Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 15

Phiên bản Dịch · 2085 chữ

Trên đường quay lại ngôi làng, tôi vẫn đi đằng sau Marca. Dường như cô ấy dùng khả năng định hướng của mình để tìm đường ra khỏi khu rừng, nhưng tôi cũng chẳng quan tâm. Nếu chuyến đi này không có tôi, thì có lẽ ngày này năm sau là đám giỗ của cô ta mất.

Khi hàng cây của khu rừng bắt đầu thưa thớt dần và cánh đồng quanh ngôi làng thấp thoáng hiện ra. Phía trước, một con lợn lòi cỡ bự đang xới tung mảnh đất lên.

“Ah, Con lợn lòi! Chính nó đã tấn công ngôi làng trước đây. Nó ở rất gần ngôi làng rồi.”

Khi nghe giọng của Marca và nhận thấy sự hiện diện chúng tôi, con vật ngẩng đầu lên và gầm thét. Trông nó và mấy con Bubra thật sự khác biệt về kích cỡ. Cơ thể của nó dài hai mét, chiều cao của nó khoảng ngang tầm Marca. Ngoài ra còn có bốn cái răng nanh nhô ra từ hàm dưới của nó.

Sau khi dồn lực lên hai chân sau, con vật phóng thẳng tới nơi chúng tôi đang đứng. Ngay lập tức, tôi thả túi đồ xuống đất để chuẩn bị nghênh tiếp con vật hung hãn.

Tuy nhiên, con vật vẫn không chịu dừng cơn ngáo đá lại và tiếp tục phóng tới tôi với tốc độ rất nhanh. Một cách tập trung, tôi chụp lấy bộ răng nanh của nó với hai bàn tay và ghì chặt con vật xuống mặt đất. Đầu con vật phang mạnh xuống đất đang khi phóng ở tốc độ cao và sau đó ngừng cử động.

Trong cơn cuồng sát tôi bắt đầu bạo dâm con súc sinh này bằng thanh kiếm của mình, khi đó tôi chợt nhớ ra vài thứ. Con vật có thể gây nguy hiểm bằng sức mạnh từ tứ chi của nó, nhưng chừng nào tôi còn kìm giữ cái đầu thì tới lúc đó mọi việc vẫn trong tầm kiểm soát.

“Marca, tôi sẽ hóa kiếp cho con vật này với phát đánh cuối cùng. Hãy hỏi thợ săn hoặc bất cứ ai trong làng rằng có thứ gì có thể đem con vật này về được không?”

“V-Vâng. Tôi hiểu rồi! Xin hãy đợi một chút!!”

Marca trả lời một cách vội vàng trước khi chạy như bay về phía ngôi làng. Nhìn phía sau, tôi hy vọng cô ấy không ngã đập mặt xuống con đường đang chạy.

Sau vài phút, một vài người dân làng kéo đến cùng với một chiếc xe đẩy.

Khi đến nơi, trước mắt họ là một con lợn lòi đang “tắm” trong máu của chính mình và không còn di chuyển được nữa. Con vật giờ đây đang hấp hối, cái giá phải trả vì dám động chạm đến “thánh thần”.

Dân làng nhìn con lợn lòi đã chết với vẻ kinh hãi, nhưng ngay sau đó là ánh mắt cùng những lời thán phục dành cho vị cứu tinh của ngôi làng. Theo lời đề nghị của một thợ săn, tôi đặt con lợn lòi đã chết lên chiếc xe đẩy.

“Chúng ta nên xử lý con quái vật này như thế nào thưa Ngài Hiệp sĩ? Bộ lông của nó có thể sử dụng làm áo, những cái nhanh có thể bán được với giá cao, ngoài ra thịt của nó trông cũng rất ngon. Ngài có thể đưa nó vào Thành phố nếu Ngài thuê vài người trong số chúng tôi”.

Trong khi các thợ săn đang xem xét cách để giải quyết cái xác con vật thì tôi đã đưa ra một lời đề nghị khác cho chuyện này.

“Hmm, tôi đã nghe mọi người nói đây là một con quái vật. Anh có thể giúp tôi lột da của thứ này không, phần ngà và đá ma thuật anh có thể lấy và đổi thường? Còn phần da đó hãy trau cho Marca sau khi hoàn tất.”

“Huh? Thưa Ngài, việc này ổn chứ?”

“Ể, cháu sẽ lấy tấm da sao, thưa Ngài Hiệp sĩ?!”

2 người trong đám bọn họ tỏ ra sửng sốt trước quyết định của tôi, mặc cho họ đã nói rõ là tấm da rất có giá trị nhưng tôi vẫn không cần sử dụng nó. Món quà tôi tặng cho Marca khiến cô ấy rất hạnh phúc. Một ông chú 40 và loli (flag đã được bật).

“Không sao, tôi không bận tâm đâu. Về phần thịt, tôi nghĩ nên chia sẽ cho mọi người trong làng, họ xứng đáng với nó”.

Dân làng bắt đầu kéo chiếc xe đẩy đi sau khi nghe những gì tôi vừa nói, họ cũng đồng thời bày tỏ lòng biết ơn của mình về những việc tôi làm.

Việc quái vật thường xuyên xuất hiện quanh làng khiến người dân ở đây gặp rất nhiều khó khăn trong công việc hằng ngày, tệ hơn nữa là nguy hiểm đến tính mạng của họ. Nó khiến cho họ phải đặt các yêu cầu cho các Hiệp hội Mạo hiểm giả với giá cao, thậm chí họ còn định thành lập một party để đi săn các quái vật.

Có thể việc bọn lợn lòi xuất hiện quanh làng là hậu quả của việc lũ Basilik khổng lồ chiếm lấy khu rừng của chúng.

Sau khi đoàn người vào trong làng, con lợn lòi được đem xuống và cất vào kho bởi các thợ săn. Khi thông tin về con quái vật bị giết lan rộng ra, mọi người trong làng bắt đầu đến xem, trông họ như mấy kẻ biến thái nhìn trộm phụ nữ tắm vậy. Ngay cả trưởng làng cũng đích thân đến gặp tôi và trao lời cảm tạ sâu sắc.

Thời gian thoi đưa, ánh sáng ban ngày qua đi để nhường chỗ cho bóng đêm kéo đến.

Vì vẫn còn một số chuyện phải làm nên tôi đành để việc phân chia thịt và lấy da cho các thợ săn cùng một số dân làng khác. Phần mình, tôi quay lại nhà của Marca. Tôi cần phải giao lại những cây Kobumi vẫn còn nằm im trong túi tôi.

Marca quay về nhà với tâm trạng không thể vui hơn, cô ấy biết trong khoảng thời gian tới cô sẽ được ăn thịt một cách thoải mái mà không cần phải dè dặt nữa.

“Con về rồi, mẹ! Đoán thử xem! Chính Hiệp sĩ-sama đây đã hạ gục con quái vật tấn công làng của mình đấy!!”

Khi Marca vào trong nhà, điều đầu tiên mà cô nhắc không phải là kết quả của chuyến thu thập mà là việc con quái vật bị tôi hạ gục.

“Huh!? Con gặp phải quái vật sao!? Mọi người có làm sao không!? Con có bị thương không?!”

Với vẻ hoảng hốt, mẹ cô nắm lấy Marca để kiểm tra tình trạng con gái mình. Khi biết Marca không sao, cô thở dài ra một tiếng và rưng rưng nước mắt. Nhìn thấy mẹ sắp khóc vì mình, Marca cũng không kìm nổi, đôi mắt ngấn lệ và liên tục xin lỗi mẹ cô ấy. Cô con út Helena thì chạy đến đằng sau ôm chặt chị mình.

“Cảm ơn Ngài rất nhiều vì đã chăm sóc cho con gái của tôi. Tôi thật không biết ơn huệ này bao giờ mới trả nổi……”

“Đừng bận tâm, tôi chỉ hộ tống Marca theo công việc đã nhận thôi. Marca, giờ cô có thể trao cho tôi tấm thẻ hoàn thành nhiệm vụ được chứ?”

“Ah, vâng!”

Như lời đề nghị của tôi. Marca lấy ra từ túi áo của mình một tấm thẻ bằng gỗ, nó có kích thước giống như một tấm thẻ nghề nghiệp. Những thông tin công việc được cô ghi cẩn thận lên tấm thẻ.

“Cảm ơn Ngài về mọi thứ.”

Một cách thái quá, Marca cúi cái đầu dễ thương của mình xuống và cảm ơn tôi. Tôi tiến lại sát bên Marca và thì thầm vào tai cô ấy,

“Marca, giữ bí mật chuyện chúng ta gặp con quái lớn nhé. Tôi không muốn mẹ cô lo lắng thêm nữa với chuyện này.”

Khi nghe tôi nói vậy, cô ấy mỉm cười và gật đầu đồng ý. Đặt tấm thẻ vào túi đồ, tôi vẫy tay chào cả nhà trước khi rời khỏi đó.

Khi rời khỏi, tôi vẫn có thể nghe tiếng dân làng bàn tán ở ngôi nhà của các thợ săn. Họ có vẻ đang giải quyết phần còn lại của con lợn lòi. Khi hoàng hôn buông xuống nhuộm cam cả bầu trời, tôi thấy một đàn chim bay thẳng vào rừng.

Tôi cần phải quay lại Rubierute trước khi cánh cổng bị đóng lại. Với việc sử dụng 【Bước Nhảy Thời Không】, tôi có thể dịch chuyển vào trung tâm Thành phố một cách đơn giản từ bên ngoài bức tường, nhưng tôi sẽ xem nó như phương án cuối cùng.

Quay lại con đường mòn cũ từ cổng ngôi làng. Khi tôi băng qua các cánh đồng và bắt gặp những người nông dân dường như đã trở về nhà từ công việc đồng án của mình, không gian giờ đây chỉ còn lại tiếng xào xạt của lá cây rơi.

Lần này tôi sẽ thử quay lại Thành phố bằng 【Chuyển Cổng】. Lần cuối cùng tôi thử nó tôi chỉ lết được có bảy mét từ nơi xuất phát. Có thể lần này sẽ khá hơn, phép thuật này sẽ hoạt động khi bạn tưởng tượng ra vị trí bạn cần dịch chuyển đến.

Tôi chọn một vị trí, nơi có thể nhìn xuống Rubierute làm điểm dịch chuyển. Vị trí tôi chọn có khá ít khách bộ hành qua lại và hơn nữa là tôi có thể hình dung rõ ràng nơi đó trong tâm trí của tôi. Nếu lần này thành công, tôi sẽ có một phương tiện tuyệt vời để đi hóng hớt ở những nơi đã từng đến. Tuy vậy, những nơi với quang cảnh tương tự có lẽ sẽ không thể sử dụng khả năng này được.

Đầu tiên, tôi cố lưu lại khung cảnh ngôi làng Rata vào tâm trí của tôi phòng khi có việc cần. Quay lại nhìn, tôi thấy các cột khói bốc lên từ ngôi làng. Nhắc mới nhớ, hình như tôi vẫn còn ổ bánh mì chưa gặm mua từ sáng nay. Giờ chắc nó hư cmnr.

Giờ thì quay lại với việc dịch chuyển nào, tôi bắt đầu hình dung điểm dịch chuyển gần Rubierute vào trong tâm trí tôi.

“【Chuyển Cổng】!!”

Ba vòng sáng ma thuật lập tức xuất hiện ngay khi tôi vừa niềm phép. Tầm nhìn của tôi trong thoáng chốc bị bao phủ bởi một màu tối đen, tôi cảm thấy mình như lọt vào trong môi trường chân không vậy. Trước khi kịp nhận ra, quang cảnh xung quanh tôi đã thực sự thay đổi.

Tôi bây giờ đang đứng trên một ngọn đồi nhìn xuống Rubierute. Có vẻ 【Chuyển Cổng】đã thành công mĩ mãn. Nếu bây giờ tôi thêm các điểm đến vào tâm trí thì chắc chắn tôi có thể đi đến mọi nơi một cách dễ dàng. Thật không thể tin được. Thật là tuyệt vời.

Tôi tiến vào Thành phố từ cổng phía đông, và bắt đầu đi theo con đường cũ để đến Hiệp hội Mạo hiểm giả. Chợt tiếng chuông cảnh báo đóng cổng vang lên, có vẻ như chậm một chút nữa thôi là tôi phải ôm đồ đi bụi rồi.

Bước vào hội quán, tôi được chào đón bởi nụ cười ma quái của ông chú giống gấu. Tôi ấn tượng một chút với Marca khi cô ấy dám đến nơi toàn lũ du đãng như thế này để yêu cầu nhiệm vụ.

“Đã xong yêu cầu à. Có thể cho tôi xem tấm thẻ hoàn thành được chứ?”

Tôi mở túi đồ của tôi ra, và đặt thẻ hoàn thành nhiệm vụ lên bàn. Sau khi xác nhận mọi thứ, ông chú giống gấu trao cho tôi một đồng xu bạc, nó là phần thưởng của Nhiệm vụ lần này. Với thứ này, Nhiệm vụ đầu tiên của tôi đã hoàn thành.

Hôm nay có lẽ tôi sẽ ở nhà trọ rẻ tiền thêm lần nữa, nhưng từ ngày mai trở đi tôi phải làm cái gì tiếp theo đây?

Bạn đang đọc Kị Sỹ Undead của Manei ki meiko
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi royalmoon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.