Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt Thỏ

Tiểu thuyết gốc · 1029 chữ

Chap 6: Bắt Thỏ

Lưu Trí Khôn đi tới, mỉm cười hỏi:

“sao nào, thấy ta ngự kiếm phi hành thế nào ?”

Khởi Nguyên dùng đôi mắt ngưỡng mộ nhìn Lưu Trí Khôn, gật đầu nói:

“thật là điêu luyện a, không biết bao giờ đệ mới được như vậy, được tư mình bay lượt trên bầu trời cao ”

Lưu Trí Khôn khích lệ Khởi Nguyên:

“với tư chất của đệ thì ta nghĩ không bao lâu là có thể bay lượn được rồi”

Lưu Trí Khôn nhìn xuống trang phục ướt đẫm mồ hôi của Khởi Nguyên và nói tiếp:

“với lại nhìn Khởi Nguyên của chúng ta khổ luyện như vầy thì chắc chỉ cần ba bốn năm nữa là có thể trúc cơ rồi”

Khởi Nguyên nghe vậy có chút ngượng ngùng, gãi đầu vài cái rồi nói:

“đệ không bằng được huynh a, mới bốn năm mà huynh đã trúc cơ rồi, với lại thấy hôm nay huynh mới luyện ngự kiếm có một ngày mà đã điêu luyện như vậy rồi, ta nghe các đồng môn sư huynh khác nói luyện ngự kiếm rất khó, họ luyện khoảng hai ngày thì mới bằng được huynh bây giờ đó”

Lưu Trí Khôn nghe được Khởi Nguyên đang vuốt mông ngựa thì mỉm cười, chọc ghẹo:

“ây dô, Khởi Nguyên sư đệ hôm nay đã biết vuốt mông ngựa rồi sao”

Khởi Nguyên thấy Lưu Trí Khôn chêu chọc mình như vậy, cậu liền đỏ mặt ngượng ngùng, bởi vì da mặt của cậu còn khá mỏng.

“ukm, mà vũ long quyền đệ luyện đến đâu rồi”

Lưu Trí Khôn không chêu chọc Khởi Nguyên nữa mà liền chuyển chủ đề khác để nói.

“dạ, tư chất của đệ ngu dốt nên bây giờ mới đến tiểu thành với lại đệ định đến luyện khí tằng bốn sẽ ra ngoài lịch luyện nên đã kiếm thêm một bộ kiếm kỹ tên là ba mươi sáu đường kiếm pháp cơ bản để luyện thêm”

Khởi Nguyên khiêm tốn nói.

“đệ cũng không cần phải kiêm tốn như vậy, hai năm mà luyện đến tiểu thành thì cũng thuộc hạng trung bình rồi”

Lưu Trí Khôn bèn lên tiếng khích lệ.

“nhưng đệ cũng không có bằng được sư huynh a”

Khởi Nguyên nói, giọng nói có chút ngượng.

“ờ mà đệ vừa bảo là luyện ba mươi sáu đường kiếm pháp cơ bản sao ?”

Lưu Trí Khôn chuyển hướng sang kiếm kỹ hỏi.

“dạ đệ mới luyện được có hai hôm ak, còn chưa nhập môn nữa”

Khởi Nguyên đáp.

“mới học mà chú ý đến căn bản là tốt”

“lúc trước huynh cũng đã luyện qua kiếm kỹ này rồi, đệ thử xuất vài chiêu ra đi có gì ta chỉ điểm cho”

Lưu Trí Khôn lên tiếng khen ngợi cùng đề xuất muốn chỉ điểm Khởi Nguyên.

“vậy mong sư huynh chỉnh sửa sai sót cho đệ”

Lưu Trí Khôn lên tiếng chỉ điểm thì Khởi Nguyên cũng không khách khí mà nhận lời vì đây là cơ hội hiếm có khó tìm.

Nói xong Khởi Nguyên bèn lấy kiếm trong túi chữ vật ra và múa.

Những đường kiếm mà Khởi Nguyên xuất ra lúc này đã khá hơn hồi nãy khá nhiều nhưng với đôi mắt nhanh nhạy của Lưu Trí Khôn, Khởi Nguyên rất nhanh đã bị chỉ ra sai lầm. Chuyện này cứ thế xảy ra cho đến khi Khởi Nguyên luyện đến đương kiếm cuối cùng, lúc này trời đã chập tối.

Lúc Lưu Trí Khôn chỉ điểm xong khởi Nguyên, anh ta cũng không ở lại lâu mà cáo biệt rời đi luôn.

Còn Khởi Nguyên thì hướng về con sông hôm qua tắm, trên đường anh bụng òn ọt kêu đói nên Khởi Nguyên định kiếm một cái gì đó ăn, vừa ăn vừa tắm không biết sẽ như thế nào a.

Khởi Nguyên trên đường tính toán, chắc làm món nướng cho nhanh vừa nhanh vừa tiện. vậy là cậu chạy luôn vào rừng.

Nếu mà một người phàm nhìn thấy Khởi Nguyên đang chạy chắc chắn sẽ mở to mắt mà chầm chồ, bởi vì tốc độ của Khởi Nguyên bây giờ rất nhanh, khoảng gấp đôi người trưởng thành bình thường chạy,sở dĩ Khởi Nguyên chạy nhanh như vậy là bởi vì cậu sử dụng khởi thân pháp thuật thuộc loại phong pháp thuật, cũng có thể hình dung đây là một loại phong độn thuật.

Khởi Nguyên vào rừng cũng không sợ mấy bởi vì yêu thú trên phàm giai trong bán kính một trăm km đã được tông môn càn quét hết.

Khởi Nguyên dừng lại ở một bãi đất trống lấy ra một cây nhang cắm xuống. cây hương này tên là nhang dụ thỏ, lúc trước Khởi Nguyên đi sang một khu chợ thấy môt tên tu tiên giả bán đồ tạp nham bèn lại xem thử thấy cây nhang này thú vị bèn mua về nghịch ai ngờ dụ được thỏ thật. Khởi Nguyên đốt cây ngang lên, lấy một ít cỏ che giấu cay nhang sau đó tìm một bụi cỏ gần đó núp.

Một lúc sau, ở trong một bụi cỏ bên trái Khởi Nguyên suất hiện động tĩnh, sau đó một con thỏ chui ra, nó cẩn thần nhìn xung quanh, xác định không có ai nó liền hướng đến vị trí cây nhang nhảy.

Bên này Khởi Nguyên thầm khen, mới có mười phút mà đã có rồi sao, đúng là nhạy mà. Cậu chuẩn bị tư thế đợi đến khi con thỏ đến gần cây nhang tí nữa là sẽ vồ.

“soạt…ầm”

Tốc độ vô cùng nhanh, Khởi Nguyên vồ một phát là bắt được luôn, em thỏ dãy dụa liên hồi đòi thoát ra nhưng vẫn không thoát được. Khởi Nguyên bèn lấy lại cây nhang rồi hướng về khúc sông hôm qua mà đi.

Khởi Nguyên sau khi xử lí con thỏ sạch sẽ thì liền xiên nó vào que đốt lửa nên nướng.

Kn một bên nướng một bên thì tắm nước ấm thanh tịnh thoải mái vô cùng.

Bạn đang đọc Khởi Nguyên tu tiên truyện sáng tác bởi LeCongNguyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LeCongNguyen
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.