Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12

Phiên bản Dịch · 1072 chữ

Cháp 13:

Cuối cùng thì giờ "thuyết giáo" của ông "đầu đinh" cũng đã kết thúc, nó kéo tay Trung đi trước 6con mắt... ủa ko... trước ngàn con mắt của toàn thể học sinh cũng giáo viên...

_Cậu làm cái trò j` thế?? - Trung bực bội khi bị kéo đi 1 cách phũ phàng

_Tôi ms là người hỏi câu đó! Cậu là j` Thư của tôi mà cô ấy khóc??

_"Thư của tôi"??? Thư là bạn gái cậu sao??

_Ơ... ko! Nhưng Thư thuộc quyền sở hữu của tôi ... cấm cậu đến gần...

_CUỐI CÙNG THÌ CẬU COI THƯ RA CÁI J HẢ??? - Trung tức giận thét lên khiến nó giật cả mình - Thuộc quyền sở hữu sao??? Cô ấy ko phải là đồ vật đâu nha!!!

"Sao phản ứng mạnh zữ zậy?? ko lẽ thick nhỏ Thư thiệk trời?? Hay đây!!"

_Zậy cậu có tự tin làm cậu ấy hp ko?

_Tất nhiên... nếu cậu ko phá đám.

_Zậy tôi cho cậu 1 tuần để chinh phục cô ấy... nếu ko được thì lập tức tránh xa Thư ra!! - nó nói = vẻ mặt nghiêm túc nhất có thể

Xong nó đi tuốt zô lớp để lại 1 thằng nhóc đang ngẩn tò te vì ko hiểu có chuyện j` đang xảy ra...

Giờ ra chơi, có 1 con nhỏ đến lớp nó, nhìn con nhỏ đó hình như học lớp 10 thì phải.

_Anh Cường có trong lớp ko vậy chị?? - nhỏ hỏi 1 nường

_KO! Cường đi xuống căn teen vs nhỏ Thư bên A2 rùi...

_Vâng cảm ơn chị...

Tại căn teen, mọi người sững sốt khi thấy sự xuất hiện của con bé tại đây... Con bé là Lê Trần Ngọc Trân, 16t học cùng lớp vs Trang - lớp 10A1. Nhà con bé giàu lắm, học thì pro, đẹp toàn diện từ trong ra ngoài... nhưng con bé chưa bao giờ ăn ở căn teen trường cả... tính tình thì hơi mạnh bạo zui zẻ... và ko chảnh như những nhỏ nhà giàu khác...

Ngọc Trân bước nhanh tới phía nó, nở 1 nụ cười sát zai...

_Xin chào! Anh có phải là Đình Cường ko??

_Là tôi! Có chuyện j`??

_Càng ngày anh càng nam tính ra đó! Em thích anh... chúng ta quen nhau nhék??

_Được! - nó đáp gọn lỏn

Bây giờ nó thực sự mún quên đi mình là con gái... nó rất sợ mọi chuyện bị lộ, nên đành dùng hạ sách cuối cùng này, mặc dù ko được hay cho lắm...

Tiên ngồi nhìn nó sững sờ. Hắn cũng ngồi nhìn nó sững sờ.

"Lẽ nào nhỏ này là less??" - suy nghĩ chung của 2 thằng.

Còn Thiên thì quá hiểu nó rồi nên ko lấy j` làm ngạc nhiên lắm. Trung thì ko pík nó là con gái nên cũng cho là bình thường...

Đúng lúc đó, Trang vs Thành cũng bước tới và nghe được hết câu chuyện... tự nhiên Trang thấy zui zui cho nó... con bé này xem ra rất quí mến nó đây

_Anh đồng ý sao?? Em zui quá...

_Nhưng làm bạn gái tôi ko phải dễ. Cô ko chịu nổi thì có thể rút lui...

_Ko đâu! Ko bao ver! Em sẽ làm anh điên đảo vì em...

Nó chợt rùng mình vì lời tuyên bố hùng hồn ấy...

Là sao nhỉ?? Nó khi là con gái thì chưa từng có bạn trai, thế mà giờ chỉ sau 5p nó đã có bạn gái, hết chuyện... có vẻ nó thick hợp vs việc làm con trai hơn con gái.

Tiết 3 là tiết Toán - 1 môn học nhàm chán... nó thick lí hơn vì nó ghét bà cô Toán, thế thôi... vs lại môn lí là môn học sở trường của nó. Nói ko phải khoe chứ nó đã từng giành giải nhất trong cuộc thi học sinh giỏi lí toàn quốc... kinh thật.

"Anh iu đang làm j` ák!" - là

""Học chớ làm jk??"

"Anh này trả lời vs ng y mình thế đấy hả?? Ghét anh"

"Cứ tự nhiên tôi ko cấm!!"

"Anh làm em bùn đó nhak!"

"Tôi đã nói trc rồi! Cô ko chịu nổi thì có thể rút lui"

"ko! Em chịu được màk. Tí tan học mình đi chơi nhék??"

"ừkm, thế cũng được. Giờ lo học đi"

Thật là 1 câu chuyện lãng xẹt... nó ghét mấy con nhỏ zớ zẩn ăn cứ ngồi nt trong giờ học chỉ vì 3 cái chuyện tào lao... Ko ngờ con gái lại rắc rối thế

"Ước j là con trai mình sẽ cho đám con gái đó tỉnh ngộ ra!!'' - suy nghĩ của nó

_Em Đình Cường... đang thơ thẩn đâu thế?? Lên giải bài này cho tôi!! - bà cô chằn tinh gầm gừ...

Nó nhún vai, mặt ko hề biểu lộ nét sợ hãi... ung dung bước lên bảng... Sau 5p, nó bước zề chỗ vs 48 cặp mắt ngưỡng mộ

Tan học, nó dắt xe thẫn thờ bước ra cổng trường... dạo này nó thấy chán đời quá, ko mún làm j` hết..

Ngọc Trân đang đứng chờ nó ở cổng người, thấy no Trân vẫy vẫy

_Anh Cường... em đây nèk chúng ta đi thôi...

_ừ... - nó mệt mỏi đáp... tự nhiên lại thấy khó chịu trong người

_Giờ chúng ta đi đâu anh??

_Tùy em. Anh mệt lắm nên đi sớm về sớm

_Anh thiệt là... - con bé phụng phịu nhưng chợt khựng lại khi thấy nét mặt nhợt nhạt yếu ớt của nó.

_Sao...?? - nó ko còn nói ra hơi nữa...

_Ko! Em đưa anh zề! Đi thôi...

Đang zô cùng mệt mỏi nhưng nó bík con trai mà để con gái đưa zề là zô cùng ko nên...

_Thôi em zề đi! XIn lỗi vì anh đã ko đưa em zề tận nhàk được

_Ko sao màk anh! Anh đang mệt khi nào khỏi anh bù cho em cũng được. dù j cũng ms là ngày đầu mak

_Ờ... em về đi.

COn bé bắt taxi, vì nhỏ đã cho tài xế về trước rồi... đợi cho nhỏ đi khuất dạng nó ms từ từ leo lên xe... nhưng nó ko còn đủ sức để đạp xe nữa... nó ngã rầm xuống...

Tiên đang ở trong trường, nghe tiếng động nên chạy ra xem thì hốt hoảng vì thấy nó như thế... nhanh như điện, Tiên nhấc dế lên phone cho Thiên...

Bạn đang đọc Kiếp Nô Lệ của Rùa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.