Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Phong Thứ 2

Phiên bản Dịch · 1084 chữ

Và từ đó đến lớp 9 , Hắn và Nó không có dịp đi chơi chung nữa !!!

~TRỞ VỀ HIỆN TẠI

~Mắt Nó vẫn ứ nước , Nó kìm nén rất nhìu , bây giờ Nó có thể giải bày tâm sự .

- Tại Sao ? Tại sao vậy Phong ? _ Nó vừa khóc vừa nói

Tân nhìn Nó mà xót xa , chạy lại dang tay * ôm Nó * vào lòng :

- Khóc đi , khóc thật nhiều để con đường đi phía sau không còn dấu chân ướt nữa và từ nay con đường đó cậu sẽ không đi một mình nữa , tớ và cậu sẽ cùng đi..

Lúc này , Nó khóc to hơn , Nó hận chính bản thân Nó tại sao lúc Hắn hỏi Nó không nói là Nó cũng thích Hắn , tại sao Nó lại từ chối để giờ phải hối hận tột cùng ....

- Có lẽ cậu và tớ là người của hai thế giới khác nhau , đáng lí ra chúng ta không nên gặp nhau _ Nó vừa khóc vừa nói nhỏ.

<<<<<< 10p sau >>>>>>

- Thôi như vậy cũng đủ rồi , đây là chỗ đông người , nín đi đừg làm các bạn mất vuii _Tân lay lay , đẩy Nó ra

- Ừm về phòng đi , tớ đi WC chút , Tí tớ quay lại _ Nó nói chạy về hướng nhà vệ sinh .

Tân quay lại phòng ăn . Mọi người trong phòng đều rất lo lắng cho Nó .

- Cậu ấy sao rồi ?_ Kiệt đứng dậy định đi ra ngoài tìm

- Dừng lại , cậu , Phong , Hải My, Tú Ngọc .2 cặp các người đã làm cậu ấy tổn thương quá nhiều rồi , đừng làm cậu ấy tổn thương nữa ._ Tân nắm tay Kiệt lại không cho Kiệt đi.

- Mọi người bình tĩnh đi , cậu ấy không sao đâu lát cậu ấy quay lại ..._Tân trấn an mọi người.

<<<<<< Cuối giờ >>>>>>

- Ủa sao cậu ấy vẫn chưa vào ?_ Tuyết Vy hỏi.

- Cả tiếng rồi !_ Khánh nói giọng lo lắng .

- Cậu ấy nói đi vệ sinh mà ?_ Tân giải thích

- Để bọn tớ đi kiếm _ Vy & Khánh

Vy và Khánh chạy ra ngoài kiếm , mọi người cùng bàn cũng hồi họp , lo lắng , nhất là Tân . 10p trôi qua , Vy và Khánh chạy vào :

- Tìm khắp Nhà Hàng vẫn không thấy cậu ấy _Vy la

- Tìm kĩ chưa ???_ Tân lo lắng

- Kĩ rồi _ Khánh hét

- Thôi mọi người chia nhau ra kiếm , vì nhà hàng tới 5 tầng lận , bây giờ thế này :

Vy & Anh tầng 1

Ngọc & Luân lên tầng 2

Khánh & Khải tầng 3

Kiệt & My tầng 4

Tớ Tầng 5 . Sau 10p nữa tập trung tại đây nhá.

Thế là mọi người chia nhau ra đi tìm , ai nấy đều lo lắng sợ Nó gặp chuyện .

<<<<< 10p sau >>>>>

Tất cả mọi người đều tập trung lại , nhưng không thấy Vy & Anh đâu ... Lát nữa từ xa , Anh đang bế 1 cô gái đang chạy tới chỗ mọi người đứng :

- Cứu , Cứu , gọi 1...1...3_ Anh hấp hối

- Cái gì mà 113 kêu công an đến trị thương à ?_ Vy la

- Gọi 1...1...4 _ Luân hét

- Trời ạ , lính cứu hoả làm bác sĩ hồi nào thế ?_Tân la um xùm

- 115 , nhanh lên _Kiệt hét

Thế là Tân nhấc máy gọi , mọi người ở đây đều rối lên ngay cả số bệnh viện cũng không nhớ :

- Alo _ Bệnh viện

- Cho 1 chiếc xe cứu thương đến nhà hàng POP _ Tân nói giọng lo lắng

Vì nhà hàng gần bệnh viện nên xe đến rất nhanh , mọi người bế Nó lên xe , mọi người vào lấy xe chạy theo chỉ mỗi Tân đi cùng xe cứu thương , Tân rất lo cho Nó .

---------------------------------------------

BỆNH VIỆN

*Phòng cấp cứu *

- Sao thấy được My vậy ?_ Tân hỏi Vy

- Mình vào nhà vệ sinh tìm , thấy Uyển My đang ngồi bất động dưới sàn nên kêu Anh vào bế ra _ Vy nói

- Không biết cậu ấy có sao không nữa _ Tân nói

- Không sao đâu đừng lo lắng _ Mọi người trấn an Tân .

Cửa phòng cấp cứu mở ra , bác sĩ đi ra nói :

- Ai là người nhà bệnh nhân Uyển My

- Chúng con là Bạn , có gì bác cứ nói với tụi con _ Khánh nói

- À , sức khoẻ của bạn con yếu , do suy nghĩ quá nhiều , ăn uống không điều độ , nên dẫn đến ngất đi vì mệt _ Bác sĩ nói

- Vậy có sao không thưa bác sĩ _ Tân hỏi

- Không sao đâu , chỉ cần cho bạn con thư giản , ăn uống điều độ là được , nhưng để lâu là bạn con ngất nữa sẽ dẫn đến nhiều bệnh đấy . Các con ra đóng viện phí cho bạn rồi vào thăm đi , bạn các con sẽ được chuyển qua phòng hồi sức _ Bác Sĩ nói

- Cám ơn bác sĩ _ Tân nói

Mọi người thở phào nhẹ nhỏm , Tân nói :

- Mọi người về đi tớ ở lại với cậu ấy.

- Vậy bọn tớ về , sáng vào , bọn tớ sẽ đóng viện phí cho cậu ấy _ Khánh nói và cùng mọi người ra về

---------------------------------------------------

  • Phòng hồi sức *

Tân nhẹ nhàng , đẩy cửa phòng đi vào sợ đánh thức Nó , Tân ngồi xuống cạnh giường , nhìn Nó chằm chằm :

- Cậu đừng có chuyện gì nha , không thì tớ có lỗi lắm _ Tân vừa nói vừa móc từ túi ra cái hộp nhỏ màu đỏ .

Tân mở ra , bên trong là một chiếc nhẫn màu ánh bạc kim , cùng 1 tờ giấy nhỏ . Tân nhìn chiếc hộp thở dài , đóng nắp lại rồi cho vào túi.

Thực ra đó là gì ? Sao Tân phải giữ kĩ như vậy? Có liên quan gì đến Nó?

Nó vẫn ngủ li bì , Tân ngồi canh chừng Nó suốt đêm ...

Bạn đang đọc Kỉ Niệm Tuổi Học Trò của Pự Nhỏ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.