Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Lại Bộ Lạc

Tiểu thuyết gốc · 700 chữ

Mãi đến chập tối, cũng là lúc nhóm thợ săn trở lại hang, đem thức ăn về, như mọi ngày. Có điều, ánh mắt của toàn bộ tộc nhân lại ngạc nhiên, miệng há hốc nhìn, vì đó chính là cá, nhóm thợ săn bắt được rất nhiều cá.

Để ăn cá, khi trước, thời mà Minh Phong còn đang ở TK21, rất chi bình thường. Nhưng ở đây, thời nguyên thủy đồ đá này, cá là món ngon nhưng rất hiếm. Bởi khi chưa có cách bắt, mà chỉ đợi mùa hè, suối khô mới bắt được, đâm ra thịt cá càng trở nên quí giá.

Cả bộ lạc vây xung quanh, tò mò nhìn các xiên cá, trông vô cùng hấp dẫn. Bởi đối với bọn họ, cái ăn để sinh tồn, huống chi được ăn món ngon cơ chứ. Trong nhóm đó, có một bóng hình cà nhắc tới gần Minh Phong, cơ thể thanh mảnh, nhỏ con đó, giờ đã hồng hào, sức khỏe đã tốt lên, đó là Lui

_ Gios, ta cám ơn người nhiều - Lui cứ liên tục nói.

_ Haha, không có gì - Minh Phong xuy tay ngại ngùng nói.

Bỗng từ đâu, Kai cũng tiến ra giữ hai người, miệng liền nghiêm nghị nói:

_ Lui, ngươi nên gọi Gios là thũ lĩnh.

Rồi cũng quay ngoắt sang, nhìn vào tốp người vây quanh, nói to:

_ Gios rất thông minh, biết cứu chữa Lui, lại có thể bắt được cá. Từ giờ, Gios sẽ là thũ lĩnh của chúng ta, giúp bộ lạc Đá Hoang phát triển.

Dù có hơi ngạc nhiên, Minh Phong cũng hiểu lại ngay, rồi làm dấu cảm ơn như tộc nhân hay làm. Ở đây, nơi khỉ ho cò gáy này, thức ăn chính là tiền, là quyền lực, hắn có chút trí tuệ nên làm thũ lĩnh cũng tốt, mà theo đó, trách nhiệm cũng lớn hơn.

Tối hôm đó, ngọn lửa bộ lạc lại thắp sáng như bao ngày, mùi thịt nướng không còn, thay vào đó mùi cá nướng thơm nức mũi, thoang thoảng trần ngập khắp hang. Không khí vui vẻ cũng hiện rõ trên mặt toàn tộc nhân.

Món cá chính là thức ăn tốt để phát triển trí tuệ. Có điều, trong tương lai, săn bắt như vậy sẽ ảnh hưởng ít nhiều đến môi trường của chúng. Minh Phong sẽ cố gắng tìm cách bắt, nuôi số lượng một vài giống thích hợp mà thôi.

Vừa không phải đi xa tìm kiếm, tránh các mối hiểm nguy khi đi trong rừng. Hơn nữa, không bị thời tiết ảnh hưởng, lại không bị dịch bệnh, chăm chúng sẽ to hơn, hiệu quả cao hơn nhiều. Mà trước tiên, cần phải bắt sống chúng cái đã. Thế là vài ý tưởng lại nhen nhóm trong cái đầu của hắn.

Sau bữa ăn ngon miệng, dưới ảnh lửa bập bùng, các gương mặt quen thuộc hiện lên. Minh Phong, Kai, Daji, Lui và các thành viên của đội săn, cùng một vài người già ở lại.

Các thành viên khác, hoặc là nhóm hái lượm, hoặc là nhỏ tuổi, trẻ hơn thì biết ý, không ai bảo ai lui dần vào trong để nghỉ ngơi, nhường lại ánh lửa cho đội săn bắt bàn bạc.

_ Gios, hiện tại cũng sắp kết thúc mùa lá vàng, tiếp theo chính là mùa tuyết rơi. Chúng ta cần lên kế hoạch trữ đồ ăn cho bộ lạc - Kai giải thích.

_ Gọi là mùa đông đi, vậy còn bao lâu nữa? Ta còn nhiều chuyện muốn thực hiện lắm - Minh Phong hỏi lại.

_ Đúng thì tầm này tháng thôi - Kai lẩm nhẩm tính rồi nói. Cùng lúc đưa 1 ngón tay lên.

_ Ra là vậy - Minh Phong gật gù nghe Lui giải thích - Trong mùa đông tới, ta đích thân phổ cập cho toàn bộ tộc nhân.

Nhóm thợ săn vui mừng, vì được thấy trí tuệ cao siêu của Minh Phong nên mọi người đinh ninh rằng phổ cập là cái gì đó rất thú vị, có ích cho bộ lạc. Mà không ai biết đó là rất nhàm chán.

Bạn đang đọc Tân Thế Đại Lục - Kỷ Nguyên Đồ Đá sáng tác bởi nhoxga0512
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhoxga0512
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.