Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Phiên bản Dịch · 2495 chữ

Đêm hôm đó, Giang đã thăng thiên tiến hoá thành loài gấu trúc.

Cả buổi đêm, mỹ nhân của Rin bị hành hạ bởi tiếng lòng ai oán của kẻ sắp mất danh dự, của tiếng chuông điện thoại do chị Ngọc Anh hành hạ, nên nằm đến 5h sáng mắt mở trừng trừng. Vừa nhắm mắt vào được 2 tiếng thì Bạch Huyền My baby so kute đã đến lôi bạn ra khỏi nhà trọ thân yêu

“WT?” (một thế hệ 9x do đọc quá nhiều beelzebus, nên khi mộng du hoặc vừa ngủ dậy thường xuyên *** bậy) Giang rú lên khi My kéo cô như kéo xác chết khỏi cái giưòng mềm mượt như nhung “Cậu lôi tớ đi đâu vậy?”

My ném bạn xuống đất:

- Đi học!

“Sao cậu biết được hôm nay tớ không đi học chứ?” Mà hôm nay tớ không định đi học thật đấy, chẳng lẽ cậu có khả năng ngoại cảm à

My nhìn Giang bằng ánh mắt sắc lạnh đến giết người:

- Này, có ai nói là cậu hay bị mộng du không?

Giang không cần nghĩ, rồi đáp:

- Dĩ nhiên, ai cũng bảo tớ mộng du kinh khủng. Con Trinh bảo với tớ, nếu hôm nào tớ không mang chìa khoá, thì tuyệt đối đừng sang nhà nó. Còn mẹ tớ bảo, buổi tối ngủ tốt nhất là nên khoá tớ trong phòng, nếu không tớ sẽ biến cả nhà thành thịt viên chiên

“Tốt, cậu rất thành thật” My à, cậu quả là giống anh họ mình, giọng nói sắc lạnh, nụ cười nham hiểm, đủ để khiến da gà tớ rơi đầy trên đất “Vậy cậu có biết trong lúc mộng du cậu làm gì không?”

“Nhắn tin cho cậu nhờ cậu xin nghỉ hộ?” Sax, Giang nghĩ, bây giờ mộng du còn có khả năng nhắn tin, quả là Giang đã đạt đến cảnh giới tiên nhân câo siêu thâm thuý

“Chỉ thế thôi?” My cao giọng, sau đó hạ thấp xuống -100oC “Cậu làm phiền tớ 5 phút 1 lần thì có”

“Đâu m…” Giang đang định cãi thì My giật mạnh điện thoại, mở nhật ký cuộc gọi. Quả là vậy, mỗi cuộc gọi kéo dài 1 phút, cách 5 phút lại gọi một lần, tổng cộng là 6 cuộc gọi

“Câu thứ nhất, cậu nói, cứu em, Romeo, em không tìm thấy MV chế” (Romeo và Juliet, Sheakper)

“Câu thứ hai, Sasuke, tôi sẽ cho Rasengan nếu cậu không trả USB cho tôi”

(Naruto Shippuden, quên tên tác giả rồi ^.^)

“Câu thứ ba, Jejoong, cậu muốn hôn Yunho cũng được, nhưng trước khi hôn, nhớ trả USB cho tôi đấy” (Tôi là con mèo của Kim Jejoong, Nguyệt Tử)

“Câu thứ tư…” My vừa mấp máy môi thì Giang đã hét to lên “Stop hear!!!!” Giang cảm nhận thấy, nếu để cô ấy nói tiếp, nhất định Giang sẽ chết vì mất máu, tim nổ lộp bộp, die không toàn thây “Vậy làm thế quái nào mà cậu biết đượcmình muốn nghỉ cơ chứ?”

“…” Im lặng

Im lặng đến đáng sợ

Chiếc đồng hồ phản chủ, đã bị ném xuống đất từ đêm hôm qua, bất chợt kêu reng reng

“Mình tức điên gọi điện đến cho cậu”

Nuốt nước bọt, mình lại làm gì sai à?

“Cậu dập máy, sau đó nhắn: Tiểu tì, người là đồ đần, mai ta phải đi tìm mảnh Rave thứ sáu, loại tiện tì như ngươi không biết đường mà liệu à. Bảo với đường chủ, đại nương phải tìm One piece, không thể đến yết kiến đường chủ được”

Giang ngồi, khóc T.T

Không phải lỗi tại cô, chỉ vì từ bé mami đã mê phim kiếm hiệp Trung Quốc. May mà cô không họ Chu, nếu không hồi bé, mami đã đặt tên cô là Chu Chỉ Nhược

Không phải tại cô, chỉ vì từ bé, chị gái đã mê fanfic, đọc đến mụ mẫm cẩ người, cô em gái phải tiếp nối sự nghiệp gian truân của chị, đọc các fanfic đến khi đầu thai thành tiên thì thôi

Nói chung, cô chỉ là kẻ bị dụ dỗ lôi kéo vào con đường pham tội, bị nhồi hết cả kho truyện nhà Yến bà bà vào đầu, nên đại não mới chứa toàn tạp chất, mới hay mộng du ngu si

Giang nhìn My bằng ánh mắt long lanh vô tội:

- Vậy sao cậu không xin nghỉ ình? Bây giờ xin nhé, by by

Vừa đinh vào giường tiếp, thì My túm lấy áo Giang:

- Không được phép

“Why????” Ánh mắt vô tội, cho em ngủ để em có sức tìm kiếm bảo bối của Ngọc Anh được không?

My cười thâm nho, bí hiểm, bên trên khuôn mặt bị bóng tối che khuất:

- Vì anh họ mình dặn, hết giờ nhớ gọi cậu lên phòng Hội sinh viên

Phọt!

- Các cậu phải hạnh phúc đấy nhé.

Chẳng lẽ…

Chẳng lẽ????

Chẳng lẽ!!!!!! Giang ngồi học mà lòng cứ như lợn sề bị quay trên lò lửa, lại được nhen thêm tiếng cười fu fu fu kinh hoàng của My. Nếu ở nhà, on Gunny, Giang nhất định sẽ lên hỏi ý kiến chồng, nhưng bây giờ không được. Cô run run on facebook, nick bạn bè Zakuza_babykute

“Nếu bạn mắc một tội tày trời, có khả năng làm sụp đổ danh dự của bạn, thì bạn sẽ làm thế nào?”

Ngay lập tức có Comment, hôm nay có khá nhiều người nghỉ:

Kẻ nào gọi ta là Thuý Kiều sẽ chết thảm: Bắt chước Hai bà Trưng trong lịch sử chống giặc ngoại xâm, tự tử để bảo vệ danh tiết.

Ốc sên chạy no 1: Chối tội. Đúng là đầu đất óc sh*t, thế mà cũng không nghĩ ra

Zuminkyang: Cần quái gì danh dự. He he, mà bà đây cũng không có danh dự mà mất

Axit clohiđric: Vãi…xác định chết rồi, cưng ạ. By by lady, khi nào cũng die chị sẽ mua hoa ly, không lo thất thiệt

Giang đập đầu xuống bàn, đập đầu, xuống bàn. Các đồng chí, tôi đang hỏi nghiêm túc, các đồng chí có hiểu trọng tâm vấn đề không đấy

Lần đầu tiên trong đời, Giang mong ước tiết học đừng bao giờ kết thúc.

Bên cạnh, mọi người đều đã nản. Lê Thị Mai, cô nàng siêu sao đứng thư hai top 5 người điểm cao nhất, có cắp kính có một không hai trong lịch sử, to khủng bố cũng hùa vào nghe truyện cười của Hường Trà

Tiếng chuông trường điểm, Giang cứng nhắc đứng lên như một cái máy, mặt tái mét không còn giọt máu. My vỗ vai cô, bước đi, liếc nhìn Thiên Vũ đang đứng chờ ở ngoài. Thiên Vũ cũng nhìn Giang thâm thuý rồi chạy theo My, vừa đi vừa nghĩ

Haizzz…Băng đá ngàn năm, ác quỷ hiện hình, cuối cùng cũng tìm được mùa xuân của mình rồi

Mùa xuân? Có mà đồ chơi thì có

  • “Buồn thay cho cái danh hiệu Idol dân quốc của són

Khi bị phanh phui vụ dùng tiền mua 600 fan giả cổ vũ

Hoá ra lần đầu tiên ** sang Nhật

Lại chẳng được ai đoái hoài…”

Nhạc bài Lonely của 2ne1 vang lên, kèm theo đó là lời Mv chế ngay dưới màn hình, khiến Giang có cảm giác mắt mình sắp nổ. Anh ta cũng unti SNSD? Lại còn hả hê xem trên cái màn chiếu to như thế. Vậy nếu anh ta cầm USB của mình thật thì có thể xin lại. Nghĩ vậy Giang tiến lại gần đại gia, mỉm cười cầu toàn:

- He he…Hội trưởng, anh cũng thích thể loại đó hén

Minh Đức khẽ ừm một tiếng

“Vậy anh có cần không? Nếu anh thấy và trả được USB, em nhất định em sẽ cho anh nhiều thứ hay ho”

“…Um…”

“Đố anh biết có gì trong đấy?”

“…Biết”

“…” sax, biết, vậy phải đổi chiến thuật “Anh thích chứ, em sẽ nhượng lại cho”

“Không cần, anh đã coppy rồi”

“Anh không thích, không có hứng thú”

“Nhân tiện, cái trên màn chiếu cũng là của em”

“Còn những cái…không tiện nói”

Anh ta vừa nói vừa đỏ mặt, trông rất ngu ngốc, nhưng Giang có thể tưởng tượng được anh ta đang nói đến cái gì

Anh ta không thích?

Nhử mình?

Minh Đức, anh thật giỏi, quả thật là quả giỏi, màn chắn máy chiếu, cái gì cũng to thật to, chủ yếu là ôm cây đợi thỏ

“Vậy…trả cho em” Co mạnh dạn xoè tay ra

“Đây” Anh ta hào phóng đưa ra, lắc lư “Nhưng có một điều kiện”

Biết ngay mà

Anh là đồ khốn, nhiều chuyện, còn muốn gì nữa đây??? >o< Như tác giả đã giới thiệu ở trước: Bây giờ đang là mùa thu

Ánh nắng màu vàng nhạt chiếu xuống thảm cỏ xanh, dải mây trắng lững lờ trôi phía trên đỉnh trởi. Khác với hoà bình xưa cũ, bầu trời ở đât thường xuyên có màu xanh. Các sinh viên sống ở kí túc xá đang trong trạng thái năng nổ làm việc thì thấy một cặp nam thanh nữ tú

Một người là mỹ nam năm ba, hội trưởng Hội sinh viên, quyền lực đầy mình, mặc chiếc áo sơ mi màu đen, trông càng đen huyền bí, vẻ đẹp của viên kim cương biển Đông

Một người là mĩ nữ năm nhất, quần bò, áo sơ mi trắng khuôn mặt thanh tú yêu kiều, thẹn thùng mềm mại, lấp lánh dưới anh nắng, nghe đồn cũng học Kinh tế đối ngoại, khá là giỏi, giống như viên kim cương than khiết không vẩn đục

Các nữ sinh viên ồ lên đầy ngưỡng mộ, xì xào bình luận về cặp đôi hoàn hả này

Tiếc thay, có một vài vấn đề học đã nhầm:

Mỹ nam Minh Đức, không phải kim cương đen, mà là ác quỷ, sói đội lốt…chó chăn cừu chuyên bắt nạt trẻ con, sức sát thương đủ để lật đổ mặt đất

Còn mỹ nữ Linh Giang, kim cương thanh khiết cái khỉ gì, chính xác là siêu cừu thế kỉ XXI, là lao công công ích mới lên ngôi của Đại học Ngoại thương

“Em thấy bãi cỏ mày thế nào?” Đức hỏi, giọng dịu dàng thoải mái

“Rộng”

“Tiếp!”

“Rậm rạp”

“Bẩn”

“Thế thì chính nó đấy”

Giang nghe câu này, bàn tay nắm chặt, đay nghiến cái máy xén cỏ cũ kĩ trên tay, rất muốn lôi nó lên quật anh ta. Bình thường, nếu là những cô gái yếu ớt yểu điệu, chắc chắn sẽ giả vờ xỉu, răm rắp nghe lời, run rẩy yếu ớt, sức sát thương đủ lớn để làm mủi lòng nam nhân

Nhưng, tên đó không phải là nam nhân mà là nam tiện nhân, thích trêu trẻ con, sở thích quái dị

Nhưng, Giang không phải yểu điệu thục nữ mà là cao thủ Teakwondo đai đen, ba năm không một lần hắt xì

Cô chống nạnh, nhìn như đi cãi nhau với mấy bà hàng thịt:

- Nói cho em lý do, tại sao em phải dọn đám cỏ này

“Là bài kiểm tra…”

Kiểm tra? Không phải anh ép tôi làm cái chức vụ Uỷ viên vệ sinh chết dẫm đó sao? Nghĩ tôi ham lắm à?

“…Để xem có nên trả USB cho anh hay không”

Nụ cười trên mặt Đức khiến mọi cô gái đều mê mần, nhưng không hiểu sao Giang cứ nhìn thấy là lại muốn tát cho anh ta một phát. Nhưng cô quyết định ngậm miệng. Vì lý tưởng cao dẹp, vì chị Ngọc Anh bao năm gắn bó, ta nhất định sẽ lấy lại được USB, sau đó đảo chính, không thèm làm cái chức UV đó nữa

Thấy mỹ nữ cầm cái dao phay, cầm cía máy xén cỏ, cả đám sinh viên kí túc xá “Ồ, men” với một giọng cực kì ngưỡng mộ

Minh Đức được thể, hét to với bàn dân thiên hạ:

- Hãy ủng hộ cô ấy. Phạm Linh Giang, năm nhất, Kinh tế đối ngoại, cô ấy làm việc này là để thể hiện thành ý muốn làm Uỷ viên vệ sinh của các bạn

Tất cả đều Oh yeah, tâng hô Giang như tâng hô nữ thần mặt trời

Có cô gái ở kí tú xá nữ còn cắn môi ngưỡng mộ:

- Haizzz, không hổ là Hội trưởng hội sinh viên, còn đưa bạn gái và hệ thống quyền lực

- Thật ngưỡng mộ cô ấy, đại mỹ nhân. Thấy chưa, nồi nào úp vung đấy thật chẳng sai chút nào, cậu cứ mơ mấy giấc mộng tiểu thuyết lọ lem của mình đi, không thành hiện thực được đâu

- Sai rồi. Phải là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Cậu nói vung nồi gắn với những viên kim cương cao quý như thế, thật chẳng có chút thông mình nào

Dưới này, Giang suýt đánh rơi dao phay, có ngay ý muốn đập đầu vào tường, nụ cười đông cứng trên mặt. Bây giờ đang hội chứng kim cương à, ai cũng có thể thành kim cương, quả là đáng sợ. Đang đau buồn lai láng thì Đức đại ca lại quay sang nở một nụ cười dịu dàng, khiến đám sinh viên ấy lại ồ lên

Đúng là người thông minh có khác, nghĩ ra diệu kế này để không ình đảo chính, con người anh đúng là nham hiểm, Hội trưởng hội sinh viên

Lúc ấy, anh chỉ nghĩ, cần phải dịu dàng với cô ấy, phải răn đe cô ấy, giữ cô ấy ở bên mình, khiến cô ấy bị nụ cười của mình mê hoặc

Còn cô thì nghĩ, anh ta muốn bắt nạt mình đến cùng, nhất định mình phải bài trừ anh ta, tránh xa anh ta, tìm cách trả thù anh ta nhanh nhất có thể, rồi cuốn gói biến

Bầu trời xanh thật xanh

Thần tình yêu Cupid đang xem phim tình cảm đời thường qua cái gương thiên giới, gạch vào sổ

Duyệt: Nguyễn Minh Đức S2 Phạm Linh Giang

Tối về, vừa mở Gunny thì My gọi điện, hí hửng:

- Tình hình thế nào, anh họ mình tỏ tình rồi chứ?

Giang uất nghẹn, cố gắng gạt bỏ mong muốn ném cái điện thoại xuống sàn nhà

“Tỏ tình cái cục c, anh cậu bắt mình làm Uỷ viên vệ sinh. Toàn phải lao động công ích”

“Cậu bị ngu à? Uỷ viên là người đứng trên vạn người, chỉ huy mọi người lao động cơ mà”

Giang hoá thành cát bụi, bay bay bay

Là người chỉ huy, nên thiên vũ mới làm

Anh lại lừa tôi, còn tôi là đồ ngu

Nguyễn Minh Đức

Nu baca si!!!!!!!!!

Bạn đang đọc Kick ta đi, thần tình yêu Cupid! của Sumiya Rinka
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.