Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

PHIÊN NGOẠI 2

Tiểu thuyết gốc · 1105 chữ

Chương ngoại truyện

DẠ TĨNH

🍃🍃🍃🍃

Năm đó Nguyệt Sắc đi theo lão Phượng Gia đến nhân giới, giúp vua ở nhân giới nghĩ cách dời đô. Nhân giới vốn không đơn giản như ở chỗ của cô, việc dời đô vướng phải nhiều yếu tố khác nhau khiến mọi việc rối tung lên. Thiên thời đã có, địa lợi khỏi phải bàn cãi chỉ là kinh thành Hoa Lư từ thuở khai quốc đến nay trải qua mấy nghìn năm, người dân vốn đã quen thuộc, nay bảo họ theo về nơi khác chẳng ai dám mạo hiểm. Hoa Lư xưa và nay không giống nhau, nơi đó không còn phù hợp với đất nước ngày một đổi mới này, cho nên việc dời đô là chuyện tất yếu nên làm.


Vùng đất được chọn nằm ở phía đông nam kinh thành Hoa Lư,là vùng đất  kết tích từ thuở hồng hoang, khi thần, tiên, yêu, ma, nhân chưa phân biệt rõ ràng, nhiều lần đấu đá nhau tranh giành lãnh thổ. Về sau nhiều nhân vật tài giỏi xuất hiện ở Thần Giới, tiên giới, họ chiến đấu và đặc ra điều lệ cho tất cả thần, tiên phân biệt rõ ràng với nhân giới và ma giới, kể từ đó tam thiên, lục giới mới được phân chia rõ ràng như ngày nay. Chẳng biết từ bao giờ, có lẽ là sau trận chiến cuối cùng, con hoàng long đã chọn vùng đất nơi này ngủ một giấc suốt mấy vạn năm, tạo cho đất đai, phong thủy nơi đây vô cùng tươi tốt và thịnh vượng.

Việc dời đô lại vướng thêm một việc đó là phải đánh thức con hoàng long dậy, việc đó phải được giao cho một đồng nữ có tâm hồn thuần khiết, tất nhiên Nguyệt Sắc sẽ đảm nhận. Nhiệm vụ của cô là thi triển pháp thuật triệu hồi tinh hoa của đất trời kết nối với thần thức của con rồng đang chìm trong giấc ngủ. Pháp đàn được lập lên long trọng, Nguyệt Sắc phải mất tám mươi mốt ngày đêm để thực hiện, sau cùng cũng đánh thức được con Hoàng Long.

Năm đó, bầu trời xảy ra hiện tượng kỳ lạ, mây ngũ sắc kết thành dãy treo trên nền trời như những tấm lụa tung bay, dưới đất hoa cỏ đua nhau khoe sắc, cảnh tượng rực rỡ, khắp nơi ai nấy đều trông về nơi phát ra ánh sáng mạnh, con hoàng long đội đất bay vút lên cao trông như con rắn ngoằn ngoèo, thi thoảng lại thấy nó quay đầu nhìn xuống nơi tế đàn, không ai biết nó đang nhìn thứ gì, chỉ có Nguyệt Sắc mới là người hiểu rõ nhất. Con rồng lớn khuất sau tầng mây dày, kéo theo hàng nghìn ánh sáng rực rỡ, cảnh tượng tráng lệ không đâu sánh bằng, trước cảnh tượng đó khiến hàng triệu người đổ về góp sức xây thành. vua ở nhân giới liền đặc cho kinh thành này tên là Thăng Long. Thành Thăng Long được hình thành nhờ sự tỉnh giấc của hoàng Long, góp phần giải quyết tất cả vấn đề mà từ bấy lâu nay vua ở nhân giới phải đau đầu.

Lại nói về tộc Phượng Hoàng, năm xưa người anh thứ hai của lão Phượng Gia là Phượng Niên đột nhiên đến nhân giới tu hành theo Phật đạo, chán cảnh thế tục bất lão sinh cầu,  mong được giải thoát lấy pháp danh là Vạn Sinh. Ông ở nhân giới một thời gian, nhìn thấy thế thời loạn lạc, dân chúng lâm vào cảnh lầm than, trong lòng không khỏi thương xót bèn tìm đến lão Phượng Gia tìm cách. Sau cùng là tìm đến họ Lý giúp họ bình ổn thiên hạ muôn dân lập lại trật tự cũng là mở đầu cho vạn sự rối rắm về sau giữa phượng tộc, thiên tộc và sự phát triển của ma tộc.

Năm đó sau khi hoàng Long trở về trời, không bao lâu sau thiên tộc cho người mang lễ vật đến dạm hỏi Nguyệt Sắc, kết mối quan hệ bền vững cùng Phượng tộc. Phượng tộc năm đó danh tiếng lừng lẫy, ai ai cũng đều biết đó chính là đặc cách riêng cho tộc Phượng Hoàng, chỉ cần Nguyệt Sắc đến cửu trùng thiên về sau người ở Phượng Hoàng Cốc không sợ không có chỗ ở Thiên giới.

Mọi sự trông đợi đều dồn về Nguyệt Sắc, không ngờ cô bất ngờ biệt tích. Lão Phượng hoàng xem tin tượng biết được cô vẫn chưa chết chỉ là từ đó không ai tìm thấy cô nữa.

Đến năm Trần Ân được sinh ra đời, Trần Ân chính là nữ nội tôn đầu tiên của Lão Phượng Gia, đứa nhỏ xinh đẹp giống hệt người cô biệt tích kia, trên vai cũng có vết bớt màu đỏ thẫm. Người chẳng biết còn cho rằng con bé chính là Nguyệt Sắc tái sinh.

Ngày Trần Ân tròn một tuổi Nguyệt Sắc đột nhiên xuất hiện còn mang theo đứa bé trai cao khoảng một thước, tuổi độ bằng Trần Thanh, thằng bé gọi Nguyệt Sắc một tiếng "mẹ" khiến ai nấy có mặt lúc ấy đều cực kỳ bàn hoàng. Nguyệt Sắc năm đó chính là về thăm nhà cũng là kết thúc niềm hy vọng của gia tộc. Điều này tất nhiên không giấu nổi người ở thiên tộc, cuộc hôn phối nhanh chóng bị hủy bỏ Nguyệt Sắc tất nhiên trở thành kẻ tội đồ, người từng khiến cả gia tộc một thời huy hoàng cũng là kẻ kéo mọi thứ rơi xuống vực thẳm.

Nguyệt Sắc đã từng hy vọng sau bao nhiêu sóng gió cô lại được trở về với tình yêu thương của gia đình nhưng vì lợi ích cá nhân họ lại dồn cô vào con đường vạn kiếp bất phục, mất hết tất cả, nỗi đau mất đi đứa con nhỏ vẫn còn đó, nỗi đau bị phản bội, ký ức về cái đêm đen tối và tĩnh mịch. Vào cái đêm khi cô lâm bồn chẳng có ai ở bên cạnh, hai đứa trẻ nhưng chỉ có một tiếng khóc chào đời, đứa còn lại lặng im đến đáng sợ cô đặc cho nó cái tên Dạ Tĩnh sau đó dùng tu vi nữa đời của mình nuôi dưỡng nó trong thế giới của những ký ức, thế giới của những giấc mộng ảo, đứa trẻ sinh ra đã không được tồn tại đáng thương đến nhường nào.

Bạn đang đọc Không Phải Tiên, Chẳng Phải Ma, Phàm Nhân Chẳng Phải, Ta Là Ta sáng tác bởi HoaTuyetHa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaTuyetHa
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.