Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10

Phiên bản Dịch · 1050 chữ

Cháp 10:

Nhìn nó kéo tay Thư đi tự nhiên Trung cảm thấy hụt hẫng trong lòng

_Điệp! Đi đâu zậy?? - Thư hỏi

_Đi chơi! Tui nhớ bà quá!

_ừkm. mới ko gặp có mấy ngày mà tui cũng nhớ bà! tui chuyển qua trường mày học lun ròi đó!

_j`???? Hòi nào? Sao tui ko bík???

_ms thui! Đi đâu cũng nghe bàn tán về Thiên hết!

_ừ, Thiên đi đâu cũng được hâm mộ hết ák!

Giờ nó thôi ko kéo Thư nữa. 2 đứa đi song song nhau...

Tự dưng nó lại nổi hứng mún hát ms chết chứ

_tui vs bà hát nghe Thư?

_bài j`????

_TÌNH YÊU SONG SONG!

_uk, hát... - Thư cười

Gần bên nhau nhưng sao vẫn buồn

Chẳng lẽ ta sẽ mãi song song

Chẳng lẽ nào trái tim anh quá vô tình

Người đâu hiểu cho lòng em

Này người ơi hãy nói em nghe

Những suy tư giấu kín trong anh

Đã bao ngày trái tim em quá mỏi mòn

Chờ đợi tiếng iu người hỡi cớ sao lặng thinh

2 đứa im lặng. Mỗi đứa đang theo đuổi 1 dòng suy nghĩ riêng của mình.

"Anh giờ sống tốt chứ? Chắc là tốt rồi! Chắc anh ko còn nhớ con bé ngốc là em nhỉ??? Trong tim em rất đau! Sao tự dưng em lại nhớ đến anh nhỉ? Nhưng dù sao em zẫn chúc anh hạnh phúc bên chị ấy!"

"Sao tự nhiên lại mún hát bài đó? Nó lại nhớ đế anh ta sao? Ko được... k thể đuợc..."

_Tui nghĩ bà nên quên người đó đi! - Thư nói mà mắt nhìn đâu đâu

_Tui bík! - nó cúi đầu - tui... tự nhiên nhớ thui... chút nữa là ko sao!

_Giờ bà sống hạnh phúc chứ? - Thư

_hj`, tất nhiên! Mọi người rất tốt zới tui...

_ờ... tui cũng mong zậy!

"Sao tui có thể nói zs bà hôm qua anh ta mới gọi cho tui hỏi zề bà đây? Sao tui nói được khi vết thương của bà còn chưa lành chứ???"

>>>>>>>>>>>>>>>>>>Quá khứ

Anh là người con trai duy nhất đã khiến trái tim nó rung động. Anh ko giàu nhưng anh học giỏi, anh ko đẹp trai nhưng anh cười rất đẹp, và hơn hết anh ko lăng nhăng như những tên con trai khác... Anh luôn cho nó cảm giác ấm áp, anh luôn làm nó cười, anh luôn hiểu nó, luôn ở bên cạnh nó mỗi khi nó đau, mỗi khi nó cần...

Rồi đùng 1 cái anh tuyên bố ct... anh nói anh ko còn iu nó nữa... anh nói anh ko còn thích nó nữa... anh đã ko còn như xưa... anh ko cười, ko làm nó cười... anh ko hỉu nó, ko bên nó mỗi khi nó đau, mỗi khi nó cần anh... và hơn hết anh đã làm nó khóc...

Anh đã làm nó khóc chỉ vì 1 người con gái... Anh đã gặp cô gái ấy, đã thích cô ấy và bỏ rơi nó... Cô gái ấy thì ko hay bík tình cảm của anh vs nó... nên vô tư cười nói vs nó... cô ấy ko có lỗi... nó ko trách cô ấy... càng ko trách anh... nó chỉ trách bản thân mình đã ko đủ sức níu kéo anh...

Ngày anh đi, mưa rơi...

Mưa rơi bùn thay cho nỗi bùn của nó... anh chào nó... và ra đi cùng cô ấy...

Nó cười, nhưng trái tim nó lại khóc... hôm ấy trời đã mưa... rất lớn...

Hiện tại<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<

_thui trễ lắm rùi bà zề đi koi chừng ba mẹ lo - nó

_ừkm... Thui bà cũng zề đi...

Chào nhau xong, nó way đầu chạy, nó chạy cho vơi bớt nỗi bùn trong lòng. Tự dưng lại nhớ đến những chuyện ko đâu...

Nó vẫn chạy...

Mưa bỗng rơi tií tách trên đầu nó...

"Điên thật, sao bỗng dưng lại mưa????"

Nó vẫn tiếp tục chạy trong mưa... mưa rơi khiến nước mắt nó cũng rơi, hòa vào nước mưa chạy dài trên khuôn mặt nó...

Nó ghét mưa, vì ngày anh đi trời cũng mưa, vì kỉ niệm giữa nó vs anh chỉ toàn là mưa...

Khuôn mặt nó càng ngày càng lộ rõ nét đau khổ... Nhìn thấy trời mưa, Thiên rất lo lắng...

Thiên lo cho nó, sợ kí ức đau bùn đó lại hiện lên trong đầu!

Mỗi khi trời mưa Thiên luôn ở bên nó, giờ ko bík nó có còn đi vs Thư hay đã đi 1 mình?? Nó có lại đau khổ nữa ko??

Tiên nhìn thấy vẻ mặt lo lắng hiện rõ trên mặt Thiên. Ko nén nổi sự tò mò, hắn liền hỏi.

Và Thiên đã kể cho hắn nghe toàn bộ câu chuyện. (2 tên kja đã zề lâu ròi, chỉ còn Thiên vs Tiên đi vs nhau)

_ko ngờ cô ấy lại chịu nỗi đau của mối tình đầu!

_haizz, tao koi nó như em gái mình... nó đau làm tao cũng đau lắm. tao đã tự nhủ rằng nếu sau này kòn có thèn nào làm nó đau thì tao sẽ chôn sống thằng đó lun...

_ờ... Tao có thể thích nó ko?? - Tiên bất chợt hỏi

_hả?? Mày thích nó sao?? - THiên ngạc nhiên

_ờ, ngay từ cái nhìn đầu tiên. Lúc đầu tao tưởng mình bị "bệnh" nhưng ngay sau ngày hôm đó tao đã bík nó là con gái! nên tao ms bík tình cảm của mình

_ờ mà sao mày bík nó là gái giả trai zậy??

_vì Kha cứ lun miệng gọi nhỏ là honey. Mà thèn này dù có cà chớn đến mấy cũng ko gọi kon trai kiểu đó. nên tao bík thui. rùi...

_rùi j`??

Rùi tao quan sát nó. Giọng nó tuy hơi trầm nhưng rất ấm, giống giọng con gái... hơn nữa nó ko có lộ hầu...

_ờ...

_zậy tao có được ko?

_hj`, nếu là mày thì tao chấp nhận. Có lẽ mày sẽ ko làm nó đau...

_ờ... zậy tao zề vạch chiến lược đây! Mà nó thích kiểu người thế nào?

_nó hả? Thì thằng nào đủ mạnh để kéo thằng kja ra khỏi trái tim nó! đó là mẫu người của nó

_Trời, - Tiên té ngửa - mày thật điên khùng...

Bạn đang đọc Kiếp Nô Lệ của Rùa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.