Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 33

Phiên bản Dịch · 2314 chữ

Vừa kí tôi vừa lùi lại về phía sau. Thời cơ đã đến.

“Xin lỗi các bạn.”

Chạy!

Tôi cắm đầu cắm cổ chạy một mạch như động viên điền kinh chuyên nghiệp. Đám đông cũng ồ hết cả lên, họ dồn dập đuổi theo tôi!

Ôi trời, tình cảnh trớ trêu quá.

Tôi chạy lên tầng hai, họ cũng chạy theo tôi.

“Chị còn chưa kí cho em mà!”

“Bạn ơi chụp ảnh với mình!”

“…”

Đang chạy qua hành lang thì một bàn tay túm lấy áo tôi, kéo vào căn phòng cạnh đó rồi đóng sập cửa lại, ép tôi vào tường.

“Shh!”

“Anh Kiwi?” Tôi chẳng tin nổi vào mắt mình nữa.

“Ừm, là anh.” Hai tay anh ấy chống vào khoảng tường trên vai tôi.

Rồi Kiwi bấm điện thoại gọi cho Skyler muốn nhờ anh ấy tới đây đưa tôi về.

“Tại sao anh không nói cho em biết?”

“Nói gì?”

“Về việc anh đi Mĩ…” Tôi mím chặt môi cố nén cảm xúc của mình lại.

“Thì sao?”

“Không sao cả.” Tôi lặng người.

“Ừm, có gì quan trọng không?” Kiwi buông lời lạnh lùng. “Nếu không có gì thì anh đi đây. Em ở lại chờ Skyler đến đưa về. Bảo trọng.”

Sau khi chắc chắn đám đông người hâm mộ đã đi xa, Kiwi toan mở cửa ra ngoài.

Không, mình không thể để anh ấy đi như vậy được.

Nghĩ vậy tôi lao tới vòng tay ôm chặt lấy anh ấy từ phía sau.

“Anh đừng đi, Kiwi.” Tôi nói trong nghẹn ngào.

…[Em…yêu…anh]…

Thế đấy, cuối cùng thì tôi cũng thốt lên được.

Em luôn yêu anh, Kiwi. Kể cả anh có là ánh mặt trời nóng bỏng đi nữa, kể cả anh có thể khiến em tan chảy.

Vài giây ngỡ ngàng, Kiwi đưa tay lên nắm lấy tay tôi gạt ra, giọng anh trầm lại.

“Anh phải đi rồi.”

Dù trời có sập em cũng cứ ôm anh thật chặt không buông ra đâu.

“Ice-cream à, anh thực sự phải đi rồi.”

Vẫn ôm không hề xoay chuyển.

“Đồ ngốc, làm như thế này anh sẽ nhớ em hơn đấy.”

Rồi Kiwi quay lại, siết chặt vòng tay.

“Bởi vốn dĩ anh đã nhớ em lắm rồi. Lúc nào anh cũng nhớ em, nhớ đến phát điên lên được.”

Và anh cúi xuống hôn tôi. Rất tự nhiên như thế.

Nụ hôn tạm biệt giữa Gấu Trắng và Tảng Băng Mùa Xuân...

Giá như có một phép màu nào đó xảy ra ngay lúc này, giá như tôi có được chiếc điều khiển thời gian giống như trong bộ phim giả tưởng Click, tôi sẽ bấm ngay nút pause mà không hề chần chừ.

Làm như thế Kiwi sẽ mãi mãi ở bên cạnh tôi có đúng không?

Phải đấy, tôi sẽ mãi ở trong vòng tay Kiwi như thế này, chẳng cần biết thế giới ngoài kia ra sao.

Kiwi.

Kiwi.

Kiwi.

Hai tiếng “Ki-wi” cứ vương vít bên tai tôi như giọt sương sớm trong veo vắt mình lên ngọn cỏ mỏng manh đang trĩu nặng, chỉ đợi đến giây phút rơi xuống vỡ òa vào nền đất ẩm ướt.

Nhưng mà…mãi mãi ư?

Tôi tham lam và ích kỉ quá thì phải. Tôi nào có thể độc quyền Kiwi, và cả tương lai của anh ấy?

Ôi, tôi đúng là đứa con gái xấu xa tệ hại nhất trên đời. Thế quái nào mà tôi lại có ý tưởng ngu xuẩn ấy chứ.

“Sắp đến giờ cất cánh rồi anh Kiwi.” Tôi đẩy anh ấy ra. “Nếu ai bắt gặp chúng ta ở đây thì sẽ rắc rối to đấy.”

“Hả?”

“Anh quên rồi à, em là Hạ Kem đấy. Anh có muốn sáng mai thức dậy thấy báo nào cũng giật tít và đăng hình hai chúng mình không?” Tôi vui vẻ đùa cợt đập một cái vào vai Kiwi.

“À, ha! Ice-cream mắc bệnh ngôi sao từ khi nào thế hả?” Kiwi dịu dàng luồn tay vào tóc tôi, cười vang.

“Là em lo lắng cho anh.” Tôi liền chun mũi. “Chứ không phải bệnh ngôi sao đâu nha.”

“Này Ice-cream, ai đã dẫn em vào căn phòng bí mật của anh thế? Skyler đúng không?”

“Ừ, anh ấy đã kể hết cho em nghe!”

“Gì cơ? Kể hết?” Kiwi nhảy dựng lên.

“Ừ.” Tôi vòng tay ra đằng sau cười khanh khách.

“Skyler đúng thật là…” Kiwi ôm trán thở dài.

“Có gì đâu chứ, nhờ anh ấy em mới phát hiện ra anh Kiwi đáng yêu cỡ nào. Đáng yêu lắm lắm nhé!” Tôi huơ tay loạn xạ như một đứa hâm hấp. “À mà anh mau đi đi, muộn giờ mất.”

“Vậy…anh đi đây. À mà khoan đã.”

Kiwi lôi từ trong túi áo ra chiếc vòng hạt cườm ngày nào. Anh ấy đã hứa sẽ sửa lại nó cho tôi mà. Tôi biết anh nhất định sẽ giữ lời.

“Cái này lẽ ra nên đưa cho em lâu rồi. Nhưng tâm trạng của anh gần đây không được tốt.”

Tôi ngẩn người ra nhìn Kiwi đeo nó cho mình. Rồi Kiwi nhấc tay tôi lên, nhẹ nhàng đặt nó lên ngực anh.

“Em luôn ở đây, Ice-cream.” Ánh mắt xanh biếc của Kiwi dãn ra một nụ cười sâu thẳm.

Những giây phút cuối cùng, tôi cố gắng ghi nhớ lại gương mặt anh ấy.

Mình thích Kiwi từ khi nào nhỉ?

À nhớ rồi, từ hồi lớp 10 mới bước chân vào trường.

Lần ấy tôi và My cứ lớ nga lớ ngớ, sung sướng chạy hết chỗ này đến chỗ khác trong cái thư viện to bự. Chưa bao giờ bọn tôi thấy cái thư viện nào rộng và nhiều kệ sách đến thế. Ham hố ôm cả đống sách các loại, tôi định đem ra bàn đọc sách bên cửa sổ nhâm nhi,vừa say sưa lật giở từng trang sách, vừa mơ màng ngước ra ngoài cửa sổ, thơ thẩn ngắm nhìn bầu trời xanh.

Trong lúc lựa sách, tôi đã phải kê một cái ghế 40cm dưới chân để lấy cuốn mà tôi thích. Vì kệ sách đặt ở giữa, hai bên đều đựng sách, nên từ đầu bên này có thể thấy người khác ở đầu bên kia.

Tìm thấy rồi, tôi vui quá ôm lấy nó, nhe răng cười toe, tất nhiên hồi đó tôi hãy còn mang niềng răng. Xin thề là lúc ấy trông bộ dạng tôi cực kì khó đỡ.

Đúng cái khoảnh khắc ấy thì một anh chàng bên kia kệ sách ngẩng đầu lên, và đập vào mắt anh ta là cái bộ dạng toe toét khó đỡ. Ừm. Của tôi.

Nếu như đấy là một bộ phim thì ắt hẳn cảnh đó sẽ là một cảnh quay chậm ngọt ngào.

Đó chính là lần đầu tiên tôi chạm mặt Kiwi.

Có thể bạn sẽ nghĩ “Chao ôi, lãng mạn thế!”. Nhưng không đâu nhé, bởi chỉ sau 5s, vẻ đẹp trai hút hồn của anh ấy đã đốn ngã tôi.

Và tôi trật chân.

Và cái ghế bị cũng bị trật theo.

Và tôi ngã lăn.

Rầm.

…!

À, một lần khác nữa.

Khi ấy tôi phải ở lại trực nhật ở vườn trường vào buổi chiều. Nhiệm vụ của tôi là nhặt hết rác, lá úa.

Vườn trường Isaac Newton có lồng chim, chim bồ câu, bể cá vàng, loa phát những bản nhạc không lời, và ghế gỗ màu trắng cùng xanh lam. Ngày nào mấy chú chim có đốm lông đỏ hình tròn ở má như cô dâu Hàn Quốc cũng hót loạn cả lên, thêm cái loa nữa thành ra lúc nào cả khu vườn cũng rất vui nhộn. Thỉnh thoảng con mèo của các bác đầu bếp chạy ra đó chơi, leo tót lên cây dọa lũ chim khiến tụi nó hoảng loạn xù lông nhảy tưng bừng.

Vừa cầm cây chổi bước vào, chưa kịp làm gì thì tôi bắt gặp anh ấy đang cho lũ chim bồ câu ăn.

Phải nói thế nào nhỉ, khoảnh khắc ấy thực sự rất đẹp đẽ, in đậm mãi trong trí nhớ của tôi. Kiwi cúi người xuống, một tay cầm túi đồ khô, một tay rắc những mẩu bánh trên nền đất. Lũ bồ câu thích thú tíu tít xúm vào ăn. Đó là lần đầu tiên tôi thấy Kiwi cười, nụ cười hạnh phúc.

Thấy tôi, Kiwi khẽ quay người lại. Lũ bồ câu giật mình tung cánh bay lên.

Tôi cũng nhớ như in lần trong phòng y tế trường Isaac Newton, cái lúc hai bọn tôi ngồi dựa lưng vào tường bên cạnh nhau. Tôi nhớ nhất là sống mũi cao của anh ấy khi nhìn nghiêng.

Hay khi bọn tôi hái hạt cườm ở vạt cỏ dại ven hồ.

Cùng nhau ăn nem chua rán, ốc luộc, và Kiwi suýt chút nữa té xỉu vì ớt cay.

Trò chuyện về album mới của Britney Spears.

Cùng nhau sửa bài luận Tiếng Anh.

Lần bị nhốt trong căn phòng tối, Kiwi đã xuất hiện ôm chặt tôi trong bờ vai mềm mại của anh ấy.

Cùng nhau chơi trò nối các vì sao. Và anh đã nghiêng người sang thì thầm rằng tôi là Ice-cream của anh.

Cùng nhau đạp xe lòng vòng qua những con đường ngoại ô thơm mùi hoa cỏ.

Cùng nhau đến hiệu sách.

Cùng nhau đi dạo trong trung tâm thương mại.

Cùng nhau đến ngôi nhà bên hồ.

Cùng nhau câu cá nhưng rồi lại thả nó đi.

Cùng nhau...

Ừm, cùng nhau…

Sao thế này?

Không hiểu sao nghĩ đến đây mọi thứ bỗng nhòa đi. Là vì tôi không còn nhớ nổi nữa, hay vì nước mắt từ đâu đến cứ trào ra, gạt mãi mà không hết?

Chuyến bay cất cánh.

Qua tấm cửa kính trong đại sảnh, tôi ngước lên nhìn. Nhìn mãi. Đến khi máy bay khuất xa sau những đám mây trắng xốp.

Kiwi cố tỏ ra bình thản, lạnh lùng là thế, nhưng vẫn luôn ân cần quan tâm đến tôi.

Trước khi lên máy bay, anh ấy đã cởi chiếc áo có mũ trùm đầu của mình khoác lên người tôi-chiếc áo có mùi thơm của anh ấy.

“Tạm biệt, Ice-cream.”

Tạm biệt anh…

Từ giây phút này trở đi, tôi khóa chặt trái tim mình với đầy ắp những kí ức về Kiwi lại.

Không ai hết.

Không ai khác ngoài Kiwi.

Hẹn gặp lại, vào một ngày nắng đẹp…

4 năm sau.]

Tại trường quay đài truyền hình W, buổi thu hình trực tiếp.

“Máy quay sẵn sàng!”

Sau tiếng hô “Action!” của ngài đạo diễn truyền hình, chị MC duyên dáng Quỳnh Như thôi không ngắm vuốt tóc, thôi hắng giọng, nhấp nước nữa mà bắt đầu mỉm cười tự tin nhìn vào ống kính máy quay.

“Chào mừng quý vị và các bạn đến với talkshow Shining Stars ngày hôm nay. Hãy cùng nhau chào đón cô ca sĩ trẻ Hạ Kem của công ty truyền thông Fresh Music!”

Máy quay lia thẳng vào mặt tôi, một gương mặt tươi cười rạng rỡ.

“Xin chào các bạn khán giả của Shining Stars. Mình là ca sĩ Hạ Kem, mình rất vui được gặp gỡ cũng như trò chuyện với các bạn.”

Màn chào hỏi kết thúc, chị MC bắt đầu giới thiệu album mới nhất của tôi có tên “Cục tẩy biết cười”. Album này là tập hợp tất cả các sáng tác hay nhất của tôi trong vòng 4 năm qua. À , mà bạn cũng đừng có cười vì cái tên album ngộ nghĩnh kia nhé. Đối với tôi mà nói, nó thân thương lắm.

“Bỏ ra những 4 năm để viết một album, Kem có thấy kì công quá không?”

“Ồ không đâu. Trong 4 năm qua mình viết rất nhiều ca khúc nhưng 12 bài trong album thực sự là những bài hát hay nhất, ưng ý nhất của mình, mình tin mọi người sẽ thích nó.”

“Kem này, gần đây bạn đang phải đương đầu với hàng loạt scandal. Bạn có thể chia sẽ với khán giả về điều này được không?”

“Tất nhiên rồi.”

“Hạ Kem và Mai Linh là hai ca sĩ hàng đầu hiện nay, mỗi người đều có lượng fan hâm mộ rất đông đảo. Có tin đồn cho rằng mối quan hệ của hai bạn không tốt chút nào. Đặc biệt các fan hâm mộ của các bạn, slogan của các bạn ấy là Một khi đã là fan của Kem thì sẽ cạch mặt Mai Linh và ngược lại.”

“Mình và Mai Linh từ trước đến giờ vẫn là bạn tốt, chúng mình còn giúp đỡ nhau rất nhiều trong công việc. Hoàn toàn không có chuyện đó đâu.”

“Vậy còn scandal Phi công trẻ lái máy bay bà già thì sao? Chuyện tình cảm của bạn và cậu diễn viên tuổi teen Minh Hy có thật không? Paparazzi đã không ít lần bắt gặp hai bạn đi ăn và xem phim cùng nhau.”

“Thực ra mình mới 21 tuổi, nói máy bay bà già thì hơi kì.” Tôi bật cười. “Minh Hy là thành viên mới của Fresh Music, cậu ấy còn nhiều bỡ ngỡ nên mình thường xuyên giúp đỡ Minh Hy hòa nhập. Thỉnh thoảng sau giờ tập mệt mỏi bọn mình có ra ngoài ăn và xem phim, nhưng tất cả chỉ dừng lại ở tình bạn thôi.”

“Theo một số trang báo online, Kem đã lén sang Hàn Quốc phẫu thuật thẩm mĩ như nâng ngực, mũi, bơm môi, làm cho mắt to hơn. Bạn muốn hướng đến hình tượng kiều nữ siêu vòng ba Kim Kardashian bốc lửa của Hollywood. Vậy bạn nói gì về chuyện này?”

Phụt.

Bạn đang đọc Kiss The Rain của Kem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.