Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Náo loạn tiệc mừng thọ Thiên hậu

Tiểu thuyết gốc · 1006 chữ

- Phụ vương, cho con đến tham dự tiệc mừng thọ của Thiên hậu đi mà. - Diệp Lạc mè nheo.

Ma vương bất lực nhìn con gái rượu :

- Lạc nhi con bao lớn rồi sao suốt ngày cứ không hiểu chuyện thế.

Diệp Lạc bĩu môi :

- Con mới mười lăm nghìn tuổi thôi chưa lớn đâu.

Ma vương nhìn con gái với ánh mắt dè bỉu:

- Đủ tuổi để gả đi rồi.

- Phụ vương! Đừng trêu con nữa bọn họ chỉ yêu cái ghế Ma vương ấy thôi chứ mấy ai thật lòng chứ.

Ma vương lắc đầu thở dài:

- Ta thấy con nên nghiêm túc suy nghĩ chuyện này đi.

- Thế còn tiệc mừng thọ Thiên hậu thì sao ạ ?

- Không được.

- Con sẽ ngoan mà ~~

- Không.

- Con sẽ không nghịch ngợm đâu mà~~

- Không.

-....

Thiên giới

Không hiểu Diệp Lạc làm thế nào để Ma vương đồng ý cho đến dự tiệc mừng thọ của Thiên hậu. Nàng mặc một bộ y phục màu lam nhạt tôn lên làn da trắng sứ cùng ngũ quan tinh xảo.

Diệp Lạc nhảy chân sáo trên đường lên Cửu Trùng Thiên khẽ cười thầm nào có ai biết nàng đã phải dùng trăm phương ngàn kế để được đi chơi cơ chứ!

Đi một hồi cuối cùng cũng lên được Cửu Trùng Thiên. Cửu Trùng Thiên hoa lệ, lộng lẫy hôm nay có hội lớn tất cả tiên nhân, thượng thần, thượng tiên đều được mời. Đặc biệt, Thiên giới còn tỏ thiện ý với Ma giới qua việc mời Ma vương cùng Diệp Lạc công chúa.

- Coong..coong...coong….- ba hồi chuông vang lên,

Tiệc mừng thọ Thiên hậu chính thức bắt đầu. Ma vương và Diệp Lạc vào muộn hơn một chút vì không quen đường xá ở đây. Khi nàng bước, cả Cửu Trùng Thiên chìm trong một sự tĩnh lặng đến đáng sợ sau đó là bùng nổ.

  • Cái gì vậy sao ta tưởng Diệp Lạc công chúa xấu xí, Ma vương không dám để con gái ra ngoài làm hỏng thanh danh?

    • Đây chính là sợ con gái ra ngoài đánh cắp trái tim con trai nhà người ta đó. Vẻ đẹp này điên đảo chúng sinh.

    • Không là hoa nhường nguyệt thẹn.

    • Là băng thanh ngọc khiết mới đúng.

    Sau một hồi tranh luận xem dùng từ gì để có thể miêu tả vẻ đẹp của nàng thì bọn họ rút ra một kết luận đây là vẻ đẹp bách bàn nan miêu.

Bỗng nhiên trở thành tâm điểm chú ý Diệp Lạc khá khó chịu, khẽ nhíu mày. Nàng chỉ muốn đến đây xem Thiên giới là cái gì như thế nào ai mà biết lại gây sự chú ý như vậy chứ! Phiền toái!

Bà mới là nhân vật chính cơ mà sao con nhỏ này lại cướp hết hào quang của bà cơ chứ. Đến cả Thiên đế cũng nhìn con nhỏ đóng nghĩ đến đây mắt Thiên hậu khẽ lạnh đi vài phần không dễ phát hiện nhưng nào có qua được hỏa nhãn kim tinh của Diệp Lạc.

Nàng không chút do dự bóc trần:

  • Thiên hậu người chắc đang cảm thấy tức giận ánh mắt của người nhìn ta lạnh đến nổi da gà không biết ta đã làm gì mạo phạm đến người.

    Cả Cửu Trùng Thiên một lần nữa rơi vào trầm lặng. Cô công chúa xinh đẹp này cũng gan quá đi lại dám trêu chọc Thiên hậu. Đây đâu phải Ma giới đây là Cửu Trùng Thiên đó. Mặt Thiên hậu biến đổi từ đỏ sang tím rồi cuối cùng là xanh.Nhưng vẫn gượng gạo cười. Trước vẻ mặt vạn biến đó Diệp Lạc không ngại lột mặt nạ của Thiên hậu lần thứ hai:

- Người cười quá gượng gạo đây là biểu hiện của chột dạ. Ta nói đúng tâm tình của Thiên hậu rồi sao?

Mặc cho mặt Thiên hậu lúc xanh lúc đỏ, Thiên đế lại tỏ ra khá thích thú :

- Ta không ngờ Diệp Lạc công chúa còn nhỏ mà lại am hiểu loại Tâm thuật khó nhằn này. Không biết ngoài Tâm thuật công chúa còn nghiên cứu thêm loại thuật nào không?

Thiên hậu nhíu mày:

- Hứ chỉ là biết nhìn lòng người thôi mà có gì đâu mà chàng ngạc nhiên.

Thiên đế ôn tồn giảng giải :

- Nàng thì biết gì chứ Tâm thuật không phải ai cũng học được đâu nếu không kiên trì thì

đến tánh mạng cũng mất vì trong lúc tu luyện sẽ có thể chìm trong tâm ma của chính mình không thoát ra được.

Thiên hậu vẫn không phục :

- Chỉ biết đọc tâm tình thôi thì có ích lợi gì không phải vẫn chỉ như một cành liễu yếu đuối thôi sao.

Diệp Lạc khẽ lên tiếng:

- Thiên hậu à, ta không chỉ tinh thông Tâm thuật mà còn tinh thông Pháp thuật, Mê thuật, Y thuật nữa. Nếu muốn ngài có thể kiểm tra.

Ma vương nắm chặt tay con gái, khẽ nói nhỏ:

- Lạc nhi, đây là Thiên giới không phải Ma giới!

Diệp Lạc vẫn chả có vẻ gì là sợ cả:

- Phụ vương, hôm nay con mà không ở đây có phải người bị bọn họ khi dễ đến chết rồi không? Bọn họ khinh người quá đáng trước mà.

- Con…!

Thiên đế giảng hòa :

- Thôi tiệc đã bắt đầu rồi mọi người vào chỗ đi.

Lúc này ai nấy đều về của mình. Sau khi nói chuyện phiếm với nhau thì là màn chúc thọ Thiên hậu. Tất cả mọi người đứng lên, nâng ly đồng thanh:

- Thiên hậu vạn phúc kim an,vạn thọ vô cương.

Lúc này sắc mặt Thiên hậu mới hòa hoãn vài phần.

Cảm thấy quá nhàm chán Diệp Lạc khẽ nói với phụ vương:

- Con đi ra ngoài một chút nha ở đây chán quá!

- Ừ đi ra lặng lẽ thôi chớ gây chú ý hôm nay con hư lắm đó!

- Vâng.

Bạn đang đọc Lạc Phong sáng tác bởi LilyĐặng

Truyện Lạc Phong tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LilyĐặng
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.