Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1069 chữ

Hắn đứng ngắm mình trong gương hơn mười giây, không nói nên lời nào.

Bởi vì người trong gương kia, căn bản đã không còn giống hắn nữa.

Vẫn là khuôn mặt đó, chỉ là dưới bàn tay khéo léo của hầu gái, dưới trang phục hàng hiệu nổi bật, hóa ra lại đẹp trai đến thế!

Ngay cả hai cô hầu gái cũng không khỏi đỏ mặt khi nhìn hắn, không biết đang nghĩ tới chuyện gì.

Chẳng trách sao người ta đều nói, ngoại hình của đàn ông đều phụ thuộc vào cách ăn mặc. Bởi vì đàn ông không dựa vào khuôn mặt để kiếm sống, mà là dựa vào khí chất (nói đơn giản ra là tiền) để nuôi sống bản thân.

Có người từng nhận xét về nam thần bóng rổ Michael Jordan rằng hắn ta không đẹp trai chút nào, nhưng vì sở hữu khối tài sản 5,6 tỷ USD nên ai cũng cho rằng hắn đẹp trai.

Nếu tính như vậy, vậy thì Trương Dịch bây giờ còn đẹp trai hơn nam thần bóng rổ gấp trăm lần!

Trương Dịch thay xong quần áo liền xuống lầu ăn điểm tâm, trong trang viên có đầu bếp hoàng gia, còn có hơn mười người phục vụ một mình hắn ăn cơm.

Một bữa ăn đơn giản vào buổi sáng đã có tới 12 món ăn. Gà vịt heo đều có đủ, tuy là thịt nhưng không nhiều dầu mỡ, chỉ lấy phần thịt non ngon mềm nhất làm thành một đĩa nhỏ tinh tế. Với lượng cơm Trương Dịch, chỉ cần một miếng là có thể ăn hết một đĩa.

Ngoài ra còn có bánh ngọt phô mai làm từ sữa tươi, sữa đậu nành ép từ đậu tương được vận chuyển bằng đường hàng không Đông Bắc tới, bánh quẩy chiên bột mì xay từ thôn Bình Điền miền trung nước Hoa Hạ.

Sau một bữa ăn, cũng xem như Trương Dịch đã hiểu ra thời xưa Hoàng đế dùng bữa như thế nào.

Chỉ là những thứ hắn ăn thường ngày, nhưng khi rơi vào tay đầu bếp trang viên, tất cả đều biến thành mỹ vị nhân gian.

Cho nên bữa ăn này, Trương Dịch đã dọn sạch mười mấy cái đĩa.

Ăn xong bữa sáng, Trương Dịch ra ngoài biệt thự đi dạo.

Rừng lá phong bên ngoài trang viên cực kỳ đẹp, đang là đầu hè, tuy không có lá đỏ phủ khắp núi, nhưng cây cối cao lớn, trong rừng có gió nhẹ phất phơ, lá rụng bồng bềnh, mang đến cho người ta một loại cảm giác như bước đi trên thiên đường.

Trương Dịch chạy bộ dọc theo con đường rừng rộng rãi một lúc, không lâu sau liền đi tới quốc lộ bên bờ biển, nhìn những con sóng vỗ vào bờ qua lan can.

“Quả là một cuộc sống thoải mái!” Trương Dịch cảm thán.

Đúng lúc này, chuông điện thoại của hắn bỗng reo lên.

Trương Dịch lấy điện thoại ra nhìn, là em gái gọi điện thoại tới, hắn mỉm cười rồi bắt máy.

“Alo, Giai Giai à!”

“Anh!” Giọng nói ngọt ngào của Trương Giai Giai truyền đến.

“Sao mới sáng sớm đã gọi điện thoại cho anh rồi, có chuyện gì sao?”

“Không phải hôm qua em mới nhận được thư mời nhận việc của tập đoàn Thịnh Thế sao? Loại chuyện tốt thế này, đương nhiên phải mời ông anh trai ăn một bữa cơm rồi!”

Trương Dịch nghe vậy liền gật đầu, Trương Giai Giai tự mình vào được tập đoàn Thịnh Thế, cũng là một chuyện khiến hắn rất vui mừng.

“Được, không thành vấn đề! Em cứ việc chọn chỗ, anh đây trả tiền!” Trương Dịch vô cùng hào phóng nói.

Con bé này, mỗi lần nói muốn mời mình ăn cơm đều muốn tự trả tiền. Nhưng cô vẫn còn là sinh viên, bản thân không có nguồn thu nhập, cho nên Trương Dịch vẫn luôn cố ý chiều chuộng cô.

“Không cần, không phải hôm qua anh mới cho em tiền rồi à? Ăn một bữa cơm không tốn bao nhiêu cả, dù sao cũng phải để em mời anh một lần chứ!"

Trương Dịch mỉm cười, thầm nghĩ đúng thật một bữa cơm cũng không đáng bao nhiêu tiền, con bé muốn tự lập thì cứ để nó mời vậy!

“Vậy được rồi, tối nay đi đâu thế, anh sẽ đến đúng giờ.”

“À, ở nhà hàng Cẩm Tú phía tây trường bọn em. Tối nay còn có mấy người bạn cùng phòng của em đi nữa! Anh ăn mặc đàng hoàng một chút, đến lúc đó đừng lôi thôi lếch thếch tới đó đấy nhé.”

Sau khi nghe được lời này, trong lòng Trương Dịch thoáng chuyển động.

“Em gọi mấy người bạn cùng phòng kia tới sao?”

Em gái và anh trai không có gì giấu nhau, cho nên ở đại học, cô và bạn cùng phòng có quan hệ thế nào không phải Trương Dịch không biết.

Ở đại học, sinh viên sợ nhất điều gì?

Không phải thi rớt, cũng không phải độc thân cả tỷ năm không tìm được đối tượng.

Mà là bắt nạt học đường!

Đừng tưởng rằng từ ngữ này chỉ tồn tại ở học sinh trung học, trên thực tế, bởi vì cơ bản sinh viên đại học đều phải ở trọ, cho nên khi gặp phải đầu gấu trường học sẽ càng khó chịu hơn.

Thử nghĩ xem, bạn bè sớm chiều ở chung, mỗi ngày đều ngủ cùng một căn phòng muốn bắt nạt nhau thì sẽ thế nào?

Trong thời gian bốn năm đại học, Trương Giai Giai đã có một cuộc sống rất tồi tệ.

Bởi những gì cô phải chịu đựng là sự xa lánh từ người khác.

Nếu bạn cùng phòng đánh cô, Trương Dịch nhất định sẽ xông tới trường cho mấy mấy cô gái đó một trận!

Dám bắt nạt em gái hắn, dù có phải ngồi tù hắn cũng phải trả thù cho em gái!

Nhưng mà, cô lập lại là vấn đề khó giải quyết nhất.

Người ta không đánh bạn, cũng không chửi mắng bạn, nhưng sẽ đối xử rất gian xảo với bạn. Đi học sẽ không rủ bạn theo, ra ngoài chơi sẽ để lại bạn một mình trong phòng.

Bạn đang đọc Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch) của Băng Lương Nịnh Mông Trà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 272

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.