Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quân tử đầy đất

Phiên bản Dịch · 3315 chữ

Kiều Thê Như Vân

Tác giả: Thượng Sơn Đả Lão Hổ

Chương 395: Quân tử đầy đất

Nhóm dịch: hungvodich9490

Nguồn: metruyen

Chu phu nhân đáp ứng, nói: “ Không cần khuyên nữa, ta sẽ đi đến phủ của ngươi, một chuyến này gọi ngươi tới, là nghe lão gia nói, ngươi muốn làm cái gì học đường, những sự tình này, ta cũng không hiểu, ở trên phố đều nói cái này là môn sinh con trời, rất là vinh quang.

Ta liền suy nghĩ, Hằng nhi tại Tiền điện tư, tuy làm cũng không tệ, nhưng cuối cùng, tuổi hắn vẫn còn trẻ, học nhiều chút ít bổn sự vẫn không sao, có thể hay không...”Lời nói phía sau, phu nhân không nói nữa, một đôi mắt rất có thâm ý mà nhìn Thẩm Ngạo.

Thì ra là muốn để Chu Hằng tiến vào học đường dạy võ, Thẩm Ngạo nghĩ nghĩ, điều kiện Chu Hằng lại rất phù hợp, dù sao người ta cũng có một thân phận giám sinh, tuy không đọc sách tốt, nhưng trình độ văn hóa cũng không tính toán là thấp, hơn nữa niên kỷ không quá mười tám, cũng thuộc trong độ tuổi cho phép.

Hắn nghĩ lại, liền hiểu tâm tư phu nhân, Chu Hằng trước mắt chỉ có thể theo võ, đã theo võ, đương nhiên có cái xuất thân tốt là quan trọng hơn, lúc trước có ý định, để cho hắn đi Tiền điện tư, từ từ rèn luyện, hôm nay học đường dạy võ đi ra, khắp nơi đều tại tuyên truyền chỗ tốt của học đường dạy võ, người trong gia đình phủ Kỳ Quốc công, cũng không thèm để ý một thân phận cấm quân Ngu hầu, tình nguyện để cho Chu Hằng trở về lịch lãm rèn luyện thêm.

Thẩm Ngạo nói: “ Chỉ cần Chu Hằng chịu đi, ta ước gì hắn đến, điều kiện của hắn không kém, nhập học là không thành vấn đề.”

Trong lòng phu nhân thả lỏng, liền cười rộ lên: “ Ai từng nghĩ đến, chỉ tốn vài năm, ngươi liền có quyền lực như thế, ai, về sau ta phải phó thác Hằng nhi cho ngươi rồi, ngươi xem xét, tăng cường cho hắn, nên đánh thì đánh, cần mắng cứ mắng, hắn còn gọi ngươi một tiếng anh rể cơ mà, ngươi nghiêm khắc chút ít đối với hắn cũng không sao.”

Thẩm Ngạo không ngờ, học đường dạy võ bị người ta nói khoác quá mức, ngay cả Quốc công bên này đều có hứng thú, có thể thấy được, những người dạy bảo khuyên răn kia, vì hoàn thành nhiệm vụ thánh chỉ giao xuống, quả nhiên là hao tốn đủ sức lực, trong lòng liền không nhịn được, có chút dương dương tự đắc rồi, học đường dạy võ còn chưa khai giảng, tuyên truyền liền đắc lực như thế, chắc hẳn cái nan đề thiếu học sinh này sẽ được hóa giải.

Giải quyết một nan đề, một vấn đề khác cũng tùy theo mà đến, hôm nay nghe được chỗ tốt của học đường dạy võ, mọi người liền chen chúc chạy tới, những huân quý tử đệ này, mặc dù có ân điển cha truyền con nói, nhưng dù sao cũng phải có một đường ra, đọc sách thì đọc không vào, làm cái giám sinh, mặc dù danh hiệu dễ nghe, nhưng người trong thiên hạ cũng biết đây là giả dối, không còn dùng được, làm quan không làm được, không có biện pháp, chỉ có thể theo võ rồi, tại thường ngày, dạng như vậy, phần lớn đều nhét vào Tiền điện tư hoặc là Tư Mã tư, dù sao cũng chính là quan, so với việc ở lại nhà, ăn uống đập phá, vẫn tốt hơn.

Nhưng khi những người này phát hiện, còn có cái nơi để đi, tự nhiên là chạy đến cửa xin học.

Vì vậy mà hai ngày ba ngày, chính là Tước gia Hầu gia nào đó đến, đối với Thẩm điên cuồng, đương nhiên không thể động mạnh, phải không tiếng động, ôn tồn xin xỏ, vì vậy, vừa mới thấy mặt, liền giống như đã quen thuộc từ lâu rồi, một quyền nện vào vai Thẩm Ngạo, kêu một tiếng: “ Tiểu tử ngươi được đấy, không để cho bản Công gia mất mặt, vậy mới tốt chứ.”

Một câu này có ý tứ là, tiểu tử ngươi có thể có hôm nay, lão tử cũng chiếu cố không ít, câu tiếp theo chính là: “ À, nghe nói ngươi xử lý cái học đường dạy võ, tốt, đây là đại hảo sự lợi quốc lợi dân.”

Một câu này đã bắt đầu làm chăn đệm cho câu sau rồi, khoa trương họ Thẩm này một câu trước, lại nói: “ Nếu ở phía trong học đường có phiền toái gì, ai dám làm khó dễ ngươi, ngươi cứ việc đến nói cùng bản Công gia, ngươi chờ xem, những văn nhân nghèo kiết hủ lậu trong triều kia, sớm muộn gì cũng tìm ngươi gây phiền toái, báo tên ta ra, nhìn xem hắn có sợ không.”

Một câu này gọi là bán nhân tình đi, ý là nói, lão tử đạt đến một trình độ nào đó rồi đó nha, tiểu tử ngươi thức thời một chút, mọi người cùng có lợi.

Nói nhiều như vậy, liền không sai biệt lắm, có thể mở mồm xin xỏ rồi, lời nói liền xoay chuyển: “ Có chuyện, muốn thương lượng cùng ngươi một chút, nhi tử không nên thân kia của ta, ngươi biết rồi đó, ai, người này, nếu hắn có một nửa phẩm tính của ngươi, ta cũng yên lòng. Những thứ không nói, với giao tình giữa hai chúng ta, cái đó cũng không cần tất yếu phải khách sáo, để cái tên bất hiếu kia theo ngươi một đoạn thời gian, không phải học đường dạy võ cũng bắt đi học sao? Ha ha, ngươi thay ta quản giáo hắn, nếu hắn dám không nghe lời, ngươi hung hăng mà đánh cho ta, đánh chết cũng để ngươi làm.”

Nhìn thấy lão già sống thành tinh này, Thẩm Ngạo không dám phản đối câu nào, người ta cây lớn rễ sâu, ngươi vẫn không thể trở mặt, nói không chừng nữ nhi hoặc là tỷ muội nào nhà hắn, làm phi tử trong cung, hay hoặc là kết thân cùng tông vương nào đó, nếu không được như vậy, tính ra tổ tông ba đời, coi như là ngoại thích làm bằng sắt với hoàng thượng rồi.

Nhưng cũng không thể người nát bét đến thế nào cũng thu, vì vậy đành phải cãi cọ cùng bọn họ: “ À, lệnh công tử có phải là người nào đó….lúc nào đó….làm cái nào đó? Năm nay bao nhiêu rồi?”

“ Không lớn, không lớn, cháu trai mới cao cỡ nửa người, cái tên bất hiếu kia cũng vừa 30, ha ha, vừa qua khỏi năm lập nghiệp, hổ thẹn hổ thẹn.”

Thẩm Ngạo nghiêm mặt nói: “ Công gia, cái này không hợp quy củ, tôn tử của ngươi vào học đường dạy võ còn không sai biệt lắm.”

Cứ như vậy, giày vò mấy chục lần, khó tránh khỏi sẽ đắc tội một số người, nhưng cũng không có cách nào, chỉ cần điều kiện phù hợp, Thẩm Ngạo cũng có thể tận lực đả thông, trong mắt hắn, người nào không trọng yếu, chỉ cần có thể đọc, có thể ghi, để hắn vào học đường dạy võ, chính là cải tạo lại, là chính bọn hắn muốn hấp tấp đi vào, dù sao, người hối hận cũng không phải Thẩm Ngạo.

Thời gian chậm rãi qua đi, đảo mắt qua mùa hè rồi, thời tiết dần dần mát mẻ, học đường dạy võ cuối cùng cũng có một chút quy mô, sàn vật, doanh trại, lớp học…. đều đã tu sửa xong, trừ những thứ đó ra, Binh bộ cấp khí giới, áo giáp, còn phân phối quan lại nhỏ, tư trường, đều đã đến đông đủ, Thẩm Ngạo làm giáo đầu, mọi sự đã chuẩn bị, chỉ còn chờ cơ hội khai giảng.

Cùng Tấn vương đi nghiệm thu phương tiện học đường dạy võ, Tấn vương lại không có ý kiến gì, chỉ cảm thấy cái gì cũng đều mới lạ, nhất là sàn vật ở đất trống bên cạnh, lại có một đấu trường chiếm diện tích mấy chục mẫu, liền không nhịn được, hỏi: “ Chỗ kia dùng làm cái gì vậy?”

Thẩm Ngạo đáp: “ Đây là để cho các học sinh huấn luyện tự do.”

“ Huấn luyện tự do?”Tấn vương rất khó hiểu.

Thẩm Ngạo cười nhạt một tiếng: “ Đúng vậy, để cho bọn họ đánh nhau ở chỗ này.”

Lần này Tấn vương mới hiểu, bĩu môi nói: “ Người ta là người đọc sách, đánh nhau nhiều không tốt, truyền đi, hư hỏng hết thanh danh chúng ta.”

“ Tấn vương còn có thanh danh sao? Hạ quan như thế nào lại không biết?.”Thẩm Ngạo cười hì hì, nói đểu một câu.

Triệu Tông ho khan một tiếng, coi như không nghe thấy, lần này đi tới, chứng kiến rất nhiều thứ mới lạ, hắn cũng không hỏi nhiều nữa, chỉ nói: “ Bệ hạ bên kia đã tuyển ngày tốt, chính là mười lăm tháng này khai giảng, ngươi xử lý thỏa đáng một ít, hoàng huynh là Tế Rượu, nếu bị chê cười tại đây, trong nội cung cũng không dễ nhìn, nói thật với ngươi.”Triệu Tông xem xét hai bên, xác nhận bốn bề vắng lặng, mới thấp giọng nói: “ Kỳ thật sự tình ngươi và Ninh An, mẫu hậu bên kia đã sớm biết.”

“ À, là ai nói ra vậy, quá không có đạo đức rồi.”

“ Khục khục... Thẩm Ngạo, ngươi lại chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, bổn vương không nói.”Mặt Triệu Tông đỏ lên, xem ý tứ này, hướng thái hậu báo cáo, tám phần chính là hắn.

Thẩm Ngạo xụ mặt: “ Tốt, Tấn vương điện hạ mau nói tiếp đi.”

Triệu Tông chậm rãi nói: “ Nhưng mẫu hậu nói, Ninh Anniên kỷ còn nhỏ, tạm thời còn phải cân nhắc, về phần Thẩm Ngạo, cái tên tiểu tử thối kia... Ha ha, không phải ta cố ý nói ngươi, đây là y nguyên lời nói của mẫu hậu, mẫu hậu nói chuyện này không vội xử lý.”

“ Không vội xử lý, đây là ý gì?”

“ Không vội chính là không vội, ta cũng không gạt ngươi, ý tứ mẫu hậu cũng rất rõ ràng, một khi cưới Ninh An, ngươi liền khó có thể ở lại trong triều, mẫu hậu còn có chỗ nhờ ngươi mà.”

Nghe được chữ nhờ, Thẩm Ngạo liền có chút ít đau đầu, thái hậu và Quá Hoàng thái hậu huyên náo quá hung, các nàng tất nhiên là thần tiên đánh nhau, kéo chính mình vào làm cái gì? Đành phải ngượng ngùng cười cười, nói: “ À, chuyện này luôn luô có biện pháp giải quyết, thái hậu đã không vội, ta cũng chỉ có thể đợi.”

Hai người ra khỏi học đường dạy võ, Triệu Tông tự đi vào trong nội cung đầu phục chỉ, Thẩm Ngạo về Hồng Lư Tự một chuyến, một khi học đường dạy võ khai giảng, Hồng Lư Tự bên này, hắn liền không tránh khỏi việc phải đến chậm một chút rồi, cũng may Hồng Lư Tự đã hoàn toàn lên quỹ đạo, tất cả Chủ bộ đã thành tâm phúc của hắn, có chuyện gì có thể để cho bọn họ chống đỡ trước, gặp sự tình không dễ xử lý, lúc sau hắn sẽ ra mặt.

Đến Hồng Lư Tự, Dương Lâm liền vui vẻ rạo rực mà chạy tới, nói: “ Oa nhân bên kia có tin tức.”

“ Nhanh như vậy?”Thẩm Ngạo hơi sững sờ, lúc này mới qua hai tháng, liền giơ con mắt lên, hỏi: “ Người đâu?”

Dương Lâm nói: “ Người gọi Bình Điền Tín kia đã tới một chuyến, thấy đại nhân không có ở đây, nói là một lát nữa lại đến.”

Thẩm Ngạo gật đầu, nói: “ Vậy thì chờ xem! Phủ Kinh Triệu bên kia thế nào? Cái tên kia không bị lính canh ngục giày vò đến chết đấy chứ.”

Dương Lâm cười ha hả nói: “ Xin đại nhân yên tâm, hạ quan đã sớm thông báo qua, để cho bọn họ hung hăng giày vò, nhưng vô luận như thế nào, cũng phải treo một hơi, không chết được.”Dương Lâm chớp mắt, thấp giọng nói: “ Sai dịch phủ Kinh Triệu, tay nghề phương diện này đã đạt đến đỉnh cao.”

Thẩm Ngạo đóngmắt, uống một ngụm trà, nói: “ Đã như vậy, cái tội xăm chữ lên mặt kia cũng không sai biệt lắm, giằng co hai tháng, sống không bằng chết, cuối cùng cũng không để cho chúng ta chịu thiệt, để cho Oa sử kia đến đây, ta đánh mắt với ngươi, liền đi Kinh Triệu phủ bên kia thông báo, mang người đến.”

“ Hạ quan hiểu, tay giao người tay giao hàng, phải không?”Dương Lâm mấy ngày nay mập hơn không ít, lúc cười lên, trên mặt gấp vào một đoàn thịt mỡ, ngay cả khi nói chuyện, cũng trở nên khéo đưa đẩy hơn rất nhiều.

“ Còn có...”Thẩm Ngạo chậm rãi nói: “ Để cho tên Lại Nguyên gì gì kia đổi quần áo tốt một chút, miệng vết thương đều thanh lý thoáng một tý, đỡ để người ta nói chúng ta không hiểu được đạo đãi khách.”

Lại nhấp một ngụm trà, vểnh chân lên, tiếp tục nói: “ Chỉ là, cái quần áo này, còn có tiền thuốc, cũng để cho Bình Điền Tín kia đến giao trả, các huynh đệ cần tiền đến thanh lâu, bọn hắn mà không cầm chút tiền vất vả phí đến thăm hỏi, phủ Kinh Triệu bên kia sẽ không thể nào chấp nhận nổi, cứ tính ba nghìn quan đi, ngươi cầm một ngàn quan, phần còn lại, phân toàn bộ xuống dưới, nhớ kỹ, không cần phải nuốt hết, làm quan làm người đều phải phúc hậu, chúng ta đều là người đọc sách mà.”

Dương Lâm lại càng tươi cười rạng rỡ, nhếch ngón tay cái lên, nói: “ Thẩm đại nhân, tại Biện Kinh chúng ta, ngươi là người phúc hậu nhất, hạ quan phải hướng đại nhân học tập mới được.”

“ Ngươi không học được đâu.”Thẩm Ngạo thản nhiên nói: “ Đây là thiên phú, người nào cũng không học được, nếu học được, trên đời đã sớm đầy quân tử.”Tiếp theo, đôi mắt tĩnh mịch mà nhìn về phía xà nhà: “ Hôm nay thói đời tha hóa, quân tử lại có mấy người? Bổn đại nhân là cao xử bất thắng hàn (ở chỗ cao không khỏi rét vì lạnh), khó kiếm người tri âm, người cao ít người với tới, ôi buồn thay...”

Thẩm Ngạo yêu cầu, chỉ bằng vào Bình Điền Tín, không thể thỏa mãn, nhưng lại không thể không làm, cho nên lập tức viết một phong thư, kêu một người đi theo võ sĩ, ngày đêm kiêm trình chạy về Phù Tang, hướng Lại Nguyên gia báo cáo việc này.

Lại Nguyên gia tại nước Nhật đã là như mặt trời ban trưa, hùng cứ Quan Đông, thảo phạt mấy chỗ phản nghịch, càng làm cho Thiên hoàng nể trọng đối với hắn không thôi, hôm nay con trai trưởng Lại Nguyên gia hãm sâu vào lao ngục, đương nhiên là một đại sự trọng yếu, cũng may trước mắt còn có đường sống quay về, đến trình độ này, oán trời trách đất cũng không hữu dụng, lại phải nén giận, còn có thể đi qua tìm Thẩm Ngạo kia tính sổ sao? Ai tính toán ai còn chưa biết đâu!

Nếu muốn kiếm Nhật và người chế tạo kiếm, cũng là dễ nói chuyện, nhưng Lại Nguyên gia không chịu, Thiên hoàng kia cũng không phải không thể gật đầu, đây là một loại thái độ, muốn biểu hiện ra là nể trọng đối với Lại Nguyên gia, tuy nói cái nghề chế kiếm này, đối với Oan nhân mà nói, có ý nghĩa trọng đại, nhưng liên lụy tới Lại Nguyên gia, liền liên lụy tới chính trị, cùng so sánh với chính trị, nghề chế kiếm liền có vẻ không đáng gì nữa.

Lại Nguyên gia còn chưa tỏ thái độ, Thiên hoàng đã gấp khó dằn nổi, lập tức phái người mang theo kiếm Nhật và hai mươi người chế tạo kiếm, cưỡi thuyền biển đi giao dịch cùng Đại Tống, hi vọng sớm ngày chuộc Lại Nguyên Thanh về, có nước Nhật coi trọng, đến lúc này, đương nhiên không phải hải thương tầm thường có khả năng so sánh, chỉ hơn hai tháng, người đã tới rồi.

Bình Điền Tín thấy kiếm đến, thoáng cái đã thở ra một hơi, hắn một tý cũng không dám chậm trễ, lập tức đến Hồng lư tự giao hàng, chỉ là Thẩm đại nhân lại không ở đây, Bình Điền Tín nóng nảy, hắn là từng đi qua nhà tù phủ Kinh Triệu thăm người, Lại Nguyên công tử sớm đã bị đánh cho không còn hình người, trì hoãn nữa, ngay cả mạng cũng không nhất định có thể bảo toàn, vì vậy hắn vô cùng gấp, ra khỏi phủ Kinh Triệu, tiến đến học đường dạy võ tìm người, sự tình vị Thẩm đại nhân này chuẩn bị mở học đường dạy võ, hắn sớm đã lưu ý, trong lòng nghĩ đến đó chắc là có, chỉ là, chuyến đi này lại chụp vào nơi trống không, ngươi ở đó nói là, Thẩm đại nhân vừa đi, trở lại Hồng Lư Tự .

Qua lại một hồi, cuối cùng cũng gặp được chính chủ, Bình Điền Tín kích động , trong đôi mắt lòe ra vài tia nước mắt, nói: “ Thẩm đại nhân...”

Thẩm Ngạo đỡ lấy hắn, nói: “ Đây là như thế nào, tuy nói ta và ngươi xa cách lâu ngày mới gặp lại, Bình Điền huynh cũng không cần khóc.”

Bình Điền Tín xấu hổ nói: “ Đại nhân, kiếm Nhật đã mang đến nơi rồi.”

Thẩm Ngạo hào hứng dạt dào, nói: “ Ở nơi nào? Gọi người mang vào.”

Bình Điền Tín lập tức đi ra ngoài gọi người, quả thật thấy hai mươi tên Oa nhân, đều tự bưng hộp kiếm tiến đến, Thẩm Ngạo dò xét bọn hắn, cười ha hả nói: “ Bọn họ là người chế tạo kiếm?”

“ Hạ sử nào dám lừa đại nhân.”

Thẩm Ngạo không để ý tới hắn, đánh giá hai mươi Oa nhân này, lẩm bẩm nói: “ Giao tình là giao tình, mua bán là mua bán, chứng minh thân phận của bọn hắn trước rồi nói sau, đến đây, dẫn những Oa nhân này đi, tìm cái tiệm thợ rèn, thử tay nghề, cũng không cần bọn hắn lập tức chế ra kiếm, chỉ cần xem thủ pháp của bọn hắn thành thạo là được.

Xác nhận thân phận, lập tức về bẩm báo, còn có, những người này thối hoắc, dầu gì cũng là bạn bè quốc tế, chúng ta không thể đãi khách như vậy, lúc trở lại, mỗi người mua hai bộ quần áo, phải là lụa, lại bàn rượu và thức ăn, mời bọn hắn ăn uống, ăn uống no đủ rồi, Bổn đại nhân lại chậm rãi giao lưu cùng bọn họ.”

)

Bạn đang đọc Kiều Thê Như Vân của Thượng Sơn Đả Lão Hổ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.