Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngục Kiếm Tông

Tiểu thuyết gốc · 2093 chữ

Rời đi nơi yên bình thiên địa đó, Bạch Kiếm Y cũng không vội vã, hắn nhẹ nhàn đi về phía nam theo đường mòn, cảnh vật xung quanh gần thư đã thay đổi theo năm tháng, hắn không khỏi cảm thán, hắn nhưng từng là 1 cái người từ thế kỉ 21, chết vì bệnh nan y sau đó chuyển sinh đến đây, đoạn thời gian đó làm hắn không thể cảm thấy vui vẻ, nhưng đó cũng là lần lịch luyện lớn nhất của hắn, nhờ lần lịch luyện đó mà Linh Hồn hắn xuyên việt cường đại.

Mà nhắc đến kí ức 1 cái tên liền hiện trong kí ức của hắn, Liễu nhi, đây cũng là cái đầu tiên đồ đệ hắn thu, tư chất trung bình, tâm tính nhẹ nhàn thanh tịnh, không xinh đẹp kiều diễm nhưng lại mang cảm giác dễ chịu hòa hợp, nàng sỡ hữu 1 cặp Tiên Nhãn, hắn nhè nhẹ cười rồi điểm chân bước đi, nàng làm hắn vui nhưng bây giờ đã là kí ức.

Bước đi theo con đường mòn nhỏ dần rộng rãi lên, ngay liền đó xuất hiện phía trước mắt 1 cái bảng lớn có chút mộc mạc đơn giản, khắc 3 chữ Tàn Hoa Thôn, Bạch Kiếm Y bước đến cổng thôn liền gặp 2 cái hộ vệ lính gác cổng, liền ghé lại hỏi.

"2 vị Ngục Kiếm Sơn thế là đi đường nào?"

Bất ngờ 1 giọng nói lãnh đạm vang lên làm cả 2 người giật nãy người, sau đó liền quay sang bắc gặp 1 cái trắng tinh người, cả 2 tựa như gặp ma đồng dạng rống lên, sau 1 lúc quan sát chắc chắn đây là 1 con người liền có chút khó cười mà nói.

"Ngục Kiếm Sơn cách đây 200 dặm về hướng tây"

"Tạ"

"Vị công tử này, Ngục Kiếm Sơn quanh năm sư mù bao phủ liền là 1 đi không về, ta khuyên tốt nhất là ngươi không nên đi...."

"Tạ, ta tự có cân nhắc"

Bạch Kiếm Y nói 1 câu sau đó liền hướng về phía tây bước đi, không vội vàng, cũng không chậm chạm, chẳng mấy chốc liền biến mất khỏi tằm mắt của 2 tên hộ vệ.

"Kì lạ, hắn là từ khi nào xuất hiện, ta thế nhưng không cảm nhận được hắn hiện diện"

"Chúng ta tu vi không cao, người kia liền là 1 cái Tu Tiên người đi"

...

Cả 2 trò chuyện vài câu lại bắt đầu công việc tiếp tục, không vì vậy mà lơ là cảnh giác, còn Bạch Kiếm Y đi trên con đường có chút cũ kĩ bụi bặm liền có chút hồi ức, sau đó lẩm bẩm vài câu rồi đi, đến chân núi của Ngục Kiếm Sơn, Bạch Kiếm Y vung tay, trên tay xuất hiện 1 cái kiếm hoàng phát ra ánh sáng lung linh, sau đó cứ mỗi bước là đọc 1 câu, tựa như đang khiêu vũ mà hát đồng dạng, lời văn tộc mạch, bước chân chuyển động.

Ngục Kiếm Sơn quanh năm sương mù bao phủ, phàm là đi vào liền không đường ra, đến nay cũng không ai biết cách xông vào cái kia sương mù mà đi ra, mà Bạch Kiếm Y vài câu hát, vài bước chân cùng với cái Kiếm Hoàng sáng chói kia liền bước đi 1 cách nhẹ nhàn tựa như 1 đứa bé đang nhảy múa vui hát cùng món đồ chơi mới mua vậy, lúc này sương mù quanh hắn tự động tránh xa hắn, không có bao quanh mà tạo thành 1 con đường cho hắn nhẹ nhàn đi lên.

Đến khi câu hát kết thúc bước chân dừng lại, thì cũng là lúc chân của Bạch Kiếm Y chạm đỉnh núi, bất quá lúc này xuất hiện trước mắt của hắn là 1 cái cổng lớn khắc lên 1 cái danh tự rồng bay phượng múa, trông có chút cũ kĩ nhưng lại mang khí tức cổ lão vô cùng, Ngục Kiếm Tông, từ bên trong 3 chữ Kiếm Ý như đóa hoa nỡ rộ ra lăng lệ nhưng nhẹ nhàn, yên ấm nhưng bão táp.

Lúc này bên trong đầu hắn xuất hiện 1 cái y phục xanh nữ tử cười nói "Sư Tôn chúng ta về nhà rồi".

Hắn đứng ngơ người ra 1 lúc lâu, sau đó khép mờ 2 mắt rồi nhẹ nhàn nói "Liễu nhi ta đã về" sau đó bước chân lên nhẹ nhàn đẩy cánh cổng lớn lên, từ bên trong 1 cổ khí tức cổ lão phóng bay ra ngoài, làm người khác có chút khiếp hãi là bên sau cánh cửa là 1 cái kiến trúc cũ kỹ, bụi bặm được phủ lên lớp lớp, các công trình mặc dù cũ kỹ nhưng vẫn hiên ngang đứng đó không có dấu hiệu sụp đổ.

Ở giữa trường có 1 cái bức tượng nữ tử là không bị nhiễm bụi, chân đạp phong vân, tay uyển thiên thư, kiếm họa gian sơn, đôi mắt như chiếu rọi vạng vật, Kiếm Ý cũng từ đó vung vẫy ra, dưới bức tượng có khắc lên dòng chữ.

"Liễu Kiếm Nữ Oa"

Còn bên dưới bức tượng có vô số bức tượng cuối đầu dưới chân nàng tựa như vì nàng hộ giá, phía dưới có 4 cái nam nhân 2 cái nữ nhân, bên dưới nữa là vô số tượng đá, đoán chừng không dưới 1 ngàn người, mà nhình vào các bức tượng này không phải được chạm khắc mà là hóa đá thành, Bạch Kiếm Y thở ra hơi trọc khí điềm tĩnh nói.

"Liễu nhi a, ngươi 1 cái chính trực nữ nhân làm biết bao nhiêu kẻ nguyện chết theo ngươi, bọn người này vì ngươi mà trấn Tông hộ Cung"

Đúng theo lời Bạch Kiếm Y thì bọn hắn hóa đá mà thành, đây từng là các trưởng lão, đệ tử nội môn, hạch tâm của Ngục Kiếm Tông, toàn bộ tu vi đều không dưới Trích Tiên Cảnh.

(Tu vi ta lại quên biên 1 chút, vì main không có tu luyện nên không biên, mà định về sau phô bài, chỉ là sợ các ngươi đọc không hiểu nên phô 1 chút)

Tu vi bao gồm : Tiền Cảnh, Linh Cảnh, Khí Cảnh, Hậu Cảnh, Đỉnh Phong Cảnh, Hậu Thế Cảnh, Tuyệt Thế Cảnh, Hóa Tiên Cảnh, Bán Tiên Cảnh, Trích Tiên Cảnh, Hạ Tiên Cảnh, Thượng Tiên Cảnh, Hóa Thần Cảnh, Bán Thần Cảnh, Thiên Thần Cảnh, Chân Thần Cảnh,.... (Vì sao ở đây ta cho 3 chấm vì tu luyện là vô hạng không có điểm dừng, nên sau khi main chiến với hết đống này ta sẽ cho ra thêm vô số cảnh giới khác, Tu Hành Là Vô Hạn) mỗi Cảnh có 9 Tần mỗi tần có 4 kỳ cứ thế tính đến, . (chắc sẽ có người hỏi không giới hạn tu vi vậy Tiên Đế làm sao định? Theo suy nghĩ của ta chỉ cần là Chân Thần là có thể cùng Thiên Đạo tranh giành Thiên Mệnh, mà lưu ý không chỉ có mỗi Thiên Mệnh là lớn nhất đâu nháy mắt) còn các thông tin khác sẽ thêm sau.

1 ngàn Trích Tiên Cảnh là bật nào Đế Thống Tiên Môn tồn tại?, không những thế 6 kẻ đi đầu còn co tu vi so Thiên Thần Cảnh chỉ mạnh không yếu, còn cái kia Liễu Kiếm Nữ Oa liền là Chân Thần Cảnh tu vi, vào đó thời đại hồng hoang linh khí không nồng đậm có được vậy tu vi là phải trải qua bao nhiêu lịch luyện, bao nhiêu chém giết, mất mát đi qua?.

Bạch Kiếm Y nhẹ nhàn bước về phía trước cũng không có dừng trước bức tượng, mà tiến vào sâu bên trong tòa kiến trúc lớn nhất, bên trong tòa kiến trúc này vậy mà phi thường sạch sẽ, không những thế phía giữa đại điện vậy mà còn có 1 cái thanh kiếm dài đến 10 trượng lấy làm trung tâm, lúc Bạch Kiếm Y xuất hiện thì thanh kiếm đó có chút rung động, 1 khắc sau liền kịch liệt đi lên, đây chính là hắn 1 phần cơ thể và cũng là hắn kế hoạch triệu năm đi qua để lại, vương tay ra, thanh kiếm đó liền thoát ly khỏi bệ cắm tiến về phía Bạch Kiếm Y chẩn mấy chốc dung hợp hắn cơ thể.

Lúc này bên trong cơ thể của hắn phát ra 1 tia sáng dị thường, liền hóa thành thành phổ thông trường kiếm, ngay sau đó Linh Khí như vòi ròng hướng về phía hắn thu vào, lúc này trên lưỡi kiếm có 12 điểm sáng, đã có 1 điểm được chấm lên, 1 lúc sau Bạch Kiếm Y hóa lại thành người, mở ra mắt 1 đạo lăng lệ Kiếm Ngâm tung hoành xiếc nhẹ bàn tay 1 cái sau đó môi nở 1 nụ cười nhạt.

"Cửu Phẩm Tiên Mục Binh thực lực, vẫn còn 11 cái cơ thể nữa"

(Bxh Binh Khí : Khí Binh, Linh Binh, Đế Binh, Vương Binh, hoàng Binh, Huyễn Binh, Địa Binh, Thiên Binh, Tiên Mục Binh, Ma Mục Binh, Thần Mục Binh, Long Mục Binh, Thánh Mục Binh, Truyền Thuyết Mục Binh, Thần Thoại Mục Binh, Hồng Hoan Mục Binh, Huyền Huyễn Mục Binh, Hư Không Mục Binh, Thánh Khải Kỳ Binh, Vũ Không Độc Binh,....)

"Chỉ cần thu hết các phần cơ thể liền có thể..."

Đến đây ánh mắt của Bạch Kiếm Y không khỏi ác liệt lên, phầm là sinh vật ai lại không có thù oán, ai lại không có hận thù, ai lại không có cừu nhân, kể cả tồn tại vạn cổ cũng có lấy 1 cái.

Đến đây hắn kẽ nhắm lấy mắt sau đó quay người hướng về nơi chứa đó bên cạnh có 1 thanh kiếm và 1 tờ giấy nhỏ, hắn liền nhẹ nhàn cầm lấy mà đọc, sau 1 khắc liền nở 1 nụ cười hiền hậu bên trong ánh mắt có 1 tia nuông chiều hiện lên rồi lắc đầu cười nói.

"Xú nha đầu dám hố ta 1 bộ Kiếm Quyết, đến khi ta xuống cửu tuyền có gặp liền muống đánh cái mông nhỏ"

Hắn khẽ cầm lấy cái kia kiếm trên tay 1 tia kiếm hoàng đánh lên lưỡi kiếm, xuất hiện 1 dòng chữ "Ngục Kiếm", sau đó liền vung đưa thanh kiếm đến trung ương đại điện rồi cắm ở nơi đó, sau đó nhẹ nhàn vỗ đôi tay rồi nói.

"Ai bảo ngươi lại là ta cái đầu tiên đồ đệ....... Liễu nhi ta đây là lần cuối thăm ngươi......ngươi không được thấy vi sư thời huy hoàng rồi"

Sau đó quay người rời khỏi, không quay đầu nhình lại cái kia bức tượng, vì hắn biết đã bước lên Tiên Lộ chắc chắn phải vức bỏ vấn vương hồng trần, từ này Liễu nhi này đối với hắn liền như 1 cái người xa lạ, mà lại là đem cái tình sư đồ phó thác vào nơi sâu nhất của đáy lòng rồi khóa chặc lại.

Âm thanh trầm đục vang lên, cổng lớn lại đóng lại, Bạch Kiếm Y không dùng kiếm hoàng sáng chói nữa mà bước vào sương mù, vì bên trong có thứ hắn muống lấy và cũng là mở ra con đường mới cho cái kia Ngục Kiếm Tông, xem như hoàn thành 2 di nguyện cho nàng, còn 1 cái hắn liền không làm được.

[Sư tôn, Liễu nhi biết sau khi mang người về nơi đó sẽ cánh xa nhau muông trùng, liền muống người giúp Liễu nhi 3 di nguyện cuối cùng.

1 Sư Tôn ta biết Ngục Kiếm Quyết mà người truyền cho ta còn thiếu 1 quyết, nên ta mong muống Sư Tôn truyền lại cho truyền nhân của ta 1 phần này Kiếm Quyết.

2 Thu hồi thứ kia bên trong sương mù, ta cũng cần có hậu nhân a, ai lại học được bài hát đó cùng với điệu nhảy đó chứ.

3 Sư Tôn sau khi người tỉnh liền muống an nhàn mà sống, không cần vì ta và các người khác báo thù, cũng không nên vì người báo thù, hết thảy an toàn của người là quan trọng nhất còn phần kia không đáng để báo thù.

Liễu nhi Đại Vương Đồ Đệ]

Bạn đang đọc Kiếm Linh Thiên Đế sáng tác bởi BạchYHắcDạHành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BạchYHắcDạHành
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.