Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 19

Phiên bản Dịch · 1601 chữ

Việc tôi liên tục quẫy trong rừng như vậy làm cho những động vật nhỏ vô cùng hoảng sợ và nấp vào trong bụi cây.

Việc cây côi rậm rạp thế này làm cho việc sử dụng 【Bước Nhảy Thời Không】cũng hết sức khó khăn nên tôi cứ lang thang như thế trong khu rừng khoảng một giờ, trước khi nhận thấy dấu hiệu của năm “sinh vật” khác đang hướng về phía tôi. Lúc đầu, tôi nghĩ chắc đó là một bầy sói, hay những con vật tương tự thế, bởi vì khi chúng đến gần chúng bắt đầu tản ra để bao vây tôi tôi.

Tuy nhiên, đó là một băng nhóm với năm tên cướp. Chúng nhìn tôi với một nụ cười khả ố trên mặt. Tóc tai bù xù, râu ria xồm xoàm bặm trợn và liên tục lăm lăm con dao trên tay.

– Oh, Hiệp sĩ-sama, Ngài đi đâu thế? Hehehehhe.

– Muốn sống thì giao nộp tất cả tài sản đây. Tài sản với cái mạng mày, cái nào đáng giá hơn? Hahahaha.

– Một hiệp sĩ đơn độc trong khu rừng sâu à, hôm nay quả là một ngày may mắn nhể! Vahahaha.

Hình như họ đang nói mình thì phải. Dù sao thì ở khu vực này họ cũng có lợi thế hơn nên mới khinh suất như vậy cũng phải. Một phần cũng do họ đã bị lòng tham làm mờ mắt khi “ngắm nghía” từ đầu đến chân của tôi nãy giờ.

Đúng là đánh với bọn này thì không cần phải dùng kiếm nhưng bất cản thì cũng không nên. Dùng【Bước Nhảy Thời Không】tôi vòng ra sau lưng một tên trong bọn chúng và dồn sức vào một cú đấm. Cú đấm làm đầu của hắn vỡ tung ra từng mảnh. Các mảnh vỡ cứ thế văn tứ tung khắp nơi, và cơ thể của tên này ngã quỵ xuống đất. Đúng là tôi có dùng hơi nhiều sức nhưng ai ngờ đầu của hắn lại vỡ như thế chứ

Những cảnh tiếp theo cứ như một đoạn phim quay chậm, gương mặt đồng bọn của hắn trở méo mó biến dạng vì kinh ngạc. Nhân cơ hội này tôi cũng tranh thủ dọng luôn vào hàm của hai tên đứng cạnh bên hắn. Đến khi cái hàm bay thẳng vào rừng thì đầu của bọn chúng giờ đây chỉ còn đôi mắt, đôi tai và cái hốc mồm rỗng toác đang chảy máu.

– Qu-quái vật!

– Uh, hắn không phải là người!

Hai tên còn lại đứng xa tôi nhất, cắm đầu bỏ chạy. Đứng tại chỗ, tôi niệm Thạch Đạn 】và một “hòn đá” có kích cỡ khoảng một nắm tay bay thẳng vào một tên trong bọn chúng. Mặc dù đây chỉ là một Ma thuật cơ bản, nhưng tính ra nó cũng khá là hiệu quả. Viên đạn đã làm thủng một lỗ lớn trên bộ giáp da của tên cướp.

Đã bốn tên rồi nhể. Trong lúc tìm kiếm xung quanh tôi phát hiện tên thứ năm đang nhảy qua những nhánh cây.

Trong khu rừng này, sử dụng 【Bước Nhảy Thời Không】sẽ không có ích trong việc bắt được tên “ngộ không” đang khéo léo di chuyển giữa các nhánh cây như vậy được. Nên tôi chỉ có thể dựa vào sức mình để đuổi theo hắn ta mà thôi.

Ngay cả khi không có thứ gì có thể cản bước được đường chạy nhưng tôi vẫn không tài nào bắp kịp được cái tên khỉ, kẻ hết sức thông thuộc khu rừng này, hắn khéo léo di chuyển trên các nhánh cây và ngày càng kéo dài khoảng cách với tôi. Trong lúc đang cố bắt kịp hắn, tôi đã chạy vào một khu vực trống trãi, và sau đó chân tôi bị mắc vào một đoạ thòng lọng rồi tôi bị treo ngược lên do sức nặng từ đối trọng của một tảng đá..

2- Ha! Đúng là chỉ có thằng ngu mới bị bắt bởi một cái bẫy đơn giản như vậy! – Tên trộm quay trở lại để nhìn tôi – khuôn mặt hắn tỏa sáng bởi niềm tự hào.

Những giữa chừng do không chịu nổi sức nặng mà sợi dây bị đứt và tảng đá rơi xuống đất. Tôi tiếp tục chạy và lại bị dính vào một cái bẫy liên hoàn khác. Lần này là hai bức tường đầy chông ép chặt vào nhau. Tôi quyết định không dừng lại, những ngọn chông vỡ tan khi đập vào bộ giáp của tôi. Sau đó, là tới một thân cây khổng lồ được vuốt nhọn lao tới. Với một cú đấm, tôi làm thân cây vỡ vụn những dăm gỗ nhỏ bay tứ tung khắp nơi. Đên mức sợi dây treo của nó cũng bị đứt ra thành nhiều mảnh.

Có vẻ như những khu vực sắp tới sẽ còn có nhiều bẫy hơn. Trong trường hợp này, tôi chỉ cần dùng thêm chút sức mạnh để băng qua luôn là xong.

– Hyaaaaaaaa! Qu- vật! –

Sau khi thấy tôi vượt qua tất cả những cái bẫy chỉ bằng thứ sức mạnh thuần tuý, tên khỉ vừa la hét vừa bỏ chạy một lần nữa. Mặc dù trông hắn ta đang rất là hoảng loạn nhưng có vẻ hắn di chuyển giữa những cái cây cũng rất là điệu nghệ đấy chứ Cười.

Tôi quyết liệt theo đuổi hắn ta. Cứ như một cỗ xe tăng không thể cản phá, nghiền nát cây cối, đất đá, tất cả mọi thứ trên đường đi của nó.

– Hahaha, anh bạn định chạy đến đâu thế?

– AAAAAAA!

Trong khi đuổi theo tên cướp, trong người tôi dậy lên một cảm giác hưng phấn lạ thường, và buộc miệng tôi thốt ra những câu nói đầy khoái trá. Hình như không khí đang nặc mùi amoniac thì phải. Mặc dù hắn ta đã xó ra quần do sợ hãi nhưng vẫn còn di chuyển hết sức khéo léo. Nhất định khi nào bắt được bắt được hắn tôi sẽ gửi tới hắn một lời khen ngợi mới được.

Đến tận cùng của bìa rừng là một vách đá cao tầm bảy tám mét. Trên đó hình như có một cái hang, chắc không phải là hang của động vật rồi. Rõ ràng, đó là một động cướp, có hai tên canh gác ở lối vào với vẻ ngái ngủ.

Tên khỉ điên cuồng chạy đến chỗ đồng bọn để kịp cảnh giới. Tranh thủ thời cơ, tôi dùng 【Bước Nhảy Thời Không】, và xuất hiện trước mặt bọn chúng, rút lấy thanh kiếm của mình và chém làm đôi cả ba chỉ trong một hit. Thật là may mắn khi bọn chúng tập trung lại cùng một nơi như thế. Máu văng tung toé khắp nơi, và không khí ngập ngụa mùi tanh của sắt.

Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng nói tiếng bước chân từ bân trong hang động vọng ra, chắc là đồng bọn của chúng. Ném túi hành lý xuống đất, tôi nắm lấy thanh kiếm bằng cả hai tay và chờ bọn kia xuất hiện. Chắc ông trời gọi tôi đến đây để thế thiên hành đạo, thanh lọc bọn cặn bã này rồi.

Cuối cùng một gã hói từ trong hang động xuất hiện cùng với một chiếc rìu.

– Hử! Chết mẹ mày đi thằng chó! –

Gã hói nhìn một lượt cảnh tượng xung quanh, sau đó hét lên trước khi vung rìu.Cùng lúc đó, tôi tạo một khoảng cách với hắn, sau đó xoay người chém ngang người hắn bằng tất cả sức mạnh. Cảm giác cứ như chém vào nước, lưỡi kiếm đi từ phần thân bên này, xuyên qua dạ dày và vút qua phần thân bên kia của hắn.

Trong lúc bị chém bay đi, phần thân trên của hắn dường như vẫn đang càu nhàu gì đó thì phải. Nghe cũng vui tai phết.

Những tên còn lại trở nên điếng người khi nhìn thấy cảnh tượng này. Khi tôi bước qua đống hỗ lốn ruột gan phèo phổi của trên mặt đến, bọn cướp bắt đầu sợ hãi khua vũ khí trong tình trạng hoảng loạn.

Tôi né tránh các cuộc tấn công của bọn chúng một cách dễ dàng và cắt đôi từng tên chỉ với một nhát kiếm. Nhanh, gọn và dứt khoát.

Đến khi tên cuối cùng đã chịu nằm yên trong vũng máu, cả khu vực trở nên yên ắng hơn hẳn. Thật là một không gian đầy thơ mộng.

Một cơn gió xuyên quá các kẽ lá, mang mùi hương của máu bay xa, xa dần. Gió làm rơi giọt máu duy nhất còn đọng lại trên thanh kiếm trả lại cái ánh sáng xanh đẹp đẽ vốn có của nó.

Tôi tiếp tục di chuyển tiến sâu hơn vào bên trong hang. Tiến vào sâu khoảng một trăm mét là một căn phòng khổng lồ, có đèn, có vật dụng cá nhân, hẳn là có người sinh sống ở đây.

Trong số những vật tôi tìm thấy có một thứ nhìn như một chiếc rương gỗ. Xét về hình dáng thì trông nó cứ như một chiếc rương kho báu.

Bên trong là rất nhiều đồng vàng mà bọn cướp lấy được. Tính sơ sơ thì cũng đã trên 500 đồng vàng rồi.

Ngoài ra cũng còn rất nhiều vũ khí. Vì không thể mang hết chúng về nên tôi chỉ lấy những cái nào tốt nhất thôi.

Bạn đang đọc Kị Sỹ Undead của Manei ki meiko
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi royalmoon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.