Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu giới cũng phức tạp

Tiểu thuyết gốc · 957 chữ

Không ngờ Ngọc Khuê lại tin tôi có tài tiên đoán mọi việc, nhờ tôi giúp cha cô một quẻ.

Tôi thì chẳng giúp cô ta được gì.

Trước tình cảnh cô ta năn nỉ da diết đến vậy tôi đành ậm ờ:

"Quẻ này hệ trọng, tôi phải đợi đến khi thiên thời địa lợi, tinh hoa trời đất hợp làm một tôi mới khai quẻ được."

Tôi cố tình không xác định thời gian là bao lâu chỉ bâng quơ nói, cô ta cũng tin, Ngọc Khuê vốn thông minh không gặng hỏi tôi phải đưa ra ngày tháng cụ thể chỉ để lại một người hầu, người này ngày đêm đeo bám tôi, xem xem nhất cử nhất động phòng tôi trốn đi mất.

Tôi vốn không liên quan đến bọn họ cớ gì phải dấn thân vào mấy chuyện rắc rối, nguy cơ tôi bỏ trốn rất cao, Ngọc Khuê biết rõ điều đó cho nên không ép buộc tôi phải làm gì cả.

Đêm ngày thưởng nguyệt xem hoa,

Tôi bắt đầu nhớ Phượng hoàng cốc rồi, nhớ vị trà của cô nương Ngọc Trúc, nhánh cây ấy từ bao giờ hưởng được nước cam lộ ở hạ nguồn Thủy Bích mấy trăm năm luyện được hình người. Ngọc Trúc đến phượng hoàng cốc mở tiệm trà lâu, hương trà do cô ấy pha bay xa hơn dặm, thơm ngon vô cùng, trà lâu cũng chính là nơi bọn trẻ chúng tôi tụ hội sau những buổi đến trường.

Đến trường, Thầy dạy chúng tôi là Xích Thố lão sư, nghe nói ông ấy xuất thân từ nguyệt hằng cung, đọc được nhiều sách, thông hiểu lễ nghĩa, sau nhiều lần thi thố bị tạch ông rời cửu trùng thiên đến đây mở lớp dạy học.

Cơ mà lão sư thi tạch nhiều lần nhưng lại đào tạo ra người xuất chúng bậc nhất cửu trùng thiên, Văn Thanh.

Anh Văn Thanh cũng giống như một giá trị khiến thầy tìm thấy chính bản thân mình, chính thầy đã nói như vậy.

Hỏi người tri kỷ, vị trà còn thơm?

Tôi vô thức viết câu này ra giấy, cô người hầu đến châm trà nhìn thấy tôi viết hai câu liền đọc to lên:

"Đêm ngày thưởng nguyệt xem hoa,

Hỏi người tri kỷ, vị trà còn thơm?"

Đột nhiên cô ấy buồn buồn, lại nói:

"Cô nhớ nhà rồi phải không?,"

Cô người hầu có dáng người nhỏ bé cái tên Hương Trà nghe cũng dễ thương, đưa đôi mắt đen huyền nhìn tôi.

Hương Trà như đi thấu lòng tôi, tôi khẽ đáp:

"Nhớ vài chuyện cũ".

Cô bé dẫn tôi đến một trà quán để tôi bớt buồn.

Cảnh người người đi lại nhộn nhịp tuy nhiên nơi có tên Yên Sinh này không phồn hoa giống Đông Kinh.

Vị trà đăng đắng vương lại nơi đầu lưỡi khiến tôi cảm thấy khó chịu vô cùng, rõ ràng đây là loại trà rẻ tiền.

Bên kia mấy người vào sau liền đến một chỗ ngồi, vừa nhìn đã thấy yêu khí, tuy bên ngoài bọn họ không có gì bất thường nhưng nếu để ý kỹ người bình thường sẽ không có con ngươi lớn như thế.

Tôi chú ý quan sát, bọn người này đến kêu vài món uống vài chén trà sau đó liền rời đi không có biểu hiện bất thường.

Tôi vội dùng phép với Hương Trà khiến cô ấy ngất đi, sau đó theo sau bọn yêu quái kia, bọn chúng đang áp tải một lượng lớn kim loại đến Yên Sinh cùng một vài bức tượng cao lớn.

Gần đây Quan Gia cho dời tượng các tiên đế nhà Trần về Yên Sinh vậy bọn chúng không chỉ là yêu quái còn là lính triều đình sao?

Lính triều đình, yêu quái, yêu quái là lính triều đình?, nhân gian chẳng lẽ loạn đến nỗi người và yêu cùng trà trộn, đây phải chăng là lý do dẫn đến binh biến loạn lạc hay sao?

Tôi lúc hóa thành nhành cây, lúc thì ngọn cỏ, đeo bám theo xe áp tải kim loại.

Đi đến một hang động lớn thì bọn chúng dừng lại nói chuyện với nhau:

"Mệt chết đi được, không phải chúng ta yêu mến cái nhân gian quỷ quái này mà là chúng ta bị ép buộc phải sống giống bọn người phàm. Nhớ năm xưa chui rút trong rừng vậy mà vui còn bây giờ phải khổ sở như vầy."

Tên A than phiền một hồi, tên B mới lên tiếng:

"Anh muốn chui rút trong rừng hay mỗi ngày ôm mỹ nhân, muốn ăn có ăn muốn mặc có mặc, còn nhớ ai lúc chiến đấu ở Chiêm Thành, điên cuồng hút linh hồn người chết, nếu không có đại ca dẫn chúng ta đến đây không biết anh còn ở cái xó xỉn nào đợi chờ người ta đến rút hết linh lực".

Tên C liền đáp lời:

"Đúng đó, người đó sắp xuất hiện rồi anh còn không ra hồn ông ta sẽ rút cạn linh lực của anh."

Tên D cáu kỉnh đáp:

"Đợi đến hắn ta ư?, sợ hắn chưa tái thế mày đã bị mấy con yêu mạnh hơn ăn thit rồi."

Mấy tên yêu quái này nói chuyện phiếm đủ chưa vậy, tôi nghe mà đầu óc không cảm nổi, ở nhà không vui hay sao?, phải ăn ngon mặc đẹp ôm mỹ nhân mới được ư?, còn người kia ,hắn là ai lại sắp xuất hiện rồi, đáng sợ lắm phải không?.

Hóa ra không phải chỉ duy nhân gian phiền phức mà yêu giới cũng phiền không kém.

Bạn đang đọc Không phải tiên, chẳng phải ma, phàm nhân chẳng phải ta là ta sáng tác bởi LuciaHuỳnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LuciaHuỳnh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.