Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1139 chữ

Khi Trương Dịch còn rất nhỏ, hắn đã là hy vọng của cả nhà, gia đình đều trông cậy hắn học xong đại học có thể dốc sức lập nghiệp trên thành phố.

Hắn đi làm đã nhiều năm, nhưng vẫn không kiếm được tiền. Bây giờ đã có tiền rồi, đương nhiên phải cải thiện cuộc sống của gia đình một chút!

Thế là hắn lấy điện thoại di động ra, trực tiếp chuyển cho gia đình 500 vạn tệ.

Sau khi làm xong, hắn bấm số điện thoại của nhà.

“Alo, Tiểu Dịch à.” Đầu dây bên kia là mẹ hắn bắt máy.

“Con không sao chứ? Chuyện buổi sáng mẹ nói với con có thể hơi khó nghe, con đừng giận mẹ nhé!” Giọng nói có chút lo lắng của mẹ truyền đến từ đầu dây bên kia.

Buổi sáng, Trương Dịch có gọi điện thoại cho mẹ để bàn chuyện từ chức, nhưng kết quả là bà ấy lại cật lực khuyên can hắn. Bởi vì lúc ấy trong lòng Trương Dịch rất khó chịu, cho nên lời nói có chút qua loa, sau đó còn trực tiếp cúp điện thoại.

Bà ấy cũng ý thức được con trai mình đang tức giận, cho nên lúc này mới mở miệng an ủi hắn.

Suy cho cùng thì, trên đời đâu có bậc cha mẹ nào lại không muốn con cái mình sống tốt.

Trương Dịch khẽ mỉm cười, lúc này hắn đã không còn giận nữa. Cha mẹ hắn đều là người nông thôn, đương nhiên trình độ học vấn không cao, kiến thức của bọn họ cũng chỉ hạn chế ở hai mươi ba mươi năm trước, làm sao bản thân có thể trách họ được?

“Không sao đâu mẹ! Là do buổi sáng con không nói rõ ràng với mẹ, thật ra con đã nghỉ việc lâu rồi, bây giờ con đang tự mình gây dựng sự nghiệp.”

“Cái gì? Tự thân lập nghiệp sao? Trời ơi, như vậy quá mạo hiểm, mẹ hay xem tin tức nói khởi nghiệp thất bại còn thua lỗ tiền trăm chục triệu đấy. Nhà chúng ta cũng không có tiền, tốt nhất con vẫn nên đi làm thật ổn định đi đã!”

Trương Dịch nở nụ cười, "Mẹ yên tâm, bây giờ con đã kiếm được rất nhiều tiền rồi! Vừa rồi con mới chuyển cho mẹ 500 vạn, mẹ kiểm tra xem đã nhận được chưa nhé.”

“Cái gì cơ? 500 vạn? Con trai, con đừng trêu mẹ nữa, hai ngày này nghỉ ngơi cho tốt đi, chắc là gần đây con đang áp lực quá đấy! Hai ngày tới mẹ sẽ bảo em con qua chăm sóc cho con, con muốn dành thời gian đến bệnh viện kiểm tra một chút không?”

Nhất thời Trương Dịch không nói nên lời, mẹ hắn còn tưởng rằng con trai mình bị áp lực quá lớn cho nên thần kinh không ổn định.

500 vạn, cả đời hai vợ chồng bọn họ cũng không kiếm được nhiều tiền như thế, con trai mới tốt nghiệp đại học hai ba năm, làm sao có thể kiếm được nhiều như vậy?

Trương Dịch thở dài bất lực, nhưng bà ấy phản ứng như vậy cũng là chuyện thường tình, bởi vì được mấy ai có thể tin được bây giờ hắn đã có thể kiếm được 500 vạn!

Nhưng sự thật là, tài sản của hắn hiện tại trị giá hai mươi nghìn lần 500 vạn!

“Mẹ, mẹ xem tin nhắn của ngân hàng là biết.” Trương Dịch nói.

Đầu bên kia yên tĩnh trong chốc lát, đột nhiên truyền đến một tiếng "Ôi!" kinh ngạc của mẹ hắn.

“Con trai, con trai! Con đã làm gì ở bên ngoài thế? Chúng ta không thể làm chuyện trái pháp luật được đâu, có nghèo cũng phải nghèo cho sạch chứ!”

Mẹ Trương Dịch căng thẳng nói, bà đã nhận được tin nhắn thông báo của ngân hàng, đúng thật trong tài khoản ngân hàng đã có thêm 500 vạn!

Một khoản tiền lớn như vậy, khiến bà không khỏi cho rằng con trai mình đang buôn bán mờ ám!

“Mẹ yên tâm đi, đây đều là làm ăn đàng hoàng mà kiếm được! Không phải con làm trong ngành tài chính sao, những thứ này đều kiếm được nhờ đầu tư cổ phiếu. Nếu mẹ không tin, mẹ cứ quay lại công ty của bọn con mà xem, bây giờ con đã là ông chủ rồi.” Trương Dịch giải thích.

Nghe Trương Dịch nói là đang đầu tư cổ phiếu, lúc này bà mới yên lòng. Bởi vì ngay cả một người phụ nữ sống ở nông thôn như bà, cũng đã từng nghe nói đầu tư cổ phiếu kiếm được rất khá, kiếm hàng chục, hàng trăm triệu chỉ trong một đêm là chuyện bình thường.

"Ồ, thì ra là vậy! Nhưng con cũng phải cẩn thận một chút, nghe nói đầu tư cổ phiếu kiếm tiền nhanh, mà thua lỗ cũng nhanh. Rất nhiều ông chủ lớn đều vì đầu tư cổ phiếu mà táng gia bại sản đấy!"

“Ừ, con hiểu. Tiền này mẹ cứ yên tâm mà tiêu, nhà của chúng ta cũng nên sửa sang lại một chút. TV, tủ lạnh gì gì đó đều đổi mới hết đi. Con ở trên thành phố dùng đồ tốt quen rồi, nếu mẹ không đổi đồ mới con về lại thành không quen.”

Trương Dịch hiểu rõ tính cách của cha mẹ mình, cả đời bọn họ đã sống trong nghèo khổ, cho dù đột nhiên có được một khoản tiền lớn bọn họ cũng không nỡ tiêu, còn tính đến chuyện giữ lại cho mình để cưới vợ.

Chỉ khi nói rằng tiền này là tiêu cho mình, bọn họ mới bỏ được ý nghĩ ấy.

“Được được được! Con trai mẹ thành đạt rồi, mẹ nhất định sẽ nghe lời con!” Đầu dây bên kia, mẹ hắn đã cười rất vui.

Trên đời không có cha mẹ nào lại không mong muốn con mình có một tương lai tươi sáng, mong con mình thành đạt là mong ước chung của các bậc cha mẹ.

Hôm nay nhìn thấy đứa con trai mình nuôi dưỡng hơn hai mươi năm đã thành công, thậm chí mẹ Trương Dịch ở đầu bên kia đã khóc vì vui mừng.

Trương Dịch nghĩ đến cha mẹ vất vả nhiều năm, đầu mũi cũng có chút chua xót, "Mẹ, sau này chúng ta có tiền rồi, muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, muốn mua cái gì thì mua cái đó, tiền của con trai mẹ tiêu không hết được!"

"Ừ, con yên tâm, mẹ với ba con ở nhà rất tốt, không thiếu cái gì cả!"

Nói dối.

Bạn đang đọc Khởi Nghiệp Gánh Vác Tập Đoàn Trăm Tỷ (Bản Dịch) của Băng Lương Nịnh Mông Trà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TửKhuynhNhưMộng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 547

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.