Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bi kịch

Tiểu thuyết gốc · 2415 chữ

Thiên Phong là một sinh viên đại học , nói là sinh viên đại học nhưng thời gian dành cho việc học thì lại ít đến đáng thương.

Cậu là nguồn lao động chính trong gia đình 4 người , gồm cha mẹ và em gái . Khi bước vào đại học với tinh thần khát khao học tập để thay đổi gia cảnh , thay đổi cuộc sống khó khăn của gia đình. Mơ ước về một tương lai của tuổi trẻ … Nhưng

Bi kịch ập đến với cậu một cách đau đớn . Cha mẹ bị tai nạn giao thông , mất khả năng lao động thậm chí đến việc đi lại cũng khó khăn .Vì điều trị cho bố mẹ mà tài sản duy nhất của gia đình là ngôi nhà cũng đã phải bán đi . Một mình câu gánh trên vai tiền sinh hoạt, tiển điện , tiền nước , tiền thuốc , tiền trọ , tiền học phí của hai anh em , em gái Phong đang học lớp 11 của một trường chuyên của thành phố , tương lai cũng đầy rực rỡ.

Minh Ngọc em gái của Thiên Phong , ở tuổi 17 là tuổi mà người con gái như một nụ hoa sắp nở , tuổi của sự ngây thơ , hồn nhiên … Vừa học giỏi , lại xinh đẹp nên Minh Ngọc hiển nhiên trở thành hoa khôi của trường , được rất nhiều cái đuôi theo sau và cũng gặp nhiều ánh mắt chứa sự ghen ghét .

Tuy là được nhiều người theo đuổi thậm chí cũng đã có người tỏ tình nhưng tất cả đều nhân được là sự từ chối của cô. Biết tin bố mẹ gặp tai nạn , Ngọc quyết định xin nghỉ học để phụ giúp cho gia đình.

“ Không được , tuyệt đối không được . Em phải lo học , chuyện gia đình và học phí để anh lo. Em con gái mà còn chưa đủ tuổi lao động thì làm được gì chứ !” Phong như hét lên với em gái .

Ngọc cuối đầu , chỉ biết nắm chặt tay , đôi mắt thì đỏ hoe ngập nước “ Em chỉ muốn giúp đỡ anh hai . Anh cũng phải đi học mà , một mình anh có lo hết được không ? “

Nhìn biểu hiện của em gái, Phong cảm thấy một chút nghẹn , một chút nhói trong lòng , cảm thấy quyết định của mình là đúng đắn. Phong tiến tới , ôm chặt em gái vào lòng mình , xoa đầu Ngọc :” Dù cả bầu trời có sập xuống thì vẫn có anh chống đỡ mà . Em nếu muốn giúp đỡ hai thì hãy học hành thật tốt , đậu đại học , tốt nghiệp ra trường làm việc thỉ gia đình mình mới có tương lai . Anh hai cũng quyết định sẽ nghỉ học để làm việc rồi , dù sao thì kì này anh hai cũng rớt môn vì trốn tiết quá nhiều . Cho nên nghe lời hai , em là tương lai của gia đình mình , anh tạm thời sẽ gánh phần nặng nhọc này vì anh là đàn ông là trụ cột của gia đình mình và cũng là anh hai của em . Hứa với anh là bỏ cái suy nghĩ nghĩ học đi nha .”

Nghe nhửng lời nói của Phong , Ngọc chỉ biết khóc , khóc ướt cả áo của Phong . Như đã thông suốt , Ngọc ngước lên nhìn Phong thật lâu rồi nói : “ Em sẽ nghe lời anh sẽ lo học nhưng anh hai cũng phải hứa với em là làm việc cũng không được làm qua sức , phải giữ sức khỏe . Bây giờ em chỉ còn anh là điểm tựa duy nhất nêu anh có gì thì chắc em cũng không muốn sống nữa .”

“ Đồ ngốc nói bậy bạ gì đó , anh còn phải khỏe mạnh chứ , mấy năm nữa là anh ăn bám em đó nha , đến lúc đó đừng nói là không quen biết anh .” Phong vừa cười vừa nói :

Ngọc cũng cười , nụ cười em rất đẹp như khiến trăm hoa đua nở : “ Em biết rồi , thôi em đi nấu cơm đây đến giờ cơm rồi .”

Cha mẹ Phong ở nhà trong nghe cuộc nói chuyện của hai anh em cũng không khỏi nghẹn ngào , nước mắt như vẫn muốn rơi , còn miệng thì như muốn cười , trong tâm khảm thì 3 phần trách sao số mình lại khổ như thế nhưng 7 phần lại mãn nguyện thì có 2 đứa con hiểu chuyện , lương thiện , trưởng thành .

Phong nghỉ học bắt đầu đi làm việc , trải qua rất nhiều công việc từ phụ hồ , phục vụ nhà hàng , khách sạn hay bốc vác , làm thêm ở những cửa hàng tiện lợi nhưng thật sự thu nhập là không đủ cho chi tiêu hàng tháng . Cuộc sống đưa đẩy cuối cùng Phong đến được với nghề Shipper , một nghề nghiệp ra đời theo thời đại công nghệ phát triển . Mỗi ngày anh chạy từ 6 7 giờ sáng đến 9 10 giờ đêm , làm việc hơn 15 tiếng trên ngày với khoảng 40 45 đơn hàng thu nhập hơn 20 triệu mỗi tháng. Nhờ đó mà Phong đã phần nào giảm bớt được áp lực về tiền trong cuộc sống nhưng vẫn là không đủ …

Chàng trai 22 tuổi , hai từ “ thanh xuân “ với Phong bây giờ chỉ là những ngày đội nắng , dầm mưa trên mọi nẻo đường của thành phố , gặp biết bao nhiêu người , có người dễ tính trước những sai sót của mình mà bỏ qua , có người lại kì cục , khó ưa dù mình làm rất tốt đối với mỗi đơn hàng nhận được . Gặp gỡ , lắng nghe các shipper đồng nghiệp kể về cuộc sống của mình , đa phần là khó khăn ( một phần là chạy vì đam mê ), qua đó Phong cũng thấy , cũng cảm nhận được sư đồng cảm với bản thần mình . Nhiều khi nhận được tiền tip của khách là Phong lại cảm thấy vui vẻ .

Từ một người không bao giờ đụng đến thuốc lá , rượu bia nhưng bây giờ việc hút thuốc lại như một thói quen …

Người ta hay nói Sài Gòn “ hoa lệ “ nhưng “ hoa “ là cho người giàu , “ lệ “ là cho người nghèo . Nơi phồn hoa , tráng lệ nhất cũng là nơi nghèo khó , vất vả nhất .

Nhìn bạn bè cùng cấp khoe ảnh người yêu , khoe ảnh check in sang trọng , khoe ảnh đi du lịch hay mua những thứ đắt tiền , nhìn cuộc sống của họ rồi lại nhìn vào bản thân chỉ biết mỉm cười rồi thở dài … Một người đến thời gian ngủ cũng phải tiết kiệm thì khi nào mới có thể sống thoải mái được chứ , khi nào mới có người yêu trong khi đến chính bản thân mình còn chưa lo xong . Nhiều người thắc mắc những người như vậy thì khi họ buồn thì họ sẽ làm cái gì ?

Không phải làm mình làm mẩy hay làm này làm nọ nha . Với Phong có 2 thứ để bản thân giải trí : một là chơi game , hai là đọc truyện .. Cả 2 thứ như là một thế giới khác cho mình , một thế giới không phải vất vả , mệt nhọc như thực tại , game vừa giải trí vừa để giết thời gian , còn mỗi một bộ truyện là một thế giới mới , một thế giới trong tưởng tương của bản thân . Đọc nhiều thể loại truyện giúp mình có thể nhìn cuộc sống với nhiều góc nhìn khác nhau , hiểu hơn về con người về long người , về sự nổ lực , kiên cường , nhiều khi đọc sách ta lại thấy chính mình như đang trong câu chuyện qua những dòng chữ ….. Thật sự nhiều lúc Phong chỉ muốn mình bùm một phát là Isekai (chuyển sinh ) sang thế giới khác .

Quay về thực tại đang ngồi chờ đơn ( ế quá ) , thì tiếng * tin tin * của Messenger :

“ Anh hai ơi , có tiền đóng học phí kì này chưa anh .

Em còn thiếu 3 triệu nữa , mấy hôm nay em đi dạy thêm cũng được thêm ít tiền nè. Thấy em giỏi không ?“

Phong mỉm cười :

“ Anh biết rồi , tối về anh hai gửi cho .

Em gái của anh là giỏi nhất 😊 “

Đang mãi chat thì có đơn hàng mới :

Nhiệm vụ lấy hàng : “ Quán ABC , địa chỉ xyz “

Nhiệm vụ giao hàng : “ Tên khách 777 , địa chỉ *

“ Thôi anh có đơn rồi , anh đi ship đây tối về mình nói chuyện .”

“ Dạ ! Em biết rồi . Anh chạy xe cẩn thận nha . Thương anh đẹp trai nhất “

“ Anh biết rồi . Em xinh gái nhì !! HaHa ”.

Vừa gọi khách xác nhận đơn hàng xong , đang hì hục chạy tới quán lấy món thì * Reng Reng * cứ tưởng là khách gọi lại , Phong chạy tấp vô lề bật máy lên nghe :

“ Alo , chị còn nhắn gì nữa hả ?”

Thì bỗng một giọng nói như hét vào tai Phong , tiếng bà chủ nhà trọ :

“ Nữa cái gì hả mạy ? Chừng nào mày đóng tiền nhà hả , cho mày nợ hết tháng này là 3 tháng rồi . Cuối tuần này mà không đóng thì dọn đi cho cô nha . Tao thấy gia cảnh nhà mày cũng khó khăn , đã cho mướn giá rẻ rồi , cũng không bắt ép phải đóng liền . Mày cũng hứa với cô rồi, mà toàn hứa lèo không hà .

Chốt cho cô một câu đi khi nào con đóng tiền nhà được . Không nhiều thì ít , chứ không có cái kiểu hẹn lần hẹn lựa này nữa . ”

Phong thở dài rồi trả lời :

“ Dạ , để tối nay con qua gửi cho cô trước 1 tháng , còn 2 tháng cô cho con thiếu ít bữa con đóng luôn ạ .”

“ Cô cũng không làm khó con , tối nay nhớ qua đóng tiền nhà . Chạy xe cẩn thận .“

Phong hơi bất ngờ , khi mới nghe cô lớn tiếng xong rồi lại kêu chạy xe cẩn thận :

“ Nay cô cũng lo cho con nữa hả ? ”

Phong nghe tiếng cô cười bên đầu dây kia :

“ Mày chết ai đóng tiền cho cô hả ? “

Phong đứng hình mất 5 giây rồi bị đánh thức bởi tiếng cúp máy của cô . Rồi lại nổ máy xe tiếp tục đi giao hàng .

10 giờ tối sau khi đưa tiền cho cô chủ trọ , Phong đi long vòng quanh khu phố tới công viên , đứng cạnh hàng rào nhìn trời đêm , nhìn ánh đèn đường ánh lên mặt hồ yên tỉnh . Màn đêm buông xuống , bóng hình người thanh niên …

Phong móc trong túi áo mình , lấy ra gói thuốc lá . Vừa để điếu thuốc lên miệng thì một cơn gió thổi qua và thổi bay luôn điếu thuốc .

Vừa cuối xuống tìm điếu thuốc vừa nghĩ :” Cả thế giới cứ như đang chống lại mình nhỉ .“

Nhặt điếu thuốc lên , đặt lại lên miệng , bật lửa lên thì * Ào Ào * .

Trời mưa như trút nước , Phong vôi chạy lại một gốc cây gần đó . Ngước lên nhìn bầu trời đang chớp sáng liên tục , Phong gào lên như muốn trút hết bực tức của mình :

" Ông trời ơi , đừng có ép người quá đáng như thế . Số phận tôi đã khổ lắm rồi ! Tôi không chọn nghèo cũng không sợ nghèo nhưng tại sao nghịch cảnh cứ chọn tôi , chọn gia đình tôi .”

Đáp lại Phong chỉ là những tiếng RẦM RẦM RẦM , mưa thì ngày càng nặng hạt , gió thì ngày càng dữ dội .

Phong lại gào lên :

“ Lão tặc thiên , có giỏi thì ngươi nhắm vào ta đây mà đánh nè .

Đừng có chỉ biết GẦM lên như thế !!! “

Một tiếng vọng, vang lên trong đầu Phong :

“ Như ngươi mong muốn .”

“Hư này !” , “ Hư này !” , “ Hư này !” . Mỗi một tiếng “ Hư này “ vang lên trong đầu Phong là kèm theo một tia sét từ trên bầu trời giáng xuống các ngọn cây gần đó.

Khi tia sét thứ ba giáng xuống rơi vào đại thụ kế bên Phong . Phong chợt sững người ,miệng đắng lưỡi khô nuốt một ngụm nước bọt, run rẩy không ngừng. Nếu tia sét thứ tư giáng xuống là Phong lên thiên đàng , lên thiên đàng ….

Phong hoảng sơ tột độ , vội hét lên :

“ LÀ AI , LÀ THẦN THÁNH NÀO XIN THA CHO CON , CON LỠ MỒM LỞ DẠI THÔI , THA THỨ CHO CON , CON CHƯA MUỐN CHẾTTTT.

TRÊN CÒN CHA MẸ GIÀ , DƯỚI CÒN EM GÁI NHỎ , XIN THA CHO CONNNNNNN .

VÀ CON VẪN CÒN ZINNNNNNN NỮA !!!!!! “

Vẫn là âm thanh đó vang vọng trong đầu Phong :” Ngươi đến lúc phải đi rồi , nếu chậm trễ sẽ không còn kịp nữa” , kèm theo là một tiếng thở dài “ Không biết là đúng hay s…. nữa ……”

Và điều gì đến cũng phải đến , * RẦM * tia sét thứ 4 giáng xuống mà không trúng ngọn cây mà là trúng đỉnh đầu Phong .

Phong chẳng kịp làm gì cả , chỉ kịp hét lên thất thanh :

" AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA."

Mọi thứ liền biến mất như chưa có chuyện gì xảy ra , chẳng có cơn mưa nào , chẳng có cơn gió nào , chẳng có tia sét nào cũng chẳng có ngọn cây nào bị đổ chỉ còn lại gói thuốc lá … trên mặt đất .

Bạn đang đọc Ký Chủ Toàn Năng - Tông Môn Đệ Nhất sáng tác bởi berkura123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi berkura123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 22
Lượt đọc 667

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.