Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 46

Phiên bản Dịch · 2553 chữ

CHAP 46

Assshhh , mẹ kiếp , Yun với chả Chan !!! Sáng ngày ra đã gặp thằng điên , xui cả đời mất !!!

Chính xác là hắn ta đã tông trẹo chân trái của tôi , và rách một mảng da >”

Haizz , muốn tìm hắn trả thù quá !!!

Không chỉ có lúc này thôi đâu ! Zero và Yun từng là kẻ thù không đội trời chung gần một năm trời . Thực ra thì chỉ có Yun Chan căm thù Zero và mong muốn được khử Zero hơn bao giờ hết , bởi hầu như trận hội đồng nào của Yun cũng đều bị Zero xử gọn , đánh không chút sơ hở . Sự ức chế của Yun lại càng tăng lên khi thấy Zero lúc nào cũng có con gái vây quanh , và hầu hết những cô gái đều rất ngoan ngoãn và nghe lời Zero , trong khi theo Yun thì Yun Chan hơn Zero rất nhiều trừ cái khoản đánh đấm ra . Nói thế thôi chứ thực ra Yun có một cô bạn gái rất hoàn hảo nhưng chưa bao giờ Yun đưa được cô bạn gái của mình đến ra mắt với bạn bè , vì cô ấy ghét chốn đông người . Và đáng lẽ ra Yun nên nghe theo lời của cô ấy , bởi khi cô gái xinh đẹp ấy lọt vào tầm nhìn của Zero , nhất định Zero sẽ không bỏ qua !

Và Zer đã giật được Hạ Thanh Du từ tay Yun , lúc đó là khỏang thời gian nỗi cay đắng của Yun lên tới đỉnh điểm , Yun càng ngày càng hận Zero và ấp ủ một kế hoạch đánh úp Zero ngay tại trận .

Yun đã ém quân rất kĩ càng , đến nỗi Zero không hề nhận ra khi mới chỉ nhìn lướt . Nhưng may mắn cho Zero , nhờ một thứ linh cảm quái đản mà Zer đã thoát khỏi trận địa của Yun , còn làm cho Yun tức điên người vì đã không bắt được thì thôi , lại còn bị đánh úp lại . Yun bị chấn thương nặng phải nằm viện. Còn nữa , Zero cũng chính thức chia tay với Thanh Du vào đúng ngày hôm ấy , sau chỉ ba tuần cặp kè với nhau . Zero đã khiến không chỉ một mà là hai người bị hai nhát dao đâm sâu vào tâm khảm chỉ trong vài tiếng đồng hồ .

Nhưng rồi sau đó một thời gian ngắn , Zero đột ngột biến mất không dấu vết , và Yun đã mừng như thể bắt được kinh cương .

Ai mà ngờ Zero và Yun Chan lại tái ngộ trong hòan cảnh kì dị đến thế !?


-Chúng mày nói cái gì cơ ? Yun đại ca xuất viện rồi ák ?

Một thằng nhóc lớp dưới mồm to , chuyện của thằng Yun thì liên quan đếch gì đến chúng nó nhỉ ?

-Ôi ôi thật sao ? Tao cứ tưởng anh Yun đi nước ngoài luôn rồi , ai ngờ lại quay về đây học . Ôi !!!

Và một con bé đỏng đảnh chảy nước . Nhưng nó nỏi “ quay lại đây học “ là sao nhỉ ? Tưởng tên đó học Chu Văn An ?

OMG !!!

Tôi quên mất một điều , rất rất rất rất rất quan trọng !!!!!!!

Tôi đang học Chu Văn An ... chứ không còn là NGT như tôi vẫn nghĩ thế !

Khỉ thật , tại sao lại có thể sơ hở đến thế ?????? Chẳng lẽ chuyển trường mà mày không có chút ấn tượng nào sao hả Linhhhh ????

Và theo như mấy cái tin miệng được phát đi với tốc độ ánh sáng của bọn học sinh trường này thì thằng Yun Chan sẽ đi học lại vào hôm nay . Học lớp 11 . Chả biết có trúng lớp tôi không , học chung với hắn thì có mà tử trước khi già . Ớ , nhưng mà hình như tên đó học 11A4 . ^^ May !

-Uồi , mày ơi , anh ý chuyển sang 11A1 àk ? Pro ghê nhỉ , vừa mới đi học lại đã chứng tỏ bản thân thế này , anh ý thật lắm tài !

Ôi ! Nguyền rủa mấy cái mồm chuyên đi ba hoa bốc phét , dập nát bét cả mấy cái cục hi vọng của tôi rồi T.T !

Giờ thì có rất nhiều thứ đang đón chờ tôi trong ngày hôm nay . Điển hình là sẽ có một vụ ẩu đả để trả thù cho cái ống đồng bị tôi đá , vào sáng sớm nay .

Nhưng hắn nói gì được nào , tôi mới là người bị hại , chính hắn đã tông tôi không thương tiếc ! Đáng ra tôi phải là người đi kiện .

Ôi , mình trở nên trẻ con thế này từ bao giờ thế ? Ngu ngốc , chẳng hay ho đâu , bỏ cái kiểu đấy đi .

Khập khiễng trên cái mắt cá chân sưng phồng , tôi cố gắng lê lết về phía phòng y tế . Haizzz , tiểu thư một lần vậy ! T.T

....

Cô y tế chưa đến , um ... um ... còn gì đây ? Àk , chìa khóa trên khe nứt của chậu hoa để cạnh cửa ra vào .

Thế này thì phải tự băng bó thôi !

Loay hoay với đống bông băng thuốc đỏ một hồi thì cũng hòan thành xong tác phẩm để đời , thề là tôi chưa bao giờ băng bó vụng về đến thế , có lẽ sau hơn một năm không động đến đống đồ y tế này nên không còn khả năng tự chữa trị nữa T.T . Lâu lắm rồi không còn bị thương những vết nhỏ thế này , nếu có đánh nhau thì cũng chỉ có những vết thương thực sự nghiêm trọng , và phải đi bệnh viện .

“ Soạt “

Có kẻ đẩy nhẹ cánh cửa ra vào phòng y tế , sau đó là một đôi Dior đen xì .

-Huh ? Nhóc con mò vào đây làm gì thế ?

Ack , tên biến thái Yun Chan !!! >”

Hơ .....

Hình như có một điều đáng lo ngại hơn , thằng đó đang ngó chằm chằm vào chân tôi ( thực ra là ngó vào cái cục băng to đùng ) , và hơi hơi nhếch môi , tôi chỉ sợ hắn xông vào vặn chân tôi ý :

-Uồi , đau chân àk ? Tại vì sao đây nhỉ ? Chẳng phải là quả báo cho cú đạp của nhóc hay sao ?

Assshhh , vậy là hắn chưa quên , mẹ kiếp , đàn ông con trai gì mà thù dai kinh dị . Eo , nghe cái giọng mỉa mai khiếp chưa kìa >”

-Ừ , đúng rồi , tại vì “ đại ca “ lỡ chân sút vào ống đồng của thằng em nên mới bị thế , âu cũng là sơ suất mà thôi .

Tôi vừa nói vừa lườm hắn bằng một ánh mắt chết cả diêm vương . Khuôn mặt ấy chợt biến sắc , thụt lùi lại ra phía xa . Tôi không hiểu , chẳng lẽ hắn sợ đôi mắt của tôi ?

-Tôi không biết là nhóc có đôi mắt quái dị đến thế đâu ! Đừng bao giờ trưng nó ra nữa nhớ , chẳng hay ho gì . Ở chốn đông người là bị xử lòi mắt rồi đấy !

Sợ ák ? Sợ vì mắt tôi giống mắt của kẻ đã tước đi cô gái của cậu à ?

-Oh~ , nhưng tôi lại cứ thích trưng nó ra đấy cậu ạ , mà không phải chỉ có mỗi đôi mắt đáng sợ thôi đâu ! Còn nhiều cái cậu chưa hiểu hết vể tôi , nên đừng cố tỏ ra sâu sắc với tôi .

Tôi cười khẩy . Nhét đống bông băng vào tủ y tế rồi đứng dậy . Nhưng cứ như tôi không còn là tôi ý , loạng choạng suýt ngã và phải ngồi lại xuống ghế , tên biến thái đó còn đưa tay ra định đỡ tôi .

Cái thứ yếu ớt mỏng manh này từ đâu mà ra ??????

-Eh , nhóc dễ thương thật đấy !

Mố ? HUh ? Hình như hắn có sở thích đập đầu vào tường , nên bây giờ mới để lại di chứng thế này =)) .

-Thế à ? Cảm ơn , thực ra tôi thấy cậu cũng kute lắm , giống con Totto nhà tôi .

Tôi cười nhếch mép và nháy mắt với hắn . Sau đó thì té nhanh ra khỏi khu vực ấy , bất kể chân đau thế nào . Để lại thằng nhóc với khuôn mặt chả khác gì một “ Ajuma “ ( thím ) chân chính . Quạu cọ hệt như bà hàng xóm của tôi =)) .

Tất nhiên là hắn không đuổi theo để công kích tôi được , vì bước ra ngòai phòng y tế không còn là lãnh địa của hắn nữa , ở ngòai có rất nhiều vệ tinh đen đỏ vây quanh hắn , chỉ cần sơ sảy một chút , không hắn thì tôi , sẽ chết như chơi với lũ Fc của hắn .

* 11A1 ]

-Yak ! Vũ Hoàng Linhhhh !!!!

Ẹ , Kim My bà chằn đã đánh hơi được cục băng trắng ở chân tôi T.T . Thế nào cũng truy ra bằng được !!!

-Kim My à , áo cậu đẹp nhờ , mua ở đâu thế ?

Ha, thực ra thì đấy là cái áo đồng phục của trường . Tôi cố gắng chống chế khi cái bóng Kim My đang tiến về phía tôi càng lúc càng gần , tôi cứ lùi còn Kim My cứ sấn sổ bước tới . Đã biết là thế nào cũng chết , nhưng không ngờ Kim My bà chằn lại có sức công phá ghê gớm đến thế .

-Linh à , giờ tớ mới phát hiện ra chân cậu rất dài , với cả LInh cũng cá tính nhở , đây là xu hướng thời trang mới à ?

Kim My hất mặt về phía mắt cá chân , nới cái vết thương đang ngự trị . Gằn giọng hết sức đầu gấu .

-À , ừ , đúng rồi , cậu nhắc tớ mới nhớ , tớ cũng định làm cho cậu một cái ! Cái này đang thịnh hành đấy !

Tôi cười giả lả phân bua , Kim My vẫn cứ mặt lạnh tanh , còn mọi người xung quanh thì nhìn chòng chọc vào tôi ( chủ yếu là nhìn chân rồi nhìn lên đầu ) , chắc hầu hết người ở đây đều đang rất ngạc nhiên vì tôi ngày hôm nay . Bình thường tôi chẳng bao giờ nói với ai quá hai chứ , trừ Kim My , kể cả những lúc nói chuyện với Kim My cũng không để ai nghe được , nhưng hôm nay lại gào toáng lên như thế , ắt hẳn người ta sẽ nghĩ tôi có vấn đề đột ngột về thần kinh .

-Haizzz , Linh , chân bị sao đây ?

Cuối cùng Kim My cũng dừng trò dọa nạt trẻ con mà quay ra hỏi thẳng . Nhưng vấn đề ở đây là tôi không thế nói thật , mà nói dối cũng chẳng xong >”

Ánh mắt của cô ấy khiến tôi không thể giả ngây ngô được nữa , đôi mắt như xoáy vào tâm can , nuốt gọn suy nghĩ của người đối diện .

-Bị xe tông .

Tôi hờ hững đáp trả . Tôi luôn có thái độ như thế mỗi khi nói về những tổn thương của mình với Kim My . Và đó là thái độ thật lòng của tôi . Thực sự thì tôi không thích những người luôn luôn thể hiện sự gục ngã trước mặt nhiều người khác . Như thế thật bi lụy và yếu đuối , thà cứ chôn giấu trong lòng rồi thời gian sẽ mài mòn đi , còn hơn là hét lên với cả thế giới rằng tôi đang đau lắm .

-Ừm . Không sao là ổn rồi .

Và Kim My luôn hiểu cảm xúc của tôi , cô ấy luôn biết cách khéo léo tìm hiểu nguyên do và cũng khéo léo dừng lại trước khi trở thành kẻ vô duyên .


[ THPT Chu Văn An – 12h15’ ]

-Linh ngồi đó đi , để tớ lấy đồ ăn cho . ^^

Kim My ấn tôi ngồi xuống bàn trống ngay gần cửa ra vào , cũng là bàn chúng tôi đóng chiếm từ đầu học kì , sỡ dĩ tôi chọn bàn này là vì nó ở ngay ngoài , nếu trong kia có cháy nhà hay nổ khí ga thì có thể chạy ngay đi được =)) .

Tôi đóng bộ trong cái váy đồng phục và giày búp bê cũng được một thời gian rồi , nhưng vẫn không tài nào mê nổi . Váy à ? Nói thẳng ra thì đây là lần đầu tiên tôi chịu mặc váy trong một quãng thời gian dài đến thế , thậm chí cả nơ buộc tóc , haizzz , thế này thì còn gì là người ?

Hiện giờ xung quanh tôi có rất rất rất nhiều người đang chen lấn xô đẩy , bình thường thì tôi cũng có mặt trong đống đấy , nhưng hôm nay là may mắn “ bị đau chân “ nên được đặc cách , chỉ việc ngồi gác chân lên bàn và cắm headphone trên tai . “ Phịch ...”

Haizzz , lại là thằng biến thái Yun Chan . Không hiểu hắn nghĩ cái gì mà lại dính lấy tôi từ sáng đến giờ >”

-Nhóc con ngồi một mình thế này ? Giữ chỗ cho tôi à ?

=))) Ôi !!! Bệnh hoạn phát khiếp ! Đầu óc hắn chứa cái gì không biết !

Tôi thừ người ra một hồi ( để hắn chuẩn bị tinh thần ) rồi quắc mắt lên lườm hắn , cái lườm khét da mặt :

-Nhóc cơ á ? Có cần cảnh cáo không ? Muốn tôi xử chỗ nào trước đây ? Cái gì tôi cũng chơi rồi nên cứ thỏai mái đi !

Và một nụ cười nửa miệng ám đầy tà khí .

-Hơ ... kể cả “ đồ chơi “ của con trai á ?

Hắn đần mặt ra một hồi rồi phun cái vèo ra câu nói hết sức thô thiển ấy >”

-Tất nhiên rồi , đồ chơi của con trai thì tôi chả thiếu , hồi bé tôi có nhiều lắm , vẫn còn chất đống ở nhà kìa , có muốn tôi mang cho không ? Tôi nghĩ người như cậu rất cần mấy thứ đó .

=)) Tôi cố tình giả vờ không hiểu ý hắn , còn hắn thì đang tưởng tôi nói về cái “ đồ chơi “ ( theo nghĩa bóng ) . Và mặt hắn thộn ra nhìn như thằng ngu =)))))) .

-Yak , nhóc con biến thái !!!

Chả biết ai biến thái ! =)) , ôi cái bộ dạng ấy , buồn cười nổ ruột !!! Hắn đỏ lựng mặt lên mới sợ chứ , còn hầm hầm bỏ đi như thể tôi vừa đạp vào mặt hắn thật ý ! =)))


Bạn đang đọc Khoảng Lặng Của Trái Tim của Chip
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.