực lượng. Nhưng cũng đã cho thấy sự khác biệt. Cái này là do đặc điểm của nguyên liệu mà cụ thể ở đây là thịt bò vàng, miếng thịt là nguyên liệu cường hóa lực lượng. Cả ba đòn tấn công bị tôi né được, bay thẳng ra phía đằng sau. Do nơi đây đang là hành lang của tòa nhà, nên là chúng va chạm phải bức tường và nổ tung. Việc này phá hủy 1 phần của hành lang và gây ra tiếng đổ vỡ. Còn đòn tấn công của tên Phong hệ Pháp sư mặc dù đánh trúng tôi, nhưng lại không thể gây ra nguy hiểm gì cả. Bởi vì tôi có 1 thứ - [ Lá chắn năng lượng ].

Đây mới là mục đích chính của việc kiểm tra, nó là 1 trong những câu hỏi từ lâu mà tôi muốn tìm lời giải đáp. [ Lá chắn năng lượng ] có khả năng chặn lại phép thuật , ngay khi vừa mới tới thế giới này. Tôi đã được chứng kiến [ Lá chắn năng lượng ] chặn được phép thuật của Dì Maria. Về sức mạnh của Dì thì khỏi nói, trong những người mà tôi từng gặp ở thế giới này thì Dì là người mạnh nhất. Vì thế câu trả lời tôi muốn tìm không phải là [ Lá chắn năng lượng ] có dựa vào sức mạnh hay không. Nó hoạt động hiểu quả kể cả với 1 nguồn phép thuật lớn như của Dì. Tôi muốn giải đáp liệu nó có hoạt động với những phép thuật loại tấn công hay không? Tôi chưa bị ai tấn công bằng phép thuật từ khi đến thế giới này. Và đây chính là cơ hội để kiểm chứng.

Khi luồng gió của Phong hệ Pháp sư bay đến gần tôi, [ Lá chắn năng lượng ] tự động được kích hoạt và luồng gió kia biến mất. Nó biến mất theo kiểu bị đánh tan chứ không phải là chống lại lá chắn. Ngay khi vừa và chạm, sức mạnh của luồng gió đột nhiên biến mất. Điều kỳ lạ là năng lượng của Ann không bị giảm sút. Nếu là trước đây mỗi khi Lá chắn đỡ được 1 đòn tấn công nào đó, năng lượng sẽ giảm sút theo sức mạnh của đòn tấn công đó. Giờ đây khi phép thuật tấn công nó lại hoàn toàn không tốn năng lượng. Lần trước Ann đang ngủ đông nên không thể theo dõi được quá trình, lần này Ann đã quan sát rất kỹ. Nhưng không may cho tôi , Ann đã mất đa phần kiến thức liên quan đến [ Lá chắn năng lượng ]. Bây giờ ngay cả điều khiển để bật - tắt chế độ hoạt động của Lá chắn tôi cũng không làm được. Vì vậy, ngay cả Ann cũng không thể giải thích được lý do tại sao.

-Đó là cái gì vậy? Một áo giáp chống lại phép thuật ư? : Tên Phong hệ pháp sư ngạc nhiên hỏi lớn.

-Có vẻ nó chống lại được Phong hệ Phép thuật: Một tên Thủy hệ phép thuật lên tiếng.

-Yên tâm đi. Áo giáo kiểu này chỉ có thể chống lại được 1 hệ mà thôi. Chắc chắn đây chính là 1 trong những món đồ mà tên đó ăn trộm. Chiếc áo giáp này ở cấp độ cực cao và hắn ta không thể có nó được.

-Đồng loạt ra tay, lần này chúng ta chắc chắn bắt được hắn.

Trong lúc bọn chúng đang nói chuyện thì tôi cũng đang liên hện với Ann, vì thế tôi vẫn đang đứng đó và chưa có phản ứng gì. Thấy vậy 3 tên còn lại đang niệm phép, lần này lâu hơn lần trước. Nếu tôi muốn tấn công ở khoảng cách gần như thế này thì quá dễ dàng. Ít nhất sẽ có 1 tên bị tôi hạ gục trước khi niệm xong phép. Nhưng tôi không làm vậy, tôi muốn xác nhận một điều nữa. [ Lá chắn năng lượng ] có thể chống lại được bao nhiêu loại phép thuật.

Lần này do phép niệm lâu hơn, nên sức mạnh cũng lớn hơn. 2 tên Pháp sư thủy hệ tạo ra những quả cầu nước xung quanh vị trí tôi đứng. Còn tên Hỏa hệ pháp sư còn lại đang tung ra một quả cầu lửa. Nó khá lớn và nếu tôi vẫn né như lần trước, chắc chắn tôi sẽ bị đánh chúng. Mấy tên này cũng khá thông minh đấy chứ. Nhân phẩm không ra sao nhưng đánh đấm cũng được, có chiến thuật trong chiến đấu. Hai tên Thủy hệ tạo ra phép thuật làm giảm phạm vi di chuyển của tôi, để cho tên Hỏa hệ với sức sát thương mạnh nhất có thể tấn công dễ dàng.

Nhưng tôi đâu có né tránh, tôi đứng im để hứng trọn đòn tấn công đó. Tôi hoàn toàn tin tưởng vào phán đoán của bản thân [ Lá chắn năng lượng ] chắc chắn sẽ chống lại được hết tất cả các loại phép thuật. Và tôi đã đúng, cũng giống như cơn gió màu xám trước đó. Quả cầu lửa đội nhiên thu nhỏ và biến mất ngay khi va chạm với Lá Chắn. Tên Hỏa hệ Pháp sư đơ người ngay tại chỗ, 2 tên Thủy hệ cũng không khác gì. Nhưng chúng cũng rất nhanh đã niệm phép, chúng muốn làm nổ những quả cầu cạnh tôi lúc nãy. Các quả cầu nước nở to ra và tôi nghĩ rằng nếu ai đó khác va chạm với quả cầu chắc chắn sẽ bị nhốt lại trong đó. Tôi đã từng thấy nó được thi triển trước đây, trong trận đánh với 5 con Hắc Ưng. Phải nói là những tên này giỏi hơn những Mạo hiểm giả , cùng sử dụng kỹ năng như nhau mà phép thuật của những tên này to hơn và nguy hiểm hơn. Tất nhiên là tôi cũng chẳng lo lắng gì với mấy quả cầu nước này, [ Lá chắn năng lượng ] vẫn hoạt động tốt. Mỗi khi quả cầu nước chuẩn bị va chạm với tôi, nó đều tan biến.

-Không thể nào, tại sao ngươi có thể làm được như vậy ?.

-Là bộ giáp. Nó chống lại được 3 loại nguyên tố, bộ giáp phải ở cấp độ rất cao.

-Chủ nhân thật sự chắc chắn địa vị không thấp. Người đúng là muốn chết, dám ăn trộm đồ của đại nhân vật như vậy.

Mấy tên này có vẻ rất tức giân, chúng không thể tấn công tôi và chúng nhận ra ngay điều đó. Chúng cảm thấy bất lực vì sức mạnh của “bộ giáp”. Nó giống như miễn nhiễm sát thương với các nguyên tố của bọn chúng. Bộ giáp bình thường sẽ tăng khả năng chống chịu lại phép thuật, nhưng nó sẽ theo kiểu chống đỡ lại phép thuật hơn là phá giải. Phép thuật chắc chắn được thi triển , lúc này sự phòng ngự của bộ giáp sẽ chống đỡ lại sức công phá của phép thuật. Chỉ có những bộ giáp đặc biệt , mới có thể chống lại những phép thuật một cách đặc biệt. Những bộ giáp này làm cho phép thuật không thể nào tấn công được vào người mặc chúng. Khi nhận ra phép thuật của mình bị phá giải , chúng chỉ có thể nghĩ rằng tôi đã sử dụng một bộ giáp như vậy. Và một bộ giáp kháng lại được 3 loại phép thuật là vô cùng kinh khủng. Trong mắt chúng 1 tên dân thường như tôi chắc chắn không thể có được “ bộ giáp” chỉ có thể đi ăn trộm mà thôi.

-Tránh ra đi. Lần này để ta , bộ giáp cũng chỉ có thể chống lại được phép thuật ở sức mạnh nào đó thôi. Nếu vượt qua được ngưỡng sức mạnh đó , phép thuật vẫn có thể gây ra thương tổn cho kẻ mặc bộ giáp.

Kẻ vừa lên tiếng chính là tên cầm đầu , từ đầu đến giờ hắn ta chỉ quan sát mà thôi. Bây giờ hắn ta phải ra tay rồi. Nhìn vào trang phục có thể thấy hắn ta có địa vị cao hơn những kẻ còn lại, ở Demacia việc mặc quần áo phù hợp với địa vị rất quan trọng. Nhưng tôi thật sự không thích tên này, hắn ta luôn hành động như là kẻ bề trên của người khác . Trước khi tấn công hắn ta cũng phải nói vài câu như vậy.

-Ta biết ngươi đang ỷ lại sức mạnh của bộ giáp để chống lại chúng ta. Nhưng nếu ta ra tay mọi chuyện sẽ khác. Bây giờ ngươi buông tay chịu trói vẫn còn kịp , dù ngươi chắc chắn không tránh khỏi sự chừng phạt. Nhưng ít nhất vẫn tốt hơn là so với cái chết.

-Thằng thần kinh.

Câu trả lời nhanh gọn lẹ của tôi khiến hắn ta nổi giận.

-Thì ra ngươi chọn cái chết.

Vậy là hắn ta lao vào tấn công tôi, tôi khá ngạc nhiên trước quyết định này của hắn. Hắn ta nghĩ rằng tôi là 1 chiến sĩ, vậy mà hắn vẫn lựa chọn tấn công cận chiến với tôi. Nhưng ngay sau đó tôi đã hiểu quyết định của hắn. Chiếc áo quý tộc với các hoa văn đẹp mắt dần biến mất, thay vào đó là một lớp đất đá bao phủ. Hắn ta đã biến đổi cơ thể của mình thành Thạch Nhân, kỹ năng mà rất nhiều pháp sư Thổ hệ có thể sử dụng. Tôi đã nhìn thấy có người sử dụng nó trước đây, cũng ở trong trận chiến với 5 con Hắc Ưng. Nhưng nếu so sánh anh ta với tên trước mặt thì đúng là cách nhau một trời một vực. Phải công nhận là tên này ở một đẳng cấp hoàn toàn khác , mặc dù hắn còn rất trẻ. Với Thổ hệ pháp sư thì họ sẽ phân chia sức manh phép thuật theo loại đất đá mà họ tạo ra. Với người trước đây , lớp đất đá anh ta tạo ra là sự pha trộn giữa đất và đá. Có thể nhận ra không quá chắc chắn, nhưng với tên trước mặt thì khác. Lớp bảo vệ của hắn được tạo ra từ toàn bộ từ đá, nhìn hắn ta giống như từ những viên đá hợp thành. Nếu cả hai tấn công nhau cảnh tưởng giống như chúng ta cho viên gạch đập nhau với cục đá vậy, không khó để đoán được kết quả

Rất nhanh hắn ta đã lao đến tung một cú đấm vào chỗ tôi, thực ra với tốc độ này tôi có thể né tránh được. Thổ hệ pháp sư không được nhanh cho lắm , nhưng tôi không muốn né tránh tôi muốn xác nhận [ Lá chắn năng lượng ] có thể chống lại được thổ hệ nguyên tố không. Tôi đứng yên và dơ tay lên đỡ, cơ chế phép thuật kỹ năng này khá khác biệt. Vì thế để an toàn tôi cần phòng thủ, nếu như [ Lá chắn năng lượng ] không thể phá giải được lớp áo giáp Thổ hệ thì tôi sẽ bị tổn thương ít nhất. Và [ Lá chắn năng lượng ] không làm cho tôi phải thất vọng. Khi lớp đất đá trên người tên quý tộc và chạm vào lớp lá chắn, toàn bộ chúng bị tan biến giống như lớp tro bụi đang tan biến vào trong hư vô. Cánh tay đang được bao bọc bởi rất nhiều lớp đá, biến trở lại thành cánh tay nhân loại. Vẫn là bộ trang phục quý tộc đẹp đẽ đó cơ thể hắn va chạm vào tôi.

Nếu như còn lớp đất đá kia thì tôi còn ngại va chạm với hắn, tôi không muốn tấn công tay không với những tảng đá. Nhưng nếu như lớp đất đá trên người hắn đã biến mất thì tôi không còn cản trở gì nữa. Ngay khi có câu trả lời cho những câu hỏi, tôi tấn công lại tên quý tộc. Ở khoảng cách gần như vậy, hắn ta gần như không có cơ hội. Dù cơ thể hắn khá rắn chắc nếu so với những tên còn lại. Nhưng hắn ta hoàn toàn không biết cách di chuyển và phản công công đối kháng. Ngay cả đòn tấn công đầu tiên khi ở trạng thái Thạch Nhân cũng là đòn tấn công nguyên thủy nhất. Lao lên và sử dụng lực lượng để đàn áp đối thủ. Nếu đối thủ có lực lượng tương đương hoặc hơn, thì hắn gần như không biết phải làm gì. Và khi đối diện với một đối thủ được huấn luyện đặc biệt, thường xuyên tham gia các giải đấu đối kháng như tôi thì không khó để tôi hạ gục hắn sau vài đòn.

Sau đòn tấn công của tôi hắn ta lui lại phía sau, môi hắn đang chảy máu. Hắn đã bị thương nhẹ sau những đòn tấn công liên tiếp của tôi, tên này rõ ràng là đang rất tức giận. Những tên còn lại cũng không còn vây quanh tôi nữa, chúng đã di chuyển hết về cùng một phía. Chúng đã nhận ra, tôi không phải là miếng bánh dễ dàng để cho bọn chúng muốn ăn lúc nào cũng được. Và chúng bắt đầu bàn luận lại kế hoạch.

- Builn Bộ giáp quá lợi hại, hay mấy người cầm chân hắn để ta đi gọi người giúp đỡ. Những vị quản lý thư viện chắc chắn thu phục được tên này.

Bạn đang đọc Lạc Vào Runeterra sáng tác bởi xduc9x1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xduc9x1
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.