Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 21

Phiên bản Dịch · 1193 chữ

Người này mặc chiếc áo màu xanh ve với mái tóc màu vàng chanh thấp thoáng dưới chiếc mũ trùm. Về vóc dáng thì trong giống như con người nhưng vẫn có một vài điểm khác. Từ góc nhìn của tôi thì đó là một đôi tai nhọn dài – đây là đặc điểm đặc trưng của một chủng tộc khá phổ biến trong các câu chuyện và trò chơi.

– Má ơi, con được gặp Elf thiệt rồi.

Vì có một chút sự kích thích nên tôi sử dụng 【 Bước Nhảy Thời Không 】 dịch chuyển ra phía đằng sau tên Elf để quan sát và vô tình thốt ra lời nói.

Tên Elf nhảy bật sang một bên, đồng thời rút thanh gươm của mình ra. Cậu ta nhìn tôi với gương mặt cau có trong lúc đang lăm le thanh kiếm trong tay.

Ôi, mái tóc màu vàng chanh kia thậm chí còn không thể nào so sánh được với độ sắc xảo của đôi mắt màu xanh lục tuyệt mỹ đang nhìn chằm chằm vào tôi. Lại còn cái cơ thể mảnh mai ấy nữa chứ. Thanh kiếm của cậu ta vẫn luôn hướng về tôi còn ánh nhìn của cậu ta không hề giống với bọn cướp mà tôi gặp lúc trước. Đấy chính là ánh nhìn của một chiến binh.

– Ngươi là ai? – Tên Elf lên tiếng cảnh báo và tạo tư thế sẵng sàng chiến đấu.

Tuy nhiên, đôi mắt của cậu ta lại tập trung vào một điểm duy nhất – Ponta đang ngồi trên đầu tôi …

Tôi muốn hỏi cậu ta một vài cậu, nhưng trước tiên cần phải trả lời cái đã:

– Arch. Một lữ khách. Tôi xin lỗi vì đã gây hiểu nhầm. Do đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy người Elf.

Vẫn còn sự hoài nghi trong ánh mắt của cậu ta, nhưng thanh kiếm vẫn chưa hề chùn xuống.

– … Một con người hả? Làm thế nào mà Vulpix vento lại có quan hệ với con người được chứ…

-? Vento?

– … Đấy là tên của con Linh thú đang ngồi trên đầu ngươi đấy… Theo lẽ thường thì chúng vốn sống thành bầy, làm thế nào ngươi thu phục được nó?

– Wow, Ponta là Tinh linh à?

Nằm trên đầu tôi Ponta phát ra tiếng gầm gừ. Tên Elf nhìn tôi với sự ngạc nhiên.

– Không phải Tinh linh mà là Linh thú. Đấy là những con vật mang sức mạnh của tự nhiên. Chả nhẽ đến điều này mà người còn không biết? Chả nhẽ bên trong bộ giáp của ngươi là không khí?

Hắn xem tôi là một kẻ ngốc, điều đó hoàn toàn không thể chấp nhận được. Làm sao mà tôi biết hết được trong khi tôi chỉ vừa đến đây không lâu.

Quan trọng hơn nhá, ai bảo trong bộ giáp này là không khí đâu? Xương đầy đủ không thiếu cây nào nhá────. Kiềm chế, kiềm chế, hết sức kiềm chế.

– Xin lỗi. Vì đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp một con Linh thú, tôi gặp cậu nhóc này sau khi cậu ta bị bọn cướp làm bị thương và bắt đi, chính tôi đã thả cậu ta ra. Cậu nhóc đã trở nên thân thiện hơn với tôi sau khi tôi chữa trị cho cậu ta và cho cậu ta một chút thức ăn…

– Láo. Sự cảnh giác của một Linh thú là cực kỳ lớn, ngay cả là người của tộc Elf chúng còn không muốn tiếp xúc. Vậy thì tại sao chúng lại có thể thân mật với một tên kỳ dị đầu đường xó chợ như ngươi được chứ? …

Tên Elf tra thanh kiếm của mình lại vào vỏ, cởi chiếc mũ trùm ra.

Cách … Bố nhắc lại bố mày đéo phải đầu đường xó chợ nhé?

– Vậy cậu làm gì ở đây? Tôi cũng chưa từng thấy người Elf nào trong Thành phố cả, có thật là các cậu ở đây không?

Tên Elf buông ra tiếng thở dài.

– Ngươi có thật sự là con người không vậy? Loài Người – tạo vật của sự ích kỷ, luôn luôn cảm thấy ganh ghét đối với những chủng loài hơn mình. Nhất là tộc Elf chúng tôi có thể sống trường thọ và có khả năng sử dụng phép thuật. Mặc dù chúng tôi đã ký hiệp định hoà bình với Vương quốc Rhoden, nhưng chúng tôi vẫn luôn là mục tiêu bị săn bắn.

Đôi mắt của cậu ta đã bị lấp đầy với sự giận dữ và thù hận.

Săn bắt Elf là bất hợp pháp ở đất nước này, tuy nhiên luật nào cũng có kẻ hở, nếu như luật có 100 điều thì người ta sẽ có 101 cách để lách luật. Chỉ cần nhìn vào mắt cậu ta thôi thì cũng đã đủ để hiểu nỗi kinh hoàng mà tộc Elf phải trải qua.

Nói là săn bắn những cũng không hẳn là bị giết chết. Tộc Elf sẽ không phải hứng chịu những cảnh này nếu không có người chịu đổ ra hàng đống tiền chỉ để mua họ. Bởi vì người ta tin rằng máu của Elf có thể chữa bách bệnh, hoặc nhẹ nhàng hơn là chỉ bị bán để làm nô lệ … Vậy lý do cậu ta đến Thành phố làm gì nhỉ, eto────

– Giải phóng nô lệ────

Khi tôi thì thầm thì mặt tên Elf đang trông cực kỳ nguy hiểm.

– Hmm, hiển nhiên là tôi sẽ không nói cho bất kỳ ai khác biết về các bạn ở đây đâu …

Nhún vai và thở dài, tên Elf có vẻ đã đỡ căng thẳng phần nào.

– Cậu có tin vào người này không ────?

– Kyung-Kyung!

Chuyên mục Elf hỏi Ponta trả lời kết thúc. Sau đó, tên Elf thôi không nắm chặt chuôi kiếm nữa.

– Chết tiệt. Người ta nói rằng quan hệ giữa con người và Linh thú là mối liên kết giữa trái tim với trái tim. Đừng bao giờ quên những lời này – Dứt câu thì tên Elf vội vã đi vào rừng, và biến mất.

À mà mình còn chưa kịp biết tên cậu ta nữa mà────

Đây là cơ hội của tôi để trò chuyện với chủng tộc khác trên thế giới, nhưng bởi vì những mặt xấu xa của loài người mà họ đã tự cô lập chính mình.

Vâng, tôi hy vọng chúng ta sẽ gặp lại nhau. Vì tôi đã biết có rất nhiều người Elf đang bị giam cầm trong Thành phố nên tôi sẽ tiến hành thu thập thông tin cho cậu ta, nhất định phải gặp được cậu ta.

Với những suy nghĩ trong tâm trí của mình, tôi hướng vào Thành phố.

Cũng giống như ngày hôm qua, những bức tường vẫn đang nhuốm màu hoàng hôn. Tuy nhiên, không giống như ngày hôm qua, những bức tường trông giống như được bao phủ bởi lòng tham của con người.

Bạn đang đọc Kị Sỹ Undead của Manei ki meiko
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi royalmoon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.