Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Ý Nhi trở về, Trần Thanh tối đến hái hoa Trần Tịch Nhan

Tiểu thuyết gốc · 2384 chữ

Sau khi dọn xong căn phòng, thì con gái của Trần Tịch Nhan phú bà về, nàng nhìn thấy căn nhà hôm nay sạch sẽ cũng như có một người đàn ông trong nhà đành nhíu mày, người này là ai tại sao trong nhà mình.

Trong lúc con gái Trần Tịch Nhan suy nghĩ trong lòng, thì phú bà Trần Tịch Nhan lên tiếng, sau đó nhìn về Trần Thanh giới thiệu.

Con gái đây là em trai họ hàng của nhà chúng ta, sau đó nhìn về phía Trần Thanh giới thiệu con gái mình.

Trần Thanh đây là con gái ta, tên Trần Ý Nhi, con bé 14 tuổi cũng mới học lớp 8 thôi, con chào chú đi.

Trần Ý Nhi nhìn về Trần Thanh cảm thấy hắn không lớn hơn mình bao tuổi liền hỏi.

Mẹ ơi, con nhìn thấy chú ấy không lớn hơn con mấy tuổi sao lại kêu chú chứ, mà nhà ta quen nhà anh ta sao.?

Trần Thanh nghe vậy liền cười, hắn đổ mồ hôi con gái của Trần Tịch Nhan thật biết nhìn, sau đó Trần Thanh giới thiệu hắn lần nữa.

Ừ, vậy kêu anh đi, ta cũng chỉ 18 tuổi thôi, mà cha anh cũng là chú của Trần Tịch Nhan chị ấy thôi, vì cha lên tuổi nên để ta trễ hơn nên cũng trẻ.

Nghe Trần Thanh giới thiệu nói rõ nguyên do, cô gái nhỏ đi tới dò xét, sau đó ừ một tiếng nói.

Ừ ừ, như vậy cũng được, tuy anh là em trai mẹ ta, nhưng anh lớn hơn ta có ít tuổi, kêu chú cháu thì thấy không được lắm.

Trần Tịch Nhan đứng một bên cười, nhưng thấy hai người hòa đồng cảm giác vui vẻ, sau đó lại nghĩ tới việc xấu hổ làm với Trần Thanh làm lén lúc với con bé, như vậy nàng cảm thấy tội lỗi, cũng như phấn khích, con người nàng run lên, tim đập liên hồi vì hưng phấn.

Sau khi Trần Ý Nhi nói chuyện hợp với Trần Thanh, hai người càng nói nhiều chủ đề hơn.

Tại sao hai người lại hợp như vậy, rất đơn giản, Trần Thanh đã xem ký ức của Trần Ý Nhi nàng cô đơn, mẹ nàng thì luôn đi công tác bởi vậy nàng rất ít ai chơi, cũng như muốn có một người bạn.

Thường ngày nàng chỉ muốn có người chơi cùng không xem cấp bật mà sợ nàng, nhưng không hiểu sao những người khác cung kính nàng cũng như ít qua lại với nàng.

Hồi nhỏ nàng còn tiếp xúc cha nàng cặn bã thế nào, lấy hết gia tài mẹ nàng, còn bắt mẹ nàng chọn, vì thương nàng mẹ nàng Trần Tịch Nhan đã từ bỏ tài sản đó.

Cho tới khi mẹ làm ăn lên giàu có thì hắn cha nàng lại muốn quay lại, sau đó còn lấy con dao ra đâm mẹ nàng, nhưng lúc đó có người thần bí cứu mẹ nàng.

Người đó cứu xong lại đi, kêu Trần Tịch Nhan cứ sống hạnh phúc cuộc đời mình đi, sau đó quay sang nhìn Trần Ý Nhi mỉn cười biến mất.

Kể từ ngày đó, Trần Tịch Nhan mẹ nàng lại như cơn gió bão thuận buồn xui gió làm ăn lên, trở thành phú bà thực sự, công ty của người cha cặn bã bị mua cũng đã lên như diều gặp gió, sau đó mẹ nàng thành phú bà thứ 3 của giới phú bà giàu nhất.

Trần Ý Nhi rất tự hào, nhưng không có niềm hạnh phúc thật sự, sau đó Trần Thanh tới và nói chuyện với nàng, cũng như biết sở thích làm nàng thích thú mà nghe cùng hắn nói.

Bên ngoài nàng ý lạnh, bên trong tim nàng như rực cháy muốn ai đó che chở lấy căn nhà.

Trần Thanh xem hết ký ức cũng không có kỹ năng nào trong nàng, chỉ là bề ngoài mặt ổn định kỹ năng đó có thể nói là diễn kỹ cao siêu, nhớ nó mà ai cũng tưởng nàng lạnh lùng khó gần nên khó tiếp cận.

Trần Thanh kỹ năng nào cũng muốn, hắn xem diễn kỹ này cũng hay cũng muốn, lỡ đâu sau này cần cái kỹ năng này thì sao.

Trần Thanh nhận được nó sau đó biết như thế nào sử dụng, rất nhanh hắn nhập vai cái anh trai tốt, làm cho Trần Ý Nhi càng có thiện cảm hơn với hắn.

Trần Tịch Nhan lúc này làm việc, nàng thực sự quá nhiều công việc khó đếm xuể, khi biết ký ức của Trần Ý Nhi chỉ cần mẹ bên cạnh muốn được mẹ yêu thương, Trần Thanh liền tới phòng của Trần Tịch Nhan.

Là ai.?

Là ta Trần Thanh đây, Trần Thanh gõ cửa vang vọng nói vào.

Trần Tịch Nhan sau đó kêu hắn vào đi, Trần Tịch Nhan đang bận làm việc nên không chú ý nhiều.

Mà Trần Ý Nhi đã ngủ mất, Trần Thanh đi tới cũng chỉ thấy Trần Tịch Nhan đang vùi đầu làm việc.

Sao thế chị, có cần em giúp không, Trần Thanh đi tới ôm luồng lấy qua eo nàng nói.

Đừng làm rộn, chị đang bận, công việc này quan trọng em không giúp được đâu.

Trần Tịch Nhan không thèm để ý Trần Thanh sờ mó lấy trên ngực mình mà đáp lại.

Chị à, nói cho em có khi em giúp được chị mà, chị nên chơi với con bé Trần Ý Nhi nhiều hơn đi, em hiểu con bé rất muốn chị, tình thương của chị.

Trần Tịch Nhan nghe vậy ngừng bấm máy tính lại, sau đó quay lại nhìn Trần Thanh.

Hai người ôm nhau nhìn nhau đắm đuối một chút Trần Tịch Nhan nói.

Thật ra chị rất muốn cùng con chị có một cuộc hành trình vui vẻ của hai mẹ con chị, nhưng công việc quá nhiều, chị cũng bất đắt dĩ mà chịu thôi em à.

Em biết đấy, ở cái nhà này, chỉ có chị gánh vác công việc, nên chị dù rất là muốn được vui vẻ với con chị, nhưng nếu chị không cố gắng, chị sẽ không cho con chị hạnh phúc nữa.

Nói xong nàng sờ lấy bên ngực Trần Thanh vuốt ve, cũng tựa vào trong lòng ngực Trần Thanh.

Cảm thấy phú bà tựa vào người, cảm giác cũng sảng khoái, mùi hương của Trần Tịch Nhan phú bà thoang thoảng bay xông vào mũi hương thơm đầy quyến rũ làm cho Trần Thanh như được tẩy rửa thân thể ôn nhu lan ôm lấy nâng mặt nhỏ xinh đẹp của phú bả lên hôn nhẹ lên bờ môi.

Hai người mãnh liệt hôn nhau liên hồi, Trần Thanh đưa đầu lưỡi vào, tay hắn cũng không ngừng bóp lấy vú mền mại của nàng.

Hai lưỡi quấn lấy nhau người chi ta đuổi thâm tình vô cùng.

Sau 5 phút hôn hai người mới buông nhau ra, Trần Tịch Nhan thở hổn hển vì bị hôn làm cho choáng váng.

Trần Tịch Nhan lúc này đẩy Trần Thanh ra nói, như vậy được rồi, ngày mai chị sẽ cho em làm.

Trần Thanh nghe vậy ôm lấy cơ thể dựa sát vào nói.

Sao được, chị làm cho côn thịt em cứng rồi, chị phải chịu trách nhiệm với nó chứ.

Trần Tịch Nhan nghe vậy liền nói, không được chị phải làm việc, nếu không ngày mai là không kịp.

Trần Thanh nghe vậy liền nhìn vào máy tính, sau đó nhíu mày, bài thảo này chị làm sao.

Trần Tịch Nhan nghe vậy liền ừ một tiếng, nhưng nàng cũng đau đầu vì chỉ làm bản thảo này không có gì đổi mới.

Trần Thanh ôm lấy Trần Tịch Nhan nói, chị tin em một lần chứ, em sẽ làm cho chị, nếu chị thấy không được thì em sẽ không làm vậy với chị nữa.

Còn nếu em làm được, chị phải chơi với Trần Ý Nhi cũng như cho em mỗi đêm làm tình với chị, còn nữa em muốn vào công ty giúp chị.

Trần Tịch Nhan liếc mắt nhìn Trần Thanh sau đó ôm cổ Trần Thanh nói.

Em nhiều yêu cầu quá đấy, nhưng chị giờ là của em nếu không được làm với em sao chị sống sao nổi.

Hay là như vậy, nếu em làm không được, thì sẽ mặc áo hầu gái 1 tháng, hì hì như vậy được chứ.

Chị, như vậy cũng nghĩ ra, sao chị lại nghĩ ra cách này vậy.

Hì hì, vậy là em sợ thua sao, nếu sợ thua thì giờ em đi ra ngoài đi, để chị nghiêm túc làm việc.

Hừ hừ, chị nói gì vậy, em nhất định làm cho chị xem, em sẽ không thua đâu, em sẽ cho chị thoải mái mỗi ngày. Cho chị hạnh phúc nhất.

Từng lời nói của Trần Thanh làm cho Trần Tịch Nhan xúc động, sau đó nhìn Trần Thanh hôn lên miệng hắn, được rồi vậy em vô làm đi.

Sau đó Trần Thanh bước vào máy tính, hắn đánh rất nhanh, trình độ làm việc hiểu quả hơn Trần Tịch Nhan, còn có vô số ý tứ đặt biệt làm cho Trần Tịch Nhan như là tỏa sáng hiểu ra.

Sau đó càng vui mừng nhảy vào người Trần Thanh, em làm tốt lắm, chị thật sự yêu em rồi đó, tới tối nay chị sẽ cho em thưởng thức chị coi như phần thưởng.

Trần Thanh làm sao mà bỏ qua được, nhào tới hôn lấy bờ môi thơm của Trần Tịch Nhan phú bà, đầu lưỡi cùng đầu lưỡi nàng quấn quanh, hai vú cũng bị hắn bóp méo đủ thứ.

Sau đó hắn hôn cổ nàng, sau đó lưỡi hắn trượt xuống vú hôn lên, lưỡi hắn như xà mà quần quang đầu vú. Sau đó ngậm vào cái núm vú mút.

Chùn chụt, chùn chụt, âm thanh kêu lên liên hồi, tiếng rên cũng phát ra, Trần Thanh liền dùng tay lắc lắc cái l-n đầy dâm thủy, hắn càng lắc dây dưa, Trần Tịch Nhan càng sướng, càng phê pha, nàng la oai oái làm cho côn thịt Trần Thanh càng to cứng.

Sau đó Trần Thanh dùng côn thịt đâm vào cái l-n đút vào, phọt một cái, đâm xuyên tới tử cung, cảm giác khoái cảm dâng trào trong hai người, bắt đầu la rên rỉ không ngừng.

Đùng đùng đùng đùng.

Kêu lên xác thịt va chạm, hai vú lắc lư, hai tay bị Trần Thanh nắm giữ, l-n bị côn thịt xông tới mạnh mẽ đ-t không ngừng, dâm thủy chảy đầy ra sàn, hai người khoái cảm đạt tới cực hạn.

2 tiếng hét lên ta ra, tinh dịch cùng âm tinh phun ra chất mật liên tục phun băn ướt hết lên người Trần Thanh.

Nhưng hắn không để ý, sau đó đem Trần Tịch Nhan lật người lại, dùng chiêu truyền thống đ-t nàng, hai tay bóp vú, miệng cúi xuống ngậm lấy bờ môi, hong hắn như ra vào l-n Trần Tịch Nhan phú bà, Trần Tịch Nhan như bị rót lấy thêm lần nữa tinh dịch, làm sôi trào nóng hổi, làm cho nàng phê như con tê tê co giật phun ra chất mật.

Cho tới gần sáng Trần Thanh mới buông tha, hai người nằm ngủ với nhau, Trần Tịch Nhan là chủ công ty cũng gửi bản thảo cho thư ký, nên không tới cũng bình thường.

Trần Ý Nhi lúc này cũng ngủ tới trưa, đi ra thì thấy bàn thức ăn cùng mẹ cũng như có Trần Thanh nữa.

3 người ngồi vào ăn, Trần Thanh lúc này vô chủ đề, không bàn công việc, mà bàn về đi chơi, Trần Thanh biết Trần Ý Nhi thích chỗ bãi biển bàn về nó.

Trần Ý Nhi như được tầng số nói liên tục, Trần Thanh điều đáp được. Hắn cũng không quên chọc ghẹo Trần Tịch Nhan làm nàng đỏ mặt, nhưng cũng vui vẻ.

Gia đình này lâu rồi mới thấy sức sống như vậy, sau đó Trần Tịch Nhan nói với Trần Ý Nhi sẽ cho Trần Thanh vào công ty, nhưng cũng cho chức vụ bé, không thôi cổ đông khác sẽ không đồng ý.

Trần Ý Nhi nghe vậy liền chúc mừng, nàng tự nhiên đi tới hôn vào má Trần Thanh nói cảm ơn.

Sau đó đỏ mặt đi lại chỗ ngồi ăn cơm, Trần Thanh cũng muốn làm diệu đi lúng túng mà bàn về việc bãi biển, sau đó 3 người quên đi xấu hổ lúc nãi.

Buổi đi bãi biển đợi Trần Ý Nhi nghỉ hè, còn về ngày mai Trần Tịch Nhan phú bà cùng Trần Thanh tới công ty, Trần Tịch Nhan phú bà cũng đã thông báo.

Sau đó buổi tối, Trần Thanh cũng tới chỗ Trần Tịch Nhan nhưng hai người chỉ làm 2 nháy sau đó ôm nhau ngủ.

Sáng hôm sau bà mập Lý gọi điện nói con bé Lý Niệm nhớ hắn, muốn gặp hắn, Trần Thanh lúc này nói là có việc bận mấy ngày sẽ về.

Lý Niệm lúc này nghe máy, đang nói chuyện, thì bị Trần Thanh dùng kỹ năng tiểu bạch kiểm hóng nàng, làm nàng cảm thấy thoải mái cho Trần Thanh 1 tuần sau gặp nàng.

Trần Tịch Nhan phú bà một bên nhìn, sau đó lại khen Trần Thanh dẻo miệng, Trần Thanh ôm lấy Trần Tịch Nhan hôn lên, vì sắp lên công ty, nên hai người cũng không ân ái điên cuồng được, chỉ chờ buổi tối.

Trần Tịch Nhan đã đưa tới công ty, người công ty cũng sắp xếp cho Trần Thanh làm trưởng phòng.

Vừa đi vào phòng nam nữ điều có làm cho Trần Thanh lần đầu thấy vậy, những người này ăn mặc sang trọng, có người nhìn Trần Thanh chán ghét nữa, vì vị trí này đáng lẽ sẽ có 3 hay 4 người tranh giành nhưng ở đâu Trần Thanh cướp mất.

Bạn đang đọc Ký Sinh Toàn Năng sáng tác bởi Wewakaka
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wewakaka
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 377

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.