Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Tình Cứu Chữa

Tiểu thuyết gốc · 668 chữ

Mãi đến cuối chiều, ánh Mặt Trời dần buông, tộc nhân của bộ lạc mới trở về. Có cả thảy 47 dã nhân tất cả, nam thì đóng khố da ở trần, nữ thì có thêm mảnh da thú che phần ngực, trông thật thô sơ và lạc hậu.

Từ lúc trở về, sắc mặt bọn họ lộ vẻ khó coi, có người mệt rã rời, chật vật thở dốc. Còn có tên thì bị thương khá nặng, phải có người dìu vào trong. Minh Phong tò mò, mon men lại gần quan sát. Rồi hỏi Daji:

_ Hắn bị gì rồi? Trông khá đau đớn.

_ Nhóm săn bị tấn công, có ba người bị giết. Còn hắn bị thương đem về - Daji trả lời

Tên bị thương được dìu vào trong, dựa lưng vào bức tường đá. Vết thương hở, chưa có dấu hiệu đông, rỉ máu từng đợt. Bỗng dưng tên đó đau đớn rên la, gương chịu đựng, ướt đẫm mồ hồi:

_ Đau quá! Ta sắp chết mất.

_ Nguy rồi! Mau cứu hắn đi - Minh Phong lo lắng.

_ Vết thương chảy máu đen, chúng ta không cứu được - Daji buồn rầu.

Các tộc nhân xung quanh nhìn nhau, lắc đầu ngao ngán, ai cũng bó tay. Vết thương chảy máu đen, ở đây coi như sẽ chết, không ai có khả năng.

Riêng Minh Phong thì khác, hắn liền đi tới, kiểm tra vết thương. Tuy nó chảy máu, có dấu hiệu nhiễm khuẩn nhưng không quá nghiêm trọng, chỉ cần sơ cứu sơ, theo dõi kĩ là ổn.

Tuy Minh Phong không biết được ở đây là đâu nhưng có thể đoán nơi này chắc là khu vực cách biệt với thế giới. Từ sự kì lạ của hệ sinh thái nơi đây, cho đến cách sinh sống không khác thời kì đồ đá, như thêm phần khẳng định cho suy đoán của hắn.

Y tế ở đây cũng vô cùng lạc hậu, hầu như không biết làm gì, đến cả sơ cứu cơ bản cũng không, nên bị thương nặng ở đây chả khác nào cái chết, thật sự khó hiểu những vết sẹo trên người nhóm thợ săn.

Gác lại chuyện đó, Minh Phong bắt đầu cứu chữa. Đôi tay hắn nhanh chóng lấy ra một cục nhầy màu hổ phách, to vừa nắm tay, xoa xoa rồi bịt vào vết thương cầm máu.

_ Gios, ngươi đang làm gì thế? Ngươi đã khỏe chưa? - một thân hình tiến tới gần hỏi.

Nhờ Daji kể nên Minh Phong cũng đoán ra là ai. Hắn tên Kai, thũ lĩnh hiện tại của bộ tộc. Để được tộc nhân tín nhiệm, tôn lên làm thũ lĩnh, chắc chắn không tầm thường.

Tên Kai rất thông minh, nhạy bén. Hắn dùng đầu óc để chèo chống bộ lạc qua được mấy mùa đại hạn. Cơ thể cường tráng, khỏe mạnh được rèn dũa qua vô số cuộc chiến. Các vết sẹo dài và lớn trên người hắn chính là bằng chứng cho sự gan dạ, dũng mãnh của thũ lĩnh chiến binh bộ lạc.

_ Kai thũ lĩnh, ta không sao. Ta biết cách cứu hắn.

Minh Phong không do dự đáp. Một phần khi trước hắn có học dược nên mấy ca sơ cứu này khá dễ, nhưng đó là khi có đầy đủ dụng cụ y tế. Còn hiện tại, tộc nhân còn ăn lông ở lỗ, thiếu thốn đủ thứ, đến cả thuốc sát trùng cơ bản cũng không, việc này là người khác sẽ gặp khó.

May mắn thay khi nãy Minh Phong dạo xung quanh, hắn phát hiện có rừng thông cách không xa về phía Đông bộ lạc.

Cũng không quá ngạc nhiên vì theo như hệ phân hóa thực vật ở đây thì khu đá hoang này thuộc hệ sinh thái triền núi. Nơi phân bố chủ yếu cây thuộc họ lá kim, trong đó có cả thông, là chuyện bình thường.

Có điều...

Bạn đang đọc Tân Thế Đại Lục - Kỷ Nguyên Đồ Đá sáng tác bởi nhoxga0512
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhoxga0512
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.