Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 78 - 79

Phiên bản Dịch · 3408 chữ

Chương 78: Ngày 7 tháng 1 – Băng vệ sinh

“Không phải! Thật sự không phải! A!” Lãnh Tử Tình vừa động, kêu lên một tiếng, lại thấy nhỏ giọt xuống, cô thế nhưng cảm giác được một dòng máu theo chân mình chảy dọc xuống dưới. Cũng may làn váy vẫn đủ dài.

Chết tiệt! Lãnh Tử Tình không khỏi đảo mắt trợn tròn. Cô cũng không thể cố gắng ngừng lại được nữa rồi!

Hoa Bá nhận ra được sự khẩn trương của cô, vội nói: “Tổng giám đốc Lôi, tôn phu nhân thân thể không thoải mái, vậy trước nghỉ ngơi vài ngày đã, tạm thời không cần đi làm! Tử Dạ, cùng Lôi tổng về nhà nghỉ đi, tôi xin phép cáo từ trước!” Oạch.

Nhìn Hoa Bá rời đi, Lãnh Tử Tình đột nhiên cảm thấy như không có người tâm phúc, vội vàng muốn giữ chặt cánh tay Hoa Bá, không lôi kéo nhưng cũng không dám di chuyển.

Lôi Tuấn Vũ lạnh lùng nhìn thái độ ỷ lại vào Hoa Bá của cô gái nhỏ này, chết tiệt! Cô cũng không thèm để ý kiêng dè một chút. Bọn họ tuy rằng không có thực sự là vợ chồng, nhưng dù sao cũng phải giữ cho anh một chút mặt mũi chứ?! Cũng may ở đây không có người nào khác, nếu không người ta sẽ nghĩ người phụ nữ của Lôi Tuấn Vũ anh như thế nào?

Về phần công việc của cô, sau khi trở về sẽ cùng cô tính sổ sau! Anh mới cho cô có hai ngày tự do, cô đã liền không chịu nổi cô đơn! Lại còn đi làm việc bên cạnh người đàn ông này?!

Nắm lấy tay Lãnh Tử Tình, Lôi Tuấn Vũ tức giận nói: “Đi thôi! Cổ Dương, không đi cùng cậu được!”

Xoay người, thế nhưng lại không kéo được cô, có một cỗ lực đạo ghìm xuống, muốn chống lại lực kéo của anh. Mặt Lôi Tuấn Vũ không khỏi xám ngoét, ngoảnh đầu lại nhìn cô, lại ngạc nhiên phát hiện thần sắc cô xấu hổ, bối rối. Bàn tay cô trong tay anh ra đầy mồ hôi, còn có thân hình cứng ngắc của cô nữa.

Theo tầm mắt cô, Lôi Tuấn Vũ nhìn về phía bên dưới làn váy tới mắt cá chân, tựa hồ đã nhận ra điều gì đó không thích hợp. Đột nhiên, anh kinh ngạc nhìn lên khuôn mặt cô, thấy được vẻ mặt ngượng ngùng cùng quẫn bách. Hoạch.

Cô gái này! Thật đúng là không phải phiền toái bình thường!

Lôi Tuấn Vũ nhìn thấy vết máu ở chỗ mắt cá chân cô, giống như là từ phía trên chảy xuôi xuống dưới! Lúc đầu anh cứ tưởng cô có chỗ nào đó bị thương, trong lòng không khỏi giật mình lo lắng, đến khi bắt gặp hai chiếc má đỏ hồng kia, anh rốt cuộc hiểu ra tình thế quẫn bách của cô. Lấy sự hiểu biết của anh đối với phụ nữ, cô hẳn là tới nguyệt sự đi?

Dừng một lát, Lôi Tuấn Vũ nhanh chóng ngồi xổm người xuống, lấy khăn tay trong túi, rất nhanh lau sạch vết máu trên mắt cá chân cô.

Lãnh Tử Tình choáng voáng, căn bản không dám động đậy, hành động của anh khiến cô thấy rung động, anh vậy mà lại giúp cô lau máu kinh nguyệt! Ôi trời! Tuấn Vũ, màn trình diễn này của anh cũng thật quá đúng lúc! Lãnh Tử Tình đỏ mặt nhìn xung quanh, ánh mắt mọi người kinh ngạc, lòng hư vinh của nữ giới cũng từ từ dâng lên…

Cổ Dương tò mò nhìn chằm chằm Lôi Tuấn Vũ ngồi xổm trên mặt đất, không rõ nên hỏi: “Vũ, cậu làm gì vậy?”

Lôi Tuấn Vũ tức giận nói: “Làm cách mạng!” Sau đó mạnh mẽ cúi người ôm cô bế lên, bước nhanh đi ra đại sảnh, mặc kệ vẻ mặt vô cùng kinh ngạc của Cổ Dương.

Hoa Bá từ xa nhìn thấy Lôi Tuấn Vũ ôm Lãnh Tử Tình rời đi, khóe miệng cong cong tự giễu. Nếu Lôi Tuấn Vũ xuất hiện muộn hơn một chút, như vậy người đàn ông ôm cô rời đi hẳn là chính mình…

Lãnh Tử Tình úp mặt chôn ở trước ngực Lôi Tuấn Vũ, xấu hổ đến nỗi đầu cũng không dám ngẩng, tùy ý anh đem mình nhét vào trong xe.

Lôi Tuấn Vũ cẩn thận điều chỉnh nhiệt độ điều hòa lên mức lớn nhất. Dọc đường đi không ai mở miệng nói chuyện. Bằng tốc độ nhanh nhất, anh đưa cô về nhà.

Vẫn như trước ôm cô vào buồng vệ sinh, Lôi Tuấn Vũ rốt cuộc mới nói: “Em thật đúng là đặc biệt! Liên tục xuất hiện trong những tình huống… khiến người khác phải bất ngờ!”

Lãnh Tử Tình xấu hổ, ngay cả nói cũng không nói được, cô tựa hồ còn nghe được tiếng thở dài của anh. Đóng cửa phòng vệ sinh, cô nhanh chóng cởi bộ váy lễ phục, tắm rửa một lượt, ngay khi cả người ở trần đã hoàn toàn sạch sẽ, mới phát hiện mình căn bản còn không có mua băng vệ sinh… Mà ngay cả đồ lót cùng đều quên không mang vào!

Đứng dựa người trên vách tường, Lãnh Tử Tình cả người xụi lơ, dùng khăn tắm bao lấy thân thể. Ai da, đã biết vội vàng dễ mắc sai lầm. Cô ngày hôm nay còn đột phá hỗn loạn!

Haizz, lại một trận máu chảy nữa, làm cho thân thể nguyên bản đã tắm sạch sẽ lại bị dính bẩn. Lãnh Tử Tình yếu ớt ngửi thấy trong phòng đầy mùi máu. Chết tiệt! Tại sao lại có thể như vậy?! Một lần nữa đem mình đứng dưới vòi hoa sen, dòng nước ấm áp làm cho dạ dày cô co giật. Đây chính là mùi vị bị đói đi!

“Bang bang bang”, ngoài cửa Lôi Tuấn Vũ dường như có chút không còn kiên nhẫn: “Tử Tình? Không có việc gì chứ? Em tắm đã hết đến một giờ!”

“Uhm! Lập tức xong ngay đây!” Lãnh Tử Tình cách cửa phòng tắm dùng sức lên tiếng. Suýt chút nữa đã quên béng mất còn có Lôi Tuấn Vũ chờ ở bên ngoài.

Trời ạ! Giống như mất quá nhiều máu, thân thể của cô rất yếu ớt, đi bộ cũng phải chật vật lắc lư.

Bên ngoài không một tiếng động, Lãnh Tử Tình lặng lẽ dán lên cánh cửa: “Tuấn Vũ? Anh còn đấy không?”

“Còn, có việc gì sao?” Thân ảnh Lôi Tuấn Vũ lần thứ hai tiến gần cửa, cách tấm kính thủy tinh khắc hoa, Lãnh Tử Tình nhìn thấy một bóng dáng màu đen.

Cố lấy hết dũng khí, Lãnh Tử Tình bằng bất cứ giá nào cũng phải nói! “Ách… Có chuyện này… Tôi không có mua băng vệ sinh…” Đến thời khắc này cô vẫn là có chút rụt rè! Thu xếp chuyển nhà quá vội vàng, đồ dùng thiết yếu mấy ngày nay anh đều chuẩn bị rất đầy đủ, mà cô lại căn bản không hề nghĩ đến khả năng loại tình huống này có thể phát sinh. Thực sự là mất mặt đến cực điểm!

Bên ngoài trầm mặc… Bên trong cũng…

Cô gái nhỏ này là đang bảo anh đi mua băng vệ sinh sao? Lôi Tuấn Vũ vẻ mặt hắc tuyến, cô có phải là đầu bị úng nước rồi không?! Anh là một nam nhân đại trượng phu có được không?! Cô hôm nay đem anh biến thành người giúp việc sao? Hay vẫn là, cô căn bản không hề coi anh là đàn ông?!

Lãnh Tử Tình cảm nhận được một bầu không khí âm u bên ngoài cửa phòng tắm.

“Humm… Vậy… Tuấn Vũ, không cần nữa. Có thể giúp tôi một chút… lấy giùm… một bộ… đồ lót được không? Ở trong phòng ngủ…” Lãnh Tử Tình tận lực làm cho giọng nói của mình thoải mái một chút. Trời ạ! Cô hôm nay đem mặt mũi trong một năm đánh mất hết!

Thật lâu sau, cô nhìn thấy cái bóng đen kia bước đi. Thân mình dán trên cánh cửa rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.

Lôi Tuấn Vũ sau khi mở di động gọi một cú điện thoại liền đi vào phòng ngủ của Lãnh Tử Tình, căn phòng tràn đầy ánh sáng khiến tâm tình anh tan hết vẻ âm u. Trên đầu giường là một chiếc laptop đang mở, xem ra cô đúng là một con sâu mạng, ở nhà kia anh cũng từng nhìn thấy qua. Mở tủ quần áo, nhìn thấy không có bao nhiêu đồ, bởi vì thời điểm cô dọn đi chỉ mang theo một chiếc túi nhỏ tùy thân, xem ra còn chưa có kịp đặt mua thêm.

Nhìn vài lượt phục sức của cô, giá trị cũng xa xỉ, đều là hàng hiệu. Tuy rằng không phải rất bắt mắt, nhưng chất liệu, kiểu dáng đều thực thoải mái. Thương hiệu này anh cũng rất quen thuộc, cơ hồ là đều ra với số lượng có hạn. Xem ra cô gái nhỏ này còn tương đối có phẩm vị! Mà tâm tình của anh coi như khá tốt, ít nhất cũng biết tiền của mình được tiêu ở đâu!

Trong lòng nghĩ có phải hay không anh hẳn là nên chuyển thêm nhiều tiền hơn một chút nữa vào tài khoản của cô? Có phải vì tiền không đủ dùng, cho nên cô gái nhỏ mới ra ngoài đi làm kiếm tiền? Thật có khả năng!

Chương 79: Ngày 7 tháng 1 – Đầu gỗ

Nhanh chóng tìm được bộ đồ lót cho cô, chọn một bộ màu đen, là màu sắc anh thích nhất. Mặc trên làn da trắng nõn của người phụ nữ, hiệu quả thị giác thật bắt mắt. Nghĩ tới cô gái nhỏ kia mặc lên, bộ dáng vừa ngượng ngùng vừa gợi cảm, hướng về phía mình đi tới, khóe miệng anh liền bất chợt cong cong. Hẳn là không tồi!

Chết tiệt! Nghĩ cái gì vậy chứ?! Với dáng người kia của cô, có mặc “hoàng kim giáp” cũng không đem lại được hiệu quả gì đặc biệt! Không khỏi nhớ tới bộ trang phục ngày hôm nay cô xuất hiện tại bữa tiệc rượu kia…

Lúc đó, khi Lôi Tuấn Vũ và Cổ Dương tới thì đã gần đến giữa buổi. Nếu không phải Cổ Dương nôn nóng muốn đi để tiếp cận một khách hàng, anh đã không bắt gặp được một chuyện hay ho như vậy. Hừ.

Anh thừa nhận, ở tiệc rượu, thời điểm nhìn thấy cô, ánh mắt Lôi Tuấn Vũ thực sự sáng lên một chút. Anh không nghĩ tới, mặc lễ phục vào trông cô lại thanh nhã, điềm tĩnh như vậy. Khí chất hồn nhiên, thanh thuần kia khiến người ta không khỏi không thể di dời tầm mắt. Chưa từng liếc mắt nhìn một người phụ nữ nào quá lần thứ hai, lúc này cô lại hoàn toàn chiếm cứ ánh mắt anh.

Mà khi anh phát hiện người đang đứng bên cạnh cô chính là Hoa Bá, một cỗ tức giận không biết từ đâu đột nhiên tràn ra. Không phải là cô không thể xuất hiện cùng với người đàn ông khác, mà là ba lần bốn lượt đều là cùng một người, điều này làm cho Lôi Tuấn Vũ thật sự không thoải mái.

Giữa bọn họ là mối quan hệ gì? Bạn trai, bạn gái sao?

Liếc nhìn một chút kích cỡ của bộ đồ lót, xác thực là không có gì nổi trội. Lôi Tuấn Vũ liền tự giễu: Từ khi nào thì Lôi Tuấn Vũ anh cũng lưu lạc đến trình độ rình mò riêng tư của tiểu nữ sinh?! Cô gái nhỏ này! Thật đúng là lắm rắc rối! Anh thật ra có điểm hoài nghi có phải hay không là cô cố ý?!

Bóng đen trở lên phòng ước chừng lâu đến cả thế kỷ! Lãnh Tử Tình lo lắng chờ đợi, thiếu chút nữa muốn lao ra ngoài. Cô thậm chí còn nghĩ anh ta cứ như vậy bỏ đi rồi.

Tiếp nhận bộ đồ lót anh đưa qua cửa, Lãnh Tử Tình thật cẩn thận đệm một tệp dày giấy vệ sinh, sau đó mặc vào. Cũng bất chấp khuôn mặt đỏ bừng, khoác chiếc áo tắm xong liền đi ra ngoài.

Nếu không đi ra, cô sẽ hạ đường huyết mất! Lúc này đã mất nước quá nhiều, cơ thể thực sự yếu ớt. Hơn nữa, trong phòng tắm kia tràn ngập hơi nước nóng, cô vẫn chưa ngất xỉu đã quả là một kỳ tích! Hix.

Xấu hổ đón nhận ánh mắt Lôi Tuấn Vũ ngồi trên ghế sô pha đang chăm chú nhìn mình, cô cố mỉm cười nói giọng nịnh nọt: “Tuấn Vũ, cảm ơn anh! Nếu không có anh, tôi hôm nay chắc không tránh khỏi mất mặt!”

Lôi Tuấn Vũ nhìn hai má phấn nộn của cô, yết hầu đột nhiên nuốt xuống trong vô thức. Nhận thức được hành động không đúng của mình, anh vội vàng ho nhẹ để lấp liếm, nói: “Em cho rằng hôm nay còn không có mất mặt?!”

“A?!” Lãnh Tử Tình nhìn lên, bỗng rơi vào một hồ nước sâu. Đôi mắt anh thật đẹp! Ánh mắt sâu thẳm, làm cho người ta không tự chủ được bị thu hút.

“Nếu hôm nay tôi không xuất hiện, em định sẽ để cho Hoa Bá xử lý chuyện này?” Lời nói Lôi Tuấn Vũ sắc bén như đang chỉ trích.

Lãnh Tử Tình lập tức hoàn hồn! Cái miệng của hắn thật đúng là không đáng yêu như đôi mắt! Để cho Hoa Bá xử lý?! Mệt anh ta có thể nghĩ ra! Nói cứ như cô đã sắp đặt kế hoạch từ trước vậy. Loại chuyện này thuộc thể loại chuyện tốt hay sao? Đột nhiên xảy ra như vậy! Cô làm sao biết được sẽ thế nào?! Bất quá, lúc ấy có ỷ lại Hoa Bá thực ra cũng là thật. Mà cô cũng tin tưởng Hoa Bá nhất định sẽ giúp cô!

Nhìn bộ dáng nghiêm túc kia của Lôi Tuấn Vũ, Lãnh Tử Tình giống như thành học sinh tiểu học phạm lỗi, cúi đầu, làm sao còn dám gật đầu nữa?! Trong lòng dĩ nhiên có điều bất mãn, nhưng người ta dù sao vẫn là ân nhân cứu mạng của cô nha!

“Không phải thế, tình huống ngoài dự liệu… tôi…” Lãnh Tử Tình không dám nhìn vào mắt anh, ánh mắt kia lạnh đến thấu xương.

“Em đến nhà xuất bản của anh ta làm? Chuyện khi nào vậy?” Thẩm vấn, tuyệt đối là thẩm vấn.

“Ách, ngày hôm qua… là ngày đầu tiên…”

Sắc mặt Lôi Tuấn Vũ càng thêm khó coi, nói như vậy, anh vừa mới cho cô tự do, cô đã liền khẩn cấp nhảy vào vòng tay của hắn ta?

“Công việc của em còn bao gồm cả tham gia tiệc rượu?” Nhướn mi.

“Ách… Thỉnh thoảng thôi…”

“Anh ta là bạn trai em?” Rõ ràng là có luồng nhiệt, làm cho Lãnh Tử Tình cảm thấy cả người rùng mình một cái.

Cô cuống quýt xua tay: “Không phải! Không phải! Chỉ là quan hệ bạn bè thôi.”

Cô biết việc đi làm không dễ dàng như vậy, thông thường, những người đàn ông giống như bọn họ thường không muốn vợ mình đi làm! Nhưng là, trong lòng có một giọng nói nho nhỏ vang lên: Chúng ta cũng không phải là vợ chồng thật sự có được không, không cần diễn xuất thật đến như vậy chứ?!

“Em rất thiếu tiền sao?” Đột nhiên bật ra một dự đoán.

Ách! Toát mồ hôi! Đại ca, tiền của tôi đủ để tôi ăn no mấy đời có được hay không?! Thêm nữa, tiền anh đưa cho cô, cô một đồng còn chưa đụng đến đâu!

“Không, không phải! Chính là muốn nếm thử một chút cảm giác đi làm thôi.” Lãnh Tử Tình cuối cùng đã tìm thấy phương thức tư duy và nói chuyện với anh. Nhưng mà, ngay lập tức bị đánh bại.

“Đầu óc của em làm bằng gì vậy?” Lôi Tuấn Vũ đột nhiên hỏi một câu cực kỳ không liên quan.

“Hả?” Trạng thái sững sờ.

“Tôi hoài nghi bên trong có thành phần là gỗ!” Trong lời nói có tiếng cười, ý trêu chọc.

Lãnh Tử Tình đỏ mặt, anh vậy mà lại còn nói đùa với cô?! A! Thật là có tâm trạng, cô đã quýnh muốn chết!

“Một lát nữa, sẽ có người đưa băng vệ sinh đến… Tôi đi trước đây.” Lôi Tuấn Vũ đứng dậy, chuẩn bị rời đi. Anh không muốn ở lại nhìn cô gái này chơi đùa!

Đột nhiên, chuông cửa vang, Lãnh Tử Tình lời cảm ơn đã lên đến miệng lại nuốt trở vào, vội vàng đứng lên định đi mở cửa, bỗng chốc bị thân mình Lôi Tuấn Vũ ngăn lại.

Cô không hiểu nên ngẩng đầu nhìn Lôi Tuấn Vũ. Lãnh Tử Tình phát hiện, đứng ngay bên người anh thế này lại càng có cảm giác anh rất cao lớn, còn mình thật nhỏ bé.

Anh liếc mắt một cái đánh giá cô từ trên xuống dưới, không nóng không lạnh nói: “Em định cứ bộ dáng này mà đi mở cửa?”

Lãnh Tử Tình cúi đầu nhìn lại chính mình, ah, quên! Là áo tắm! Âm thầm thè lưỡi. Chẳng lẽ đầu cô thật sự có thành phần là gỗ sao?! Đầu cô choáng váng nặng nề, càng ngày càng nặng, rất khó chịu. Thật muốn khiến Lôi Tuấn Vũ nhanh chóng rời đi, ở trước mặt anh, chỉ số thông minh của cô quả thực về không!

Lôi Tuấn Vũ trừng mắt nhìn cô, lườm một cái, liền đi ra mở cửa, khi trở về trong tay cầm hai túi băng vệ sinh lớn. Vừa xong khi người giao hàng kia nhìn thấy anh, biểu tình của cậu ta… Chết tiệt!

Nhìn hai bọc to đầy băng vệ sinh, Lãnh Tử Tình choáng váng, anh ta mua cho cô dùng trong một năm sao? Một cỗ cảm xúc muốn bật cười mà không được cười làm cô phải cúi đầu cố nhịn, nhưng bả vai run run vẫn để lộ tâm trạng cô.

Quả nhiên.

“Tôi nghĩ thời gian một năm này em hẳn là không còn cơ hội lại bắt tôi đi mua nữa! Bất quá, tôi vẫn muốn nhắc nhở em, mỗi lần đến thời điểm, đừng có quên mang theo!”

Không để ý đến lời châm chọc, khiêu khích của anh, nhanh như hổ đói vồ mồi đoạt lấy, Lãnh Tử Tình mang theo hai túi băng vệ sinh lớn, vội vàng chui vào buồng vệ sinh, cuối cùng cũng thoái mái được một phen! Ôi cái ngày hôm nay!

Lúc sau đi ra, Lãnh Tử Tình đã không còn có thể xấu hổ hơn được nữa. Trước mặt người đàn ông này, cô đã không còn chút xíu mặt mũi nào!

Lôi Tuấn Vũ cúi đầu nhìn đồng hồ, cũng đã khá muộn, anh ở đây cũng mất đến cả tiếng, chạy theo cô gái nhỏ này, ngay cả bữa trưa cũng quên ăn!

Lãnh Tử Tình nhìn bộ dáng Lôi Tuấn Vũ có vẻ như đầy suy nghĩ, liền tính tiễn khách, đột nhiên, một trận quặn đau tràn lên từ dưới bụng. Không được rồi, chắc là hôm nay phải đứng lâu quá! Hơn nữa bị mất máu nhiều, lại không được nghỉ ngơi tốt, nên bắt đầu đau bụng!

Đau tới mức sắc mặt trắng bệch! Lãnh Tử Tình thông thường tới tháng đau cũng bình thường, nhưng nếu không tĩnh dưỡng tốt, chắc chắn sẽ bị đau đến chết đi sống lại! Cô nghĩ đến loại đau đớn thấu tim này trong lòng liền thấy hoảng, lại càng muốn đau hơn.

Lôi Tuấn Vũ đột nhiên phát hiện sắc mặt cô tái nhợt, môi cũng run run, không biết cô đột nhiên bị làm sao vậy…

Bạn đang đọc Khóa trụ tim em ( 365 ngày hôn nhân ) của Guai Wu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.