Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản kích

Phiên bản Dịch · 1824 chữ

- Tại sao chúng ta lại mở trận pháp ra?

Năm tên đệ tử của Đại Tự Tại cung cũng tỉnh táo lại mà ớn lạnh, cảm giác bất an.

Không hề có lấy một chút chần chừ, Kỳ Liên Liên Thành liền vọt thẳng vào bên trong Đại Tự Tại cung ngay khi trận pháp được mở ra.

Cùng lúc đó, trong ánh mắt tuyệt vọng của Phương Tam Bình và Hàn Vô Kỳ, kèm theo một tiếng cười nhẹ nhàng đầy quyến rũ, một huyết ảnh cũng bám theo Kỳ Liên Liên Thành mà vọt vào bên trong Đại Tự Tại cung.

.....

- Mau chóng luyện hóa số đan dược này, nếu không với sức mình ta không thể cầm cự được lâu.

Vừa xông vào trong Đại Tự Tại cung, Nguyệt Ẩn liền như một bóng ma nhanh chóng lướt đi. Mặc dù bên trong Đại Tự Tại cung đã được châm đèn, sử dụng pháp bảo làm cho sáng như ban ngày nhưng Nguyệt Ẩn xông vào bên trong, chỉ trong tích tắc hơn nửa số đệ tử của Đại Tự Tại cung không còn cảm giác được tung tích của họ.

Nếu bàn về ẩn nấp, ám sát thì thống lĩnh Nguyệt Ẩn của Ảnh La Sát thật sự là nhân vật cao nhất trên thế gian.

Vừa xông vào trong Đại Tự Tại cung, Nguyệt Ẩn lập tức giơ tay đưa mười viên đan dược cho Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết. Hơn mười viên đan dược đó đều tản ra mùi thơm rất lạ, cho thấy thống lĩnh của Ảnh La Sát mang theo thuốc chữa thương và bổ sung chân nguyên cũng không phải tầm thường. Trong nháy mắt khi cầm lấy chúng, Lạc Bắc cũng có thể cảm nhận được một chút pháp lực dao động rối loạn của Nguyệt Ẩn.

Hiển nhiên, mặc dù Nguyệt Ẩn cướp được hai người khỏi tay của Kỳ Liên Liên Thành nhưng khi đối địch với Phương Tam Bình và Kỳ Liên Liên Thành, y cũng bị tổn thương.

Nhưng vào lúc này, Lạc Bắc cũng cảm nhận được một làn hơi thở rất mạnh bao phủ lấy phương vị của ba người. Làn hơi thở đó thậm chí còn khiến cho người ta cảm thấy rất nóng.

Kỳ Liên Liên Thành đuổi theo.

Ánh mắt của Nguyệt Ẩn vẫn lạnh lùng như trước, trong tay y xuất hiện một viên đan dược đỏ như lửa. Không hề chần chừ, y nhét ngay nó vào trong miệng. Viên đan dược vừa mới vào miệng, Nguyệt Ẩn lập tức kêu lên đau đớn, miệng và mũi đều có máu tươi thám ra. Nhưng tốc độ của y cũng lập tức tăng lên.

Hiển nhiên viên đan dược đó được đặc chế, có thể bổ sung lực lượng chân nguyên và kích phát tiềm lực trong nháy mắt nhưng cũng làm cho thân thể bị thương.

Gần như ngay khi Nguyệt Ẩn nuốt viên đan dược đó mà nhanh chóng bay đi, một cái bàn tay to màu tím từ trên cao ập xuống đúng chỗ ba người vừa rồi khiến cho toàn bộ những gì trong phạm vi mấy trượng quanh đó biến thành bột phấn.

- Ai?

Đúng lúc này, năm sáu người đệ tử của Đại Tự Tại cung còn chưa kịp phản ứng hay có động tác gì thì tiểu Trà đã hóa thành mấy đạo huyết ảnh bổ tới làm cho bọn họ biến thành năm, sáu làn sương máu.

Lạc Bắc nuốt hết toàn bộ số đan dược mà Nguyệt Ẩn đưa cho vào bụng.

Dưới sự thúc dục chân nguyên của hắn, số đan dược đó lập tức hóa thành một dòng nước lũ. Dược lực quá mạnh xé rách rất nhiều kinh mạch trong cơ thể của hắn. Nhưng Lạc Bắc không hề để ý tới sự tổn thương trong cơ thể mình, chỉ mạnh mẽ dồn số dược lực đó vào để chuyển hóa thành chân nguyên.

- Lạc Bắc! Ngươi.

Lão nhân của Trạm Châu Trạch Địa tự tay huấn luyện Ảnh La Sát nên có thể nói đó là lực lượng tinh nhuệ nhất. Bọn họ thực hiện những nhiệm vụ vô cùng gian khổ cho nên đan dược mà Nguyệt Ẩn mang theo đều là những loại thượng phẩm. Hơn nữa, chúng đều có dược lực rất mạnh và hiệu quả nhanh. Nguyệt Ẩn cũng không ngờ được Lạc Bắc dám luyện hóa hết toàn bộ số đan dược đó. Cho dù bản thân hiểu được một số bí thuật nhưng Nguyệt Ẩn cũng không thể chịu đựng được. Lúc này, Nguyệt Ẩn có thể cảm giác được dược lực trong cơ thể Lạc Bắc như nổ tung, thậm chí nghe thấy được âm thanh kinh mạch bị vỡ. Nhưng điều khiến cho Nguyệt Ẩn phải hít một hơi thật sâu đó là Lạc Bắc không bị dược lực làm cho chết, thậm chí pháp lực dao động quanh người hắn còn tăng lên với tốc độ kinh người.

Cũng chỉ có Lạc Bắc tu luyện Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh mới dám luyện hóa đan dược như thế. Cũng chỉ có hắn và Kỳ Liên Liên Thành mới có thể chịu được việc đau đớn do kinh mạch bị nứt.

Lần này tuy rằng Nguyệt Ẩn không hiểu được Vọng Niệm Thiên Trường Sanh kinh nhưng hắn cũng biết Lạc Bắc có thể lợi dụng chân nguyên nhanh chóng tu bổ thân thể bị thương. Mà sự mạnh mẽ của Lạc Bắc càng khiến cho y thêm hiểu được tại sao Đông Bất Cố lại chấp nhận giúp Lạc Bắc.

Cũng chỉ có người như Lạc Bắc mới có thể đối địch được với một kẻ như Kỳ Liên Liên Thành.

- Chúng ta tới Đan Lư của Đại Tự Tại cung.

Đúng lúc này, Lạc Bắc đột nhiên nói với Nguyệt Ẩn.

- Tới Đan Lư?

Vào lúc này, mặc dù Nguyệt Ẩn đang di chuyển nhanh chóng nhưng y chỉ muốn lợi dụng địa hình để ẩn giấu hơi thở của mình, tránh để cho Kỳ Liên Liên Thành chặn giết. Bởi vì có được tấm bản đồ của lão Triệu Nam cho nên Nguyệt Ẩn và Lạc Bắc thông thuộc Đại Tự Tại cung như trong lòng bàn tay. Mà hơn một ngàn đệ tử của Đại Tự Tại cung đều xuất hiện cho nên nếu muốn ẩn nấp thì còn thành công hơn bên ngoài rất nhiều. Mặc dù hiểu được Lạc Bắc lo lắng cho tiểu Trà nhưng y cũng biết hắn nhận ra tình hình trước mắt và cũng hiểu được ý của mình. Tuy nhiên y lại không ngờ Lạc Bắc nói vậy cho nên cảm thấy khó hiểu quay lại nhìn hắn.

- Tuy rằng Kỳ Liên Liên Thành mạnh nhưng cũng không giết được chúng ta ngay.

Lạc Bắc vẫn tiếp tục khống chế chân nguyên trong người để chuyển hóa dược lực.

- Hơn nữa vào lúc này, y dung hợp với pháp bảo khiến cho không thể bổ sung được chân nguyên tiêu hao. Mặc dù ta và hắn đánh nhau bị thương, nhưng chỉ cần có đan dược là có thể hồi phục. Còn hắn thì chân nguyên đã hao tổn hơn nửa, cho dù không có Ly Thiên thần mang cũng có thể làm cho hắn chết.

- Hắn muốn giết chúng ta thì chúng ta quay lại giết hắn.

- Được.

Người tu đạo bình thường đối mặt với Kỳ Liên Liên Thành rất có khả năng bị uy thế của y làm cho sợ vỡ mật. Hơn nữa vào lúc này, Kỳ Liên Liên Thành dung hợp với Hạo Thiên kính nên rất khó có thể bị thương. Tuy nhiên sau khi dẫn dụ Phương Tam Bình đuổi theo rồi quay lại hội họp với đám Lạc Bắc, nghe thấy câu đó, ánh mắt của y trở nên sáng rực.

Giết được một nhân vật như Kỳ Liên Liên Thành, trong thiên hạ mấy ai có được cái cơ hội đó.

Mà ngay khi Nguyệt Ẩn sáng mắt lên, toàn bộ Đại Tự Tại cung đã đầy mùi máu tanh.

Nguyệt Ẩn, Lạc Bắc và Nạp Lan Nhược Tuyết gần như chẳng gặp nhiều trở ngại. Bởi vì sự tập trung của Đại Tự Tại cung đều về phía cái bóng người màu hồng.

Tiểu Trà đứng thẳng trên không trung của Đại Tự Tại cung. Pháp lực dao động bắt đầu khởi động cuốn ma khí đỏ như máu từ bốn phương tám hướng ập tới.

Trước mặt nàng, tất cả đệ tử của Đại Tự Tại cung đều cầm pháp bảo, bắt pháp quyết nhưng không dám tiến lên.

Uy lực pháp thuật và tốc độ Thần quang huyết ảnh của tiểu Trà thật sự quá nhanh. Tất cả pháp thuật và pháp bảo tấn công nàng đều thất bại. Mà ai ra tay với nàng cũng đều gặp phải sự phản kích, hơn nữa bọn họ không ai có thể ngăn cản được một đòn. Chỉ trong thời gian chừng hơi thở, đệ tử Đại Tự Tại cung chết trong tay tiểu Trà đã hơn năm mươi người.

Ma khí đỏ như máu giống như ngọn lửa hừng hực. Toàn bộ Đại Tự tại cung lúc này bị bao phủ bởi bóng ma của tiểu Trà.

Nhưng đám người huyền môn chính đạo lại không biết rằng tiểu Trà trước mặt mình trước đây chẳng khác nào một con kiến, có thể bóp chết lúc nào cũng được.

Gương mặt quyến rũ điểm thêm mấy cái vẩy hồng đầy yêu dị của tiểu Trà điểm thêm một nụ cười trào phúng. Vào lúc này, ý nghĩa của nụ cười đó lại càng thêm rõ ràng. Đây là nụ cười hàm nghĩa tất cả đệ tử của Đại Tự Tại cung chẳng khác nào huyết thực của mình. Trước kia, nàng chỉ là một tiểu yêu không cùng một tầng lớp với họ thì giờ phút này, bọn họ lại phát hiện ra ma nữ khủng bố trước mắt mình cao hơn bản thân họ quá nhiều.

- Tại sao ta như đã gặp cái trận này rồi?

Từ bên trong trận cuồng phong nhìn đám đệ tử của Đại Tự Tại cung không dám tiến lên, tiểu Trà đột nhiên thốt ra câu nói đó.

Đã gặp ở đâu rồi?

Phương Tam Bình và Hàn Vô Kỵ vừa mới lọt vào Đại Tự Tại cung nghe thấy câu đó thì run người.

Từ khi nào đã có cảnh tượng như vậy?

Trong tất cả các phái lớn của huyền môn chính đạo đã bao nhiêu năm không có cảnh tượng này?

Nhìn tiểu Trà, Phương Tam Bình và Hàn Vô Kỵ đều nhớ tới cảnh tượng cái huyết ảnh ngạo thị thiên hạ bốn trăm năm trước.

Bạn đang đọc La Phù của Vô Tội
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.